Tôn Linh Tinh quan sát xung quanh, sau đó kéo theo Thẩm Tường, bước nhanh xuyên qua đám người đi về phía trước.
Cuối ngã tư đường là một khu rừng, bên đó dường như không có kiến trúc gì, mà người ở đây có vẻ không thân thiện lắm, Tôn Linh Tinh cũng không muốn bị họ theo dõi quá lâu nên vẫn là tránh xa họ ra, tránh cho lại xảy ra xung đột gì.
"Những gia hỏa ếch ngồi đáy giếng này!" Sau khi Tôn Linh Tinh mang theo Thẩm Tường đi vào khu rừng, hừ nhẹ nói: "Chẳng qua chỉ là đám người không kiến thức, khó trách cả một đời bọn họ đều bị vây ở chỗ này, mà chúng ta không bao lâu nữa chắc chắn có thể đi ra."
Tôn Linh Tinh giống như vô cùng tin tưởng vào chuyện này.
"Ngươi có đầu mối gì hay không!" Tôn Linh Tinh hỏi: "Ngươi có cảm thấy nơi này là lạ thế nào đó hay không?"
"Không a!" Thẩm Tường lắc đầu: "Sau khi ta đi vào nơi này, chỉ cảm thấy người trong này đều rất mạnh, hơn nữa giống như phần lớn người đều biết luyện đan, trên người bọn họ đều có một loại mùi thơm dược liệu nhàn nhạt, từng nhà đều có dược điền."
Mới vừa rồi khi Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đi qua đường, hắn đã nhìn thấy trạch viện trong này đều không chênh lệch nhiều, tuy rằng có tường bao quanh, nhưng hắn thả mấy con Phệ Thiên Thử ra điều tra qua, bên trong tường bao quanh đều có rất nhiều dược điền.
"Cũng không biết trình độ luyện đan của bọn họ như thế nào." Thẩm Tường nói ra: "Ta luôn cảm thấy, người ở bên trong này đều sẽ hiểu được một chút Đan Thần Bí thuật, chỉ có điều không có bản Vạn Đạo Đan thần đầy đủ mà thôi."
Người ở bên trong này đều là đồ tử đồ tôn của Vạn Đạo Đan thần, Vạn Đạo Đan thần năm đó chắc chắn có truyền cho đồ đệ của mình, những đồ đệ kia của hắn chắc chắn lại truyền cho hậu bối hoặc là đời sau của họ.
"Như vậy bên trong Đan Thần Bí thuật đến cùng có cái gì? Đã người ở bên trong này đều hiểu được, tại sao họ còn không cách nào rời khỏi nơi này?" Tôn Linh Tinh hỏi.
"Đan Thần Bí thuật chân chính, chắc hẳn là một loại cảm ngộ của Vạn Đạo Đan thần đối với Đan đạo, còn là cảm ngộ gì thì ta cũng không rõ ràng, tóm lại cái này là quan trọng nhất, bởi vì cảm ngộ về Đan đạo không phải ai cũng có thể đạt được, đặc biệt là loại cảm ngộ cuối cùng đối với Đan đạo của Vạn Đạo Đan thần." Thẩm Tường nói ra: "Này chắc hẳn mới là Đan Thần Bí thuật thực sự."
"Phải như thế nào mới có thể tìm được đây?" Tôn Linh Tinh cũng không hiểu rõ lắm đối với chuyện luyện đan, trông thấy Thẩm Tường nói nhiều thứ cao thâm như vậy, nàng ta đột nhiên cảm thấy Thẩm Tường rất lợi hại.
"Cũng không cần tìm, mà là phải như thế nào mới có thể có được!" Thẩm Tường cười nói: "Chúng ta chỉ cần tìm được vị trí thực sự của Vạn Đạo Đan thần là được rồi, cũng không biết hắn được chôn ở chỗ nào."
"Ý của ngươi nói là ở trên người của Vạn Đạo Đan thần?" Tôn Linh Tinh trông thấy có manh mối, trong lòng âm thầm vui mừng, như thế vừa tới, bọn họ không cần phải ở chỗ này quá lâu.
"Có lẽ vậy, Đan Thần Bí thuật thứ quan trọng như vậy thì chắc chắn sẽ ở trên người của hắn." Thẩm Tường nói ra: "Hiện tại chúng ta đi hỏi thăm một chút để xem có manh mối nào khác về Vạn Đạo Đan thần không."
Tôn Linh Tinh khẽ gật đầu: "Đi thôi, đi tới tiểu trấn xem xem!"
Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đi vào trong tiểu trấn, bởi vì bọn họ là người lạ, cho nên rất nhiều người đều cách xa bọn họ, không dám tới gần, hơn nữa người ở bên trong này phần lớn đều rất lạnh lùng, không muốn tiếp cận bọn họ.
Tôn Linh Tinh chủ động đi tới gần mấy người, nhưng những người này đều lập tức tránh bọn họ, hoặc là cái gì cũng không nói, có người còn bảo bọn họ cách xa một chút.
Bản thân Thẩm Tường cũng không có đi thử, Tôn Linh Tinh là nữ tử xinh đẹp động lòng người như vậy cũng bị đối đãi như thế, hắn thì càng không cần phải nói.
"Những gia hỏa này!" Tôn Linh Tinh trông thấy cả con đường đều trở nên trống trải, có chút tức giận, hừ một tiếng rồi giẫm chân một cái.
Thẩm Tường cười cười nói: "Yên tâm, biện pháp chắc chắn sẽ có ... chỉ cần những gia hỏa này còn là người thì như vậy đều có được nhược điểm, chúng ta chỉ cần dùng một chút thủ đoạn là có thể giải quyết được!"
"Ngươi có biện pháp gì? Không nói sớm để cho ta bị người khác xa lánh!" Tôn Linh Tinh khịt mũi nói.
"Sở dĩ những người này đối với chúng ta như vậy, quan trọng nhất là bởi vì chúng ta là người lạ, hơn nữa bọn họ cho rằng chúng ta rất yếu, không thể mang lại lợi ích gì cho bọn họ ... bọn họ cũng rất cao ngạo, dù sao bọn họ là đồ tử đồ tôn của Vạn Đạo Đan thần, lại ở nơi như thể ngồi đáy giếng nhìn trời này, tự cho là đúng, cho nên mới xem thường chúng ta như vậy!" Thẩm Tường cười nói: "Muốn đối phó loại người này, tốt nhất chính là dùng lợi để dụ, đây là thủ đoạn rất có tác dụng trong rất nhiều tình huống!"
"Ngươi có thể sử dụng lợi nào đi dụ bọn họ? Đạo tinh sao? Bọn họ hình như không cần, hơn nữa nơi này rất kỳ quái, trong nhà bọn họ đều có một loại đại trận có thể tụ tập lượng lớn lực lượng vạn đạo, thúc đẩy dược liệu sinh trưởng, bọn họ không cần đạo tinh làm nguồn năng lượng cho đại trận." Tôn Linh Tinh cũng có loại ý nghĩ như vậy, nhưng lại cảm thấy không làm được, bởi vì bọn hắn cũng không đủ lợi để làm người trong này động tâm.
Tôn Linh Tinh khẽ thở dài: "Bọn họ quả thực có tư cách tự ngạo, dù sao bọn họ đều là người đời sau của Vạn Đạo Đan thần, nắm giữ đan thuyệt cao tuyệt, hơn nữa có được lượng lớn dược liệu quý giá, còn có đại trận nghịch thiên để trồng trọt dược liệu, trên cơ bản là chẳng thiếu thứ gì!"
"Người ở bên trong này tuy rằng trông đều rất cường đại, nhưng nha ... bọn họ có không nhiều Ngạo Thế cảnh, phần lớn đều là Tôn Tổ cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà thôi." Thẩm Tường nói ra: "Khả năng có một phần có được loại thực lực như Tôn Tổ Thần thể, nhưng phần lớn người đều chỉ tám lạng nửa cân so với những Tôn Tổ cảnh hậu kỳ bên ngoài kia." Thẩm Tường nói ra: "Cho nên, bọn họ không có đan dược có thể để bọn họ bước vào Ngạo Thế cảnh."
"Chẳng lẽ ... chẳng lẽ ngươi có?" Tôn Linh Tinh biết bên trong U Dao sơn trang của Thẩm Tường có một nữ tử Ngạo Thế cảnh, nàng ta cũng không có hỏi qua những nữ tử bên trong kia có quan hệ gì với Thẩm Tường, bây giờ nghe giọng điệu này của Thẩm Tường, để nàng ta đột nhiên cảm thấy, nữ tử kia có thể bước vào Ngạo Thế cảnh, dường như là ăn thần đan của hắn mà đột phá.
"Có, nhưng số lượng cần tương đối nhiều, tuy nhiên điều này không có gì đáng ngại, có thể ta chỉ cần mấy viên là có thể có đầy đủ thông tin mà chúng ta muốn biết, hiện tại chúng ta chỉ cần tìm một người có thái độ tương đối tốt một chút là được." Thẩm Tường nói ra: "Chúng ta trước tiên cứ dạo chơi ở chỗ này trước đã!"
Tôn Linh Tinh không nghĩ tới vậy mà thực sự có, điều này làm cho nàng ta đột nhiên có hơi động tâm, nàng ta lúc này cũng muốn bước vào Ngạo Thế cảnh, bởi vì nàng ta không có lòng tin quá lớn đối với việc bản thân mình có thể tìm về lực lượng kiếp trước hay không.
"Được!" Tôn Linh Tinh khẽ gật đầu, biết được Thẩm Tường có thể luyện chế ra đan dược để cho người bước vào Ngạo Thế cảnh, điều này làm cho nàng ta lập tức nổi lòng kính nể đối với Thẩm Tường, ánh mắt nhìn vào Thẩm Tường cũng có chút không giống.
Bọn họ đi dạo hơn nửa ngày trên đường phố, cuối cùng gặp được một lão giả đi đường rất chậm rãi, lão giả này có mái tóc trắng phơ, trên mặt tuy rằng chỉ có một chút nếp nhăn, nhưng hắn lại mang cho người ta cảm giác rất già nua,vẻ già nua này chủ yếu biểu hiện ở trên dáng vẻ và hành động lúc này của hắn.
Còn có chính là ánh mắt của lão giả này, không có bất kỳ ánh sáng nào, giống như màu tro tàn vậy, giống như ngọn lửa sinh mệnh đã thiêu đốt tới cuối cùng, cho nên hắn lúc này cho dù biết Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đều là người tới từ bên ngoài thì cũng không có cảm xúc khác gì, cho dù có thì cũng chỉ là hâm mộ.
Không cần biết hắn cao ngạo cỡ nào, không cần biết hắn cường đại bao nhiêu, hắn lúc này chẳng qua chỉ là một lão giả thọ nguyên sắp khô kiệt, mà Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh thì là hai người trẻ tuổi tràn đầy sinh mệnh, hắn nào dám xem thường người ta?
P/S: Ta thích nào ... chương 2.