Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2859 - Chương 2859 - Trung Tâm Mộ

Chương 2859 - Trung tâm mộ
Chương 2859 - Trung tâm mộ

Lam Hồng đạo nhân tóm chặt lấy bả vai của Thẩm Tường, thi triển lực lượng không gian, bước đi trong đầu thông đạo này, giống như phán đoán trước đó của Thẩm Tường, Lam Hồng đạo nhân có thể sử dụng lực lượng không gian cực mạnh!

"Gia hỏa này đến cùng là có tu vi gì? Vận dụng lực lượng không gian đã tới xuất thần nhập hóa như vậy, Dị Lam Huyền hải trước đó kia đến cùng là nơi nào?" Thẩm Tường nghi hoặc đối với chuyện này không thôi.

Lúc Lam Hồng đạo nhân mang theo Thẩm Tường mà đi, cũng không quên tránh né, Lam Hồng đạo nhân tuy rằng cường đại, nhưng ở chỗ này hắn thế nhưng là vẫn có thứ e ngại, Thẩm Tường có thể cảm nhận được, sau khi Lam Hồng đạo nhân tiến vào thông đạo này thì giống như là đang sợ cái gì đó.

"Chẳng lẽ hắn đang lo lắng tiến vào khu vực trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ sẽ gặp phải nguy hiểm gì sao? Gia hỏa này e ngại tiến vào trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ như vậy, đây rốt cuộc là vì sao?" Thẩm Tường chỉ có thể thầm nghĩ, hắn không lấy được câu trả lời.

"Nửa canh giờ sau, Lam Hồng đạo nhân mang theo Thẩm Tường đi tới cuối lối đi, thấu kính thông đạo là một bức màn ánh sáng màu trắng, rất rõ ràng chỉ cần đi vào bức màn ánh sáng này là có thể đi tới trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ."

Lam Hồng đạo nhân đứng ở trước mặt màn ánh sáng này, cũng không có lập tức đi vào, giống như đang làm ra quyết định khó khăn nào đó.

"Sao vậy? Bên trong có thứ gì khiến ngươi sợ sao?" Thẩm Tường cười nói: "Sử dụng lực lượng không gian không phải là rất mạnh sao? Theo lý thuyết cái gì cũng không cần phải sợ hãi mới đúng."

"Hừ!" Lam Hồng đạo nhân cảm nhận được sự khinh thường của Thẩm Tường dành cho hắn, trong lòng rất là không thoải mái, sau khi hừ lạnh một cái thì mang theo Thẩm Tường bước vào trong màn ánh sáng trắng kia.

Sau khi tiến vào màn ánh sáng trắng này, Thẩm Tường chợt nghe thấy tiếng chim hót líu lo, vô cùng náo nhiệt.

Mà xuất hiện ở trước mắt hắn cũng không phải là cảnh tượng lờ mờ âm trầm, mà là một Lâm viên có ánh sáng mặt trời chiếu vào, trăm hoa đua nở, trên đại thụ còn có rất nhiều chim chóc đậu ở trên các cành cây, vui vẻ nhảy nhót hót líu lo, ở bên dưới đại thụ thì có rất nhiều những bông hoa xinh đẹp với đủ mọi màu sắc, ong mật vội vàng bay tới bay lui để đi hút mật.

"Đây chính là trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ sao?" Thẩm Tường có chút khó mà tin được, trong Vạn Đạo Lăng mộ thần bí mà kinh khủng này thế mà lại có cảnh tượng tươi đẹp như thế.

"Không sai, bây giờ ngươi có thể bái ta làm thầy!" Lam Hồng đạo nhân nói.

"Nhưng là ... ta còn chưa xác định được đây có phải là trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ hay không." Thẩm Tường nói ra: "Nói không chừng ngươi dẫn ta tiến vào một cái không gian nào đó thì sao? Ngươi vận dụng không gian tốt như thế, cái này đối với ngươi mà nói thì là chuyện rất dễ dàng a!"

"Ta lừa ngươi làm cái gì? Đây chính là trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ, tuy rằng trông rất đẹp, nhưng chỗ này lại rất đáng sợ." Lam Hồng đạo nhân nói ra: "Tranh thủ thời gian bái ta làm thầy!"

Hắn vừa mới nói xong, Thẩm Tường lại đột nhiên biến mất, Thẩm Tường dùng đủ tất cả lực lượng không gian, phát hiện chính mình vậy mà không cách nào dịch chuyển, nhưng hắn vẫn là dùng tốc độ cực nhanh để chạy trốn.

Lam Hồng đạo nhân trông thấy Thẩm Tường chạy thì lập tức giận mắng, rồi sau đó đuổi theo.

Thẩm Tường đột nhiên biết Lam Hồng đạo nhân sợ cái gì, bởi vì đây là nơi không thể sử dụng không gian để dịch chuyển, lực lượng không gian chính là lực lượng mà Lam Hồng đạo nhân nhờ cậy vào, nếu như không thể sử dụng thì đối với hắn mà nói sẽ là một chuyện rất nguy hiểm.

Bây giờ, trong lòng Lam Hồng đạo nhân đang chửi ầm lên, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường lại là một người xảo quyệt như vậy, vốn hắn còn tưởng rằng Thẩm Tường nếu như không cách nào sử dụng lực lượng không gian thì chắc là cũng dễ đuổi theo.

Nhưng Lam Hồng đạo nhân đuổi theo một lát thì biết chuyện này rất không đơn giản, quan trọng là Thẩm Tường biết sử dụng Ẩn Thân thuật, sau khi ẩn thân, Lam Hồng đạo nhân cần tập trung tinh thần thì mới có thể cảm ứng được Thẩm Tường, mà lúc cảm ứng được thì Thẩm Tường đã chạy đi được khoảng cách.

"Lão khốn kiếp kia, thế mà có thể cảm ứng được ta sau khi ẩn thân, vẫn còn có chút lợi hại, tiếp tục như thế này cũng không phải biện pháp, chắc chắn vẫn sẽ bị hắn bắt được." Thẩm Tường lập tức thay đổi phương hướng, Lam Hồng đạo nhân cũng không thể cảm ứng được hắn mãi được, đặc biệt là ở sau khi hắn thay đổi phương hướng.

Nửa canh giờ sau, Lam Hồng đạo nhân dần dần quen thuộc với Thẩm Tường sau khi ẩn thân, cho dù Thẩm Tường đột nhiên thay đổi phương hướng thì hắn vẫn như cũ có thể tiếp tục cảm ứng được vị trí thay đổi của Thẩm Tường.

"Đừng hòng chạy!" Lam Hồng đạo nhân gia tăng tốc độ, trong tay đánh ra một chùm sáng xanh lam, đánh trúng vào Thẩm Tường.

Phần lưng của Thẩm Tường bị chùm sáng xanh lam kia đánh trúng, có tê tê dại dại thống khổ, để hắn không thể không kêu to lên, để hắn khó mà chịu được là, cỗ đau đớn này sau khi chui vào trong cơ thể hắn vậy mà bành trướng, muốn làm thân thể của hắn căng ra, khiến cho thân thể của hắn phình lên tới rất khó chịu.

"Khốn kiếp!" Thẩm Tường đột nhiên nhảy vọt tới không trung, Thiên Luyện Thần uy đột nhiên phóng xuất ra, bức ra toàn bộ cỗ lực lượng tiến vào thân thể của hắn kia.

"Thiên Luyện Thần ấn, lên!" Thẩm Tường lấy Thiên Luyện Thần ấn mà Biên Bức Thái Tôn cho hắn, đột nhiên đập về phía Lam Hồng đạo nhân.

Mặt ấn của Thiên Luyện Thần ấn hiện lên một chữ Luyện rất lớn, thiêu đốt lên liệt hỏa hừng hực, Thiên Luyện Thần uy trận trận, phát ra tiếng vang vọng ầm ầm, trong giây lát đánh vào mặt đất, hủy đi mảng lớn hoa cỏ cây cối, cả đại địa đều bị thiêu tới một mảnh cháy đen.

Bị Thẩm Tường công kích Lam Hồng đạo nhân cũng là toàn thân bị đốt tới đen, nhưng lại không bị làm sao cả.

"Tiểu tử hỗn láo, muốn chết." Lam Hồng đạo nhân rất tức giận, thân thể hóa thành một cầu vồng xanh lam, từ mặt đất bay vụt đi lên, đụng vào trên người Thẩm Tường.

Thẩm Tường tránh né không kịp, bị cầu vồng xanh lam đâm trúng, thân thể giống như muốn nổ tung ra vậy, người cùng bị đánh bay ra ngoài, lúc này trên người hắn còn bị một đám hỏa diễm màu xanh bao bọc lại, từng đợt bỏng truyền tới đau đến khiến Thẩm Tường phải thét gào.

Lam Hồng đạo nhân dù sao cũng là Thái Tôn cảnh trung kỳ, mạnh hơn so với Thẩm Tường không biết là bao nhiêu lần, cho dù là Lam Hồng đạo nhân lưu thủ, Thẩm Tường rơi vào công kích đó chắc chắn sẽ bị trọng thương.

"Tiểu tử, thật sự cho rằng Lam Hồng đạo nhân ta dễ đối phó như vậy sao?" Lam Hồng đạo nhân cười lạnh, đi về phía Thẩm Tường.

Lam Hồng đạo nhân vừa mới bước ra hai bước thì vẻ mặt thay đổi, chỉ thấy một tấm lưới lớn màu tím đột nhiên xuất hiện, trùm hắn vào bên trong.

Lam Hồng đạo nhân vội vàng giãy giụa một cách điên cuồng, ánh sáng xanh lam trên người bùng lên, hỏa diễm màu xanh lam bốc cháy lên không ngừng, phóng xuất ra một cỗ khí nóng bỏng.

Nhưng là, Lam Hồng đạo nhân lại không cách nào tránh thoát cái tấm lưới lớn này.

"Hừ, gia hỏa Lam Huyết nhất tộc, ngươi trốn không thoát, đây là Tử Thiên Thần La võng được luyện chế đặc biệt nhằm vào loại Lam Huyết trư các ngươi." Nói chuyện chính là một tên nam tử, trên người mặc áo tím, có một mái tóc tím phiêu dật, hắn chậm rãi hạ xuống, hơi vung tay lên thì thu tấm lưới màu tím này để vào bên trong một chiếc hộp màu tím.

Lam Hồng đạo nhân cũng theo đó mà bị thu vào trong đó.

Nam tử tóc tím trông thấy nơi xa thiêu đốt lên hỏa diễm màu xanh lam, hắn nhẹ nhàng bay vút qua đã tới bên cạnh Thẩm Tường, Thẩm Tường đang bị hỏa diễm xanh lam thiêu cháy.

"Chắc là không sống nổi, thật đúng là gia hỏa không biết tự lượng sức mình, chỉ có tu vi Lục Thần cảnh lại muốn trêu chọc Lam Huyết trư Thái Tôn cảnh trung kỳ, bị giết chết cũng là đáng đời." Nam tử tóc tím bay tới không trung rồi mới tự lẩm bẩm: "Người này là dị huyết nhân, vậy ta sẽ tiến hắn một đoạn!"

Dứt lời, nam tử tóc tím đánh một chưởng về phía Thẩm Tường, lập tức ánh sáng tím lập lòe, lực chưởng rơi vào trên mặt đất, đánh bay một mảng lớn đất, nổi lên một cơn gió màu tím, Thẩm Tường cũng biến mất không thấy.

Sau khi nam tử tóc tím rời xa, Thẩm Tường mới từ từ đứng lên, thân thể của hắn đã bị thiêu tới cháy đen.

"Tên khốn kiếp kia, ta nhớ kỹ ngươi, đừng để ta gặp được ngươi!" Thẩm Tường nhìn vào phương hướng nam tử tóc tím biến mất, hít một hơi, cuối cùng hắn cũng trốn qua một kiếp.

Ở lúc nam tử tóc tím công kích, hắn lập tức trốn vào bên trong Sáng Thế Thần lô, Sáng Thế Thần lô tuy rằng lợi hại, nhưng bị chưởng kia đánh trùng thì cũng toàn thân nứt ra, chịu tới tổn thương rất nặng.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment