Một viên Nguyên Thần đan có thể lên tới cái giá tiền này, cái này ngay cả Thẩm Tường cũng có chút ngoài ý muốn, hơn nữa Liễu Mộng Nhi còn chưa có lên tiếng, đây chính là sức hấp dẫn của việc bán đấu giá.
"Một ngàn vạn lần thứ nhất... Một ngàn vạn lần thứ hai..."
"Một ngàn một trăm vạn." Rốt cục đến lượt Liễu Mộng Nhi lên tiếng.
Thẩm Tường nhếch miệng cười nói: "Muốn cái đầu của ngươi, bây giờ vừa mới bắt đầu!"
Hoa Hương Nguyệt cũng cười khanh khách, nàng ta ngược lại phải nhìn xem cuối cùng có thể giống như dự tính của Thẩm Tường hay không, bởi vì lúc nãy thảo luận, Thẩm Tường thế nhưng là định ra một cái mức cực hạn lớn vô cùng.
Nghe thấy giọng nói của Liễu Mộng Nhi, Cổ Đông Thần mắng nhỏ một tiếng: "Lại là nữ nhân này, Nhạc Giang Lâm cái tên gia hỏa thích phách lối này phải chịu khổ rồi a."
Vũ Khai Minh chỉ là cười nhạt một tiếng: "Tài phú của Liễu Mộng Nhi này ở trên Thần Võ đại lục thế nhưng là số một số hai, có thể so sánh với nàng ta chỉ sợ chỉ có chưởng môn thần bí kia của Đan Hương Đào Nguyên và Đảo chủ Liên Hoa đảo."
"Một ngàn hai trăm hai mươi vạn." Nhạc Giang Lâm nổi giận, nếu như không phải hắn biết người tranh đoạt với hắn là Liễu Mộng Nhi thì hắn sớm đã nổi bão, hiện tại hắn đang thử thăm dò xem Liễu Mông Nhi có phải là thật sự hứng thú đối với Nguyên Thần đan này hay không.
"Một ngàn bốn trăm vạn." Giọng nói của Liễu Mộng Nhi mang theo một loại uy nghiêm, nhưng nghe lại là dễ nghe như vậy.
Nhưng lọt vào trong tai của Nhạc Giang Lâm lại làm hắn tức giận đến trán cũng phải nổi lên gân xanh, nhưng hắn vẫn là tiếp tục tăng giá: "Một ngàn bốn trăm năm mươi vạn."
Từ trong giọng điệu của Nhạc Giang lâm thì hắn có thể nghe ra, hắn bây giờ giống như là bị người dùng roi quật, buộc hắn tăng giá như thế, điều này làm cho trong lòng mấy người Thẩm Tường cảm thấy vui vẻ.
"Một ngàn năm trăm vạn." Giọng nói của Liễu Mộng Nhi lại vẫn bình tĩnh như vậy, nàng ta là phú bà nổi danh của Thần Võ đại lục, ai cũng không cảm thấy quá bất ngờ, nàng ta là Luyện Khí Tông sư, trước đó những Linh khí kia nàng ta không có tham gia cạnh tranh cũng là hợp tình hợp lý, mà nàng ta tham gia tranh đoạt đều là đan dược.
"Một ngàn năm trăm ba mươi vạn." Nhạc Giang Lâm cũng có giàu có giống như Liễu Mộng Nhi, đều chỉ là thêm một chút xíu mà thôi.
"Một ngàn sáu trăm Vạn."
"..."
"..."
Chẳng mấy chốc, đã đến ba ngàn vạn tinh thạch, Liễu Mộng Nhi nhìn Thẩm Tường một chút, chỉ thấy Thẩm Tường lắc đầu: "Cái tên này lần trước thế nhưng là muốn giết ta, tiếp tục!"
Liễu Mộng Nhi tiếp tục báo giá, điều này làm cho Nhạc Giang Lâm nộ khí tràn ngập cói lòng, nhưng hắn không thể là gì khác, hắn là nhất định phải đạt được Nguyên Thần đan, hắn đã chờ viên đan dược này hơn ngàn năm rồi mới thấy xuất hiện, nếu như bỏ qua lần này, còn không biết lần sau phải tới lúc nào, con của hắn lại không đột phá, vậy thì sẽ chết già, cho nên hắn sẽ không tiếc mọi giá.
Vừa rồi kia là mười viên Trúc Cơ đan có thể lên tới hai ngàn vạn cũng làm người ta cảm thấy bất ngờ, nhưng bây giờ một viên Nguyên Thần đan này vậy mà có thể đến tới ba ngàn vạn, đây càng khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ hơn.
Cổ Đông Thần bây giờ cũng là cười trên nỗi đau của người khác, bởi vì hiện tại cuối cùng có người càng cảm nhận được loại tâm tình này hơn so với hắn.
Liễu Mộng Nhi nghĩ đến việc Thẩm Tường trước đây suýt chút nữa thì bị Nhạc Giang Lâm giết chết, trong lòng cũng hơi tức giận, nàng ta tiếp tục tăng giá.
"Năm ngàn chín trăm năm mươi vạn!" Theo giọng nói dễ nghe kia của Liễu Mộng Nhi truyền ra, tim của mọi người đều được nâng lên tới cổ họng, đây chỉ là một viên đan dược Huyền cấp hạ phẩm mà thôi, vậy mà đạt tới cái giá này.
Nhạc Giang Lâm rất muốn đi tới hỏi Liễu Mộng Nhi một chút rốt cuộc là nàng ta muốn Nguyên Thần đan này để làm cái gì, thế mà kiên trì tranh đoạt với hắn tới mức này, lập tức sắp tới sáu ngàn vạn, đây chính là đồ vật có giá tiền cao nhất từ lúc bắt đầu đấu giá hội cỡ lớn lần này.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt cũng có chút sốt ruột, các nàng đều u oán nhìn lấy Thẩm Tường, trước đó ở lúc năm ngàn vạn các nàng đã nói muốn dừng lại, nhưng Thẩm Tường vẫn còn muốn để Liễu Mộng Nhi tiếp tục, nếu như Nhạc Giang Lâm không mua thì như vậy chẳng phải là lãng phí cái cơ hội tốt này hay sao?
"Hắn sẽ mua, yên tâm đi!" Thẩm Tường rất bình tĩnh, nếu như muốn từ bỏ, Nhạc Giang Lâm sớm đã từ bỏ, đây chính là quan hệ tới đại sự con của hắn có thể đột phá được hay không.
Nhạc Giang Lâm hiện tại là cái loại người không phải gọi là ngạo khí nữa rồi mà lại loại quá mức ngạo khí, trở nên không coi ai ra gì, rất phách lối. Loại người này bình thường đều rất thích sĩ diện, con của hắn dừng lại ở Chân Võ cảnh cửu đoạn lâu như vậy, khẳng định cũng sẽ làm mất mặt mũi của hắn, nếu như con của hắn còn có thể là thiên tài giống như trước đây, như vậy hắn cũng sẽ cảm thấy rất tự hào.
Thẩm Tường vừa nói xong thì Nhạc Giang Lâm kia cắn răng hô: "Sáu ngàn vạn!"
Nếu như giọng nói có thể giết người, câu nói này của hắn sẽ khiến cho người ở trong này chết sạch, ai cũng cảm nhận được loại tức giận kia của Nhạc Giang Lâm, vì một viên đan dược Huyền cấp hạ phẩm nhưng lại để hắn phải xuất huyết lớn.
Khóe miệng Thẩm Tường hơi nhếch lên, thỏa mãn gật nhẹ đầu, Liễu Mộng Nhi cũng không tiếp tục tăng giá, nàng ta và Hoa Hương Nguyệt đều thở dài một hơi, đồng thời cũng âm thầm hưng phấn.
"Mộng Nhi, cái tên này sau này chắc chắn sẽ hận ngươi lắm!" Hoa Hương Nguyệt cười nói.
"Ta còn lâu mới sợ, ở trong mắt của tên gia hỏa này thì ai cũng giống như là kẻ thù của hắn vây." Liễu Mộng Nhi hừ nhẹ nói.
Lý phu nhân cũng là lau một vệt mồ hôi, hiện tại Liễu Mộng Nhi không tiếp tục tăng giá nữa, nàng ta hô: "Sáu ngàn vạn lần thứ nhất... Sáu ngàn vạn lần thứ hai... Sáu ngàn vạn lần thứ ba... thành giao! Chúc mừng khách quý ở phòng khách số sáu lấy sáu ngàn vạn tinh thạch mua Nguyên Thần đan thành công."
Lúc này khí huyết toàn thân của Nhạc Giang Lâm dâng trào, kém chút nữa thì phun máu, nhưng hắn cũng không dám gây sự ở chỗ này, hắn vội vàng rời khỏi phòng khách quý, đi hoàn thành thủ tục cuối cùng.
Hoa Hương Nguyệt cũng tại lúc này mà rời khỏi, mà phòng đấu giá cũng tạm dừng, tiến vào lúc nghỉ ngơi, để những người đấu giá thành công vừa rồi đi hoàn thành giao dịch.
Hoa Hương Nguyệt trở về, nàng ta đưa cho Thẩm Tường một cái túi trữ vật, bên trong chứa một vạn sáu ngàn viên Chân Nguyên đan, Trúc Cơ đan và Nguyên Thần đan của hắn tổng cộng bán được tám ngàn vạn tinh thạch, đổi thành Chân Nguyên đan chính là một vạn sáu ngàn viên. Bởi vì Hoa Hương Nguyệt và Thẩm Tường quen biết nhau cho nên không thu lấy phí tổn của Thẩm Tường, bằng không sẽ còn bị rút mất một chút.
Thăng thêm trước đó hắn có một vạn bốn ngàn viên, hắn bây giờ có tổng cộng ban vạn viên Chân Nguyên đan, tương đương với mười lăm ngàn vạn tinh thạch.
"Những đồ vật tiếp theo thế nhưng đều là hiếm có, đây không phải đan dược cũng không phải linh khí mà là Võ Hồn mà các vị đã từng đọc qua ở trên thư tịch!" Lý phu nhân mở miệng nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng cũng hết sức kinh ngạc, nàng ta cũng chưa từng gặp qua loại vật này.
Trên một cái bàn ở trên đài đấu gái, bố trí một cái bình trong suốt, ở bên trong có một đồ vật như là hỏa diễm đang tán loạn ra xung quanh, nhìn như thể hỏa diễm tinh linh.
"Là Hỏa Võ Hồn!" Cổ Đông Thần kinh hô, giọng nói không che nổi kích động trong lòng hắn.
"Đến cùng là ai? Vậy mà bỏ được loại này mà lấy ra đi bán, như vậy cũng tốt, có thể để cho ta kiến thức một chút đồ vật có trong truyền thuyết này đến cùng có bao nhiêu thần kỳ." Giọng nói của Đảo chủ Liên Hoa đảo cũng tràn ngập ngạc nhiên.
Phòng đấu gái vốn là an tĩnh thì lúc này trở nên rất náo nhiệt, tất cả mọi người đều đang bàn tán sôi nổi, danh dự của Đan Hương tháp rất tốt, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện lừa gạt, cho nên mọi người đối với Hỏa Võ Hồn kia về tính thật giả thì đều không nghi ngờ.
Trông thấy mọi người như thế, hai mắt Thẩm Tường phát sáng, bởi vì hắn biết tiếp theo lại sẽ xuất hiện cạnh tranh càng thêm kịch liệt hơn.
Liễu Mộng Nhi không để ý đối với cái này, nàng ta đang cầm một quyển sách lên nhìn, nói ra: "Những vật này đều phải đến cuối cùng mới xuất hiện, đến lúc đó chắc chắn rất đắt."
Quyển sổ này là Hoa Hương Nguyệt vừa mới lấy ra, Thẩm Tường còn chưa có xem, đó là ghi chép những đồ vật muốn bán đấu giá trong đấu giá hội cỡ lớn lần này.
"Giá quy định là một ngàn vạn tinh thạch, giá trị của Hỏa Võ Hồn này các vị đều rất rõ ràng, ta cũng không cần phải nói nhiều." Lý phu nhân mỉm cười nói.
Giá thấp đã ngàn vạn, đúng là đồ vật rất lợi hại, cái này vốn là phải xếp đấu gái ở sau cùng, Hoa Hương Nguyệt biết Thẩm Tường thiếu tinh thạch, đành phải lấy Hỏa Võ Hồn này ra đấu gái sớm, như vậy mới có thể để Thẩm Tường gom góp đến một số lớn, nhưng nàng vẫn là cho rằng Thẩm Tường đến cuối cùng chắc chắn sẽ hướng nàng ta và Liễu Mộng Nhi vay, bởi vì đến đằng sau sẽ có rất nhiều linh dược trân quý xuất hiện.
P/S: Ta thích nào... chương 7.