Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2991 - Chương 2991 - Thiên Đỉnh Đan Lăng

Chương 2991 - Thiên Đỉnh Đan lăng
Chương 2991 - Thiên Đỉnh Đan lăng

Thẩm Tường bị dọa tới kêu to một tiếng, đột nhiên có lực lượng như hồng thủy ngập trời đánh tới, chấn động tới hắn và Tôn Linh Tinh phải lui lại đằng sau!

Tôn Linh Tinh giơ tay lên, mở ra năm ngón tay, lòng bàn tay tuôn ra một chùm sáng màu vàng óng, là một cỗ Ngạo Thế Thần lực rất đáng sợ, đây chính là Ngạo Thế Thần lực cất giữ trong cơ thể Tôn Linh Tinh, lúc này phóng xuất ra, uy lực thoạt nhìn không yếu hơn chút nào lúc nàng ta ở Ngạo Thế cảnh.

"Là cái thứ gì mà mạnh như vậy?" Thẩm Tường hỏi, tuy rằng xuất hiện một cỗ lực lượng rất mạnh, nhưng hắn lại chẳng nhìn thấy cái gì.

Tôn Linh Tinh không nói gì mà là từng bước một đi về phía trước, đối lập với cỗ lực lượng đang xung kích tới kia, tuy rằng có vẻ cỗ lực lượng đó rất đáng sợ, nhưng Tôn Linh Tinh cũng có thể ngăn cản.

Thẩm Tường ở đằng sau nàng ta cũng chỉ cảm nhận được một chút xíu áp lực mà thôi.

Tôn Linh Tinh rất quen thuộc đối với nơi này, cho nên nàng không mở miệng, Thẩm Tường cũng sẽ không ra tay.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đi theo Tôn Linh Tinh đi tới cuối thông đạo, cuối thông đạo có một cái luồng khí xoáy màu đen, từng đợt lực lượng cuồng bạo vừa rồi chính là được thả ra từ luồng khí xoáy này.

"Tiếp theo thì sao?" Thẩm Tường trông thấy Tôn Linh Tinh đứng ở trước mặt luồng khí xoáy này nghĩ điều gì đó, nên nhẹ nhàng hỏi.

"Chờ!" Tôn Linh Tinh lúc này còn đang liên tục phóng thích Ngạo Thế Thần lực của nàng ra tới để chống lại lực lượng mà luồng khí xoáy này thả ra.

"Linh Tinh, Đan Thần Bí thuật mà ngươi nói vừa rồi đến cùng là cái gì?" Thẩm Tường rất tò mò đối với cái này, hắn thế nhưng là Luyện đan sư, rất quan tâm tới những thứ có liên quan tới việc luyện đan, đặc biệt là đồ vật ở bên trong Ngạo Thế Thần lăng này.

"Là thứ của một vị tiền bối để lại, có điều hắn đã chết rồi, hiện tại chúng ta đang đi là đi tới chỗ lăng mộ của hắn, Đan Thần Bí thuật ngay ở trong lăng mộ của hắn." Tôn Linh Tinh nói ra: "Bình thường nơi mai táng loại nhân vật này đều là cực kỳ hung hiểm, cho nên chúng ta muốn đi tới chỗ đó cũng không có dễ dàng như vậy."

Là đồ vật của một người đã chết để lại!

Điều này làm cho Thẩm Tường không thể không cảm thấy, Ngạo Thế Thần lăng này đúng là một cái lăng mộ, hơn nữa còn là lăng mộ của một số Ngạo Thế cảnh cường đại!

"Linh Tinh, kiếp trước của ngươi cũng ở nơi này sao? Không đi tìm kiếm lăng mộ kiếp trước của ngươi sao?" Thẩm Tường hỏi, hắn cảm thấy kiếp trước của Tôn Linh Tinh chắc chắn cũng chết ở trong này.

"Tạm thời không đi!" Tôn Linh Tinh nói ra: "Chỗ mai táng ta ở kiếp trước rất cổ quái, không có dễ đi như vậy, mặc dù không có nguy hiểm như ở nơi này, nhưng lại không dễ đi."

Tôn Linh Tinh đã thừa nhận kiếp trước của nàng ở trong này, nếu như nàng ta có thể tìm được, vậy chắc chắn có thể khôi phục được lực lượng rất cường đại!

"Là như vậy a! Linh Tinh, sau khi thực lực ngươi khôi phục lại thì có đánh thắng được những gia hỏa như Ngạo Thế Long Ma và Tộc trưởng Vong Ngã tộc không?" Thẩm Tường lại hỏi.

"Ta cũng không xác định được, ta không biết ta có thể khôi phục được bao nhiêu tu vi của năm đó, nếu như có thể khôi phục hoàn toàn mà nói, đối phó bọn họ căn bản không phải vấn đề, chỉ sợ chỉ có thể khôi phục được một phần nhỏ mà thôi." Tôn Linh Tinh nói ra: "Niên đại rất cổ xưa, chính ta cũng rất khó tính toán được rõ ràng, cho nên ngươi nhất định phải đột phá tới Ngạo Thế cảnh ở trong này, như vậy sau khi chúng ta ra ngoài thì mới có thể tự bảo vệ mình được."

"Ta chắc chắn sẽ đột phá được!" Thẩm Tường tin tưởng chắc chắn bản thân mình có thể làm được, hắn đã luyện chế ra rất nhiều Thiên Địa Vô Cực đan, nếu không phải vì chờ đợi Ngạo Thế Thần lăng này mở ra thì hắn sớm đã rời khỏi Ngạo Thế sâm lâm sau đó tu luyện đột phá rồi.

Bây giờ ở trong này, không có bất kỳ hạn chế gì đối với Ngạo Thế cảnh, chỉ là Ngạo Thế cảnh không cách nào tiến vào trong này mà thôi, trung niên áo bào đen ở đại đường trước đó kia, hắn chính là Ngạo Thế cảnh, không bị hạn chế chút nào.

Cuối cùng luồng khí xoáy đen kia đột nhiên lóe lên, biến thành màu trắng, sau đó sinh ra một cỗ lực hút cực mạnh, Tôn Linh Tinh lập tức kéo Thẩm Tường nhảy vào.

Sau khi tiến vào, Thẩm Tường âm thầm giật mình, bọn họ vậy mà đi tới một nơi mà bầu trời đỏ như máu!

"Nói này trông rất đáng sợ." Thẩm Tường quan sát xung quanh, mọi thứ ở nơi này đều là màu đỏ, mặt đất tuy rằng có rất nhiều hoa cỏ, nhưng đều là màu đỏ như máu.

Tôn Linh Tinh gật đầu nói: "Nơi này tên là Cuồng Huyết Chi địa, là một nơi tương đối đáng sợ, ngươi phải cẩn thận dưới chân ngươi, nói không chừng bất cứ lúc nào sẽ có một vài thứ nào đó chui ra, tới lúc đó ngươi lập tức dùng Ngạo Thế Thần hỏa công kích là được rồi, tà vật nơi này sợ Ngạo Thế Thần hỏa nhất."

"Trong này đến cùng có bao nhiêu người sống ... ví dụ như người trung niên áo bào đen ở đại đường bên ngoài kia, trông hắn không giống như người chết, tại sao hắn lại ở chỗ này?" Thẩm Tường rất tò mò về tên đàn ông trung niên áo bào đen kia.

"Hắn là gia hỏa duy nhất còn sống sót ở bên trong Ngạo Thế Thần lăng, chuyện này đối với hắn mà nói là chuyện rất thống khổ, bởi vì hắn không cách nào chuyển thế cũng không thể luân hồi." Tôn Linh Tinh nói ra: "Sau này hắn còn phải tiếp tục thủ ở chỗ này, hơn nữa còn là một thân một mình!"

Thẩm Tường đột nhiên cảm thấy người trung niên áo bào đen này thật đáng thương, thế mà gặp phải trừng phạt tàn khốc như vậy.

"Linh Tinh, kiếp trước của ngươi lúc tiến vào có phải còn chưa chết hay không?" Thẩm Tường cảm thấy Tôn Linh Tinh biết nhiều như vậy thì chắc chắn đã sống ở bên trong Ngạo Thế Thần lăng này được một đoạn thời gian.

Tôn Linh Tinh chỉ gật đầu, cũng không nói gì khác, Thẩm Tường vốn còn muốn hỏi ý nghĩa tồn tại của Ngạo Thế Thần lăng này, nhưng hắn cảm thấy Tôn Linh Tinh chắc sẽ không nói.

Đúng như những gì Tôn Linh Tinh nói, đi ở trên đại địa màu đỏ như máu này phải rất cẩn thận.

Ngay ở lúc Thẩm Tường nói chuyện với Tôn Linh Tinh, một chân của hắn đột nhiên bị tóm lấy, hắn cúi đầu xem, bước vào là một bàn tay đỏ như máu, bàn tay này không có huyết nhục, màu đỏ đen, phát ra từng đợt khí sương mù màu máu, lực lượng vô cùng lớn, kéo một cái đùi của Thẩm Tường xuống dưới mặt đất.

Đùi Thẩm Tường chấn động, Ngạo Thế Thần hỏa lập tức tuôn trào ra, chỉ nghe thấy một tiếng xuy xuy, giống như sắt nóng rơi vào trong chậu nước lạnh vậy, Thẩm Tường lập tức thoát khỏi móng vuốt xương cốt đó.

Sau khi hắn kéo chân lên, thấp giọng mắng: "Đó rốt cuộc là cái thứ gì, tại sao sẽ có loại vật này ở chỗ này!"

"Là những gia hỏa chôn cùng năm đó, nghe nói đều là kẻ thù của rất nhiều mộ chủ ở đây!" Tôn Linh Tinh nói ra: "Cường giả Ngạo Thế cảnh được mai táng ở nơi này, sau khi bọn họ lựa chọn chỗ mai táng, đồ tử đồ tôn của bọn họ phụ trách đi bắt lấy kẻ thù của bọn họ, sau đó dùng loại hình tra tấn tàn khốc nhất hành hạ chết ở chỗ này, đồng thời để linh hồn bọn họ vĩnh sinh bất diệt, cả một đời đều phải ở chỗ này bồi tiếp những mộ chủ kia."

"Thì ra là thế, khó trách oán khí lại lớn tới như vậy." Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, sau đó chính mình ngồi ở trên Lục Đạo Thần kính.

Tôn Linh Tinh cũng đi tới, nàng ta liếc mắt là có thể nhìn ra Lục Đạo Thần kính là thứ tốt.

Tốc độ bay của Lục Đạo Thần kính vẫn rất nhanh, bởi vì Thẩm Tường sử dụng Thần lực thúc giục trận bàn bên trong Lục Đạo Thần kính, cho nên thả ra vòng bảo hộ phòng ngự rất cường đại, trên đường gặp phải không ít loại tà vật kia, nhưng đều được vòng bảo hộ phòng ngự đánh bay đi.

"Ở phía trước!" Tôn Linh Tinh chỉ về phía trước: "Đó chính là Thiên Đỉnh Đan lăng của Vạn Cổ Đan thần!"

Trong này là một mảnh màu đỏ, nhưng ngọn núi nhỏ như chiếc đỉnh đằng trước kia lại phóng xuất ra ánh sáng trắng, ánh sáng thánh khiết kia hoàn toàn không phù hợp với môi trường quỷ dị đỏ như máu ở đây.

"Trông rất lợi hại!" Thẩm Tường nóng lòng muốn đi tới.

P/S: Ta thích nào ... chương 3

Bình Luận (0)
Comment