Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 2996 - Chương 2996 - Nghịch Tử

Chương 2996 - Nghịch tử
Chương 2996 - Nghịch tử

Thiên Địa Vô Cực đan mà Thẩm Tường luyện chế có phẩm chất rất cao, là hắn sử dụng phương pháp va chạm nhiều lần luyện chế ra, mà phương pháp va chạm chính là phương pháp bản thân hắn lĩnh ngộ ra được từ bên trong Thiên Luyện chi thuật, những người khác đều không biết loại phương pháp luyện đan này.

Luyện chế Thiên Địa Vô Cực đan còn rất khó khăn, Thẩm Tường cũng bởi vì biết nhiều loại pháp môn, mới để cho hắn có thể luyện chế thành công.

"Tiền bối, ngươi thử xem một chút, thứ này có trợ giúp với ngươi hiện tại hay không!" Thẩm Tường cười nói, lão giả này làm người rất không tệ, nói nhiều chuyện cho bọn hắn biết như vậy, còn muốn dẫn bọn hắn tiến về lăng mộ Vạn Đạo Đan Thần, có sự bất đồng rất lớn đối với những người lạnh lùng còn lại kia.

"Chắc chắn có tác dụng!" Lão giả giống như liếc mắt là có thể nhìn ra Thiên Địa Vô Cực đan có sự trợ giúp đối với hắn.

Tôn Linh Tinh lúc này cũng rất tò mò, loại đan dược này có phải thực sự có tác dụng như vậy hay không, nàng ta giật giật ống tay áo của Thẩm Tường, thấp giọng nói: "Cũng cho ta một viên, ta muốn xem thử một chút!"

Thẩm Tường lập tức lấy ra một viên cho Tôn Linh Tinh, lúc Tôn Linh Tinh cầm vào trong tay, quả thực cảm nhận được không giống bình thường, bởi vì phẩm chất loại đan dược này rất cao, khác biệt với những đan được mà nàng ta thấy trước đó, đặc biệt là lúc cảm nhận được năng lượng mênh mông ở bên trong Thiên Địa Vô Cực đan, không thể để cho nàng không kinh hãi, giống như trong tay nàng đang cầm lấy một đoàn năng lượng tinh thuần vậy.

Bây giờ nàng ta đã hiểu tại sao lão giả lại khẳng định loại đan dược này có hữu dụng với hắn, Tôn Linh Tinh bây giờ cũng có cảm giác như vậy.

Sau khi nàng ta ăn vào, chẳng mấy chốc thì cảm nhận được chỗ tốt lớn nhất mà loại đan dược này mang tới, đặc biệt là sau khi ăn vào không được bao lâu, loại đan dược này bộc phát ra một cỗ lực lượng vạn đạo rất mạnh, đang tưới nhuần thân thể và Thần Hải của nàng.

Thiên Địa Vô Cực đan được luyện chế ra thông qua phương pháp va chạm nhiều lần, đã dựng dục ra Linh Thần, cho nên sau khi ăn vào, chẳng mấy chốc có thể tự động luyện hóa, căn bản không cần bản thân đi luyện hóa, chỉ cần bản thân dẫn đạo cỗ lực lượng này là được rồi.

"Thực sự lợi hại!" Tôn Linh Tinh không thể không sợ hãi than, nàng ta nghĩ thế nào cũng không hiểu, bên trong một viên đan dược nho nhỏ như vậy mà ẩn chứa lực lượng vạn đạo cao thâm hơn nữa còn hùng hồn như vậy, nàng ta rất khẳng định, nếu như có đủ nhiều loại Thiên Địa Vô Cực đan này, vậy chắc chắn có thể đột phá tới Ngạo Thế cảnh.

"Tiền bối, chúng ta bây giờ đi tới tòa lăng mộ kia xem được chưa?" Thẩm Tường hỏi, hắn chỉ mới đạt được Đan Thần Bí thuật mà thôi, cũng không có đi nghiên cứu luôn.

Thẩm Tường tính toán trước tiên đi quan sát lăng mộ xem có thể tìm được truyền thừa mà Vạn Đạo Đan Thần để lại hay không, có thể đạt được cảm ngộ Đan Thần Bí thuật của Vạn Đạo Đan Thần hay không, nếu như có thể đạt được, hắn lại nghiên cứu Đan Thần Bí thuật, vậy sẽ làm ít công to.

"Đương nhiên có thể, tuy nhiên các ngươi cần phải chờ hai ngày!" Lão giả trầm giọng nói: "Trong khoảng thời gian này có một số gia hỏa đang tra xét ở nơi đó, bọn họ cũng muốn từ bên trong tìm được thứ gì đó, qua hai ngày chắc hẳn sẽ đi, tới lúc đó chúng ta lại đi."

Thẩm Tường cảm thấy có chút kỳ quá, hỏi: "Tại sao bây giờ đột nhiên lại có người tới đó? Với cả các ngươi ở chỗ này lâu như vậy chắc chắn đã từng tìm kiếm rồi, có thu hoạch được gì hay không?"

Lão giả lắc đầu nói: "Không có, chỗ đó lúc này đã trở nên cũ nát, nhưng từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể thu hoạch được cái gì ở nơi đó. Đây chính là lăng mộ của lão tổ tông, nhưng mọi người vì có thể có chỗ đột phá mà chỉ còn thiếu nước đào cái lăng mộ đó lên, cũng may bản thân lăng mộ đó cũng có trận pháp phòng ngự, bằng không thật đúng là sẽ bị đào lên."

"Vậy mà còn có loại chuyện này, chuyện này cũng quá không tôn kính với lão tổ tông đi!" Tôn Linh Tinh cảm thấy rất ngoài ý muốn, nàng ta còn tưởng rằng người ở nơi này sẽ rất sùng bái Vạn Đạo Đan Thần.

"Ai ... những gia hỏa kia chính là như vậy, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, Vạn Đạo Đan Thần quả thực rất đáng giá tôn kính, nhưng ở trong mắt rất nhiều người đó chẳng qua chỉ là một người chết mà thôi, có thể tìm được thứ hữu dụng từ lăng mộ của lão tổ tông đối với bọn hắn mà nói thế nhưng là có thể để cho bọn hắn cao hứng." Lão giả bất đắc dĩ mà lắc đầu.

Sau đó Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh lại nói rất nhiều chuyện với lão giả này, Tôn Linh Tinh hỏi chuyện có liên quan với Vạn Đạo Lăng mộ, nàng ta tuy rằng cũng biết được một chút, nhưng nàng còn có một số chuyện chưa biết, đặc biệt là một số chuyện liên quan tới Vạn Đạo Đan Thần.

Lão giả này tên là Phương Hạo Vân, là người già nhất ở chỗ này, đã không còn nhiều năm thọ nguyên.

Mà bây giờ Thẩm Tường cho hắn một số Thiên Địa Vô Cực đan, điều này làm cho hắn mừng rỡ như điên, bởi vì hắn cảm thấy mình có hy vọng, một khi đột phá thì hắn có thể có được thọ nguyên dài hơn, nói không chừng sau này còn có thể tiếp tục đột phá.

Còn hai ngày mới có thể đi tới lăng mộ của Vạn Đạo Đan Thần, Phương Hạo Vân cũng ở trong hai ngày này ăn vào Thiên Địa Vô Cực đan, hắn cũng chỉ ăn hai viên mà thôi, sau khi tu luyện hai ngày, hắn rất tinh thần từ trong phòng đi ra, không giống dáng vẻ có thể sẽ chết bất cứ lúc nào như trước đó, cả người tràn đầy sinh khí, vẻ mặt sáng láng.

"Hiện tại có thể xuất phát, hy vọng không gặp phải những gia hỏa kia." Phương Hạo Vân giống như rất chán ghét những gia hỏa kia, mà những gia hỏa trong miệng hắn kia chính là một cái thế lực nhỏ của con của hắn.

Con của hắn có thể đột phá tới Ngạo Thế cảnh, hơn nữa còn thu nhận không ít đồ đệ, đương nhiên, hắn cũng không có coi những người đó là đồ đệ thực sự, cũng chỉ là vì có thể làm việc giúp hắn, hắn mới nhận lấy, bình thường cũng không hướng dẫn những đồ đệ này thế nào.

Sau khi Phương Hạo Vân mang theo Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đi ra ngoài, lại trông thấy mấy tên đại hán áo đen ngăn ở đằng trước, bọn họ hai tay ôm ngực, một mặt hung hăng, vừa nhìn là biết muốn tới gây chuyện.

Thực lực của bọn họ đều rất mạnh, lúc đối mặt với bọn họ, để Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh đều cảm thấy giống như đang đối mặt với Tôn Tổ Thần thể vậy, cho nên hai người Thẩm Tường vừa nhìn thấy mấy người này thì lập tức cảnh giác lên.

"Lão đầu, ngươi thu nhận giúp đỡ hai người kia?" Một đại hán áo đen dẫn đầu hỏi, từ giọng nói chuyện có thể biết được những người này rất phách lối.

"Đúng vậy, bọn họ đều là bằng hữu của ta, ta để cho bọn họ ở tạm trong gian phòng nát của ta, chuyện này không vấn đề gì chứ?" Phương Hạo Vân nói, hắn cũng có chút lo lắng những người này là tới gây chuyện, nhưng hắn không sợ, nếu như những người này muốn làm khó dễ Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh, hắn cho dù bỏ cái mạng già này thì cũng sẽ không để cho những người này được tốt hơn.

Phương Hạo Vân trước đó đã nói cho Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh, ban đầu hắn có tòa nhà lớn nhất ở chỗ này, tuy nhiên nguyên nhân bởi vì hắn liên tục già yếu đi, càng ngày càng có nhiều người chê bai hắn, sau đó đuổi hắn ra khỏi tòa nhà lớn nhất đó.

Tòa nhà đó lúc này đã được con của hắn chiếm lấy, lúc Thẩm Tường và Tôn Linh Tinh nghe được thì rất tức giận, thế mà lại có người con trai như vậy. Con của hắn bây giờ đã là Ngạo Thế cảnh, là cường giả Ngạo Thế cảnh số lượng không nhiều trong này, cho nên có thể kiêu ngạo như vậy.

Mà mấy người trước mắt này, trông giống như là người của con hắn, ở chỗ này ngoại trừ con của hắn ra, không có người nào dám tới tìm hắn phiền phức, điều này thực sự là châm chọc a!

"Cũng không sao, chỉ cần bọn họ ở lại trong tiểu trấn này thì phải cho chúng ta phí an cư, trong tay bọn họ có cái gì? Nếu như không có, như vậy thì đi theo chúng ta đi, làm nô lệ cho chúng ta ngàn năm là có thể bù đắp." Giọng nói đại hán áo đen kia trở nên rất nghiêm khắc, tuy nhiên lúc nhìn vào Tôn Linh Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ dâm tà.

Thẩm Tường nói với giọng lạnh lùng: "Dựa vào cái gì mà muốn để chúng ta làm nô lệ?"

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment