Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2883 - Chương 2883 - Thay Đổi Trong Vạn Năm

Chương 2883 - Thay đổi trong vạn năm
Chương 2883 - Thay đổi trong vạn năm

Điểm cuối của Thiên Luyện đại đạo chính là một cái bàn, trên mặt bàn đặt vào một cuốn sách làm bằng bạch ngọc, trên bìa cũng không viêt gì.

Lúc Thẩm Tường đi tới bên cạnh bàn, loại nóng rực thống khổ kia đột nhiên biến mất, để toàn thân hắn được thả lỏng, hắn cẩn thận sờ lên quyển sách này, cảm nhận được sự lạnh buốt.

Hắn cầm sách ngọc lên, mở ra xem, mỗi một trang ở bên trong đều trống không, cái gì cũng không có!

"Đây chính là Vạn Đạo Thần công sao?" Thẩm Tường lại quan sát xung quanh một chút, còn chui xuống dưới bàn đi xem một lần, nhưng không phát hiện thêm cái gì.

Ngay vào lúc hắn định có ý định đi kiểm tra cái bàn gỗ tử đàn này cẩn thận thì lại phát hiện cái bàn đột nhiên xuất hiện rất nhiều vết nứt, rồi ngay sau đó thì vỡ nát, cuối cùng hóa thành một chùm sáng đỏ bay mất đi.

"Điểm cuối của vách đá Thiên Luyện cũng chỉ có thứ này?" Thẩm Tường nhìn vào quyển sách trong tay, nhíu mày lại, ở trên cái gì cũng không có!

"Tích máu thử xem một chút!" Thẩm Tường lập tức nhỏ máu vào trên, nhưng không có bất kỳ hiệu quả gì.

Sau đó, hắn sử dụng rất nhiều pháp môn, cũng không thể để cho quyển sách này có động tĩnh gì, đi tới đây, đạt được thứ thần bí này để Thẩm Tường đột nhiên muốn mắng người.

Hắn thế nhưng là đặt rất nhiều hy vọng vào trên quyển sách này, nhưng cái gì cũng không có!

"Chắc chắn có cái gì ..." Thẩm Tường phóng xuất Thiên Luyện Thần uy ra tới nếm thử một chút nhưng vẫn không có phản ứng.

Giày vò đã hơn nửa ngày, Thẩm Tường nghỉ ngơi một chút, hắn cũng không có tuyệt vọng.

Dù sao hắn tốn rất nhiều thời gian, chỉ lấy được một vật như thế này, hắn sẽ không bỏ qua.

"Trở về lại nói, không biết Điện chủ Phi Long điện có biện pháp nào hay không?" Thẩm Tường nhìn vào Thiên Luyện đại đạo, lập tức tê cả da đầu, bởi vì hắn còn phải tiếp nhận thống khổ để đi trở về.

"Vách đá Thiên Luyện cái nơi chết tiệt này!" Thẩm Tường không thể không mắng một câu rồi mới bước vào Thiên Luyện đại đạo, ngay vào lúc hắn bước vào, vốn cho rằng sẽ lập tức nhận thấy thống khổ to lớn, nhưng đi vào lại không cảm thấy gì.

Thẩm Tường vui mừng trong lòng, cười nói: "Ha ha, đi tới điểm cuối khi trở về lại không sao!"

Cứ như vậy, Thẩm Tường một đường chạy như điên, không cần phải vừa đi vừa nghỉ cũng không cần chịu đựng thống khổ, cho nên tốc độ của hắn rất nhanh!

Chỉ trong khoảng thời gian một ngày hắn đã đi tới đại môn tiến vào!

Lúc đi tới dùng hơn một năm nhưng khi trở về thì lại chỉ cần một ngày, nói rõ con đường này cũng không phải là quá dài, chỉ có điều lúc đi vào rất khó khăn.

Thẩm Tường đứng ở trước màn ánh sáng kia, hít sâu một hơi, hắn không biết sau khi ra ngoài sẽ như thế nào, cũng không biết bên ngoài đã trải qua bao nhiêu năm, tóm lại khi hắn đi vào, bên ngoài chắc là đã đánh nhau rất kịch liệt!

"Bỏ đi!" Thẩm Tường cắn răng rồi mới chạy như điên, phóng tới màn ánh sáng kia.

Sau khi lao ra, cảnh tượng mà Thẩm Tường nhìn thấy để hắn giật nảy cả mình, xung quanh đây vậy mà không phải là ốc đảo, xung quanh đều là nước!

Vách đá Thiên Luyện ở chỗ ngọn núi thấp kia, lúc này tương đương với một hòn đảo ở giữa nước.

Thẩm Tường nhìn về phía trước, phía trước là biển cả xanh thẳm mênh mông vô bờ, lúc này là giữa trưa, mặt trời rất mãnh liệt, ánh sáng mặt trời rất nóng bỏng, sau khi Thẩm Tường được chiếu vào, cũng cảm thấy làn da nóng rát đau nhức.

"Đây đã xảy ra chuyện gì? Đánh một trận đã biến thành như thế này rồi?" Thẩm Tường leo lên đỉnh của ngọn núi thấp nơi vách đá Thiên Luyện, quan sát xung quanh, bốn phương tám hướng này đều là biển cả vô biên vô tận.

"Này!" Thẩm Tường hô lớn một tiếng, nhưng không có phản ứng gì.

"Ta bây giờ nên làm gì đây? Trở về sao? Phương hướng cũng thay đổi rồi a!" Thẩm Tường bây giờ không cách nào xác định phương hướng trở về, Điện chủ Phi Long điện trước đó có ước định với hắn, sẽ ở bên ngoài chờ hắn, nhưng bây giờ thế nhưng là không có tới.

Ngay vào lúc Thẩm Tường chuẩn bị muốn rời khỏi thì đột nhiên trông thấy trên mặt biển xuất hiện một con Kim Long rất nhỏ, như là con rắn nhỏ cứ thế mà bơi lại.

"Đây chính là Kim Long của Điện chủ Phi Long điện!" Thẩm Tường trước đó từng trông thấy Điện chủ Phi Long điện thả Kim Long ra, khí tức giống với con Kim Long nhỏ này.

Hắn lập tức đi tới, bắt lấy con Kim Long nhỏ này, vội vàng hỏi: "Có thể nghe thấy ta nói chuyện không? Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ở bên ngoài lại có sự biến hóa khổng lồ như vậy!"

"Ngươi còn sống a!" Con Kim Long này mở miệng nói, là giọng nói của Điện chủ Phi Long điện.

"Nói nhảm, ta đương nhiên còn sống! Đến cùng là chuyện thế nào, ta muốn trở về!" Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy bên ngoài đã trôi qua thời gian rất dài.

Hắn đột nhiên muốn mắng người, chính mình vậy mà bị mất đi nhiều thời gian như vậy, đây đều là vì đạt được một quyển sách nát xem thế nào cũng không hiểu.

"Hiện tại tình huống như thế nào?" Thẩm Tường truy hỏi.

Con Kim Long nhỏ này thở dài: "Chuyện này cũng đã trải qua hơn một vạn năm! Ta bây giờ chỉ còn lại một bộ thân thể như vầy."

"Cái gì, ngươi đã chết mất rồi?" Thẩm Tường không thể tin được, Điện chủ Phi Long điện trước kia rất cường đại giờ lại treo rồi, chỉ còn lại con Kim Long nhỏ này tới suy trì sự tồn tại của hắn.

"Cũng không phải là hoàn toàn chết đi, ta chỉ là nhục thân bị diệt, linh hồn của ta vẫn còn ở đó." Điện chủ Phi Long điện nói ra: "Nhiều năm qua, ta đều ở chỗ này đợi ngươi xuất hiện, bây giờ cuối cùng cũng chờ được ngươi! Đúng, ngươi ở lại trong đó bao lâu thời gian?"

"Mới hơn một năm a, thật khốn kiếp, bên ngoài vậy mà đã vượt qua một vạn năm, đậu xanh rau muống, thời gian của lão tử đều bị lãng phí!" Thẩm Tường khoog thể không mắng to, hung hăng nhìn vào vách đá Thiên Luyện: "Cái vách đá bỏ đi này là chuyện như thế nào? Tại sao không phát sáng nữa rồi? Cũng không có người tới thăm dò, Vạn Đạo Lăng mộ này tình huống như thế nào, thế nào mà khắp nơi đều là nước!"

Kim Long thở dài: "Trong vạn năm qua xảy ra rất nhiều chuyện ... ngươi chắc chắn không nghĩ tới, trong đó, chưởng môn Tứ Đại Thần tông toàn bộ đều đã chết!"

"Cái gì, bọn họ ... bọn họ đều đã chết!" Thẩm Tường ngây ngẩn cả người, hắn không thể tin được, chưởng môn Thiên Luyện trước đó còn vừa cười cười nói nói với hắn, hiện tại đã chết, đây chỉ là chuyện hơn một năm.

"Tại sao, tại sao bọn họ lại chết?" Thẩm Tường đột nhiên nghĩ tới Lâm Kế Thiên, đại trưởng lão những người có quan hệ rất tốt với hắn, cũng không biết bọn họ bây giờ ra sao.

"Một lời khó nói hết!" Điện chủ Phi Long điện ngã sấp trên đất nói: "Ta kể dần dần cho ngươi!"

Điên chủ Phi Long điện và Thẩm Tường nói chuyện thật lâu, nghe được thì Thẩm Tường cả kinh giật mình, trong vạn năm qua xảy ra rất nhiều chuyện! Phi Long tháp mặc dù không bị hủy diệt, nhưng bên trong lại đã thay đổi tới nghiêng trời lệch đất, đặc biệt là ở trên tầng một ngàn, hiện tại đã là thế giới của Long Ma!

Nhân loại bây giờ đã trở thành sinh vật có đẳng cấp rất thấp, chỉ có hiệu trung với Long Ma thì mới có thể sinh tồn, Tứ Đại Thần tông và Phi Long điện đã hoàn toàn bị Long Ma thống trị!

Mà Điện chủ Phi Long điện lúc đại chiến với Long Ma Tôn Tổ thì bị thảm bại, chỉ có thể giữ linh hồn, rồi mới trốn vào trong Vạn Đạo Lăng mộ thì mới không bị diệt mất.

Long Ma Tôn Tổ không dám đi vào Vạn Đạo Lăng mộ, hơn nữa cũng rất cừu thị Vạn Đạo Lăng mộ, cho nên lâu lâu sẽ phái ra nhân loại rất cường đại đi vào trong này, quấy trong này tới long trời lở đất, còn hợp tác cùng Bạch Cốt đế quốc, Phi Long quỷ vực làm cho Vạn Đạo Lăng mộ trở nên lộn xộn cả lên.

Mà vách đá Thiên Luyện này bởi vì khó mà lại ngộ ra thứ gì cho nên dần dần đã bị lãng quên!

"Ta ở điểm cuối của Thiên Luyện đại đạo đạt được thứ này, cũng không biết là có tác dụng gì!" Thẩm Tường lấy ra sách ngọc vô danh, bất đắc dĩ mà nói: "Dày vò lâu như vậy mà chỉ đạt được thứ này?"

"Cái này ... đây chính là Vạn Đạo Thần công, ngươi thành công." Điện chủ Phi Long điện rất kích động mà nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment