Thẩm Tường cảm thấy trong vách đá Thiên Luyện tồn tại cái gọi là Vạn Đạo Thần công, nhưng là muốn lấy được chắc chắn sẽ không dễ dàng, làm không tốt sẽ còn ném bỏ cái mạng nhỏ này!
"Ở Vạn Đạo Lăng mộ có một cái truyền thuyết, chỉ cần tu luyện Vạn Đạo Thần công thì có thể rời khỏi Vạn Đạo Lăng mộ! Rất nhiều gia hỏa ở nơi này đều bị giam giữ ở trong Vạn Đạo Lăng mộ này, bọn họ đương nhiên là muốn ra ngoài, chỉ có điều đều không đủ lực lượng, chỉ có thể tu luyện Vạn Đạo Thần công mới có thể đột phá mới, thu hoạch được đầy đủ lực lượng để rời khỏi nơi này." Điện chủ Phi Long điện nói.
Trong Vạn Đạo Lăng mộ giam giữ rất nhiều người đều là những đám gia hỏa có tội ác tày trời, ví dụ như Long Ma Đế Tôn cùng với Thiên Đạo Thần Chủ loại gia hỏa này sau khi tiến vào thì không cách nào đi ra.
Long Ma Đế Tôn nguyện ý tiến vào nơi này chính là vì để cho mình được mạnh lên, dù sao trong này cũng là một cái thế giới, tài nguyên cũng có không ít, với hắn mà nói thì chỗ này có không gian phát triển rất tốt, bằng không hắn ở Phi Long tháp sẽ nhận rất nhiều hạn chế.
Nếu như không cẩn thận còn sẽ bị phong ấn, nếu bị phong ấn, đó lại phải rất nhiều năm sau mới có thể đi ra khỏi phong ấn.
Tiến vào ốc đảo, khoảng cách tới vách đá Thiên Luyện cũng không xa, Thẩm Tường bắt đầu khẩn trương lên, chờ một chút hắn muốn tiến vào vách đá Thiên Luyện.
Sau khi đi vào, hắn muốn lần nữa đứng trước loại đau khổ như trước đó, bước vào vách đá Thiên Luyện phải thừa nhận một loại lực lượng rất đáng sợ nào đó, loại lực lượng này sẽ để cho hắn đau tới không muốn sống, giống như là bị rất nhiều kim châm dài nóng bỏng đâm vào thân thể vậy.
"Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Điện chủ Phi Long điện nói: "Chúng ta đi qua trước, nếu như có gì không đúng thì ta sẽ lập tức khai chiến với bọn hắn! Sau đó thì tự các ngươi xem mà làm đi."
"Được!" Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Thúc tổ, phải xem vào ngươi rồi!" Chưởng môn Thiên Luyện nói: "Tới lúc đó ta sẽ đưa Thẩm Tường đi vào, ngươi cũng phải ở lại chỗ này chờ để cho Thẩm Tường đi ra an toàn, bằng không hắn cho dù có thể đi tới phần cuối của Thiên Luyện đại đạo thế nhưng là vấn đề an toàn sau khi đi ra không có được sự bảo hộ thì đó cũng chỉ là phí công."
"Yên tâm, ta sớm đã cân nhắc chu toàn." Điện chủ Phi Long điện cười lạnh nói: "Đi!"
Trong nháy mắt, Điện chủ Phi Long điện mang theo đám người Thẩm Tường đi tới khu đất trống ở vách đá Thiên Luyện kia.
Vách đá Thiên Luyện vẫn vậy vẫn lóe lên ánh sáng vàng rực, lúc này rất nhiều người đều đang ở trước mặt vách đá Thiên Luyện, dẫn tới chỗ ấy ngưng tụ một cỗ khí thế rất mạnh, người có thực lực yếu thì không cách nào chống lại cỗ khí thế này, căn bản không dám tới gần, nếu như tới gần thì cũng sẽ bị dọa tới một thân mồ hôi lạnh.
"Thẩm Tường tới rồi!"
Một người hô, cũng không biết là ai, nhưng theo tiếng hô vang này, không khí tại đây lập tức thay đổi, trở nên đầy khắc nghiệt, sát khí đằng đằng.
Cảm nhận được cỗ sát khí này, trong lòng Thẩm Tường không thể không kinh hãi, chỗ này có rất nhiều người vậy mà muốn giết chết hắn, cũng không hiểu vì sao!
"Điện chủ Phi Long điện!" Long Ma Đế Tôn khẽ gầm rú, Long Ma Đế Tôn là một nam tử cao lớn toàn thây khoác lên lớp chiến giáp vảy rồng màu đen, sau khi hắn trông thấy Điện chủ Phi Long điện thì trên mặt hiện ra một cỗ hận ý.
Điện chủ Phi Long đinệ chỉ là lướt qua người nơi này rồi mới mang theo Thẩm Tường và chưởng môn Thiên Luyện đi về phía vách đá Thiên Luyện.
Ngay tại khi bọn hắn đi qua, mấy cỗ khí tức lập tức đánh tới, vào thời điểm này, Thẩm Tường cảm ứng được khí tức của Thiên Đạo Thần Chủ, hắn lập tức nhìn về phía Thiên Đạo Thần Chủ.
Trên người Thiên Đạo Thần Chủ mặc bạch bào, là một tên nam tử có vẻ mặt trắng bệch, tóc cũng trắng như tuyết, sau khi hắn trông thấy Thẩm Tường thì trong ánh mắt hiện lên một vệt hung tàn.
"Các ngươi muốn làm cái gì?" Điện chủ Phi Long điện hét lớn một tiếng, chỉ thấy áo bào đen của hắn đột nhiên vỡ nát, lóe ra mấy đạo ánh sáng vàng, mỗi một đạo ánh sáng vàng đều hóa thành từng cái Phi Long màu vàng kim, bay phần phần lên cao, biến thành hơn mấy trăm con Kim Long to lớn, che đậy toàn bộ bầu trời của ốc đảo.
Trên không trung một trận ánh sáng vàng óng ánh chiếu xuống, Long lôi thiểm điện màu vàng kim đánh xuống không ngừng, tiếng vang ầm ầm theo lấy từng đợt long khiếu khí thế hào hùng chấn động cả đại địa dường như muốn vỡ ra.
Long uy thật lớn đè xuống, rất nhiều người đều cảm thấy trên vai rất nặng nề, khó mà động đậy.
Đúng vào lúc này, chưởng môn Thiên Luyện mang theo Thẩm Tường bước nhanh đi tới trước mặt vách đá Thiên Luyện, Thẩm Tường lập tức vận chuyển đạo lực trong cơ thể phóng xuất ra Thiên Luyện Thần uy.
Sau khi hắn phóng xuất ra Thiên Luyện Thần uy, vách đá Thiên Luyện lập tức có phản ứng, lập tức hút Thẩm Tường vào bên trong vách đá Thiên Luyện!
Sau khi Thẩm Tường tiến vào bên trong vách đá Thiên Luyện thì hoàn toàn không biết chuyện gì ở bên ngoài cả, hắn cũng biết thời gian lúc này rất gấp gáp, hắn ở trong này chỉ một chút thời gian thì bên ngoài lại trôi qua rất nhiều ngày.
Điện chủ Phi Long điện và chưởng môn Thiên Luyện sẽ ở bên ngoài một đoạn thời gian rất lâu, nguy hiểm sẽ nhiều hơn một phần!
"Bên ngoài chắc chắn là đánh tới rất kịch liệt, không thể quan chiến một phen, thực sự là tiếc nuối a!" Thẩm Tường là có chút muốn xem một chút, có điều bây giờ không phải là thời điểm để nghĩ nhiều.
Bên trong vách đá Thiên Luyện, Thiên Luyện đại đạo đã xuất hiện, sau khi hắn giẫm vào trên Thiên Luyện đại đạo, loại lực lượng khiến hắn sợ hãi kia xuất hiện, thân thể của hắn giống như đột nhiên bị mấy cỗ không khí vô cùng nóng bỏng đánh sâu vào một chút, đột nhiên bị đè ép, để hắn cảm thấy mình như sắp bị đè đến nơi vậy, thiếu chút thì nôn ra máu.
"Cỗ lực lượng này sao mà càng ngày càng mạnh?" Thẩm Tường không thể không giật mình, hắn còn tưởng rằng sau khi thực lực của mình tăng lên là có thể ngăn cản lực lượng của Thiên Luyện đại đạo, nhưng không nghĩ tới theo tu vi của hắn tăng lên thì lực lượng trong này cũng tăng lên theo.
"Tuy rằng lực lượng Thiên Luyện đại đạo tăng cường, nhưng thực lực của ta tăng cường càng nhiều hơn!" Thẩm Tường nhìn vào Thiên Luyện đại đạo vô tận kia, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất bất lực, cảm giác muốn đi tới điểm cuối căn bản là hy vọng xa vời, trên đường đi còn phải chịu đủ các loại dày vò và tra tấn.
Nghĩ tới điểm này, sâu trong nội tâm của hắn đã bắt đầu sợ hãi, muốn lùi bước!
Nhưng là, vì đạt được Vạn Đạo Thần công chí cao vô thượng được cất giấu ở trong này, vì đánh bại Thiên Đạo Thần Chủ, hắn nhất định phải đi tới cuối cùng, chỉ có như vậy thì hắn mới có thể có được thần công, trở nên mạnh hơn, đoạt được quyền chưởng khống Thiên Đạo thế giới, trở về gặp những người yêu mà trong lòng hắn luôn lo lắng.
Chỉ cần nghĩ tới những người yêu người thân, bằng hữu đáng kính dễ mến bên cạnh mình nhiều năm, Thẩm Tường đột nhiên tràn đầy đấu chí, cắn răng nghiến lợi điên cuồng lao về phía trước một khoảng cách, cuối cùng không chịu nổi loại đau khổ này mà quỳ gối trên mặt đất, thiếu chút thì ngã xuống.
"Lục Đạo Thời Không!" Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, để cho mình tiến vào trong Lục Đạo Thời Không.
Mặc dù chỉ là tinh thần tiến vào, nhưng nhục thân của hắn ở bên ngaoif lại không tiếp nhận bất luận thống khổ gì, điều này làm cho hắn cảm thấy rất ngoài ý muốn, không nghĩ tới cái này thật có hiệu quả.
Trước đó chưởng môn Lục Đạo cũng không dám trắc cái này có hiệu quả hay không, hiện tại không nghĩ tới hiệu quả lại tốt như vậy.
"Như thế này nhục thể của ta có thể khôi phục một đoạn thời gian, cũng không biết bên ngoài đã đi qua bao lâu rồi." Thẩm Tường ở trong Lục Đạo Thời Không, cũng không cảm nhận được thời gian xói mòn.
Sau hơn mười ngày sau, thân thể của hắn khôi phục lại rồi mới đi ra khỏi Lục Đạo Thời Không, lại lao lên một đoạn đường rất thống khổ, sau khi không đỡ nổi thì lập tức tiến vào bên trong Lục Đạo Thời Không để chữa thương, cứ như vậy liên tục mấy chục lần thì hắn đã đi được một đoạn đường rất dài trên Thiên Luyện đại đạo, cứ vượt qua thống khổ như vậy hơn một năm.
Cầu vồng đều sẽ xuất hiện ở sau mưa gió, tuy răng hơn một năm này khiến Thẩm Tường nghĩ tới toàn thân thống khổ, nhưng là hắn bây giờ cuối cùng cũng đã đi tới cuối Thiên Luyện đại đạo!
P/S: Ta thích nào ... chương 1.