Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2989 - Chương 2989 - Bên Trong Thần Lăng

Chương 2989 - Bên trong Thần lăng
Chương 2989 - Bên trong Thần lăng

Thẩm Tường nhìn vào Long Ma Đế Tôn, không có bất kỳ sợ hãi nào, chế giễu lại, để Long Ma Đế Tôn lập tức tức giận, nhưng không phát tác.

"Nha, không phải là dựa vào Tôn Linh Tinh chống đỡ giúp ngươi, cho nên mới phát ngôn bừa bãi ở chỗ này sao? Ngươi thật cho rằng ngươi nắm giữ một chút lực lượng không gian thì đã vô địch thiên hạ rồi! Ngươi phải biết, ngươi chỉ là một loại người rất bình thường mà thôi, chỉ là may mắn nắm giữ được một chút lực lượng không gian, không có cái gì ghê gớm cả, mà người chúng ta ở chỗ này đều đạt được sự chiếu cố của vạn đạo, sinh ra đã có được lực lượng cường đại." Người nói chuyện chính là một nam tử mặc áo vàng kim, một mặt ngạo nghễ, giọng điệu đầy vẻ xem thường, đây là người của Ngạo Thế Thiên môn.

Nam tử mặc áo vàng kim này thấy Thẩm Tường không phản bác gì thì rất đắc ý, ngay khi hắn cười to, đột nhiên ba một tiếng, Thẩm Tường từ xa đánh cho hắn một cái bạt tai, lập tức đánh hắn đổ nhào vào trên mặt đất.

Phát bạt tai này của Thẩm Tường rất độ nhiên, hơn nữa lực vô cùng lớn, đây chính là Thẩm Tường vận dụng đủ Ngạo Thế Thần lực trong cơ thể mà bạo phát ra, chỉ cần không phải Ngạo Thế cản, sẽ rất khó có thể cản lại được, chứ đừng nói đối phương nằm mộng cũng không nghĩ tới Thẩm Tường lại đột nhiên vả mặt hắn như vậy!

Hắn từ nhỏ đã cao cao tại thượng, đừng nói vả mặt hắn, xem như quát tháo với hắn thì cũng là chuyện chưa từng có, nhưng bây giờ lại bị đánh!

"Lực lượng không gian của ta thật sự không có gì đặc biệt, chỉ có thể đánh cho người khác ngã sáp mặt mà thôi!" Thẩm Tường cười hì hì nói: "Tự cho mình là gia hỏa siêu phàm, ta còn tưởng ngươi thực sự lợi hại, bây giờ xem ra ngươi chẳng qua chỉ là người hơn đám cẩu nô tài kia một chút mà thôi, nhưng thật ra thì cũng chẳng là cái rắm gì cả."

Nam tử mặc áo vàng kim nổi giận, trên mặt lập tức nổi lên gân xanh, từng đoàn từng đoàn ánh sáng vàng trên người muốn lao về phía Thẩm Tường, nhưng một lão giả áo vàng kim vội vàng giữ chặt lấy hắn, rồi sau đó trừng mắt với hắn một cái, để hắn lập tức tỉnh táo lại.

"Tôn Linh Tinh, ngươi thế nhưng là giết chết ba tên Tôn Tổ Thần thể của chúng ta?" Một lão giả Vong Ngã Thần tộc trầm giọng hỏi, tổn thất mất ba tên Tôn Tổ Thần thể, đối với bọn họ mà nói thế nhưng là tổn thất nặng nề, để bọn họ tức giận không thôi.

Vong Ngã Thần tộc cũng không nghĩ tới Tôn Linh Tinh lại có thực lực như vậy, đây chính là vượt xa sự dự liệu của bọn hắn!

Bọn họ cũng không biết ba tên Tôn Tổ Thần thể kia là bị Thẩm Tường xử lý, hơn nữa còn trúng Vong Ngã độc.

"Thì tính sao, bọn họ tới bắt ta? Chẳng lẽ còn nghĩ tới muốn sống trở về hay sao? Chẳng lẽ không cho phép ta giết bọn họ mà chỉ có thể mặc cho bọn họ bắt ta về? Ngươi quá ngây thơ rồi, coi như ngươi phái mười người tới, bọn họ đều chỉ một con đường chết." Giọng nói của Tôn Linh Tinh trở nên lạnh lùng, mang theo sát khí, nàng lúc này đã hoàn toàn khác biệt so với nàng trước đó, làm cho người sợ hãi.

Lão giả Vong Ngã Thần tộc kia trông thấy Tôn Linh Tinh lúc này, trong lòng chấn động, không thể không lùi lại mấy bước, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi, khiến người khác cảm thấy rất kinh ngạc!

Tôn Linh Tinh không hề nói là Thẩm Tường làm, chính là để giấu đi lực lượng cực mạnh kia của Thẩm Tường, chỉ cần bọn họ một mực xem thường Thẩm Tường, ở vào lúc bọn họ đối phó Thẩm Tường, nhất định sẽ lơ là.

Tôn Tổ Thần thể có thực lực rất mạnh, đằng sau lão giả Vong Ngã Thần tộc có bốn tên Tôn Tổ Thần thể, loại Tôn Tổ cấp bậc này, ngay cả người của Ngạo Thế Thiên môn cũng cảm thấy rất lợi hại, mà ngay cả Tôn Linh Tinh chỉ là một nữ tử, vậy mà giết chết ba người!

"Tôn Linh Tinh, ngươi đừng tưởng rằng có thể đối phó Tôn Tổ Thần thể là có thể đối phó được Ngạo Thế Thiên môn chúng ta!" Một người trung niên của Ngạo Thế Thiên môn nói ra: "Cho nên vẫn là mời các ngươi lúc tiến vào Ngạo Thế Thần lăng thành thật một chút cho ta, đừng ép chúng ta xuất thủ."

Người của Ngạo Thế Thiên môn vừa rồi bị ăn một cái bạt tai, hiện tại không có đánh trả, cũng làm cho người ta cảm thấy rất nghi hoặc, bây giờ biết được Tôn Linh Tinh cường đại như thế, trong lòng mọi người đều cho rằng Ngạo Thế Thiên môn là sợ Tôn Linh Tinh, cho nên mới cố nén kinh ngạc.

"Nên thành thật một chút chính là đám người các ngươi, từ đầu tới cuối, không phải đều là đám khốn kiếp các ngươi đang gây chuyện sao?" Đôi mắt đẹp của Tôn Linh Tinh quan sát mọi người xung quanh, ánh mắt sắc bén, chỉ ánh mắt thôi đã có thể cảm nhận được một cỗ sát khí cổ xưa vô tận, loại khí thế này để rất nhiều người phải âm thầm giật mình.

Thẩm Tường âm thầm cảm thấy, Tôn Linh Tinh từ lần ngất đi tỉnh lại trước đó, quả thực trở nên khác trước, hơn nữa giống như cường đại hơn nhiều, cũng may quan hệ giữa hắn và Tôn Linh Tinh không tệ, bằng không một thân một mình hắn muốn đi vào Ngạo Thế Thần lăng thì vẫn còn có chút khó khăn.

Tôn Linh Tinh tuy rằng trông rất cường thế, nhưng nàng cũng biết bọn họ lúc này gặp phải khốn cảnh, một khi Ngạo Thế Thần lăng mở ra, kết giới khu rừng này sẽ tan biến, nếu như bọn họ đi ra từ Ngạo Thế Thần lăng, như vậy Ngạo Thế cảnh trông coi ở bên ngoài chắc chắn sẽ động thủ đối với bọn họ.

Đây là chuyện mà nàng ta tương đối lo lắng, bây giờ nàng ta chỉ hy vọng sau khi Thẩm Tường và nàng tiến vào Ngạo Thế Thần lăng, có thể bước vào Ngạo Thế cảnh, như vậy sau khi ra khỏi Ngạo Thế Thần lăng thì có thể có được lực lượng tự vệ.

Lúc Thẩm Tường luyện hóa lực lượng tà ác tuyệt thế đã hấp thu lượng lớn Ngạo Thế Thần lực tiến vào trong thân thể của mình, còn vận chuyển Vạn Đạo Thần công đi luyện thể, lúc này nhục thể của hắn cũng rất đáng sợ, chỉ có điều người khác nhìn không ra mà thôi.

Tuy rằng nãy giờ Đường Trung Kiệt không nói gì, nhưng Thẩm Tường biết hắn cũng có tiềm lực rất lớn, dù sao cũng là một lão gia hỏa rất cổ xưa, hơn nữa năm đó hắn cũng là đệ tử Ngạo Thế Thiên môn, vì tiến vào Ngạo Thế Thần lăng, hắn một mực ngừng lại không đột phá, một khi tiến vào Ngạo Thế Thần lăng, sau khi đạt được truyền thừa, hắn chắc chắn sẽ đột phá.

Phanh phanh phanh!

Một loạt âm thanh đột nhiên vang lên, cửa đá Ngạo Thế Thần lăng chấn động, tầm mắt của mọi người lập tức tập trung vào trên Ngạo Thế Thần lăng, lúc này mỗi người đều vô cùng khẩn trương, đều âm thầm ngưng tụ lực lượng, phòng bị người khác công kích mình.

Lúc này thế nhưng là rất quan trọng, đặc biệt là đám gia hỏa Long Ma, rất lo lắng sẽ bị người đánh lén, cho nên bọn họ đều đề phòng Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh ở phía sau.

Trước đó Tôn Linh Tinh đã trao đổi với hai người Thẩm Tường, tất cả chờ tiến vào Ngạo Thế Thần lăng rồi nói, lúc này mà đánh nhau ở bên ngoài, nói không chừng sau đó không có cơ hội đi vào, bởi vì cửa Ngạo Thế Thần lăng chỉ mở ra trong thời gian rất ngắn.

Những người Ngạo Thế Thiên môn đi vào đầu tiên là những người rất có địa vị trong đám Long Ma và Vong Ngã Thần tộc, Long Ma và Vong Ngã Thần tộc đều có dáng vẻ rất tôn kính đối với bọn họ.

Rồi sau đó chính là người của Vong Ngã Thần tộc đi vào, cuối cùng mới là Long Ma!

"Chúng ta đi!" Tôn Linh Tinh nói ra: "Chờ lát nữa phải cẩn thận một chút ... đối với Thẩm Tường, sau khi ngươi đi vào phải lập tức thử xem, xem xem có thể sử dụng lực lượng không gian không, nếu không thể sử dụng được thì phải lập tức nói cho ta biết."

Thẩm Tường thầm giật mình, nếu như không thể sử dụng, đây chính là chuyện tương đối phiền phức!

Đường Trung Kiệt và Tôn Linh Tinh còn có chính hắn cũng tiến vào cửa Ngạo Thế Thần lăng, sau khi đi vào, bên trong một màu đen kịt, nhưng lại có thể cảm ứng được những người khác, hiện tại tất cả mọi người đứng im bất động bên trong bóng tối, bởi vì bọn họ không biết trong này có cái gì.

"Chờ!" Tôn Linh Tinh truyền âm cho Thẩm Tường: "Sau khi cửa đóng lại, ơi này mới có biến hóa."

Tôn Linh Tinh quả nhiên có chút hiểu về Ngạo Thế Thần lăng, cửa chẳng mấy chốc đã đóng lại, nơi này bừng sáng, lại là một đại đường tráng lệ sáng lên, điều gây sốc là trên một chiếc ghế vàng sang trọng có một người đàn ông trung niên mặc áo bào đen sáng lên.

Người trung niên áo bào đen này mặt mỉm cười, vuốt râu, cười dài nói: "Rất nhiều năm rồi chưa được gặp người sống, trông có vẻ rất ngon!"

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment