Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 283 - Chương 283 - Hổ Quyền Đánh Hổ

Chương 283 - Hổ quyền đánh hổ
Chương 283 - Hổ quyền đánh hổ

Tiểu Bạch Hổ đi tới gần Thẩm Tường, mỗi một bước đều chấn động bốn phía, chấn đến khí huyết của Thẩm Tường cuộn trào, chân khí bên trong đan điền khó có thể ngưng tụ. Điều này làm cho hắn hoảng sợ, không thể sử dụng chân khí, đây chính là rất nguy hiểm.

Thẩm Tường chậm rãi lui về phía sau, cả người đều bị chấn động, ngũ tạng trong cơ thể co rút nhanh làm hắn muốn thổ huyết.

Đây là thực lực chân chính của tiểu Bạch Hổ, nó không có đần như Thẩm Tường nghĩ, lỗ mãng chỉ là một ít bản năng của nó, hiện tại nó đã dùng lực lượng chân chính của mình, thả ra lực lượng chấn động từ từ tra tấn Thẩm Tường, đôi mắt tràn ngập ngạo nghễ kia đầy vẻ trêu tức, giống như là mèo vờn chuột vậy.

"Gia hỏa này. . . " Thẩm Tường nhịn không được hộc ra một ngụm máu, loại chấn động này làm hắn cực kỳ khó chịu, chân khí trong cơ thể lại không cách nào điều động, chuyện này làm hắn rất lo lắng.

Thấy Thẩm Tường phun máu, tiểu Bạch Hổ há mồm chính là một tiếng gầm lớn, theo tiếng hổ gầm rung trời truyền đến, mặt đất trong phạm vi vài dặm đều giống như rơi vào chấn động mãnh liệt, mặt đất rạn nứt, núi dao động, mà từ trong miệng nó phun ra một cỗ chấn động càng là trực tiếp kích đến trên người Thẩm Tường, chấn Thẩm Tường bay ra ngoài, liên tục va chạm gãy mười mấy cây đại thụ.

Cũng chỉ có loại quái thai như Thẩm Tường mới có thể dưới tình huống như vậy còn có thể đứng lên, nhưng thân thể hắn lại vô cùng đau đớn.

"Còn may có Huyền Vũ Kim Cương giáp ngăn cản phần lớn lực xung kích, tên này thật mạnh." Thẩm Tường vừa lau máu tươi trên khóe miệng, lực chấn động vừa nãy làm hắn không ngừng phun ra máu tươi.

Hoa Hương Nguyệt nhíu chặt đôi mi thanh tú, truyền âm cho Thẩm Tường nói: "Đánh không được thì bỏ đi, Bạch Hổ này so với trong tưởng tượng của ta còn cường đại hơn, ngươi và nó kém hai ba cấp bậc, đừng nói ngươi bây giờ, cho dù ngươi là Chân Võ cảnh cửu đoạn, cũng vô pháp ứng đối lực lượng chấn động mà nó thả ra ngoài.

"Không có ý tứ, tỷ tỷ ngươi chờ một chút, nhìn ta thu phục nó đưa đến trước mặt tỷ." Thẩm Tường đáp lại tràn ngập tự tin.

Thẩm Tường nhìn tiểu Bạch Hổ ngạo nghễ mà ưu nhã đi tới kia, cười lạnh nói: "Tiểu tử, ta sẽ để ngươi ăn chút đau khổ."

Tiểu Bạch Hổ phát ra một tiếng gầm nhẹ lười biếng, tràn ngập khinh thường, căn bản không để Thẩm Tường vào mắt, sau đó lập tức bạo ngược một bước, đột nhiên từ trên trời giáng xuống đánh vào đầu Thẩm Tường, làm cho Thẩm Tường phun ra một búng máu, cả người nằm sấp trên mặt đất.

Chỗ lợi hại của tiểu Bạch Hổ đó là có thể phóng xuất ra lực lượng chấn động kinh khủng kia, nó dường như nắm giữ một loại kỹ xảo huyền diệu, khống chế đối với lực lượng chấn động rất xảo diệu.

Chỗ lợi hại của Thái Cực Hàng Long công chính là có thể để Thẩm Tường hấp thu bất cứ một loại lực lượng nào, hiện tại hắn đã hiểu rõ đặc tính của lực lượng chấn động kia, hắn từ trước tới giờ đều đang quen thuộc loại lực lượng tràn ngập chấn động này, hắn vận chuyển chân khí trong cơ thể, thời gian lưu động cũng sẽ chấn động lên, đây là Thẩm Tường làm cho chân khí của mình cũng chấn động theo tần suất đó, bởi vậy mới có thể phòng ngừa chân khí trong cơ thể bị chấn động đến bạo loạn.

Một làn sóng chấn động kéo tới, Thẩm Tường không có cảm giác được có cái gì không khỏe, bởi vì chân khí trong cơ thể theo hắn dùng Thái Cực Hàng Long công vận chuyển, có thể làm cho hắn sản sinh ra một loại lực lượng đặc biệt có thể dung hợp với làn sóng chấn động kia.

Chân khí trong cơ thể của hắn đã có tần suất giao động tương tự, bởi vậy Thẩm Tường sẽ không chịu ảnh hưởng. Thái Cực Hàng Long công vốn chính là linh hoạt trọng việc học và linh hoạt trong việc sử dụng, mới có thể thể hiện ra lợi hại trong đó .

Tiểu Bạch Hổ giật mình, sau đó lại giẫm mạnh mấy cước, liên tục công kích tới Thẩm Tường, nguyên bản nó cho rằng mới vừa rồi là xuất hiện sai lầm hoặc là Thẩm Tường trùng hợp chưa bị chấn động, nhưng hiện tại nó lại phát hiện không phải.

Đột nhiên Thẩm Tường biến mất, xuất hiện ở phía sau tiểu Bạch Hổ, chỉ thấy Thẩm Tường hướng về cái mông của tiểu Bạch Hổ, ác độc đánh một Chấn Thiên chưởng, lực lượng chấn động so với tiểu Bạch Hổ còn đáng sợ hơn.

Tiểu Bạch Hổ bị chưởng lực đánh cho lớn tiếng gầm hét lên.

"Bạch Hổ thần quyền." Thẩm Tường quát một tiếng, vô số quyền ảnh bay nhanh ra ngoài, bao phủ ở trên người tiểu Bạch Hổ, hàng loạt đầu hổ màu vàng kim mang theo sát phạt cuồng bạo oanh kích trên người tiểu Bạch Hổ, phát ra từng tiếng hổ gầm kinh thiên, che dấu đi tiếng gầm rú của tiểu Bạch Hổ.

"Tiểu tử, ta đánh tới khi ngươi khuất phục mới thôi." Thẩm Tường bắt được cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không buông lỏng chút nào, hắn sẽ như độc xà gắt gao quấn lấy con mồi, hắn sẽ không cho địch nhân bất cứ cơ hội thở dốc nào, hiện tại hắn đã thi triển ra tấn công như bão tố điên cuồng, đều là từng quyền tràn ngập sát khí, Bạch Hổ thần quyền không lưu tình đánh vào trên người tiểu Bạch Hổ, giống như vừa rồi tiểu Bạch Hổ không lưu tình điên cuồng chấn động hắn.

Bạch Hổ thần quyền của Thẩm Tường không phải sử dụng Bạch Hổ chân khí mà là Càn Khôn chân khí, nhưng bởi vì sát phạt chi tâm và chiêu thức Bạch Hổ thần quyền mới hình thành hổ quyền cuồng bạo màu vàng kim.

Thân thể Tiểu Bạch Hổ bị vô số đầu hổ há miệng gào thét đánh vào, mới đầu toàn thân nó chỉ là có chút hơi đau đớn, nó cho rằng chẳng mấy chốc sẽ kết thúc, nhưng nó không ngờ tới nhân loại này vậy mà lại biến thái như thế, chân khí trong cơ thể giống như là sẽ không khô kiệt, công kích đối với thân thể của nó không ngừng nghỉ, hơn nữa còn sử dụng loại Bạch Hổ thần quyền kia để nó sợ hãi.

Trên không trung, Hoa Hương Nguyệt càng nhìn càng há hốc cái miệng nhỏ của mình ra, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc, lúc trước nàng cho rằng Thẩm Tường chắc chắn sẽ bị lực lượng chấn động kia bức đến từ bỏ, nhưng Thẩm Tường lại đột nhiên không bị những lực chấn động kia ảnh hưởng nữa mà một chưởng đánh vào trên mông tiểu Bạch Hổ kia, làm cho năng lượng trong cơ thể tiểu Bạch Hổ hỗn loạn, sau đó chính là thừa thế xông lên, bộc phát ra loại công kích giống như nước sông cuồn cuộn không ngừng, liên miên không dứt này.

Hoa Hương Nguyệt nghĩ đến lúc Thẩm Tường đến Niết Bàn cảnh, cũng dùng phương thức này chiến đấu với nàng, vừa nghĩ đến đây thân thể mềm mại của nàng run lên, đây chính là tiềm lực.

"Khốn kiếp, vừa rồi ngươi đáng lão tử đến mức thổ huyết, có phải cảm thấy rất đã ghiền hay không, hiện tại ta cũng phải đã ghiền một chút." Thẩm Tường vừa dùng song quyền đánh tới tấp khiến tiểu Bạch Hổ ngã xuống đất kêu rên, vừa mắng to.

Muốn thu phục linh thú phải dùng thực lực của mình tới làm kinh sợ linh thú, để sâu trong linh hồn linh thú cảm thấy sợ hãi đối với hắn, hiện tại Thẩm Tường chính là muốn làm như thế.

"Tiểu bại hoại, ngươi muốn đánh tới khi nào?" Hoa Hương Nguyệt cũng nhìn không được, nàng thấy tiểu Bạch Hổ thật đáng thương.

"Đánh tới khi bổn đại gia mệt mới thôi, ha ha. . ." Thẩm Tường cười lớn, quyền kình trở nên mạnh hơn một chút, có Hoa Hương Nguyệt ở chỗ này, hắn không sợ tiêu hao toàn bộ lực lượng, hắn muốn cho con tiểu Bạch Hổ này hoàn toàn sợ hãi hắn

Mặt đất xung quanh Thẩm Tường đều bị tàn phá, tiểu Bạch Hổ bị Thẩm Tường đánh đến mức thân thể lún sâu vào trong đất.

Hơn nửa ngày trôi qua, trời đã sáng, Thẩm Tường cũng mệt mỏi, con mắt tiểu Bạch Hổ lờ đờ, đã mất đi sức chiến đấu, Thẩm Tường kéo thân thể của nó từ trong hố lên, ném tới trên mặt đất.

P/S: Ta thích nào... chương 2

Bình Luận (0)
Comment