Không dễ giết Thẩm Tường, đây là chuyện mà ai cũng biết, cho nên người của Triệu gia mới cùng tiến tới, cho rằng bọn họ có nhiều người liên thủ với nhau là có thể xử lý được Thẩm Tường, lại không nghĩ tới Thẩm Tường bây giờ đã là Lục Thần cảnh trung kỳ, đối phó bọn hắn thì quả thực là dễ như trở bàn tay.
Có được hạt châu màu đen thì sẽ dẫn rất nhiều người tham lam tới, Thẩm Tường bây giờ cũng không có ý định chạy đi ẩn núp khắp nơi, mà là ở tại nơi này chờ người muốn giết hắn.
Chỉ có Lục Thần cảnh mới được truyền tống tới nơi này, chỉ cần không có Thái Tôn cảnh thì Thẩm Tường sẽ không sợ hãi, cho dù là Thái Tôn cảnh tới công kích hắn thì hắn cũng có thể trốn thoát, mà Lục Thần cảnh hậu kỳ tới thì chỉ có một con đường là chết.
Tham lam có thể khiến người ta mạo hiểm, rất nhiều người đều muốn đánh cược một lần, cược chính mình có thể giết được người cầm hạt châu đen, rồi sau đó thu hoạch được 1000 ức đạo tinh.
Nhưng là, phần lớn những người này đều đã chết, đều là bị Thẩm Tường giết chết!
Những người có được hạt châu đen khác thì chỉ cần cảm ứng được có người tới gần thì sẽ thi nhau chạy trốn, rất khó truy sát được bọn họ.
Nhưng Thẩm Tường thì khác, Thẩm Tường chỉ đứng tại chỗ và chờ đợi, tới bao nhiêu thì giết bấy nhiêu!
Trung niên Triệu gia trước đó đạt được 1000 ức đạo tinh cũng đều bị Thẩm Tường giết chết.
Phần lớn người đều không biết đó là Thẩm Tường, chỉ biết đó là người trong tay cầm hạt châu đen, giết được là có thể đạt được 1000 ức, nhưng là chờ tới khi bọn hắn tới gần thì đã chậm.
Một khi người được Thẩm Tường phát hiện là đang tới gần, đều được coi là người tới giết hắn, hắn sẽ xuất thủ quả quyết chém giết đối phương.
Trò chơi giết chóc này cuối cùng đã kết thúc, mà bên trong khu rừng này trải qua rất nhiều trận chiến, nhưng nhìn lại là yên tĩnh như vậy, rất nhiều người đều bị giết chết ở chỗ này, nhưng khu rừng vẫn tràn đầy sinh cơ như cũ, giống như người chết sẽ mang tới sinh cơ cho khu rừng này vậy.
Thẩm Tường giết tổng cộng hơn ba trăm người có hạt châu trắng, những người này đều là muốn tới giết hắn, hắn cũng không cần biết đối phương là những tông môn gì, tóm lại cứ tới giết hắn thì kết quả chỉ có chết.
Ở trong trò chơi này, hắn không thể không nghi ngờ là bên thắng lớn nhất, tổng cộng thu hoạch được hơn bốn ngàn ức đạo tinh! Làm giàu không khó!
"Trò chơi kết thúc, các ngươi bây giờ có thể đi trở về!" Lam Hồng đạo nhân mỉm cười nói: "Các ngươi chắc là chơi tới rất vui vẻ đi, lần sau có cơ hội lại mời các ngươi tới tham gia, tạm biệt!"
Mọi người vui mừng khôn xiết, chờ truyền tống đi, một lúc sau, trên thân mọi người đều lóe lên ánh sáng trắng, được một cỗ lực lượng không gian hút đi.
Thẩm Tường cảm nhận được cỗ lực lượng không gian này, hoài nghi đây đều là lực lượng không gian mà Lam Hồng đạo nhân đang thao túng!
Thực lực của Lam Hồng đạo nhân vậy mà cường đại như thế, đối với việc vận dụng lực lượng không gian cũng đã đạt tới cảnh giới cực cao.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Thẩm Tường cho rằng sắp tới thông đạo lớn kia thì lại phát hiện chính mình vậy mà rơi vào trên một hòn đảo nhỏ hơn.
Đảo này cũng chỉ có để xuống một cái trạch viện, hắn đưa mắt là có thể nhìn hết.
Hòn đảo nhỏ này trụi lủi không có gì, Thẩm Tường lập tức hô: "Lam Hồng đạo nhân, không phải ngươi nói có thể để cho ta trở về sao? Làm sao lại bắt ta tới nơi này?"
Trước đó lúc vừa tới nơi này, Lam Hồng đạo nhân cũng đã nói nơi này tên là Dị Lam Huyền hải, Thẩm Tường quan sát mặt biển màu xanh đậm xung quanh, nhìn quả thực rất quỷ dị, mà đây quả thật là ở bên trong Vạn Đạo Lăng mộ.
"Bọn họ có thể đi trở về, nhưng ngươi thì không được!" Giọng nói của Lam Hồng đạo nhân vang lên ở sau lưng hắn, Thẩm Tường xoay người nhìn lại thì nhìn thấy một lão giả râu xanh, áo lam, tóc cũng màu xanh lam.
Trông thấy Lam Hồng đạo nhân, Thẩm Tường không thể không giật nảy mình, người như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, đặc biệt là tóc xanh lam, râu xanh lam, lông mày xanh lam .... con mắt cũng là xanh lam rất quái dị.
Thẩm Tường cảm thấy Lam Hồng đạo nhân này khả năng ngay cả máu cũng là màu xanh lam!
"Ngươi chính là Lam Hồng đạo nhân? Ngươi mang ta tới nơi này đến cùng là để làm cái gì?" Thẩm Tường hỏi, hắn nhìn không ra tu vi của Lam Hồng đạo nhân, nhưng trong lòng cảm thấy sợ hãi, Lam Hồng đạo nhân này tuy rằng dáng dấp quái dị nhưng thực lực thế nhưng là rất trâu chó.
"Tiểu gia hỏa ngươi thực là một hạt giống tốt không tồi, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ." Lam Hồng đạo nhân cười lên, cười tới rất gian trá.
"Nếu như ta không muốn thì sao?" Thẩm Tường cũng không có hảo cảm gì đối với Lam Hồng đạo nhân, làm ra cái trò chơi giết người loại chuyện tàn bạo này, bởi vậy có thể thấy được Lam Hồng đạo nhân chắc chắn là một người cực kỳ âm tà.
"Không muốn thì phải chết! Tiểu tử ngươi có thủ đoạn gì ta đều hiểu rất rõ, ngươi đừng tưởng rằng ngươi có thể trốn được." Lam Hồng đạo nhân nở ra nụ cười gian trá mà nói.
"Làm đồ đệ của ngươi thì có chỗ tốt gì sao?" Thẩm Tường hỏi: "Ta bây giờ có chuyện rất quan trọng, không biết ngươi có thể giúp ta không?"
"Chỗ tốt chắc chắn có, ngươi có chuyện quan trọng gì muốn làm ở trong Vạn Đạo Lăng mộ này? Đừng nói cho ta ngươi muốn nhặt đồ ở chỗ này." Lam Hồng đạo nhân cười thầm: "Chỉ cần ngươi bái ta làm thầy, ký kết huyết khế với ta, trở thành đồ đệ của ta, ngươi muốn cái gì ta cũng có thể cho ngươi."
Bái sư mà còn phải ký kết huyết khế, Thẩm Tường càng không muốn, lúc đầu hắn chỉ có ý định giả bái sư, rồi lại tìm cơ hội để chạy trốn.
"Ta cần tiến tới trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ, ở bên trong có thứ rất trân quý! Ngươi có thể mang ta đi không? Nếu như ngươi có thể mang ta đi thì chứng minh ngươi có đầy đủ thực lực, ta mới cam tâm tình nguyện làm đồ đệ của ngươi." Thẩm Tường suy đoán trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ sẽ là nơi rất đáng sợ.
Quả nhiên, hắn trông thấy sắc mặt Lam Hồng đạo nhân hơi đổi, hắn lập tức xác định Lam Hồng đạo nhân rất sợ hãi chỗ đó.
"Chuyện này sao ..." Lam Hồng đạo nhân do dự, chỗ đó với hắn mà nói đúng là tương đối nguy hiểm, chính hắn cũng phải cân nhắc cho cẩn thận, chứ đừng nói còn phải mang theo Thẩm Tường.
"Ở trong đó có thứ quan trọng gì mà ngươi muốn đi lấy?" Lam Hồng đạo nhân trước đó trông thấy thủ đoạn của Thẩm Tường, lấy tu vi của hắn, có thể nhìn rõ ràng ra tiềm lực của Thẩm Tường.
Cho nên hắn biết Thẩm Tường rất thần bí, trong trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ chắc chắn có thứ hấp dẫn Thẩm Tường!
Lam Hồng đạo nhân lăn lộn ở trong Vạn Đạo Lăng mộ cũng đã rất lâu, hắn hiểu rõ rất nhiều người vừa mới đi vào nơi này thì đều không hiểu rõ về Vạn Đạo Lăng mộ, cũng không biết khu vực thần bí mà kinh khủng ở trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ kia.
"Thứ mà Thiên Luyện Tôn Tổ ta để lại ở trong đó, ta cũng không biết là gì, chỉ có đi tới đó mới biết được! Ta có được Thiên Luyện Khí Hồn, chỉ cần đi tới chỗ đó là có thể cảm ứng được." Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã viện đại một lời nói dối.
Lam Hồng đạo nhân trước đó ở lúc quan chiến, đã cảm ứng được trên người Thẩm Tường có Thiên Luyện Thần uy, khi đó hắn cũng cảm thấy rất kinh ngạc, lại có người có thể hòa tan Thiên Luyện Khí Hồn vào trong thân thể.
Người trong Vạn Đạo Lăng mộ tương đối quen thuộc đối với người trong Tứ Đại Thần tông, dù sao trước đây Tứ Đại Thần tông đều có phần sức lực kiến tạo Vạn Đạo Lăng mộ.
"Được, ta dẫn ngươi đi, một khi đi tới thì cam tâm tình nguyện bái ta làm thầy." Lam Hồng đạo nhân suy nghĩ một lát thì đáp ứng yêu cầu của Thẩm Tường.
Thẩm Tường khẽ gật đầu, chỉ thấy trên người Lam Hồng đạo nhân lóe lên ánh sáng màu xanh lam, Thẩm Tường được ánh sáng màu xanh lam này chiến vào khiến hai mắt bị chói, trước mắt đều là một mảnh ánh sáng xanh lam.
Chờ sau khi ánh sáng màu xanh làm biến mất, hắn nhìn xung quanh, vậy mà trở lại trên thông đạo kia.
"Ta là ghét nhất nơi này." Lam Hồng đạo nhân hừ lạnh một tiếng, rồi mới dùng lực nắm lấy bả vai của Thẩm Tường, nói ra: "Ta chẳng mấy chốc là có thể dẫn ngươi đi tới trung tâm, chỉ cần đi tới thì ngươi phải bái ta làm thầy, ngươi cũng đừng chơi trò quỷ kế gì với ta, ngươi là trốn không thoát."
P/S: Ta thích nào ... chương 2.