Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 292 - Chương 292 - Chưởng Môn Hẹp Hòi

Chương 292 - Chưởng môn hẹp hòi
Chương 292 - Chưởng môn hẹp hòi

Tài sản Thẩm Tường có bao nhiêu, Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi đều không rõ ràng lắm, tuy nhiên các nàng cho rằng Thẩm Tường muốn ở bên trong đấu giá hội cỡ lớn kia mua được linh dược trân quý là rất khó khăn, có một số ngay cả các nàng cũng chưa chắc có thể giành được đến.

Đấu giá hội bắt đầu, địa điểm là ở tầng mười ba và mười bốn rộng lớn của Đan Hương tháp, là do hai tầng chỉnh hợp mà lên, có không phải quá nhiều chỗ ngồi, chỉ có năm sáu ngàn người mà thôi, nhưng người có thể đi vào nơi này đều không phải hạng người bình thường, trận đấu giá hội cỡ lớn này chỉ mời người giàu có và người có địa vị nhất định, nếu như muốn tham gia thì cũng phải giao nạp phí vào rất lớn.

Nếu như mình cầm vật phẩm tới đấu giá thì cũng có thể vào sân, lúc này bên trong đấu giá hội rất yên tĩnh, những người này đều rất lễ độ, vừa tiến vào đều không có lớn tiếng ồn ào, đều lẳng lặng ngồi vào vị trí của mình.

Ở chỗ này cũng có một số phòng khách, vậy cũng là nơi mà đám người có địa vị nhất ở bên trong Thần Võ đại lúc mới có tư cách ngồi ở bên trong đó, cho nên toàn bộ sàn đấu giá được bao phủ một bầu không khí rất nghiêm túc, những chưởng môn kia cho dù có thu liễm khí tức như thế nào đi nữa thì vẫn thỉnh thoảng phóng xuất ra một chút áp lực tinh thần, để một số người có thực lực không đủ cảm thấy rất khó chịu.

Thẩm Tường và Liễu Mộng Nhi còn có Hoa Hương Nguyệt thì ở trong một cái phòng khách, Thẩm Tường che mặt, thu liễm khí tức lại, một cỗ thần thức thỉnh thoảng quét tới, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt đều có chút mất hứng.

"Hoa tỷ tỷ, chưởng môn ta bọn hắn tới chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Ngoại trừ chưởng môn Thú Vũ môn ra, cự đầu của bát đại chính phái đều đã tới đây, rất nhiều tộc trưởng gia tộc nổi danh cũng đã tới." Hoa Hương Nguyệt nói, nơi này là nàng ta phụ trách, nàng ta đương nhiên rất rõ ràng.

Thẩm Tường nhìn vào đám người đang ngồi ở trong đấu giá hội kia, vậy mà phát hiện ba người Vân Tiểu Đao, Chu Vinh còn có Từ Vĩ Long, bọn họ đều là đi cùng với tộc trưởng của bọn họ tới đây.

"Tiểu bại hoại, chờ chút nữa ngươi đừng có dùng giọng của ngươi, đừng để lộ ra thân phận! Những tên kia đều biết ta và Hương Nguyệt cùng một chỗ, nếu như bị bọn họ phát hiện ngươi ngồi cùng chỗ với bọn ta thì sẽ khiến bọn họ nổi lên nghi ngờ." Liễu Mộng Nhi nói.

Thẩm Tường đương nhiên hiểu, trải qua hắn và mấy nàng Tô Mị Dao suy đi tính lại, cho nên hắn đối với phương diện thu liễm khí tức đã có chỉnh sửa gia tăng, này chủ yếu là đến dựa vào Long Tuyết Di, lúc này năng lực ẩn nấp của Thẩm Tường để cho Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt cảm thấy kinh ngạc, các nàng không giống như trước có thể mơ hồ cảm ứng được tình huống trong cơ thể của Thẩm Tường.

Đấu giá hội bắt đầu, là Lý phu nhân đứng ra chủ trì, đầu tiên là một vài lời khách sáo, sau đó mới bắt đầu đẩy vật phẩm đấu giá thứ nhất đi lên, đây lại là Trúc Cơ đan của Thẩm Tường.

"Mười viên Trúc Cơ đan, một lần xuất hiện nhiều như vậy, đây chính là tình huống mà đấu giá hội từ trước tới nay chưa từng xuất hiện, Trúc Cơ đan các vị đều hiểu, ta cũng không dài dòng, giá bắt đầu là hai trăm vạn tinh thạch, bây giờ cạnh tranh bắt đầu." Lý phu nhân nói.

Hai trăm vạn tinh thạch, bây giờ ở trong mắt Thẩm Tường chẳng qua chỉ là một con số nhỏ, tuy nhiên đây chỉ là giá quy định, sẽ còn từ từ twang lên, hơn nữa Trúc Cơ đan ở trên Thần Võ đại lục không nhiều, vật hiếm thì quý, nếu quả thật có người cần thì đan dược Huyền cấp hạ phẩm cũng có thể đấu giá được một cái giá rất cao.

Lúc bán đấu giá bình thường thì đều là dùng tinh thạch đến đấu giá, lúc giao trả có thể lựa chọn dùng tinh thạch và Chân Nguyên đan, bình thường đại đa số đều là dùng Chân Nguyên đan.

"Hai trắm hai mươi vạn tinh thạch!" Một giọng nói mà Thẩm Tường quen thuộc đột nhiên kêu lên, đây là Cổ Đông Thần, Thẩm Tường không nghĩ tới đại sư điệt này thế mà thiếu Trúc Cơ đan như vậy, trong lòng của hắn âm thầm cười trộm, sau khi hắn trở về là có thể thúc được rất nhiều Thanh Huyền quả, đến lúc đó Trúc Cơ đan khẳng định là ồ ạt mà đến, hắn không sợ hắc cái tên đại sư điệt bất tử này.

"Cái tên này thêm có hai mươi vạn tinh thạch một lần, thật nhỏ mọn, lần trước hắn tìm ta luyện chế một cái phi bàn thì cò kè mặc cả với ta tới hơn nửa ngày." Giọng nói của Liễu Mộng Nhi tràn đầy vẻ kinh bỉ.

"Đúng vậy nha, lúc đến Đan Hương Đào Nguyên mua sắm đan dược, vậy mà lại trả giá với ta tới đỏ mặt tía tai, hừ." Hoa Hương Nguyệt cũng là khinh bỉ Cổ Đông Thần này.

Thẩm Tường âm thầm buồn cười, hắn không nghĩ tới đại sư điệt của chính mình vậy mà lại là một tên gia hỏa hẹp hòi như vậy.

Trúc Cơ đan không chỉ là môn phái lớn muốn đoạt lấy, những gia tộc kia cũng đang tranh đoạt, chẳng mấy chốc giá cả đã tăng lên tới bảy trăm vạn tinh thạch, tương đương với mỗi viên là bảy mươi vạn tinh thạch, Thẩm Tường không nghĩ tới sẽ tới được cái giá này.

Hơn nữa bây giờ giá cả vẫn còn đang tăng lên không ngừng.

"Bảy trăm sáu mươi vạn tinh thạch." Giọng nói nặng nề của Cổ Đông Thần kia truyền đến, điều này làm cho Thẩm Tường càng thêm vui vẻ.

Toàn trường đều yên lặng xuống, đây không sai biệt lắm đã là giá tiền cực hạn rồi.

"Bảy trăm bảy mươi vạn tinh thạch." Đây là tộc trưởng của một gia tộc nào đó, có thể mua được mười viên Trúc Cơ đan này, chí ít có thể ra hai ba Chân Võ cảnh, đây chính là tương đối đáng giá.

"Tám trăm vạn." Cổ Đông Thần lại kêu giá.

Thẩm Tường âm thầm cắn răng, trước đó năm mươi vạn tinh thạch một viên hắn đã bán cho Cổ Đông Thần, hắn bây giờ đang hối hận vạn phần.

"820 vạn."

"830 vạn."

". . ."

Ở lúc hoàn toàn yên tĩnh vừa rồi qua đi, lại là một vòng cạnh tranh kịch liệt, có Trúc Cơ đan thì có thể làm cho một số đệ tử có thiên phú tiến vào Chân Võ cảnh càng nhanh hơn, không nói ở bên trong những gia tộc kia, coi như ở bên trong các đại môn phái, Chân Võ cảnh cũng không nhiều.

"Một ngàn năm trăm vạn!" Giọng nói của Cổ Đông Thần truyền đến, một đường đến đều có rất nhiều người cùng tranh với hắn, nhưng cuối cùng vẫn là bại lui, nhìn ra được Cổ Đông Thần rất quan tâm tới Trúc Cơ đan này.

Hiện trường một trận yên tĩnh qua đi, Lý phu nhân hô: "Một ngàn năm trăm vạn lần thứ nhất..."

Thẩm Tường thấy vậy, vội vàng hô: "Mộng Nhi tỷ, tăng lên, nếu như cuối cùng là tỷ mua thì cũng không sao, trở về ta trả lại tinh thạch cho tỷ là được rồi."

"Tiểu quỷ, tên kia thế nhưng là chưởng môn của ngươi." Hoa Hương Nguyệt kinh ngạc một trận, nhưng lại rất ủng hộ cách làm này của Thẩm Tường.

"Hắc hắc, ta đương nhiên biết!" Thẩm Tường cười nói.

"Một ngàn năm trăm vạn lần thứ hai!" Lý phu nhân vừa mới hô xong thì Liễu Mộng Nhi đã nhẹ giọng nói ra: "Một ngàn sáu trăm vạn!"

Cổ Đông Thần âm thầm cắn răng, hắn nghe ra được đó là giọng nói của Liễu Mộng Nhi, hắn đang suy nghĩ có nên tăng giá thêm nữa hay không.

"Một ngàn sáu trăm hai mươi vạn!" Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh bàn bạc một phen, vẫn là quyết định tiếp tục cạnh tranh.

Tinh thạch dù sao sẽ còn trở về trong tay nàng, cho nên Liễu Mộng Nhi ra giá cũng rất tùy ý, chứ đừng nói là cố tình nâng giá đối với Cổ chưởng môn hẹp hòi kia.

"Một ngàn tám trăm vạn!" Giọng nói nhẹ nhàng dễ nghe kia của Liễu Mộng Nhi để Cổ Đông Thần muốn phun máu, nếu như hắn bây giờ biết là Thẩm Tường cố ý để Liễu Mộng Nhi cố tình nâng giá lên với hắn thì hắn chắc chắn sẽ nhả ngay lập tức.

Đây coi như là trái với quy tắc, nhưng Hoa Hương Nguyệt cũng chỉ là mở một con mắt nhắm một con mắt, bởi vì Thẩm Tường âm cũng coi là người một nhà, chỉ là nàng ta không nghĩ tới Thẩm Tường thật đúng là có gan, đối với chưởng môn của mình vậy mà cũng có thể ra tay ác như vậy.

Liễu Mộng Nhi nhìn Thẩm Tường dùng tay ra hiệu thế là vẫn luôn nâng giá...

"Một ngàn tám trăm năm mươi vạn!"

"Một ngàn chín trăm chín mươi vạn!"

"Hai ngàn vạn!" Giọng nói của Cổ Đông Thần trở nên vô cùng nặng nề, hơn nữa còn mang theo một chút tức giận.

Liễu Mộng Nhi trợn mắt liếc nhìn Thẩm Tường, nàng đều là dựa theo ý tứ của Thẩm Tường đi cố tình nâng giá.

Thẩm Tường nhẹ gật đầu, cười thầm: "Vậy là được rồi, chờ sau khi hắn mua đến tay, ta lại nói cho hắn biết đó là ta lấy ra bán đấu giá, ha ha...đến lúc đó khẳng định rất sảng khoái!"

Khóe miệng Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi giật giật, đều đối với thủ đoạn của Thẩm Tường mà bội phục không thôi, các nàng nghĩ đến phản ứng của Cổ Đông Thần lúc đó thì không thể không cười khanh khách.

Liễu Mộng Nhi không còn tăng giá nữa, cuối cùng là Cổ Đông Thần đoạt được.

Hoa Hương Nguyệt nụng nịu nhẹ nói: "Cổ Đông Thần cái tên này thật đúng là, không phải chỉ là nhiều hơn năm trăm vạn tinh thạch thôi sao? Vậy mà đã nổi giận."

P/S: Ta thích nào...chương 5

Bình Luận (0)
Comment