Đại ca của Dư Tỉnh Công tên là Dư Tỉnh Minh, mặc dù là đại ca của Dư Tỉnh Công, nhưng bình thường trong ngày cũng rất sợ đệ đệ của mình, thường xuyên bị đệ đệ của mình sai sử, có đôi khi còn bị lớn tiếng răn dạy!
Nhưng là, Dư Tỉnh Minh xưa nay đều không có một lời oán giận nào, cũng chưa từng nổi giận, điểm nhẫn nại này khiến rất nhiều người đều cảm thấy rất đáng sợ.
Đây đều là Vương đại sư nói cho Thẩm Tường, mà chính Thẩm Tường đã nhìn thấy con người thật của Dư Tỉnh Minh!
Ở lúc Dư Tỉnh Minh đang lục lọi ký ức của hắn, cái dáng vẻ này không khác gì so với ác ma cả, cho nên Vương đại sư nói biểu hiện của Dư Tỉnh Minh ở Thái Thủy Đan đường, Thẩm Tường thế nào cũng không dám tin tưởng loại người cuồng bạo kia lại có thể nhẫn nại như vậy.
Lão giả kia đưa Dư Tỉnh Minh tới chỗ này thì vội vàng rời đi, bởi vì loại trao đổi này bình thường đều sẽ không có người thứ ba ở hiện trường, như vậy sẽ chỉ làm quấy nhiễu tới quyết định của người khác, sẽ có ảnh hưởng rất không tốt.
"Ngươi định dùng cái gì trao đổi Kim Ngọc Lộ quả của ta?" Dư Tỉnh Minh lúc này trên người mặc áo bào đen, trên khuôn mặt già nua kia không có bất kỳ vẻ mặt gì, trông tương đối dọa người.
Tuổi tác Dư Tỉnh Minh hơn đệ đệ của mình không xa, nhưng trông hắn lại già nua như vậy mà đệ đệ của hắn chỉ là một người trung niên, còn rất anh tuấn.
Đúng vào lúc này, trong đầu hắn nảy sinh ra một kế, rồi mới tiến hành trò chuyện ngắn ngủi với Vương đại sư, Vương đại sư tương đối ủng hộ ý nghĩ này của Thẩm Tường.
"Chờ lấy được Kim Ngọc Lộ quả rồi nói." Vương đại sư nói, bởi vì trước đó từng nếm thua thiệt một lần, hiện tại hắn cũng trở nên cẩn thận hơn.
"Lân Giác quả." Thẩm Tường lại lấy Lân Giác quả ra.
"Dược liệu không tệ!" Dư Tỉnh Minh khẽ gật đầu, Kim Ngọc Lộ quả trong tay hắn cũng không phải là rất trân quý, nếu như cầm lấy đi bán đấu giá, kém xa Lân Giác quả có thể bán được nhiều đạo tinh hơn.
Mà Lân Giác quả cũng có thể làm cảnh rất đẹp, một loại quả ngọn lửa rất đẹp lại mọc ra một chiếc sừng kỳ lân, trông thế nào cũng rất lạ mắt.
"Được!" Sau khi Dư Tỉnh Minh cân nhắc một phen thì đáp ứng.
Lúc này là Thiên Luyện thịnh hội, còn là Thiên Luyện Thần tông tổ chức, Dư Tỉnh Minh cũng không dám chơi xấu ở chỗ này, bằng không làm lớn chuyện lên thì chính hắn cũng sẽ rất phiền phức, cho nên hắn không dám cướp đoạt Lân Giác quả của Thẩm Tường.
Thẩm Tường đạt được Kim Ngọc Lộ quả, trong lòng âm thầm kích động lên, cuối cùng hắn gom góp những dược liệu này, hắn chẳng mấy chốc là có thể luyện chế ra Lục Thần Quy Nguyên đan.
"Dư trưởng lão, nhiều năm qua như thế ngươi hẳn là cũng nhịn đủ đệ đệ của ngươi rồi đi!"
Sau khi Thẩm Tường lấy được Kim Ngọc Lộ quả, đột nhiên nói, lúc này hắn cũng đã làm xong phòng ngự, dùng Sáng Thế Thần lô bảo vệ tốt Đạo Thần Thiên Hồn của chính mình, Ở bên ngoài còn đặt một cái Lục Đạo Thần kính, dùng để phản ngược lực lượng đánh vào.
Trước đó Đạo Thần Thiên Hồn của hắn bị đánh trúng, không cách nào sử dụng đạo lực, thiếu chút nữa thì gặp nạn, cho nên lần này hắn trở nên rất cẩn thận, biết phải bảo vệ được Đạo Thần Thiên Hồn.
"Ngươi ... làm sao ngươi biết ta là ai? Ngươi nhận ra ta?" Dư Tỉnh Minh không có liên tưởng người trước mắt này với Thẩm Tường.
"Ta chính là Thẩm Tường, ta đương nhiên biết." Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, đổi về dung mạo của mình.
"Ngươi ..." Dư Tỉnh Minh trông thấy Thẩm Tường thì lập tức muốn động thủ bắt Thẩm Tường lại.
"Chỗ này thế nhưng là nơi tổ chức Thiên Luyện thịnh hội, chẳng lẽ ngươi muốn chết hay sao?" Thẩm Tường cười hắc hắc, rồi mới ngồi xuống, nói ra: "Dùng bữa dùng bữa!"
"Ngươi đến cùng muốn làm cái gì?" Dư Tỉnh Minh lạnh giọng mà nói: "Dược liệu ở bên trong bảo địa của Vương đại sư cũng là ngươi lấy đi a!"
Dư Tỉnh Minh nghĩ tới điểm này, trong lòng đã rất không thoải mái.
"Không phải, là Vương đại sư tự mình lấy đi, Vương đại sư cũng chưa chết, hắn còn có một cái phân thân!" Thẩm Tường nói ra; "Các ngươi cũng quá xem thường Vương đại sư, dù sao Vương đại sư thế nhưng là Thái Tôn Đan thần, sao lại có thể chết đi một cách dễ dàng như vậy?"
Dư Tỉnh Minh chấn động trong lòng, Vương đại sư thế mà không chết, hắn biết rõ lực ảnh hưởng của Vương đại sư, nếu để cho những Thái Tôn Đan thần bằng hữu kia của Vương đại sư biết, bọn họ chăc chắn sẽ rất phiền phức.
"Ngươi sợ cái gì?" Thẩm Tường trông thấy đầu Dư Tỉnh Minh đầy mồ hôi thì cười nói: "Cũng không phải ngươi động thủ đi đối phó Vương đại sư, là Dư Tỉnh Công đệ đệ của ngươi, đúng không!"
Dư Tỉnh Minh nghĩ tới điểm này, lập tức thở dài một hơi, mặc dù hắn biết chuyện này, nhưng động thủ không phải hắn, cho dù truy cứu tới hậu quả hắn gây ra cũng không tính là quá nghiêm trọng.
"Trông ngươi kia, ngươi chỉ được như vậy, khó trách sẽ bị đệ đệ của mình đùa bỡn trong lòng bàn tay! Ngươi cũng đừng cho rằng như vậy là không sao, tới lúc đó đệ đệ ngươi chắc chắn sẽ đẩy hết những chuyện này đi rồi giá họa tới trên người của ngươi."
Rất rõ ràng, Thẩm Tường bây giờ là đang châm ngòi ly gián quan hệ hai huynh đệ này.
Dư Tỉnh Minh cũng có thể nhìn ra, nhưng hắn không nghi ngờ lời Thẩm Tường nói ra, hắn hiểu rõ tính cách đệ đệ của mình là như thế nào!
"Ta biết, khi đó ngươi động thủ với ta, đều là bởi vì đẹ đệ ngươi ra chủ ý, hắn muốn để cho con trai bảo bối của mình đạt được đạo mạch thiên luyện, tu luyện đan thuật của ta! Cho dù ngươi thành công, ngươi cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cho nên ta cũng không trách ngươi." Thẩm Tường vừa dùng bữa, vừa nói, trông không có một chút đề phòng nào.
Dư Tỉnh Minh suy nghĩ một lúc cũng ngồi xuống, rồi mới vén tay áo lên, chỉ thấy ở trên tay hắn co một con rết màu trắng quấn quanh như là vòng tay.
"Đây là cái gì?" Thẩm Tường nhíu mày.
"Đây là Bạch Ngọc Ngô công ở trong Vạn Đạo Lăng mộ, trong cơ thể ta có độc, cần Bạch Ngọc Ngô công này hút độc giúp ta, như vậy mới có thể để cho ta sống tiếp, bằng không ta chỉ có một con đường chết, mà vì để Bạch Ngọc Ngô công cam tâm tình nguyện đi hút độc trong người ta thì ta cần ăn một loại đan dược mới được! Mà loại đan dược đó đều là đệ đệ ta luyện chế, đan phương dược liệu cũng chỉ có hắn có, cũng chỉ có hắn có thể luyện chế ra tới."
Nghe thấy lời này của Dư Tỉnh Minh, Thẩm Tường xem như hiểu hắn.
"Thì ra là thế!" Thẩm Tường nói ra: "Xem ra nếu như ta giết đệ đệ ngươi thì ngươi sẽ không đáp ứng đúng không?"
"Đương nhiên, ngươi giết hắn thì có khác gì đang giết ta! Huống hồ hắn há lại dễ giết như vậy? Hắn dù sao cũng là Tam đường chủ của Thái Thủy Đan đường, hơn nữa dám đi giết Vương đại sư cũng không phải dễ đối phó như vậy, ta biết ngươi muốn báo thù, nhưng ngươi vẫn là quên đi thôi!" Dư Tỉnh Minh nói ra: "Ngươi tốt nhất rời xa Nguyên Thủy Đạo môn ... hắn có thể làm mưa làm gió ở Thái Thủy Đan đường thì chính là có người ở bên trong Nguyên Thủy Đạo môn."
"Nếu như ta có thể giải độc giúp ngươi, ngươi có nguyện ý xử lý Dư Tỉnh Công giúp ta không? Hơn nữa ngươi cũng phải cam đoan, không được để người khác biết chuyện ta có đạo mạch thiên luyện." Thẩm Tường nói, Dư Tỉnh Minh này có giá trị lợi dụng rất lớn, hắn tuyệt không thể buông tha.
Mà Dư Tỉnh Công lúc này đang tham gia Thiên Luyện thịnh hội, nếu như hắn ở chỗ này tiết lộ ra chuyện hắn có đạo mạch thiên luyện vậy hậu quả là vô cùng nghiêm trọng!
"Ngươi thật có thể?" Thân thể Dư Tỉnh Minh run lên, hắn hiểu rõ vô cùng đối với độc trong cơ thể mình, hắn từng dùng rất nhiều biện pháp đi giải nhưng đều không thành công.
"Ta có thể thử một chút!" Thẩm Tường lúc này cũng không dám cam đoan: "Trước đây ta giải qua không ít độc, ta ít nhiều có chút lòng tin! Nhưng ta cần biết, sau khi ta giải độc giúp ngươi, ta có thể thu được chỗ tốt nào!"
P/S: Ta thích nào ... chương 1