Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 302 - Chương 302 - Nhục Thân Kinh Người

Chương 302 - Nhục thân kinh người
Chương 302 - Nhục thân kinh người

Chỉ là luận bàn, hơn nữa còn có ba võ giả Niết Bàn cảnh lợi hại ở bên cạnh, Thẩm Tường không sợ Liên Thường Vận này chơi lừa gạt mà hắn cũng sẽ thu liễm một chút.

Sân trong tiểu viện này cũng coi như là tương đối lớn, đầy đủ để hai người Thẩm Tường thi triển, tuy nhiên vì không muốn phát ra động tĩnh lớn, Cổ Đông Thần, Vũ Khai Minh liên thủ với Liên Dĩnh Tiêu bố trí xuống một cái kết giới, hình thành một cái lồng bảo vệ vô hình, bao phủ tiểu viện này lại, để tránh lúc bọ họ chiến đấu kịch liệt mà ảnh hưởng tới bên ngoài, hủy đi kiến trúc xung quanh, hơn nữa như vậy cũng có thể bảo vệ được tiểu viện này.

Thẩm Tường lúc này cũng cảm nhận được mặt đất chắc chắn hơn rất nhiều, đây chính là kết giới mà ba võ giả Niết Bàn cảnh bày ra, đều được lực lượng cường hãn bảo hộ lấy, bọn họ những võ giả Chân Võ cảnh này khó mà rung chuyển.

Thẩm Tường và Liên Thường Vận ở trong sân, vẻ mặt của Liên Thường Vận rất thành thật, thành thật đến rất nghiêm túc, mà mặt mũi Thẩm Tường lại đầy vẻ ung dung, điều này làm cho Liên Thường Vận cảm thấy Thẩm Tường là đang khinh thường hắn, điều này làm cho hắn âm thầm tức giận, nắm chặt nắm đấm, hắn quyết định, một khi Thẩm Tường thi triển ba chiêu xong, sẽ đánh cho khuôn mặt tuấn tú kia sưng lên, hắn cảm thấy Thẩm Tường càng ngày càng chán ghét, chẳng những đoạt nữ nhân với hắn, hơn nữa còn làm ra danh tiếng lớn như vậy.

"Người này có tam mạch, thực lực của người này không kém a, cẩn thận nha! Nhìn hắn như vậy, thế nhưng là muốn đánh cho ngươi thành tàn phế a." Long Tuyết Di cười khanh khách lên mà nói.

Người có được được tam mạch Thẩm Tường không phải là chưa từng gặp được, trước đó Lữ Kiệt kia đã bị hắn giết chết trong nháy mắt, hơn nữa hắn là Chân Võ cảnh thất đoạn, mà Liên Thường Vận cái tên tuổi trẻ khí thịnh này càng không đáng nhắc tới, quan trọng nhất chính là Liên Thường Vận còn cho hắn đánh trước ba chiêu.

"Lão cha của người ta ở bên cạnh, cho người ta chút mặt mũi đi!" Tô Mị Dao khẽ cười nói, nàng ta lo lắng Thẩm Tường dùng ba chiêu là đã giải quyết, đến lúc đó hai cha con họ đều bị mất hết thể diện.

Đạo lý đối nhân xử thế thì Thẩm Tường hiểu, cho nên hắn cũng có ý định khiêm tốn một chút.

"Bắt đầu!" Cổ Đông Thần hô, đối với thực lực của Thẩm Tường hắn cực kỳ yên tâm, Thẩm Tường là tiểu sư thúc của hắn, lại là trụ cột trong thế hệ trẻ tuổi của Thái Vũ môn, hắn đương nhiên hy vọng Thẩm Tường có thể thắng lợi, như vậy cũng có thể mang lại thể diện cho hắn.

Thẩm Tường nhảy ra một bước, kéo theo một cái bóng thật dài, tốc độ coi như không tệ, nhưng Liên Thường Vận lại âm thầm cười lạnh, bởi vì hắn cảm thấy tốc độ của Thẩm Tường rất chậm, không bằng hắn.

Đánh ra một quyền, một quyền mạnh mẽ được đánh ra nhanh chóng va chạm vào không khí, tuôn ra một tiếng nổ như sét đánh, đánh về phía lồng ngực của Liên Thường Vận, vô luận là tốc độ và lực bộc phát đều khá kinh người, nhưng ở trong mắt Liên Thường Vận và những Niết Bàn cảnh kia lại có chút yếu.

Liên Thường Vận cười khẩu, chỉ là nghiêng người một cái thì đã né tránh được, mà Thẩm Tường giống như cũng đã dự liệu được, vội vàng quét chân một cái, cái đùi mạnh mẽ kia như một thanh búa lớn quét ra, nếu như là một cây đại thụ, khẳng định sẽ bị hắn quét gãy một cách dễ dàng.

Liên Thường Vận cảm nhận được lực lượng của một cái chân này mang đến uy hiếp cho hắn, một cánh tay của hắn hiện lên hỏa diễm, chân khí hùng hậu trong cơ thể rót vào cánh tay, để lực lượng cánh tay của hắn trở nên cường hãn nóng bỏng. Tốc độ của hắn cũng rất nhanh, lúc một quyền được đánh ra, chân khí hỏa diễm trong cơ thể bạo phát đi ra, hung hăng va chạm vào trên chân của Thẩm Tường.

Chiêu quét chân của Thẩm Tường bị quyền kia đánh trúng, chỉ cảm thấy hơi nóng bỏng mà thôi, tuy nhiên thân thể lại bay ra ngoài, hắn lăng không xoay người một cái đã đứng vững vàng ở trên mặt đất. Hai chân vừa mới rơi xuống đất thì người đã như tên bắn lao ra ngoài, song quyền cùng lúc xuất ra, đánh thẳng vào lồng ngực của Liên Thường Vận.

Hai tay Liên Thường Vận khoanh lại, chặn song quyền mà Thẩm Tường đánh tới, trên người cũng tỏa ra một cỗ hơi nóng hừng hực, hai cỗ lực lượng này va chạm vào nhau, khiến cho mặt đất run lên, Thẩm Tường cũng bị chân khí hỏa diễm trên thân Liên Thường Vận bạo phát đi ra đẩy lui.

Ba chiêu đã xong, Liên Thường Vận lập tức triển khai tấn công mạnh, cả người như một con mãnh hổ thiêu đốt lên ngọn lửa hướng Thẩm Tường vọt tới.

Từ đầu tới đuôi, Thẩm Tường đều không dùng chân khí, đều là dùng lực lượng của thân thể đi công kích, thân thể của hắn là Tiên Ma chi thể ngũ đoạn, hắn muốn thử xem lực lượng thân thể của hắn rốt cuộc là mạnh tới cỡ nào.

Liên Thường Vận hóa thành một đạo ánh lửa màu đỏ, hay tay nắm chặt vào nhau, mười ngón tay xiết chặt, hướng Thẩm Tường bay nhào tới, đồng thời hai tay xiết chặt bốc lên liệt hỏa hừng hực kia nện xuống, giống như một cái chùy lớn được nung đỏ lên, hướng đầu Thẩm Tường đập mạnh xuống.

Liên Thường Vận xuất thủ vậy mà oán hận hắn như vậy, trong lòng Thẩm Tường hơi nổi giận, nắm đấm nện ra nhanh như chớp, hắn vậy mà không có trốn tránh, mà là dùng nhục quyền nghênh kích đi qua.

Điều này làm cho Liên Thường Vận hơi kinh ngạc, mấy người Cổ Đông Thần đều là như thế, bởi vì lực lượng của chiêu này rất mạnh, hơn nữa Thẩm Tường có thể tránh né.

Ầm một tiếng nổ vang, tiểu viện khẽ run lên, bạo phát ra một cỗ sóng khí, sau khi va chạm vào kết giới thì biến mất, Liên Thường Vận kia không nghĩ tới lực lượng của Thẩm Tường vậy mà cũng bá đạo tới như vậy, dùng nhục quyền mạnh mẽ ngăn cản hỏa quyền cuồng mãnh kia của hắn.

Hai chân Thẩm Tường đã lún vào trong mặt đất, vững vàng đứng ở nơi đó, trên nắm tay còn bốc lên khói, mà Liên Thường Vận thì lại bị chấn động đến bay đến nơi xa, suýt chút nữa thì rơi ra ngoài kết giới.

Liên Dĩnh Tiêu trông thấy con trai mình bị đánh bay, con ngươi đột nhiên co vào, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm trọng, bởi vì hắn đã nhìn ra, Thẩm Tường cũng không có sử dụng chân khí!

Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh cũng nhìn ra, lần trước lúc Thẩm Tường và Lữ Kiệt chiến đấu, bọn họ đã biết nhục thân của Thẩm Tường rất mạnh, nhưng không nghĩ tới vậy mà lại mạnh tới mức này, vẻn vẹn dùng nhục quyền đã đỡ được một chưởng bá đạo kia của Liên Thường Vận.

Đối với trận đổ chiến này, lúc đầu Liên Dĩnh Tiêu rát có lòng tin cho là con trai của mình sẽ chiến thắng, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể âm thầm thở dài, hắn biết thắng bại đã rõ, Thẩm Tường cố ý giấu dốt, không sử dụng ra thực lực chân chính, đây cũng là vì để cho Liên Thường Vận thua đẹp mắt một chút, bằng không ở lúc ba chiêu vừa rồi, Thẩm Tường đã có thể đánh bại Liên Thường Vận.

Lực lượng của thân thể đã có thể bằng Liên Thường Vận, nếu như tăng thêm chân khí mà nói, như vậy không cần nghi ngờ Liên Thường Vận chắc chắn phải thua.

Liên Thường Vận không có cảm ứng ra được, lúc trước hắn từng điều tra qua Thẩm Tường chiến đấu, biết được công kích lợi hại nhất của Thẩm Tường không phải hỏa diễm, không phải chân khí màu xanh mà là một loại chân khí vô hình vô sắc, hiện tại hắn cho rằng Thẩm Tường sử dụng chính là loại chân khí vô hình vô sắc kia mới có thể ngăn cản lại một kích này của hắn.

Liên Thường Vận không có trở ngại gì, lần nữa công hướng Thẩm Tường, lắc mình một cái đã đến trước mặt Thẩm Tường, sau đó hai quyền nện ra một cách điên cuồng, trong nháy mắt phóng xuất ra đầy trời quyền ảnh đỏ rực, toàn bộ nện ở trên người Thẩm Tường, tốc độ rất nhanh, uy lực rất lớn, chỉ là trong nháy mắt đã phá hỏng quần áo trên người Thẩm Tường.

Nhưng cho dù là quyền ra nhanh tới cỡ nào, hắn vẫn luôn đánh không trúng đầu của Thẩm Tường, không phải bị Thẩm Tường né tránh mà chính là bị Thẩm Tường dùng nhục quyền ra ngăn cản, cho nên nắm đấm của hắn đại đa số đều chỉ có thể đánh vào trên người của Thẩm Tường.

Cơ bắp trên người Thẩm Tường đều đều, nhìn rất đẹp, hơn nữa rất giàu lực lượng, lại phối hợp với hình xăm Bạch Long trên vai trái, hiển thị rõ vẻ đẹp vạm vỡ.

Hỏa diễm mạnh mẽ điên cuồng nện ở trên người Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại ngay cả mày cũng không nhíu một chút, hơn nữa cũng không phóng thích chân khí đi ra ngăn cản, có thể thấy được nhục thân của hắn đáng sợ tới mức độ nào.

Liên Dĩnh Tiêu khẽ thở dài một tiếng, Thẩm Tường là một tên quái thai, đây là lần đầu tiên trong vạn năm qua hắn gặp được người trẻ tuổi lợi hại như thế, hắn tin tưởng chỉ cần Thẩm Tường có thể sống thêm một hai ngàn năm nữa thì chắc chắn có thể trở thành một nhân vật truyền kỳ trên Thần Võ đại lục.

Liên Thường Vận bây giờ cũng phát hiện chút gì đó, sau khi nắm đấm của hắn đánh vào trên người Thẩm Tường, có thể cảm nhận được hơi nóng trên thân thể của Thẩm Tường, ngoài đó ra hắn cũng không có cảm ứng được những lực lượng khác, hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó!

Thẩm Tường đang dùng nhục thân thừa nhận quyền kích của hắn, điều này làm cho hắn khó có thể tin, hắn không thể nào tiếp nhận được sự thật này, hắn rất có lòng tin đối với lực lượng của mình, nhưng bây giờ lại bị người khác dùng nhục thân ra để chống đỡ, này lại để cho hắn tan vỡ.

P/S: Ta thích nào... chương 4

Bình Luận (0)
Comment