Người lấy được hạt châu màu đen chỉ có mười ba người, hạt châu màu đen trong tay đều bùng lên ánh sáng đen, chẳng mấy chốc đã được người ghi tạc vào trong đầu!
"Hắc hắc, các ngươi tuyệt đối đừng có vứt bỏ hạt châu cầm trong tay, người nhặt được hạt châu là có thể dựa vào hạt châu truy tung tới vị trí của chủ nhân hạt châu, đây là rất nguy hiểm." Lam Hồng đạo nhân cười nói.
"Khốn kiếp!" Thẩm Tường không thể không mắng nhỏ một câu, hắn nhét hạt châu này vào trong áo, nhưng vẫn tỏa ra ánh sáng đen.
Để hắn không tưởng tượng được là, cho dù hắn ẩn thân, hạt châu này vẫn lóe lên ánh sáng màu đen kỳ lạ kia.
Thẩm Tường tham gia cái trò chơi này cũng không phải là bởi vì đạo tinh, hiện tại hắn căn bản không thiếu đạo tinh, hắn chỉ muốn nhanh chóng trở lại trên thông đạo kia, tiến về trung tâm Vạn Đạo Lăng mộ.
Hắn nào biết được trò chơi này vậy mà lại có thể có cái quy tắc chó má như vậy, để cho một đám người tới đuổi giết hắn!
Lúc này người lấy được hạt châu màu đen, tâm trạng đều tức giận giống như Thẩm Tường, ngoại trừ Thẩm Tường ra, những người có được hạt châu đen khác thì đều vô cùng lo lắng.
"Trò chơi hiện tại bắt đầu, hạt châu đen còn không chạy mau? Đợi chết ở chỗ này sao?" Lam Hồng đạo nhân trông thấy tất cả mọi người không hề động, vội vàng nói lời thúc giục.
Đúng lúc mọi người còn đang thờ ơ, đột nhiên một người đàn ông trung niên vội vàng xuất thủ, trong nháy mắt lao tới trước mặt một lão giả trong tay cầm hạt châu đen, trường đao trong tay đột nhiên trảm một cái, chém lão giả kia thành hai khúc, sau đó lại phóng xuất ra một cỗ hỏa diễm cực mạnh, đốt cháy thân thể của lão giả này.
Hắn nhặt lên viên hạt châu màu đen kia, nói ra: "Ta đã đạt được một viên hạt châu màu đen, đạo tinh của ta đâu?"
Hắn vừa mới nói xong, hạt châu màu đen này biến mất, một cái túi trữ vật đột nhiên xuất hiện ở trong tay của hắn.
"Quả nhiên có 1000 ức, ha ha ..." Người trung niên này cười lên như điên, lập tức lao tới người trong tay cầm hạt châu màu đen khác, rồi sau đó một số người tham lam cũng thi nhau xông lên.
"Gia hỏa này là Triệu gia của Thiên Luyện Thần tông, người hắn vừa giết chết là người của Thiên Mệnh Thần tông, mọi người nhất định phải cẩn thận, đừng đắc tội Thần tông khác." Người nói chuyện cũng không biết là ai, tóm lại là người trong tay cầm hạt châu màu trắng, bọn họ xem như an toàn nhất.
Thẩm Tường phát hiện, người lấy được hạt châu màu đen đều có thực lực không yếu, trông thấy một đám gia hỏa tham lam lao tới, bọn họ cùng nhau bay nhảy ra khắp nơi.
Đương nhiên, bọn hắn cũng đều nhớ kỹ những người muốn giết bọn hắn, chờ sau khi trò chơi này kết thúc, nếu như bọn họ còn sống thì chắc chắn sẽ không bỏ qua đám người cầm hạt châu trắng muốn giết bọn hắn này.
Tốc độ chạy của Thẩm Tường là nhanh nhất, mấy phát đã cách xa nơi này, nhưng hắn lại phát hiện viên hạt châu màu đen này rất quỷ dị, liên tục không ngừng xuất ra khí tức ba động, cái này nói rõ chính là đang hấp dẫn người tới, căn bản khiến hắn không cách nào ẩn nấp.
Thẩm Tường cầm hạt châu màu đen trong tay, cũng có thể cảm ứng được những người cầm hạt châu trắng đang di động một cách rõ ràng, lúc này, đang có mấy người lao về phía hắn.
"Đám gia hỏa này muốn giết ta, như vậy ta cũng không khách khí, quản bọn hắn là thế lực gì, chỉ cần muốn giết ta thì tất cả đều phải chết." Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra, lúc này hắn cũng không có ẩn thân, cho dù ẩn thân thì cũng vô dụng,hạt châu màu đen kia liên tục không ngừng lóe lên ánh sáng đen.
"Lam Hồng đạo nhân cái tên khốn kiếp này muốn hại chết ta, tuyệt đối không nên để cho ta gặp được ngươi." Thẩm Tường vô cùng căm hận đối với gia hỏa bày ra trò chơi này.
Lúc đầu hắn phải nắm chắc thời gian tiến về trung tâm Vạn Đạo Lăng mộ, thế nhưng đột nhiên lại bị gia hỏa này kéo vào trong cái trò chơi muốn mạng này.
Thẩm Tường cũng không sợ chiến đấu, nơi này có rất nhiều Lục Thần cảnh hậu kỳ, nhưng đối với hắn bây giờ mà nói thì cũng chẳng tính là cái gì, tu vi hắn là Lục Thần cảnh trung kỳ, Huyền Môn mở rộng toàn bộ, cho dù không cần dốc sức, muốn giết chết Lục Thần cảnh hậu kỳ thì cũng không phải là vấn đề gì quá lớn.
"Là Triệu gia!" Thẩm Tường đưa mắt là nhận ra: "Triệu gia nuôi chính là một đám gia hỏa tham lam như vậy!"
Thẩm Tường trông thấy đối phương thì lập tức dịch chuyển tới, người kia trông thấy hắn đột nhiên biến mất thì trong lòng kinh hãi, lập tức cảnh giác lên.
Nhưng là Thẩm Tường lại xuất hiện ở đằng sau hắn, chờ tới khi hắn phản ứng lại thì đã bị Thẩm Tường vung Cửu Tiêu Thần kiếm chặt thành hai khúc.
"Khốn kiếp, muốn giết lão tử nào có dễ dàng như vậy?" Thẩm Tường đấm một chiêu hỏa quyền vào trên người nam tử này, đấm hắn thành tro tàn.
Khi chủ nhân của hạt châu màu trắng không còn thì hạt châu màu trắng sẽ không lóe sáng nữa, Thẩm Tường cầm vào trong tay, chỉ là không bao lâu, hạt châu màu trắng đã biến thành một cái túi trữ vật, bên trong có mười ức đạo tinh!
Lúc này còn có mấy người đang xông về phía hắn, đều là Lục Thần cảnh hậu kỳ!
Lúc Thần cảnh hậu kỳ tới từ Tứ Đại Thần tông đều không yếu, mà vừa rồi Thẩm Tường giết chết thì chính là Lục Thần cảnh trung kỳ, vậy nên vẫn tương đối dễ dàng.
"Mấy tên Lục Thần cảnh hậu kỳ, hơn nữa khoảng cách rất gần, chẳng lẽ chính là một bọn? Là tông môn gì?" Thẩm Tường đã không còn ý định chạy, cho dù chạy thì đối phương vẫn sẽ tìm tới được, còn không bằng buông tay giết tới một cách thống khoái, dù sao những người này đều là muốn tới giết hắn.
Thẩm Tường đứng ở nơi đó, trong tay cầm Cửu Tiêu Thần kiếm, sát khí hừng hực, mà người tới đây cũng là sát khí hừng hực, trong tay cũng đều nắm lấy trường kiếm, thân kiếm lập lòe lên vẻ sắc bén, sát ý bức người, lại là Thí Thần Kiếm ý.
Thí Đạo Thần tông một trong Tứ Đại Thần tông chính là tu luyện Thí Thần Kiếm pháp, năm người đàn ông trung niên trước mắt này đều là tới từ Thí Đạo Thần tông, tu luyện Thí Thần Kiếm pháp, có được kiếm ý thí thần cực mạnh.
"Là Thẩm Tường a!" Một người đàn ông trung niên trong đó cười lạnh nói: "Sớm đã nghe nói thực lực của ngươi không tệ, ở vừa rồi ngươi chắc là đã xử lý một tên gia hỏa rồi đi!"
"Không sai, các ngươi là tới giết ta sao?" Thẩm Tường đột nhiên bị cuốn vào loại trò chơi giết người mà không hiểu ra sao cả này, bản thân đã cảm thấy rất tức giận rồi, lại thêm hắn còn bị làm đối tượng bị giết, điều này làm cho hắn càng tức giận hơn.
Bây giờ đối diện với mấy người muốn giết hắn này, hắn tuyệt đối sẽ không lưu thủ.
"1000 ức đạo tinh, đối với chúng ta mà nói thế nhưng là một con số rất lớn! Nhưng đối với ngươi mà nói lại chẳng tính là gì, ngươi là một Luyện đan sư rất lợi hại, không bằng như vậy đi, ngươi cho chúng ta 1000 đạo tinh, chúng ta sẽ thả ngươi." Một người trung niên cười nói: "Cái này rất có lời đi!"
"Có lời cái nồi nhà ngươi!" Thẩm Tường dứt lời, người chớp mắt đã tới trên không trung người trung niên kia.
Đế Thần ấn xuất hiện trong tay hắn, Thiên Luyện Thần uy cuồng bạo phun ra ngoài, hóa thành hỏa diễm, bao vây lại Thẩm Tường, Đế Thần ấn được rót vào lực lượng thần uy mênh mông, mặt ấn bộc phát ra một trận ánh sáng đỏ, Thanh Long Bào Hao to lớn mà ra, thiêu đốt lên Thần Uy chi hỏa màu đỏ, một đầu đập vào mặt đất.
Ầm!
Tiếng động lớn chọc thủng bầu trời, long trời lở đất, cả khu rừng lập tức bị bao trùm bởi Thần Uy chi hỏa, cháy hừng hực, hỏa diễm còn lan tràn ra không ngừng.
Người tham gia trò chơi giết người trong khu rừng này, cảm nhận được cỗ Thiên Luyện Thần uy cuồng bạo này thì đều biết là Thẩm Tường xuất thủ!
Thẩm Tường lơ lửng ở trên không trung, nhìn qua biển lửa bên dưới, cười lạnh một tiếng, rồi mới lao xuống dưới, nhặt năm viên hạt châu màu trắng kia lên.
"Giết chết các ngươi thì mới càng có lời, ta không cần phải bỏ ra một cái đạo tinh nào mà lại có thể có được năm mươi ức." Năm hạt châu màu trắng trong tay Thẩm Tường biến thành năm túi trữ vật.
Sau khi Thẩm Tường rời đi, một cỗ ánh sáng màu xanh lam từ trên không trung hạ xuống, hỏa diễm trong khu rừng bị dập tắt dần dần, đại thụ bị thiêu hủy dưới sự chiếu xạ vào của ánh sáng màu xanh lam, dần dần phục hồi như cũ, tuy nhiên đại địa bị nứt ra thì không cách nào phục hồi như cũ, còn có cái hố sâu to lớn bị Thanh Long Bào Hao làm nổ tung ra tới kia...
P/S: Ta thích nào ... chương 1