Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 289 - Chương 289 - Luyện Đan Sư Ngũ Đoạn

Chương 289 - Luyện đan sư ngũ đoạn
Chương 289 - Luyện đan sư ngũ đoạn

Ba tên lão Luyện đan sư trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường đột nhiên trở nên nhẹ nhõm, biết Thẩm Tường chắc chắn là đã luyện chế thành công, cái này cũng mang ý nghĩa Thẩm Tường sẽ trở thành một tên Luyện đan sư ngũ đoạn, mặc dù chỉ là ngũ đoạn cấp thấp, nhưng đây đối với tuổi tác hiện tại của Thẩm Tường mà nói, coi như là rât không tầm thường, nghĩ đến tiền đồ vô lượng sau này của Thẩm Tường, trong lòng ba vị lão nhân gia đều âm thầm hâm mộ và ghen ghét, bọn họ đều là dốc cả một đời mới tới Luyện đan sư ngũ đoạn a.

"Ngươi luyện là đan dược gì?" Lão bà kia vừa đi tới vừa hỏi.

Thẩm Tường cười nói: "Tiền bối mở ra xem chẳng phải sẽ biết sao?"

Hai ông lão khác và Hoa Hương Nguyệt đều vây quanh, Hoa Hương Nguyệt sớm đã biết Thẩm Tường luyện chế là đan dược gì, nhưng nàng lại không nghĩ rằng Thẩm Tường thế mà có thể luyện chế thành công.

Sau khi nắp lò mở ra, bên trong lập tức nổ bắn ra một vệt kim mang, xông lên làm đau nhức mắt người, nhưng chẳng mấy chốc thì biến mất, mà trong lò luyện đan lại có hai viên đan dược có vàng sáng vàng kim rực rỡ lưu chuyển, điều này làm cho ba lão Luyện đan sư kia kinh ngạc không thôi, bọn họ không nhận ra đây là đan dược gì, nhưng lại biết đan dược này khẳng định là Huyền cấp hạ phẩm, hơn nữa còn rất lợi hại, đặc biết là cỗ khí tức yếu ớt kia có thể ảnh hưởng tinh thần người.

Ba lão Luyện đan sư kia đều nuốt nước miếng một cái, cảm thấy có chút xấu hổ, trước đó bọn họ đều cho rằng Thẩm Tường luyện chế là đan dược thiên môn, tự cho là mình chắc chắn có thể nhận ra được, nhưng bây giờ nhìn thấy thì lại không phải, loại đan dược này tuyệt đối không phải loại đan dược thiên môn không có tác dụng không lớn kia.

"Đây là Nguyên Thần đan, ta cũng là lần đầu tiên được nhìn thấy." Hoa Hương Nguyệt nhàn nhạt nói, nàng ta lấy ra một viên, cẩn thận quan sát.

Thẩm Tường không nghĩ tới ngay cả Hoa Hương Nguyệt cũng chưa từng luyện chế loại đan dược này, có thể thấy được dược liệu này là khó tìm cỡ nào.

"Nguyên...Nguyên Thần đan, đây chính là Nguyên Thần đan là đan dược trong truyền thuyết có thể khiến người ta nâng cao thần thức sao?" Một ông lão ngây ngẩn cả người, bọn họ là có nghe nói qua, nhưng lại không biết rõ ràng trong đó, thậm chí ngay cả đan phương có những dược liệu gì cũng không biết.

Ba lão Luyện đan sự hoàn toàn trở nên ngây dại, Nguyên Thần đan mặc dù là Huyền cấp hạ phẩm, nhưng tác dụng của nó lại rất lớn, ở thật lâu trước kia đã từng muốn xếp loại đan dược này vào Huyền cấp trung phẩm, chỉ là độ khó trong quá trình luyện chế còn chưa đạt tới Huyền cấp trung phẩm cho nên mới được định là Huyền cấp hạ phẩm.

Loại đan dược này so với Trúc Cơ đan còn trân quý hơn nhiều, Thẩm Tường chẳng những có dược liệu, hơn nữa còn có thể luyện chế, ba lão Luyện đan sư kia trước đó còn nói xấu sau lưng Thẩm Tường là luyện chế đan dược thiên môn còn xảy ra thất bại, nhưng bây giờ bọn hắn biết Thẩm Tường luyện chế không phải đan dược thiên môn mà là Nguyên Thần đan là một loại đan dược có độ khó luyện chế số một số hai trong loại đan dược Huyền cấp hạ phẩm.

"Nguyên Thần đan này ngươi có bằng lòng bán ra cho Đan Hương tháp ta không? Chúng ta chỉ cần một viên, dùng để bày ra, tuyệt đối sẽ không bán đi." Hoa Hương Nguyệt hỏi, đôi mắt mang ý cười nhìn lấy Thẩm Tường.

Ba lão Luyện đan sư kia cũng muốn mua, nhưng bọn hắn lại biết Nguyên Thần đan này là rất khó được, bọn họ đoán chừng Thẩm Tường chắc chắn sẽ hung hăng thịt bọn họ một đao, cho nên cũng chỉ coi như thôi.

Bên trong tiểu Dược viên của Thẩm Tường còn trồng không ít dược liệu, hắn sau này còn có thể luyện chế, bán một viên cho Hoa Hương Nguyệt cũng không tính là gì, hắn cười nói: "Đương nhiên có thể, chờ một chút chúng ta bàn lại gái tiền, trước tiên cho ta thẻ bài Luyện đan sư ngũ đoạn đã a."

Hoa Hương Nguyệt trông thấy loại vẻ mặt xảo trá kia của Thẩm Tường thì biết chính mình chắc phải bị Thẩm Tường hách hơn một chút, nàng ta âm thầm cắn răng, lấy một thẻ bài được làm từ ngọc ở bên trên khắc lấy năm cái đường vân màu vàng kim nhạt, sau đó cùng với ba lão Luyện đan sư kia dùng máu tươi và thần thức ký tên ở đằng sau cái thẻ bài bằng ngọc này.

Thẩm Tường đợi một lát, bọn họ đã hoàn thành, ba lão Luyện đan sư kia và Thẩm Tường khách sáo một phen, xấu hổ đầy cõi lòng mới rời đi.

Hoa Hương Nguyệt chọc vào eo của Thẩm Tường một cái, nũng nịu dịu dàng nói: "Tiểu bại hoại, ngươi học được luyện Nguyên Thần đan từ lúc nào?"

"Sớm đã học xong, ta hiện tại thế nhưng là Luyện đan sư ngũ đoạn nha, ha ha..." Thẩm Tường nhìn thẻ bài được làm bằng ngọc kia cười to nói, năm cái đường vân mờ đi một chút, nói rõ đây là ngũ đoạn cấp thấp, màu sắc lại khắc sâu một chút thì chính là ngũ đoạn cấp trung, ánh sáng vàng sáng chói thì chính là ngũ đoạn cấp cao.

Sau này Thẩm Tường lại khảo hạch, chỉ cần để người phụ trách Đan Hương tháp làm đường vân sáng hơn một chút là được rồi, thẻ bài làm bằng ngọc này là do Đan Hương Đào Nguyên luyện chế theo cách đặc biệt, dùng linh văn đều là linh văn rất phức tạp và huyền ảo.

"Chớ đắc ý, ngươi tranh thủ thời gian nói cái giá đi." Hoa Hương Nguyệt véo một cái cánh tay của hắn, nghĩ đến chính mình chờ một chút bị Thẩm Tường gõ một bút lớn, trong lòng đã rất khó chịu.

Thẩm Tường nhìn thấy vẻ mặt này của nàng ta, bĩu môi nói: "Ngươi coi ta thành người nào? Ta từ vừa mới bắt đầu đã định tặng cho ngươi một viên a."

Như thế vượt quá suy đoán của Hoa Hương Nguyệt, nàng ta vội vàng xoa xoa nơi nàng ta vừa véo, cười quyến rũ nói: "Thật sự là đệ đệ tốt của ta, không có uổng phí ta thương ngươi như vậy."

Trước đó Hoa Hương Nguyệt thế nhưng là cho hắn một cái túi Huyền thú, lại để cho hắn bắt được một con Bạch Hổ, hắn đối với Hoa Hương Nguyệt thế nhưng là trong lòng còn có cảm kích, tặng nàng một viên cũng không tính là gì.

Sau khi Thẩm Tường cho Hoa Hương Nguyệt một viên Nguyên Thần đan thì vội vàng đi tới nơi báo danh, hắn là trực tiếp tìm được Lý phu nhân, Lý phu nhân sớm đã từ chỗ của Hoa Hương Nguyệt biết được việc Thẩm Tường trước đó là đang tiến hành khảo hạch Luyện đan sư ngũ đoạn, nhưng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.

"Thẩm công tử, ngươi ... ngươi thật là Luyện đan sư ngũ đoạn sao?" Lý phu nhân nhìn thấy ngọc bài kia của Thẩm Tường, vẫn còn có chút khó có thể tin, nàng ta ở trong Đan Hương tháp ngây người đã rất lâu, quen biết rất nhiều Luyện đan sư, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nàng ta gặp được Luyện đan sư ngũ đoạn còn trẻ như vậy.

"Hắc hắcn, đương nhiên là thật! Ta muốn ghi danh tham gia thi đấu cấp cao." Thẩm Tường cười nói, Lý phu nhân chẳng mấy chốc đã chấp nhận được sự thật này, trước đó nàng ta cũng từng giám sát Thẩm Tường khảo hạch.

Sau khi báo danh xong, Thẩm Tường còn muốn hỏi thăm nội dung tranh tài cao cấp một chút, nhưng Lý phu nhân lại không có nỏi, bởi vì đó là phải bảo mật, đây cũng là vì để cho Luyện đan sư không thể chuyên môn làm chuẩn bị đến ứng đối tranh tài, đây là rất có tính khảo nghiệm với người tham gia thi đấu.

Chẳng mấy chốc, Luyện đan sư ở bên trong Phiêu Hương thành đều bị oanh động, bởi vì Đan Hương tháp trưng bày một viên Nguyên Thần đan, đây chính là đan dược thất truyền, là loại đan dược trong truyền thuyết.

Đương nhiên, bọn họ cũng không biết là ai luyện chế, Hoa Hương Nguyệt cũng nói với ba lão Luyện đan sư kia phải giữ bí mật, nàng ta còn không thể để cự đầu của các thế lực biết Thẩm Tường đã tới đây, bằng không Thẩm Tường sẽ có chút phiền phức, chứ đừng nói môn phái ma đạo cũng nhìn chằm chằm vào đợt tranh tài lần này, tuy rằng Ma môn đã từng hứa hẹn sau khi thất bại ở Nam Hương sẽ không phát sinh xung đột đối với chính đạo nữa, nhưng lời hứa của bọn chúng rất không đáng tin cậy.

Hoa Hương Nguyệt càng thêm lo lắng chính là Thẩm Tường phá hỏng kế hoạch mà ma đạo vạch ra, sẽ bị ma đạo để mắt tới.

Thẩm Tường không trở về cửa hàng Thần Binh, Hoa Hương Nguyệt nói Liễu Mộng Nhi vẫn chưa về, bảo hắn ở lại nơi này cho an toàn một chút, Thẩm Tường cũng không có từ chối mỹ nhân, tiếp tục ở lại nơi này.

Nguyên Thần đan vừa mới được trưng bày ra, đã hấp dẫn rất nhiều người tới đây vây xem, những người này đại đa số đều là Luyện đan sư, hay là người đang học tập luyện đan, Nguyên Thần đna kia thì được đặt ở bên trong một cái rương trong suốt, cái rương đó được che kín, phòng ngừa dược lực của Nguyên Thần đan bị xói mòn, tuy rằng đây chỉ là đan dược Huyền cấp hạ phẩm, nhưng ở trong mắt của rất nhiều Luyện đan sư thì lại là mới lạ như vậy.

Hoa Hương Nguyệt mang theo Thẩm Tường đi dạo quanh bốn phía của Đan Hương tháp, ở trên Đan Hương tháp này còn có một số dược viên, những Dược viên này đều được Tụ Linh đại trận bao phủ, hơn nữa nước đổ vào đều là có người chuyên môn dùng chân khí uẩn dưỡng qua, Thẩm Tường đã thấy có linh dược luyện chến Chân Nguyên đan và Bạch Ngọc tán, sau khi được bồi dưỡng cẩn thận thì tốc độ sinh trưởng cũng sẽ trở nên nhanh hơn.

Điều này cũng làm cho Thẩm Tường mở rộng tầm mắt, ngay vào lúc Thẩm Tường có ý định lại lên một tầng nữa nhìn những linh dược tương đối trân quý kia thì đã thấy đôi mi thanh tú của Hoa Hương Nguyệt cau lại.

Cùng lúc đó, một giọng nói vang vọng ở trong cả tòa Đan Hương tháp: "Ai là người phụ trách Đan Hương tháp?"

"Có người đến gây chuyện!" Thẩm Tường vội vàng hô, trong lòng có chút kích động, bởi vì hắn biết có kịch vui để xem.

Hoa Hương Nguyệt lườm hắn một cái, thì vội vàng đi xuống tháp.

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment