Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2856 - Chương 2856 - Dị Lam Huyền Hải

Chương 2856 - Dị Lam Huyền hải
Chương 2856 - Dị Lam Huyền hải

Trước đó Thẩm Tường đã phát hiện trong cơ thể của Triệu Khôn Vân quả thực dung hợp một cái Thần khí không gian rất không tệ, có lực lượng không gian hoạt động ở vừa rồi, Triệu Khôn Vân nói cũng không sai.

"Ta thấy ngươi cũng đã truyền cho trưởng lão Triệu gia của ngươi." Thẩm Tường cười lạnh nói, hắn vẫn tương đối hiểu rõ đối với mấy cái Thần khí không gian này.

"Không có!" Triệu Khôn Vân nói chuyện lúc này, ánh mắt có hơi lập lòe, rất rõ ràng là đã nói ra.

"Ta đã đánh cho ngươi thành thê thảm như vậy rồi, xem như thả ngươi đi, Triệu gia ngươi cũng sẽ không chết không thôi với ta, còn không bằng dứt khoát xử lý ngươi." Thẩm Tường cười ha ha một tiếng: "Lên đường bình an, ta đây sẽ tiễn ngươi lên đường!"

Triệu Khôn Vân thấy Thẩm Tường quyết định giết mình thì thân thể nhoáng một cái, run rẩy mãnh liệt, sợ hãi tử vong đối với hắn mà nói thì là đáng sợ như vậy.

Triệu Khôn Vân đang định kêu to, khoái kiếm của Thẩm Tường đã bổ tới, Cửu Tiêu Thần kiếm bốc lên Thần Uy chi hỏa, xoát một cái chém giết hắn thành cặn bã.

"Xem ra sau này không thể đi tới Thiên Luyện Thần tông, cũng được, nếu như chuyến đi Vạn Đạo Lăng mộ này được thuận lợi, ta căn bản không cần ở lại Thần hoang."

Thẩm Tường thế nhưng là rất nhớ các hảo hữu người thân ở trong Thiên Đạo thế giới, sau khi hắn giết chết Triệu Khôn Vân thì vội vàng trở về thông đạo lớn kia, hắn muốn đi tới trung tâm Vạn Đạo Lăng mộ nhìn xem công pháp Thiên Luyện trên tường đá kia.

Lại trở về thông đạo lớn kia một lần nữa, Thẩm Tường gia tăng bước chân điên cuồng lao về phía trước.

Hắn rất tò mò đối với trung tâm của Vạn Đạo Lăng mộ, đặc biệt lại bởi vì khối vách đá Thiên Luyện nơi đó, trên vách đá đó có một phần cuối cùng của Thiên Luyện chi thuật.

Tuy rằng một phần cuối cùng này rất khó mà học được, nhưng Thẩm Tường vẫn là muốn đi xem.

Tuy nhiên, ngay vào lúc hắn bắt đầu chạy thì bất ngờ một cỗ không gian gợn sóng cực mạnh xuất hiện, cái này khiến hắn giật mình kêu lên.

Hắn đi vào bên trong Thần hoang, cũng rất ít khi gặp được loại lực lượng không gian có trình độ như này.

Đây là một cỗ lực lượng không gian rất mạnh, sau khi Thẩm Tường bị cỗ lực lượng không gian này bao phủ lại, trước mặt hiện lên một trận ánh sáng trắng, sau đó đi vào một nơi khắp nơi đều là cây cối.

"Đây là nơi nào?" Thẩm Tường hít sâu vào một hơi, không khí trong này vậy mà vô cùng trong lành, có mùi vị của thiên nhiên, không hề giống như Vạn Đạo Lăng mộ toàn âm u đầy tử khí.

Xung quanh đây toàn là những cây cổ thụ xanh tốt, thân cây cổ thụ to lớn có rất nhiều dây leo quấn quanh, rất nhiều rễ cây thô to rắc rối phức tạp, cuộn ở bên dưới đại thụ, để mỗi một gốc đại thụ trông đều hiện lên vẻ già nua.

Vốn còn đang ở trong Vạn Đạo Lăng mộ, đột nhiên thì lại đi tới một khu rừng rậm, điều này làm cho Thẩm Tường không hiểu.

Lúc này thời tiết rất tốt, ánh mặt trời chiến vào, làm cho trong khu rừng này càng ngập tràn sinh cơ.

Lúc Thẩm Tường đang ngó ngang ngược xuôi thì cảm ứng được một cái phương hướng truyền tới từng làn khí tức, hắn lập tức bước nhanh tới, vì cam đoan cho sự an toàn của mình, hắn thi triển Ẩn Thân thuật!

Để hắn cảm thấy kinh ngạc chính là, không chỉ có một mình hắn tiến vào trong đây, rất nhiều người Lục Thần cảnh khác đều ở trong này, hắn đã nhìn thấy mấy tên đệ tử Lục Thần cảnh của Thiên Luyện Thần tông, đó đều là người của Triệu gia.

"Chẳng lẽ tất cả Lục Thần cảnh đều đi tới nơi này? Bọn họ cũng giống như ta, đều cảm ứng được một cỗ khí tức?" Thẩm Tường mang theo hoài nghi, thật nhanh đi tới nơi phát ra khí tức.

Chẳng mấy chốc hắn đã đi tới, nơi tỏa khí tức ra chính là một cái rương lớn màu đen, cái rương lớn này ngay ở trong một khu vực trống trải trong khu rừng.

Lúc này rất nhiều người đều đang ở gần cái rương lớn này, đều là người của Tứ Đại Thần tông và Phi Long điện, toàn bộ đều có tu vi Lục Thần cảnh.

Tất cả mọi người đều đang thấp giọng bàn tán, bọn họ đột nhiên đi tới đây, đều đang cảm thấy rất ngạc nhiên, đây là bởi vì nguyên nhân gì mà đưa bọn họ tới đây thì đều không rõ ràng.

"Các bằng hữu đường xa mà tới tham gia trò chơi này, thật sự là rất cảm tạ." Một giọng nói truyền tới từ không trung, nhưng lại không nhìn thấy người.

Thẩm Tường cũng không cảm ứng được, tuy nhiên người nói chuyện này chắc chắn có thực lực rất mạnh, là từ một cái không gian khác truyền âm tới nơi này.

"Ngươi là người nào?" Một đại hán quát: "Chúng ta muốn về Vạn Đạo Lăng mộ!"

"Chỗ này chính là Vạn Đạo Lăng mộ, chỉ có điều các ngươi thay đổi một cái khu vực mà thôi, hoan nghênh các ngươi đã đi tới Dị Lam Huyền hải, đây là một hòn đảo nhỏ trên Dị Lam Huyền hải." Giọng nói kia cười nói: "Chỉ cần các ngươi tham gia trò chơi này thì có khả năng đạt được lượng lớn đạo tinh, nhiều nhất có thể có hơn vạn ức!"

"Đây là thật sao?" Đại hán kia mừng rỡ hỏi.

"Đương nhiên là thật, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là tất cả mọi người phải tham gia, nếu người nào từ chối tham gia vậy thì các ngươi phải giết chết người kia, các ngươi gọi ta là Lam Hồng đạo nhân là được rồi."

Giọng nói của Lam Hồng đạo nhân này trông có vẻ rất hiền lành, còn cười ôi ôi, làm cho người nghe có một loại cảm giác rất chính phái.

"Đúng rồi, trong đám người các ngươi còn có một người ẩn nấp, nhanh bảo hắn ra đi, bằng không trò chơi này không bắt đầu được." Lam Hồng đạo nhân nói.

Người mà Lam Hồng đạo nhân nói tới chính là Thẩm Tường!

Thẩm Tường bây giờ chỉ cảm thấy không hiểu ra sao cả, đột nhiên đi tới một cái nơi quỷ quái như này, còn phải tham gia trò chơi gì đó, vì để hiểu rõ chuyện này thì hắn chỉ có thể hiện thân.

Mọi người trông thấy đột nhiên xuất hiện thêm một người, đều không thể không hít một hơi khí lạnh, người này lại là Thẩm Tường, vậy mà bọn họ đều không biết.

Nơi này có không ít người đều biết Thẩm Tường, đặc biệt là trong đám người Thiên Luyện Thần tông!

"Được rồi, bây giờ đã đủ người rồi, như vậy thì bắt đầu đi! Cái rương đen kia có rất nhiều lỗ, các ngươi có thể đưa tay vào trong lỗ cầm ra một hạt châu, chờ các ngươi đều lấy được hạt châu, ta sẽ nói cho các ngươi bước tiếp theo phải làm như thế nào!" Lam Hồng đạo nhân nói.

Mọi người lập tức đi tới, vây quanh lấy cái rương lớn màu đen, đưa bàn tay vào bên trong các lỗ nhỏ, cầm ra một viên hạt châu màu tím.

Nơi này tổng cộng có một ngàn ba trăm người, mọi người đều ngay ngắn trật tự, chẳng mấy chốc đều lấy được một viên hạt châu nhỏ màu tím.

"Được rồi, hiện tại ta nói quy tắc trò chơi cho các ngươi! Hạt châu màu tím mà các ngươi lấy được đều đã dung hợp với các ngươi, một khi các ngươi chết đi, hạt châu sẽ trở thành hạt châu vô chủ." Lam Hồng đạo nhân nói: "Chờ một lát nữa những hạt châu màu tím này toàn bộ sẽ đổi màu, sẽ phân biệt biến thành hai loại màu sắc là màu đen và màu trắng."

"Trong đó màu đen chỉ có mười ba người, còn lại đều là màu trắng! Nếu như giết chết người cầm hạt châu màu đen, đồng thời lấy được hạt châu màu đen của kẻ bị giết, như vậy là có thể đạt được 1000 ức đạo tinh, mà người có được hạt châu màu đen thì không thể đi giết đồng loại, có hạt châu màu đen đều là đồng loại của các ngươi! Đương nhiên, các ngươi giết chết một người cầm hạt châu màu trắng, đồng thời đạt được hạt châu màu trắng vô chủ của bọn họ thì có thể đổi lấy mười ức đạo tinh, giết tới càng nhiều, các ngươi đạt được sẽ càng nhiều."

Nghe thấy quy tắc mà Lam Hồng đạo nhân nói ra, trong lòng mọi người chấn động, đây là muốn để bọn hắn tự giết lẫn nhau!

"Nếu như không giết thì sao?" Thẩm Tường nói.

"Không giết cũng chẳng sao, dù sao một tháng sau các ngươi là có thể rời khỏi nơi này, nếu như không muốn giết người thì đều có thể lựa chọn tránh né, chờ tới khi thời gian trò chơi kết thúc." Lam Hồng đạo nhân cười nói: "Có thể đạt được bao nhiêu đạo tinh trong trò chơi này thì phải xem ở các ngươi, hiện tại ta bắt đều để hạt châu màu tím trong tay các ngươi đổi màu!"

Lam Hồng đạo nhân nói xong, hạt châu màu tím trong tay mọi người đột nhiên lóe lên ánh sáng đỏ, sau khi ánh sáng đỏ biến mất thì màu sắc cũng thay đổi!

Thẩm Tường nhìn vào hạt châu trong tay, vậy mà lóe lên từng đợt ánh đen quỷ dị, cho dù hắn nắm chặt vào trong tay, hạt châu màu đen này vẫn liên tục tỏa ra ánh sáng đen, hơn nữa không cách nào để vào trong Thần Hải cũng như không gian trữ vật.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment