Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2995 - Chương 2995 - Lão Bối Cuối Cùng

Chương 2995 - Lão bối cuối cùng
Chương 2995 - Lão bối cuối cùng

Thẩm Tường cảm thấy, cho dù bản thân mình không lấy Thiên Địa Vô Cực đan ra tặng cho lão giả này, lão giả này cũng sẽ nói cho bọn hắn biết rất nhiều chuyện!

Ở vừa rồi, nơi này có rất nhiều người ở trên lầu các nhìn vào, phản ứng khi bọn họ nhìn thấy lão giả này, giống với khi nhìn thấy Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh, đều là một mặt ghét bỏ chê bai, dù sao lão giả này sắp chết rồi, đối với bọn họ mà nói thì đây là kẻ yếu, bởi vì không thể đột phá, cho nên mới sẽ đứng trước cảnh chết già.

"Lão tiền bối, có thể đi vào trong nhà ngươi ngồi một chút không?" Thẩm Tường vội vàng đi lên, mỉm cười hỏi, rất lễ phép.

Lão giả chậm rãi ngẩng đầu lên, đánh giá Thẩm Tường trên dưới một phen, rồi mới chậm rãi nói ra: "Hoan nghênh!"

Tu vi của lão giả này là Tôn Tổ cảnh hậu kỳ, nhưng có thể sống đến cuối đời, có thể thấy được tuổi của hắn tới lúc này lớn tới cỡ nào, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được tình thế tiến thoái lưỡng nan mà Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đang phải đối mặt, chính là không hiểu rõ về nơi này, cho nên mới muốn tìm hắn lão gia hỏa này hỏi thăm.

Trông thấy thái độ của Thẩm Tường tốt như vậy, trong lòng lão giả này cũng rất cao hứng, dù sao cũng đã có một đoạn thời gian rất dài không có người nào khách khí với hắn như vậy.

Sau đó, Tôn Linh Tinh và Thẩm Tường đi theo lão giả này đi vào trong một gian phòng nhỏ dột nát nơi vắng vẻ.

Sau khi Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đi ra xa khỏi tiểu trấn, rất nhiều người đều đi ra bàn tán sôi nổi, bọn họ không nghĩ tới người từ bên ngoài tới này vậy mà đi để ý tới một lão giả sắp chết.

Những người sống ở nơi này đều có tâm tình mâu thuẫn mãnh liệt đối với những lão giả sắp chết, mặc dù bọn họ biết mình sau này cũng có thể như vậy, nhưng bọn họ vẫn không tới gần.

"Ngạo Thế Thần lăng đã mở ra a!" Lão giả cười cười một tiếng: "Xem ra một cái luân hồi mới sắp bắt đầu, ta có thể sống tới bây giờ cũng xem như không dễ dàng, ta nhớ được ta lúc đầu thế nhưng là còn từng gặp Vạn Đạo Đan thần, đáng tiếc tới nay đều không thể lĩnh ngộ được Đan Thần Bí thuật cao thâm kia."

Lão giả này giống như nhìn ra mọi thứ, cũng đã không sợ cái chết, chỉ là rất tiếc nuối, tiếc nuối bản thân mình chưa thể lĩnh ngộ được sự ảo diệu bên trong Đan Thần Bí thuật.

"Các ngươi có cái gì muốn hỏi thì cứ hỏi đi, ta sẽ nói cho các ngươi biết! Dù sao các ngươi có máu có thịt, tốt hơn không biết bao nhiêu so với đám gia hỏa kia." Lão giả không thể không cảm thán.

"Tiền bối, người cùng một đời với ngươi trước đó, bây giờ đều đã đi rồi?" Tôn Linh Tinh hỏi: "Ở trong những gì ta biết về đồ tử đồ tôn của Vạn Đạo Đan thần, bọn họ không phải là như thế này a!"

"Chỉ còn lại ta, cũng bởi vì ta là một đời già nhất, hơn nữa không cách nào bước vào Ngạo Thế cảnh, cho nên mới bị bọn họ xem thường như vậy." Lão giả nhắc tới chuyện này thì có chút thương cảm: "Một số hậu bối quả thực lợi hại, có thể bước vào Ngạo Thế cảnh ... đương nhiên, cũng chỉ có mấy người mà thôi, phần lớn đều không có hy vọng đột phá, này chủ yếu là con đường sau này bọn họ bị mất phương hướng."

Kiếp trước của Tôn Linh Tinh thế nhưng là Vạn Tinh Thần nữ rất nổi danh, tuy nhiên nàng ta không có nói ra, dù sao nàng ta đã không còn tu vi năm đó, nói ra cũng chẳng có tác dụng gì.

"Con đường nào mà mất phương hướng?" Thẩm Tường tò mò vội vàng hỏi, hắn cảm thấy kỳ quái, sau nhiều năm như vậy, tộc quần Đan Thần này có điều kiện nổi bật như vậy, hẳn là không chỉ có một ít Ngạo Thế cảnh.

Đương nhiên, bản thân Thẩm Tường cũng không biết sự gian khổ khi bước chân vào Ngạo Thế cảnh, cho nên hắn mới có suy nghĩ như vậy!

Ngạo Thế Thiên môn có Ngạo Thế cảnh, nhưng cũng không nhiều! Bên Long Ma tuy rằng có nhưng đều sử dụng bàng môn tà đạo mà tấn thăng, cũng không xem như là Ngạo Thế cảnh chân chính, mà Vong Ngã Thần tộc cũng chỉ có mấy người mà thôi, đều còn là không cường đại cho lắm.

Càng có rất nhiều Tôn Tổ cảnh hậu kỳ không cách nào đột phá mà chết đi, bản thân Thẩm Tường không được trải qua, cộng với Thiên Địa Vô Cực đan, loại thần đan mà hắn luyện chế ra này có thể giúp hắn đột phá, sau này hắn cũng không có loại trải nghiệm này.

"Bọn họ vì không bị Vạn đạo xử tử, cho nên đều lựa chọn dựa vào việc ăn đan dược tới đề cao tu vi, tuy rằng con đường này là đúng, nhưng lúc đi bọn họ đã đi sai, dẫn đến nhân cách của bọn họ lúc này mới có biến hóa rất lớn như vậy." Lão giả nói ra: "Đầu tiên, tốc độ đề cao của bọn họ có thể nói là rất nhanh, dùng trong khoảng thời gian rất ngắn là có thể bước vào Tôn Tổ cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cho nên bọn họ đã xem thường ta lão phế mật này từ rất lâu rồi."

"Tiền bối, ngươi biết chỗ mai táng của Vạn Đạo Đan thần không?" Thẩm Tường hỏi, đây là thông tin hắn quan tâm nhất: "Lúc chúng ta tiến vào được cho biết, nếu không cách nào tìm được Đan Thần Bí thuật vậy thì không cách nào ra ngoài, hiện tại xem ra, các ngươi giống như đều nắm giữ Đan Thần Bí thuật a!"

"Không sai, chúng ta đều nắm giữ Đan Thần Bí thuật, nhưng thứ tinh túy nhất chúng ta còn chưa nắm giữ, cần phải thông qua lĩnh ngộ mới được." Lão giả nói ra: "Chỉ có một vài người ngộ ra một chút mới có thể có tiến bộ cực lớn trong lúc luyện đan, rồi mới thông qua ăn đan dược do chính mình luyện chế mà bước vào Ngạo Thế cảnh!"

"Ồ? Nói như vậy, chẳng phải là có người có thể luyện chế ra được Thần đan có thể để người ta bước vào Ngạo Thế cảnh sao?" Thẩm Tường giật mình, vội vàng hỏi.

"Đúng vậy, nhưng này phải rất nhiều, bọn họ chắc chắn sẽ không luyện chế cho ta một lão phế vật như thế này." Lão giả lắc đầu: "Đương nhiên, cho dù là người thân của bọn hắn cũng không ăn được đan dược mà bọn họ luyện chế, bọn họ đều rất ích kỷ, một khi bước vào Ngạo Thế cảnh, đều sẽ lập tức phủi sạch quan hệ với người thân của mình, bằng không bọn họ sẽ phải luyện chế lượng lớn đan dược để cho người thân của mình đột phá, vậy cần rất nhiều thời gian, cần rất nhiều tinh lực mới được."

Trông thấy vẻ mặt lúc này của lão giả, Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đều có thể đoán được, lão giả này chắc chắn đã trải qua chuyện như vậy.

"Nhi tử ta đã bước vào Ngạo Thế cảnh!" Lão giả thở dài một hơi: "Ta đã có rất nhiều năm chưa từng gặp hắn, hắn bây giờ tình nguyện bồi dưỡng những người trẻ tuổi khác, cũng không tình nguyện để ý tới ta!"

Lão giả nhìn vào Thẩm Tường nói: "Các ngươi muốn đi tới lăng mộ Vạn Đạo Đan thần? Muốn học tập Đan Thần Bí thuật?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu.

"Bây giờ ta truyền thụ Đan Thần Bí thuật cho ngươi trước!" Lão giả lấy ra một quyển sách, nói: "Đan Thần Bí thuật đều ở bên trong, sau khi ngươi học được thì ta dẫn ngươi đi tới lăng mộ của Vạn Đạo Đan Thần để xem."

Thẩm Tường nhận lấy Đan Thần Bí thuật, quan sát một chút, không thể không nhíu mày, khẩu quyết tâm pháp bên trong vậy mà có vài chỗ tương đồng với Vạn Đạo Thần công, nhưng cũng có sự khác biệt rất lớn, thậm chí là có chỗ đi ngược lại.

"Tiền bối, đây là lễ vật nhỏ cám ơn ngươi, ngươi xem một chút xem có tác dụng hay không." Thẩm Tường đã được Đan Thần Bí thuật, hắn cảm thấy rất có tác dụng đối với hắn, cho nên hắn cho lão giả này mười viên Thiên Địa Vô Cực đan.

Thiên Địa Vô Cực đan là lão đầu nửa quỷ cho hắn, là truyền thừa kỳ lạ bên trong Vạn Đạo Lăng mộ, tới nay hắn cũng không biết lão đầu nửa quỷ kia là ai, hắn cảm thấy lão đầu đó rất thần bí, đặc biệt là lúc biết được đan dược đột phá tới Ngạo Thế cảnh không dễ luyện chế, để hắn càng cảm thấy những truyền thừa này vô cùng thần bí.

Đương nhiên, còn có Ngạo Thế Thần hỏa của hắn, cũng là tồn tại hết sức đáng sợ, mà ngay cả Tôn Linh Tinh, Vạn Tinh Thần nữ này cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Thẩm Tường vậy mà có thể học được cách sử dụng hỏa diễm này.

"Đây ... đây là đan dược gì?" Lão giả dù sao cũng luyện đan nhiều năm, cũng đã chìm đắm Đan đạo nhiều năm, hắn vừa nhìn cái thì biết Thiên Địa Vô Cực đan này không giống bình thường, tay của hắn cũng không thể không có chút run rẩy.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment