Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 291 - Chương 291 - Hỏa Võ Hồn

Chương 291 - Hỏa Võ Hồn
Chương 291 - Hỏa Võ Hồn

Hoa Hương Nguyệt không thiếu tinh thạch gì cả, nhưng chỉ vì giải tỏa khó chịu trong lòng, cho nên nàng không cần Thẩm Thẩm phải chia cho cô ta cái gì cả.

"Tiểu bại hoại, ngươi thật là xấu! Còn may tỷ tỷ không phải là kẻ thù của ngươi, bằng không sẽ xui xẻo! Đúng, đấu giá hội có quy định, ngươi không được mua đồ của chính mình, ta làm người phụ trách cao nhất của đấu giá hội, đương nhiên không thể đi làm những chuyện phạm quy này." Hoa Hương Nguyệt nói.

"Cái này đơn giản, để Mộng Nhi tỷ đi không phải được sao? Việc này không có phá hỏng quy tắc đi!" Thẩm Tường cười hì hì mà nói.

Đôi mắt của Hoa Hương Nguyệt sáng lên, mập mờ cười nói: "Tiểu tử ngươi thật đúng là giáo huấn Liễu Mộng Nhi đến ngoan ngoãn a!"

Thẩm Tường thè lưỡi, vội vàng rời khỏi Đan Hương tháp, quay trở về cửa hàng Thần Binh, khoảng cách tới đấu giá hội bắt đầu còn có hơn một tháng, Thẩm Tường lo lắng đến lúc đó chính mình chuẩn bị không đủ, nhìn thấy đồ tốt lại không đủ Chân Nguyên đan, hắn bây giừo đành phải đi luyện chế nhiều một chút Chân Nguyên đan.

Hắn đạt được số lượng lớn dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan ở trong Huyền cảnh Huyền Vũ, nếu như dựa theo suy nghĩ của hắn một lò luyện ra năm viên thì còn dủ luyện chế ra hơn vạn viên như vậy, bây giờ tốc độ luyện đan của hắn mặc dù nhanh, nhưng ở trong khoảng thời gian này vẫn là khó mà luyện ra được toàn bộ.

Một canh giờ hắn luyện ra mười lò, một ngày bốn canh giờ dùng để luyện đan đã có bốn mươi lò, ra hai trăm viên Chân Nguyên đan. Hắn áng khoảng đến lúc hội đấu giá bắt đầu thì hắn có thể luyện chế ra được khoảng năm ngàn viên.

Bây giờ hắn có hơn tám ngàn viên Chân Nguyên đan, nhưng hắn vẫn cảm thấy quá ít.

Luyện đan khô khan bắt đầu, Thẩm Tường vì có thể không để lại tiếc nuối ở lần đấu giá hội cỡ lớn này, hắn chỉ có thể cắn chặt răng, bế quan luyện đan. Hắn sắp xếp thời gian rất chặt, ban ngày luyện đan, buổi tối tu luyện chân khí, đồng thời cô đọng Hoàng Kim Long Tiên, bởi như vậy, chờ hắn trở về Thái Vũ môn thì có thể nhanh chóng thúc một nhóm lớn linh dược trân quý.

Liễu Mộng Nhi quay lại, nàng ta ở trong phòng nhìn thấy một tờ giấy được dặt ở trên mặt bàn, đây là do Thẩm Tường để lại, nói là hắn bế quan luyện đan, hơn nữa còn bảo Liễu Mộng Nhi đi tìm Hoa Hương Nguyệt.

Thẩm Tường là quyết tâm tĩnh tâm luyện đan, tuy nói hắn đến lúc đó có thể đi hướng Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi vay, nhưng hắn lại không muốn, này mà mở miệng ra vay thì thật không có cốt khí, sẽ còn bị các nàng cười.

Thời gian cứ trôi qua từng chút từng chút một, bên trong Phiêu Hương thành phong vân tụ hội, có đệ tử kiệt xuất của các đại môn phái, một số danh môn quý tộc, thậm chí đến cả đệ tử ma môn cũng lẫn vào trong này, tham gia thịnh hội này.

Đan dược là đồ vật mà rất nhiều võ giả dựa vào, rất nhiều người tới đây cũng là thừa dịp này mua được một số đan dược khá là rẻ, thuận tiện đến tham gia náo nhiệt một chút để mở mang tầm mắt.

Một số chưởng môn của các môn phái cũng đều lặng lẽ chạy đến, có là mua sắm đan dược, có là đi Đan Hương Đào Nguyên làm khách, cũng có là đến ủng hộ đệ tử tham gia thi đấu luyện đan.

Đương nhiên, bọn họ đại đa số cũng đều là hướng về phía đấu giá hội này mà tới, những chưởng môn này chẳng những mua, cũng có bán, cho nên bên trong đấu giá hội thường xuyên sẽ xuất hiện một số đồ vật chỉ có cấp bậc Niết Bàn cảnh mới có thể thu được, thực sự rất hấp dẫn người.

Thẩm Tường chính là bởi vì biết điểm này, cho nên mới hạ quyết tâm tích góp Chân Nguyên đan, hắn cũng không giống như những chưởng môn kia có nội tình hùng hậu, nếu như không có đầy đủ vốn liếng, đến lúc đó chỉ có thể nhỏ nước dãi ra mà nhìn.

Đúng như hắn dự tính, trước khi đấu giá hội bắt đầu, hắn luyện chế ra được 5500 viên Chân Nguyên đan, cùng với số Chân Nguyên đan hắn hiện có là 8500 viên cộng lại thì đã có một vạn bốn ngàn viên, nhưng hắn vẫn cảm thấy không đủ.

"Tiểu bại hoại, thật sự là khó thấy được ngươi trung thực như vậy, vậy mà bế quan hơn một tháng." Liễu Mộng Nhi ngồi ở trong sảnh, đang trò chuyện với Hoa Hương Nguyệt.

Thẩm Tường vừa mới ra đã nhìn thấy hai mỹ nhân này, hắn không nghĩ tới Hoa Hương Nguyệt thường xuyên sẽ tới nơi này, hai nữ nhân này có quan hệ tốt đến mức làm cho hắn không thể tưởng tượng nổi.

Hai nữ nhân này đều mặc một chiếc váy dài đơn giản màu trắng như tuyết, nhưng lại có hai loại mùi vị khác biệt, một người thì quyến rũ động lòng người, một người thì cao quý đoan trang, dáng người của hai người thì khó phân cao thấp, thấy vậy Thẩm Tường âm thầm tán thưởng.

"Nhìn ngươi vội vã như vậy, có phải muốn đi phá hoại người hay không?" Hoa Hương Nguyệt cười hì hì nói, rót cho Thẩm Tường một chén trà thơm.

Thẩm Tường đi qua cầm lấy chén trà, sau đó rất lỗ mãng ngồi ở trên một cái ghế, nghiêng chân nói ra: "Ta phải đi kiếm Chân Nguyên đan, cũng không giống như các ngươi những gia hỏa cao cao tại thượng này, không cần làm cái gì cũng có bó lớn tinh thạch và Chân Nguyên đan."

"Vậy thì ngươi phải cố gắng, cái hội đấu giá cỡ lớn này khẳng định là lần đầu tiên ngươi tham gia, chút tiền lẻ này của ngươi chỉ đủ đi xem một chút náo nhiệt, nhân vật chưởng môn và cấp bậc trưởng lão vừa ra tay là có thể giẫm lên trên đầu của ngươi ngay." Hoa Hương Nguyệt trêu đùa.

Liễu Mộng Nhi khẽ cười nói: "Tiểu bại hoại, có muốn tỷ tỷ ta cho ngươi mượn một chút hay không?"

Hoa Hương Nguyệt cũng phụ họa: "Ta cũng có thể cho ngươi mượn một chút."

Thẩm Tường âm thầm khinh bỉ các nàng, nhưng hắn cũng không có lập tức từ chối: "Tạm thời không cần, chờ lúc đấu giá hội bắt đầu lại nói."

Nếu như thực sự không đủ, Thẩm Tường cũng chỉ có thể mặt dày mày dạn mà mở miệng, hắn đương nhiên không sợ bởi vì nợ tiền của hai nữ nhân này mà cả ngày bị các nàng áp chế, phải biết nợ tiền thế nhưng là lão gia.

"Ta muốn đấu giá hai loại đồ vật, tốt nhất là đấu giá ở phía trước một chút!" Thẩm Tường nói, đồ tốt hắn có cũng không ít, nhưng những thứ này hắn đều không nỡ bán, điểm ấy Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi đều biết.

Hoa Hương Nguyệt hỏi: "Thứ gì? Ngươi bán đan dược, ta khuyên ngươi vẫn là miễn đi, nếu như không phải Nhạc Giang Lâm kia rất cần thì Nguyên Thần đan kia của ngươi cũng không đáng giá mấy."

Ngàn vạn tinh thạch ở trong mắt những cự đầu này quả thực không đáng là gì.

"Ta muốn bán mười viên Trúc Cơ đan bán cùng một lúc, như vậy chắc là có thể bán đến giá rất cao, còn có một đạo Hỏa Võ Hồn." Thẩm Tường nói.

Nghe được ba chữ Hỏa Võ Hồn này, Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi đều kinh ngạc không thôi.

Hỏa Võ Hồn và Hỏa Hồn khác biệt, Hỏa Võ Hồn chỉ có thể dung hợp ở một cái bộ vị nào đó trên cơ thể người, như là cánh tay hoặc là chân chẳng hạn, mà Hỏa Hồn thì phải dung hợp với toàn bộ nhục thân còn có linh hồn, có thể hỏa diễm của người ta trở nên lợi hại.

Mà sau khi Hỏa Võ Hồn dung hợp ở trên kinh mạch của cánh tay thì mặc kệ sử dụng chân khí gì thì đều có thể phóng xuất ra hỏa diễm, mức độ lợi hại của hỏa diễm là bởi vì người mà ra, người có chân khí hùng hậu mà nói thì hỏa diễm sẽ càng mạnh.

Đạo Hỏa Võ Hồn này là lúc Thẩm Tường giết chết Tống Nam Minh, cái tên Thái tử ở Thế Tục giới này mà đạt được, tuy rằng so với Hỏa Hồn kém hơn rất nhiều, nhưng cầm lấy đi bán đấu giá thì vẫn có thể làm cho rất nhiều người tranh đoạt.

"Ngươi thật sự có thứ này?" Liễu Mộng Nhi đi tới bên cạnh Thẩm Tường.

Thẩm Tường lấy một cái bình ngọc nhỏ ra, đưa cho Liễu Mộng Nhi.

Liễu Mộng Nhi nhìn một chút, kinh ngạc nói ra: "Cái tên tiểu quỷ nhà ngươi, làm sao lại nhiều loại đồ vật trân quý như vậy, ta vẫn là lần đầu tiên trông thấy Hỏa Võ Hồn!"

Hoa Hương Nguyệt cũng nhận lấy nhìn kỹ, ở bên trong bình ngọc nhỏ này có một vật tỏa ra nhiệt độ ấm áp, hồng hồng, đây đúng là Hỏa Võ Hồn, tuy rằng nàng ta và Liễu Mộng Nhi đều là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng lại có thể căn cứ theo ghi chém tới phán đoán.

"Như thế nào, là thật đi!" Thẩm Tường đắc ý cười nói.

"Là thật, ngươi lấy ở đâu ra?" Hoa Hương Nguyệt đậy kín bình ngọc lại, tính cả mười viên Trúc Cơ đan đều thu lại, tuy rằng đây là đồ vật rất hiếm, nhưng đối với các nàng mà nói đều có tác dụng không lớn, cầm lấy đi bán cũng không có vấn đề gì.

Liễu Mộng Nhi cũng hết sức tò mò, nhưng Thẩm Tường lại cười nói: "Không nói cho các ngươi biết a."

"Hừ!"

Thẩm Tường trở lại trong phòng, âm thầm hối hận, hiện tại hắn biết những tên chưởng môn kia cả đám đều giàu có hơn so với hắn tưởng, lần trước hắn bán Trúc Cơ đan cho Cổ Đông Thần, cho hắn giá cả rất phúc hậu, nhưng Cổ Đông Thần này vậy mà còn cò kè mặc cả với hắn, còn làm ra vẻ rất nghèo.

Hắn quyết định sau này phải những tên sư điệt giàu có kia một khoản mới được.

P/S: Ta thích nào... chương 4.. Trong lúc đợi chờ ra chương mới mời các đạo hữu đọc truyện Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị tặng kèm mã giảm giá 35%: 80835600 cho những ai đọc chương truyện Ngạo Thế Đan Thần này....coi như đây là một chương có bí cảnh vậy nha :))) chỉ có ở đây mới có mã giảm giá cao tới 35% còn không rất hiếm.

Bình Luận (0)
Comment