Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 284 - Chương 284 - Thu Phục

Chương 284 - Thu phục
Chương 284 - Thu phục

Thân thể Tiểu Bạch Hổ thoạt nhìn như một con trâu lớn, có người nói sau này còn có thể lớn hơn nữa. Thẩm Tường nghĩ đến mình có thể cưỡi một con Bạch Hổ to lớn du lịch bốn phía, trong lòng hơi kích động, đó là một việc phong cách cỡ nào. Đương nhiên hắn cũng chỉ có thể tưởng tượng, hắn vẫn cảm thấy để tiểu Bạch Hổ ở trong túi huyền thú sẽ tốt hơn, lúc đánh nhau thả Bạch Hổ ra, như vậy…hắc hắc, hắn thích nhất đúng là âm người.

Thẩm Tường ngồi trên mặt đất, cả người đều là mùi mồ hôi, con Bạch Hổ kia càng thêm chật vật, trên người một mảnh đen kịt, không còn bộ dáng của Bạch Hổ chút nào.

"Tiểu tử, ngươi là bị loại đồ chơi này hấp dẫn tới, ha ha. . .bây giờ còn chưa có ăn vào đã bị ta đánh cho một trận, có phải rất hận ta hay không?" Thẩm Tường lấy Bách Thú đan ra, đưa tới đưa lui ở trước mặt tiểu Bạch Hổ, cười to nói.

Ngay cả Long Tuyết Di cũng không có cách nào chống lại sự hấp dẫn của Bách Thú đan, chớ nói chi là loại tiểu Bạch Hổ ra đời chưa bao lâu này.

Trong ánh mắt lờ đờ của Tiểu Bạch Hổ quả thực đầy vẻ tức giận, nhưng lập tức lại biến thành sợ hãi đối với Thẩm Tường, nhớ tới mình bị Thẩm Tường đánh điên cuồng như vậy, viền mắt nó vậy mà ươn ướt.

"Tiểu gia hỏa này, hình như là con cái." Long Tuyết Di cười hì hì nói.

"Cọp cái sao?" Thẩm Tường cười đến càng thêm vui vẻ.

Thẩm Tường cười cười, vừa nhét Bách Thú đan vào miệng nó, tiểu Bạch Hổ cũng là một tiểu tử ham ăn, bằng không cũng sẽ không rời hang tới nơi này tìm thức ăn. Thẩm Tường biết mình phải nhanh chóng thu phục tiểu Bạch Hổ này một chút, nếu để cho cha mẹ nó tới đây, hắn chỉ có thể theo Hoa Hương Nguyệt chạy trốn.

Tiểu Bạch Hổ cố sức há mồm, nuốt Bách Thú đan vào trong bụng, mắt nhìn Thẩm Tường có chút cảm kích, Thẩm Tường cười hì hì, lại cho nó mấy viên nữa, bộ dáng kia giống như là dụ dỗ hài tử vậy.

Điều này làm cho Long Tuyết Di âm thầm đố kị, trước kia nàng cũng tiếc của, một lần không dám ăn nhiều như vậy, đều là lưu cho mình từ từ thưởng thức, nhưng tiểu Bạch Hổ này thoáng cái đã ăn nhiều như vậy. Lúc này nàng cảm thấy Long như nàng lại không bằng một con Bạch Hổ. Cũng may Bạch Hổ cũng là thần thú, nếu không nàng nhất định sẽ chạy ra đánh nó một trận, giành lấy Bách Thú đan.

"Đây là túi huyền thú, nếu như ngươi nguyện ý theo ta, sau này loại Bách Thú đan này sẽ không thể thiếu phần ngươi. Ta có loại thực lực này, ngươi theo ta cũng sẽ không cảm thấy là một loại vũ nhục, hơn nữa ta cũng có võ công của lão tổ tông các ngươi lưu lại, vừa rồi ngươi đã lĩnh giáo qua." Thẩm Tường nói, hắn biết linh thú đều có thể nghe hiểu được tiếng người.

Thẩm Tường vừa nói xong, đã thấy trên đầu Bạch Hổ chỗ chữ "Vương" kia toát ra một đốm ánh sáng nhỏ màu hoàng kim hình tròn, phía trên có rất nhiều linh văn huyền ảo, điều này làm cho hắn âm thầm kích động, đây chính là lúc linh thú thượng đẳng và nhân loại ký kết khế ước mới xuất hiện, bộ tộc Bạch Hổ là có truyền thừa, cho nên hiểu được những thứ này là chuyện đương nhiên.

Thẩm Tường vội vàng cắt ngón tay của mình, nhỏ lên đồ án kia một giọt máu, linh trận bộc phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt, sau đó bắt đầu thu trở về trong đầu Bạch Hổ, lúc này Thẩm Tường đột nhiên sinh ra cảm giác vô cùng kỳ diệu, hắn có thể cảm nhận được mình và tiểu Bạch Hổ có một mối liên hệ nào đó.

"Ta hiện tại rất suy yếu, có thể cho ta vài viên nữa hay không?" Trong đầu Thẩm Tường truyền đến một tiếng hơi sợ hãi của nữ tử, nghe như là một thiếu nữ đang lo lắng mà kêu gọi.

Thẩm Tường giật mình, hắn bây giờ có thể trao đổi với linh thú, để hắn cười khổ là, tiểu Bạch Hổ này và Tiểu Thí Long tham ăn kia đều giống nhau, đều là kẻ tham ăn.

Thẩm Tường lấy ra mấy viên Bách Thú đan nhét vào trong miệng tiểu Bạch Hổ, sau đó thu nó vào túi huyền thú, trong lòng âm thầm hưng phấn, hắn đã thu phục được một con linh thú rất lợi hại, hơn nữa linh thú này còn có không gian phát triển rất lớn.

Hoa Hương Nguyệt đột nhiên từ trên không trung hạ xuống, nàng nắm lấy tay Thẩm Tường, liên tục lắc mình mấy cái đã cách xa nơi đại chiến vừa rồi mấy trăm dặm, hơn nữa nơi đó đã bị hỏa diễm hừng hực bao phủ, bốc lên khói đặc cuồn cuộn.

Cùng lúc đó sâu trong rừng núi truyền đến một tiếng gầm rú tức giận thê lương. Trong lòng Thẩm Tường chấn động, loại sát phạt chi khí kia làm hắn hoảng sợ, sát khí thông thiên bao phủ cả một khu vực rộng lớn. Thẩm Tường vẫn luôn tự ngạo mình có sát phạt chi khí hơn người, trên Thần Võ đại lục không có mấy người có thể sánh bằng với hắn, nhưng đối mặt với tiếng rít gào kèm theo sát khí kia, hắn cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

"Không cần lo lắng, sau khi linh thú tiến vào túi huyền thú, sẽ cắt đứt tất cả cảm ứng với ngoại giới, lão gia hỏa kia tìm không thấy con vật nhỏ kia đâu." Hoa Hương Nguyệt kéo Thẩm Tường bay nhanh, tốc độ này làm cho Thẩm Tường không thở nổi, thân thể bị không khí trùng kích, áp lực kích thích đến đau nhức.

Chẳng mấy chốc đã đi tới Phiêu Hương thành.

"Nếu luận tốc độ, ở Thần Võ đại lục không ai hơn được ta, đây không phải là ta khoác lác." Hoa Hương Nguyệt đắc ý cười nói, trông thấy bộ dáng chật vật của Thẩm Tường, nàng cười đến càng thêm vui vẻ.

Thẩm Tường hừ nhẹ nói: "Sau này ta sẽ vượt qua tỷ."

"Ta sẽ chờ ngươi vượt qua ta." Hoa Hương Nguyệt không thèm để ý nói, nói xong lại kéo Thẩm Tường lóe lên cái đã bay về Đan Hương tháp.

Thẩm Tường rất mệt, nhưng hắn vẫn cự tuyệt lời mời ở lại của Hoa Hương Nguyệt, quay trở về cửa hàng Thần Binh, lúc này vẫn chưa thấy Liễu Mộng Nhi trở về.

Trở lại trong phòng, Thẩm Tường ăn một ít Chân Nguyên đan, bắt đầu điều chỉnh trạng thái thân thể.

"Nữ nhân Hoa Hương Nguyệt này không phải là cố ý mang ta đi tìm Bạch Hổ chứ?" Trong lòng Thẩm Tường nghi hoặc.

"Rất có thể, tuy nhiên ai biết được nàng là nghĩ như thế nào, ngươi không nghe lòng dạ của nữ nhân như kim dưới đáy biển sao?" Long Tuyết Di nói: "Thẩm ca ca, cho ta chút Bách Thú đan đi."

"Ngươi còn có một ít chưa có ăn, sao lại còn hỏi ta?" Thẩm Tường cười mắng, hắn nhìn tiểu Bạch Hổ trong túi huyền thú một chút, phát hiện tiểu gia hỏa này đã ngủ say, bên trong túi huyền thú là một tiểu viện, có cỏ xanh và một số thực vật, còn có một cái đầm nước trong, hoàn cảnh coi như không tệ.

Thẩm Tường nói: "Có phải ta có chút tàn nhẫn hay không, bắt nó phải rời xa phụ mẫu."

"Không sao, chờ nó quen thân với ngươi, ngươi cho nó trở về thăm phụ mẫu là được. Nó gặp ngươi cũng không phải chuyện gì xấu, dù sao những tiểu tử này sớm muộn gì cũng phải rời khỏi phụ mẫu, đây là quy luật sinh tồn của chúng nó." Tô Mị Dao nói.

"Ta không phải cũng bị tiểu bại hoại ngươi bắt cóc sao?" Long Tuyết Di chu miệng nói.

"Tiểu Thí Long, đừng nói khó nghe như vậy được không, chính là ngươi tự nguyện theo ta, hiện tại ngươi cũng không có hối hận a? Ta thấy ngươi sống còn thoải mái hơn trước đây nữa đó chứ, lòng tốt không được báo đáp." Thẩm Tường thấp giọng mắng.

Long Tuyết Di chỉ là cười hì hì không nói, Thẩm Tường chờ Liễu Mộng Nhi trở về, sau đó để Liễu Mộng Nhi đưa hắn về Thái Vũ môn lấy Thanh Huyền quả, hắn chuẩn bị đi tiến hành khảo hạch Luyện đan sư ngũ đoạn.

Những tài liệu khác của Trúc Cơ đan hắn cũng không thiếu, chỉ thiếu mỗi Thanh Huyền quả, còn dược liệu Nguyên Thần đan hắn cũng có một chút, nhưng không nhiều lắm, chỉ có năm phần, đây là hai loại đan dược mà dược liệu rất thưa thớt, Đan Hương tháp khẳng định không có.

Về phần Bách Thú đan, Đan Hương tháp chắc chắn sẽ có rất nhiều, lúc đó Thẩm Tường chắc chắn sẽ để Đan Hương tháp cung cấp.

Hắn nghỉ ngơi một ngày, khôi phục tất cả chân khí đã tiêu hao, lúc này hắn cảm nhận được chân khí có đề thăng rất lớn, cũng vào hôm nay Liễu Mộng Nhi trở về.

Thẩm Tường vội vàng chạy ra khỏi phòng, đi tìm Liễu Mộng Nhi. Liễu Mộng Nhi ở trong phòng của nàng, làm cho Thẩm Tường bất ngờ chính là hắn còn nhìn thấy Tiết Tiên Tiên và Lãnh U Lan.

Liễu Mộng Nhi đi Băng Phong cốc, tiện thể mang hai nàng tới đây tham gia náo nhiệt.

Tiết Tiên Tiên thấy Thẩm Tường, vội vàng nhào vào lòng hắn, trên mặt tràn đầy vẻ buồn bã, sau khi nàng biết được Thế Tục giới biến mất, cũng như Thẩm Tường rất lo lắng.

Lãnh U Lan ở Thế Tục giới không có người thân gì, nhưng Tiết Tiên Tiên và Thẩm Tường đều có thân nhân ruột thịt, thấy Tiết Tiên Tiên khổ sở, nàng cũng rất là đau lòng.

P/S: Ta thích nào... chương 3

Bình Luận (0)
Comment