Đấu giá vật phẩm đầu tiên đã nhấc lên tranh đoạt kịch liệt, để bầu không khí toàn trường trở nên sinh động rất nhiều, hai ngàn vạn tinh thạch tương đương với bốn ngàn viên Chân Nguyên đan, đối Thẩm Tường mà nói cũng không phải là con số nhỏ, hắn vất vả luyện đan một tháng cũng mới chỉ khoảng như vậy, đây là ở dưới tình huống hắn có dược liệu, nếu như hắn không có dược liệu, còn phải tự mình đi thu thập, rất phiền phức.
Thẩm Tường kiếm tiền của người sư điệt này kiếm đến yên tâm thoải mái, trông thấy nụ cười cao hứng kia của hắn, Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi cuối cùng hiểu ra đạo lý "Càng quen thì càng bị hắc".
Sau đó chính là một cái Linh khí cửu đoạn, là một thanh kiếm. Mấy người Thẩm Tường đều không có một chút hứng thú nào đối với thanh Linh khí này, có Thanh Long Đồ Ma đao thần khí bực này tự nhiên chướng mắt với những thứ này. Liễu Mộng Nhi thì vốn chính là Luyện Khí Tông sư, nếu như nàng ta cần, nàng ta bỏ chút thời gian tới luyện chế là được rồi.
Tuy nhiên thứ này đối với những chưởng môn những môn phái kia và các tộc trưởng kia mà nói thế nhưng là rất có sức hấp dẫn, bởi vì bọn hắn phải lấy tới để ban thưởng cho một số đệ tử kiệt xuất, như vậy vốn cũng có thể khích lệ đệ tử khác, đây là thủ đoạn mà rất nhiều môn phái và gia tộc thường dùng.
Chẳng mấy chốc, đấu giá hội lại tranh đến lửa nóng ngút trời, Linh khí cửu đoạn này cũng coi là đồ vật không thấy nhiều, cũng chỉ có một số người có thân phận mới có thể mời được một số luyện khí sư lợi hại tới luyện chế.
Để Thẩm Tường cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Linh khí cửu đoạn này cuối cùng thế mà được Liên Dĩnh Tiêu Đảo chủ Liên Hoa đảo lấy bốn ngàn năm trăm vạn tinh thạch cầm xuống.
Thẩm Tường hơi hít một hơi, hắn vẫn là lần đầu tiên biết được Linh khí cửu đoạn vậy mà lại đắt như thế, hắn liếc mắt nhìn Liễu Mộng Nhi, mà Liễu Mộng Nhi cũng xoay đầu lại nhìn hắn, trừng mắt nhìn đối với hắn.
"Đây là phú bà!" Trong lòng Thẩm Tường cảm khái nói, Liễu Mộng Nhi thế nhưng là Luyện Khí Tông sư, là người có thể luyện chế ra Bảo khí, luyện chế Linh khí đối với nàng ta mà nói thì càng dễ hơn. Lấy danh tiếng của nàng thì luyện chế ra đồ vật có thể bán được càng đắt hơn.
Thẩm Tường cảm thấy một chút tài phú mà hắn nắm giữ ở trong mắt những chưởng môn này thì chẳng tính là gì, Liễu Mộng Nhi tùy tiện luyện chế mấy món Linh khí lợi hại một chút thì có thể còn bán được nhiều hơn so với tài phú mà hắn tích lũy trong thời gian dài.
"Mộng Nhi tỷ, ngươi luyện chế một cái Linh khí cửu đoạn cần bao lâu?" Thẩm Tường tò mò mà hỏi, đồng thời cũng đã làm xong chuẩn bị bị đả kích.
"Chậm thì một tháng, nhanh thì mười ngày! Tuy nhiên ta đã lâu lắm rồi không có luyện chế." Liễu Mộng Nhi nói rất nhẹ nhàng, Thẩm Tường sớm đã làm xong chuẩn bị tâm lý thế nhưng vẫn bị làm cho choáng váng một phen.
"Dưới tay Mộng Nhi thế nhưng là có mười tên luyện khí đại sư xuất sắc, bình thường đơn đặt hàng đều là do bọn họ tới nhận, Mộng Nhi bây giờ chỉ nhận đơn đặt hàng từ Bảo khí trở lên đi." Hoa Hương Nguyệt cười nói.
Liễu Mộng Nhi gật nhẹ đầu, hoàng cung Thần Binh Thiên quốc chính là Thần Binh môn trước kia, Liễu Mộng Nhi thế nhưng là quản lý rất nhiều tên Luyện khí sư, hơn nữa nàng ta cũng có thể từ đó đạt đưcọ rất nhiều tài phú, Thẩm Tường ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ.
Hắn nhìn tới những cái phòng khách kia, nắm chặt song quyền, hắn thề, một ngày nào đó nhất định phải vượt qua những chưởng môn này, hắn bây giờ ở trước mặt những tên cự đầu này chỉ là một con giun dế.
"Ngươi có thể luyện chế đan dược lợi hại mà ngay cả Liễu Mộng Nhi Luyện khí sư cấp bậc này cũng phải nịnh bợ ngươi." Tô Mị Dao giống như là biết tâm tình của Thẩm Tường bây giờ.
"Không sai, Tuyết Di cái Tiểu Long Nữ này cũng phải nịnh bợ ngươi." Bạch U U nói, Thẩm Tường hoài nghi nàng ta là bởi vì nguyên nhân mất đi lực lượng quá lâu, cho nên dần dần thức tỉnh lại từ bên trong Vô Tình ma công kia, vậy mà cũng biết trêu đùa, tuy rằng không phải buồn cười như vậy, nhưng loại thay đổi này để Thẩm Tường và Tô Mị Dao đều rất vui vẻ.
Liên tiếp mấy món vật phẩm đấu giá đều là Linh khí, không phải binh khí thì chính là đồ vật loại hình phòng ngự, trong đó giá cả tương đối thấp chính là một cái búa lớn Linh khí bát đoạn, ba ngàn vạn tinh thạch! Cao nhất là một cái áo giáo, Linh khí cửu đoạn, năm ngàn vạn tinh thạch.
Thẩm Tường có cả Thanh Long Đồ Ma đao và Huyền Vũ Kim Cương giáp, cho nên không có nhu cầu gì đối với mấy cái này, tự nhiên không biết giá cả thị trường trong đó.
"Đây chỉ là vừa mới bắt đầu, trước hết là để cho những người mới lần đầu tiên tham gia loại đấu giá hội này làm quen." Hoa Hương Nguyệt nói.
Thẩm Tường cảm thấy Trúc Cơ đan trước đó của hắn đã rất có giá trị, nhưng không nghĩ tới những Linh khí này còn đắt giá hơn, điều này làm cho trong lòng của hắn cảm thấy có chút không công bằng.
"Tiểu bại hoại, đan dược và linh khí khác nhau, đan dược một khi được mua về thì là ăn hết để tăng thực lực lên mà Linh khí là phải mang theo người trong đoạn thời gian dài, đặc biệt là Linh khí lợi hại, còn có thể bảo mệnh! Hơn nữa còn có thể khiến người ta tăng thêm thể diện, đồng thời cũng có thể để cho thực lực của người ta tăng lên rất nhiều! Ở bên trong loại đấu giá hội này, đan dược cao cấp rất ít khi xuất hiện, bởi vì loại đồ vật này so với Linh khí và Bảo khí càng hiếm có hơn!" Liễu Mộng Nhi trông thấy vẻ mặt của Thẩm Tường thì nói ra lời giải thích.
Thẩm Tường nhẹ gật đầu, Luyện đan sư chỉ có thể luyện chế đan dược cấp bậc cao hơn mới thể hiện ra giá trị, bởi vì một số Luyện đan sư muốn đi tới Đan Vương một bước này thì phải cần rất nhiều linh dược trân quý mới có thể bước tới, không phải Luyện khí sư cao cấp là có thể so sánh được.
Vật phẩm đấu giá sau đó là Nguyên Thần đan, Thẩm Tường nhìn về phía Liễu Mộng Nhi, cười nói: "Mộng Nhi tỷ, nhìn ngươi rồi!"
Hoa Hương Nguyệt thì nghiến răng nghiến lợi: "Nhất định phải để cho tên Nhạc Giang Lâm này xuất huyết nhiều một chút."
Liễu Mộng Nhi đối với Nhạc Giang Lâm này cũng không có hảo cảm gì, trong bát đại chính phái, cự đầu có hảo cảm đối với Nhạc Giang Lâm này gần như là không có, bởi vì ai cũng chán ghét loại tính xấu kia của Ngạo Kiếm tông, thực lực thì không mạnh lại còn thích phách lối.
Nguyên Thần đan, loại đan dược này nếu như không nhiều, đối với võ giả Niết Bàn cảnh trở lên không có bao nhiêu tác dụng, nhưng đối với võ giả cảnh giới cực hạn trở xuống thì tác dụng rất lớn, Thẩm Tường chỉ ăn một viên lại có thể để cho thần hồn trở nên lớn hơn rất nhiều, có thể thấy được lực lượng tinh thần ẩn chứa trong đó là nhiều như thế nào.
Tuy nhiên giá trị của Nguyên Thần đan này nhiều lắm thì cũng chỉ là một hai trăm vạn tinh thạch, nếu như không cần mà nói, qua cái giá này thì sẽ không có người nào lại đi tăng thêm giá.
"Nguyên Thần đan, đây là một loại đan dược có thể để cho thần thức tăng lên nhanh chóng, là một loại đan dược cổ xưa, lâu lắm rồi chưa từng xuất hiện ở trên Thần Võ đại lục, tuy nhiên dược hiệu trong đó tất cả mọi người chắc là có thể đã biết tới ở trên cổ tịch!"
Lý phu nhân giới thiệu Nguyên Thần đan, mọi người đối với cái này cũng không xa lạ gì, nếu như giá cả không phải quá cao, mọi người cũng dự định thu vào tay tới nếm thử.
"Giá quy định là năm mươi vạn tinh thạch!" Giọng nói dễ nghe của Lý phu nhân kia vang lên không bao lâu thì Nhạc Giang Lâm chưởng môn Ngạo Kiếm tông kia không ngồi nổi nữa.
"Một trăm vạn." Nhạc Giang Lâm hô.
"Một trăm mười Vạn." Cái này lại là Đường Dịch Siêu chưởng môn của Chân Vũ môn.
"Một trăm ba mươi vạn." Giọng nói này là của Đảo chủ Liên Hoa Đảo, tất cả mọi người đều biết, bởi vì hắn vừa rồi đã mua hai kiện đồ vật.
"Một trăm năm mươi vạn." Nhạc Giang Lâm không nghĩ tới lại có nhiều người tranh đoạt với hắn như vậy, trong lòng có chút nổi nóng, hắn nhưng là đợi Nguyên Thần đan này rất lâu.
Bây giờ người tranh đoạt đều là chưởng môn những môn phái kia, ngay cả Cổ Đông Thần cũng tham dự vào, bọn họ đều là tò mò với công hiệu của Nguyên Thần đan này xem đến cùng có phải như trong cổ tịch ghi lại hay không.
Chẳng mấy chốc, gái cả đã đến ba trăm vạn tinh thạch, Đường Dịch Siêu đã rời khỏi, Cổ Đông Thần cái tên chưởng môn hẹp hòi này cũng rút lui, hiện tại chỉ có Liên Dĩnh Tiêu Đảo chủ Liên Hoa đảo và Nhạc Giang Lâm đang tranh đoạt.
Ngoại trừ Trúc Cơ đan kia, Liên Dĩnh Tiêu ở các vật phẩm đấu giá khác đều có tranh đoạt qua, giọng nói của hắn vẫn luôn nho nhã như vậy, rất nhu hòa, như thể coi tiền tài là cặn bã vậy.
Năm trăm vạn. . . Sáu trăm Vạn. . . Bảy trăm vạn. . . Liên Dĩnh Tiêu này lại có thể không nhanh không chậm tranh đoạt với Nhạc Giang Lâm.
Sau khi tranh đoạt kịch liệt một phen, giá cả đã đạt tới chín trăm vạn tinh thạch!
"Một ngàn vạn, ta muốn!" Giọng nói của Nhạc Giang Lâm trầm thấp pha lẫn sự tức giận, trong giọng điệu còn mang theo một loại phách lối khiến người ta chán ghét.
P/S: Ta thích nào... chương 6