Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 301 - Chương 301 - Hỏa Long Tuyết Liên

Chương 301 - Hỏa Long Tuyết Liên
Chương 301 - Hỏa Long Tuyết Liên

Liên Thường Vận nổi giận trong lòng, chuyện này làm cho hắn nói không ra lời, không phải Thẩm Tường không muốn so đấu với hắn, mà là hắn không tới được cái cấp bậc kia, chuyện này đối với hắn mà nói là một loại vũ nhục cực lớn.

Thẩm Tường trông thấy vẻ mặt của Liên Thường Vận thì trong lòng âm thầm cười lạnh, hắn đương nhiên muốn Bạch Ngọc Liên tử kia, chỉ tiếc hắn đã báo danh tham gia so tài cấp cao.

Trông thấy con của mình bị mất thể diện ở trước mặt Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh, Liên Dĩnh Tiêu thở dài trong lòng, tính cách của con hắn như thế nào hắn làm sao lại không biết, tuy nhiên hắn cảm thấy để cho con hắn ăn một chút thiệt thòi cũng không tính là gì, cái này có thể để cho hắn trưởng thành hơn một chút.

"Đây đúng là ngọc bài chứng minh Luyện đan sư ngũ đoạn, ngũ đoạn cấp thấp đối với ngươi ở độ tuổi này mà nói, coi như rất khó có được, không biết ngươi luyện chế là ba loại đan dược Huyền cấp hạ phẩm nào?" Liên Dĩnh Tiêu trả ngọc bài kia lại cho Thẩm Tường, mỉm cười hỏi.

Hai người Cổ Đông Thần cũng đều rất muốn biết Thẩm Tường biết luyện chế ba loại đan dược Huyền cấp hạ phẩm kia là đan dược gì, tuy nhiên Thẩm Tường lại cười thần bí: "Còn xin các vị tha thứ, tạm thời giữ bí mật."

Cổ Đông Thần hung hăng gõ vào đầu của hắn một cái: "Tiểu tử lại thích ra vẻ thần bí, nói nhanh một chút!"

Thẩm Tường lè lưỡi đối với hắn: "Ta không nói đấy, ngươi có thể làm gì được ta?"

Trông thấy Thẩm Tường vô lễ đối với chưởng môn của mình như thế, cha con Liên Dĩnh Tiêu đều rất kinh ngạc, bởi vì Cổ Đông Thần cũng không tức giận, nhìn ra được Thẩm Tường ở Thái Vũ môn rất được Cổ Đông Thần coi trọng.

Liên Thường Vận âm thầm cắn răng, hắn muốn lấy về một chút thể diện, bây giờ hắn thế nhưng là cảm thấy mình bị Thẩm Tường xem thường, hắn nói ra: "Ta tới đây vốn là muốn phân cao thấp với đệ tử đệ nhất lứa tuổi trẻ của Thái Vũ môn, cho dù không thể so đấu ở phương diện luyện đan, ta muốn phân cao thấp với ngươi ở trên thực lực, Thẩm Tường, đến tiến hành đổ chiến với ta đi!"

Vốn là chuyện Thẩm Tường không thể đạt được Bạch Ngọc Liên tử kia mà cảm thấy tiếc nuối, nhưng không nghĩ tới cái tên gia hỏa thích sĩ diện này thế mà chủ động muốn đưa cho hắn, có đồ ngon mà không chiếm thì đúng là thằng ngu, hắn đương nhiên đáp ứng rất sảng khoái, tuy nhiên vẫn là nhìn sắc mặt của Liên Dĩnh Tiêu và Cổ Đông Thần một chút.

Liên Dĩnh Tiêu hướng về phía Cổ Đông Thần gật nhẹ đầu, biểu thị là được, Thẩm Tường thấy vậy, cười nói: "Không biết Liên huynh có cầm Bạch Ngọc Liên tử kia tới cược hay không? Tiểu đệ ta gần đây rất thiếu, lúc ta học tập luyện đan, chưởng môn không tài trợ cho ta chút nào, đều là đến từ những gì ta có, ai, gặp phải một chưởng môn keo kiệt, chỉ có thể tự mình liều mạng."

Thẩm Tường có thể trở thành Luyện đan sư ngũ đoạn, lại là một thân một mình phấn đấu một đường đi lên, điều này làm cho Liên Thường Vận không tin tưởng chút nào, nhưng Liên Dĩnh Tiêu lại tin tưởng, hắn biết rõ cách làm người của Cổ Đông Thần, xác thực rất keo, hơn nữa hắn cũng nhìn ra được loại quan hệ vi diệu kia giữa Cổ Đông Thần và Thẩm Tường.

"Đương nhiên dùng Bạch Ngọc Liên tử đến cược? Không biết ngươi sẽ dùng cái gì đến đánh cược với ta? Giá trị của Bạch Ngọc Liên tử thì ngươi chắc phải biết." Liên Thường Vận nói xong, lấy ra Bạch Ngọc Liên tử kia, đây là thứ mà chỉ Liên Hoa đảo mới có, chẳng những có tác dụng lớn, hơn nữa chu kỳ trưởng thành rất dài, nghe nói bảy tám ngàn năm mới có thể trưởng thành.

Thẩm Tường ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ từng chiếm được một gốc Địa Ngục Linh Chi rất lớn, hắn bây giờ lấy ra, cười nói: "Địa Ngục Linh Chi này của ta công hiệu điều giống với Bạch Ngọc Liên tử của ngươi, nhưng Địa Ngục Linh Chi rất lớn, chí ít tương đương với ba viên Bạch Ngọc Liên tử của ngươi, đây là thứ duy nhất mà ta có thể lấy ra."

Địa Ngục Linh Chi to cỡ mặt người, đây chính là tương đối dọa người, Liên Dĩnh Tiêu sớm nghe nói qua Thẩm Tường đạt được ở bên trong Huyền cảnh Huyền Vũ, lúc ấy còn bị một đám Chân Võ cảnh vây quanh cướp đoạt, đám Chân Võ cảnh kia cũng ở vào lúc đó mà bị Thẩm Tường phế bỏ toàn bộ.

Liên Dĩnh Tiêu gật đầu nói: "Tương đương với bốn hạt Bạch Ngọc Liên tử, Thường Vận, tiền đặt cược của ngươi bây giờ hơi ít một chút!"

Đối với cách làm người của Liên Dĩnh Tiêu, Thẩm Tường vẫn tương đối bội phục, cũng không có thiên vị con của hắn, hơn nữa hắn còn đang ra hiệu cho con của hắn công bằng một chút, nên lấy ra tiền đặt cược ngang nhau.

Liên Thường Vận cắn răng một cái lấy ra một đóa hoa sen màu đỏ như lửa, loại hoa sen này vừa xuất hiện, toàn bộ trong tiểu viện trở nên oi bức rất nhiều, Thẩm Tường không nhận ra đây là cái gì, nhưng lại biết thứ này đối với người tu luyện hỏa diễm có tác dụng rất lớn.

"Là Hỏa Long Huyết liên, quý nhất là ở trên mười hạt sen, không cần thiết phải luyện thành đan, trực tiếp ăn thì có trợ giúp rất lớn đối với hỏa diễm, mặc dù so với Bạch Ngọc Liên tử và Địa Ngục Linh Chi loại linh dược cứu mạng này kém hơn một chút, nhưng cũng là rất trân quý." Tô Mị Dao lập tức nói, giọng nói mang theo vẻ kinh ngạc.

"Nghe nói đã từng có một đóa hoa sen ở bên trong máu tươi của Hỏa Long thần, sau đó thì tự thân sinh trưởng, sinh sôi ra lượng lớn Hỏa Long Huyết liên, ở trên Liên Hoa đảo khẳng định có trồng." Long Tuyết Di nuốt nước miếng một cái, nhìn ra được nàng ta rất muốn tới Liên Hoa đảo kia để trộm đồ ăn.

Thẩm Tường hít sâu một hơi, nói ra: "Hỏa Long Huyết liên, Liên Hoa đảo quả nhiên là bảo khố đệ nhất trong truyền thuyết của Thần Võ đại lục, tiểu đệ hôm nay có thể nhìn thấy coi như là được mở rộng tầm mắt, bội phục bội phục!"

Cổ Đông Thần và Vũ Khai Minh đều không nhận ra loại dược liệu này, Thẩm Tường thế mà có thể nhận ra, điều này cũng làm cho bọn họ bội phục, Hỏa Long Huyết liên bọn họ cũng đã từng nghe qua, nhưng chưa bao giờ thấy, càng không biết ở bên trong Liên Hoa đảo có thứ này.

"Ánh mắt tốt!" Đảo chủ Liên Hoa đảo tán thưởng một tiếng, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, bởi vì đây là lần đầu tiên có người nhìn thấy thì đã nhận ra được, trước kia đều là chính hắn tự mình nói ra tên loại dược liệu này.

Liên Dĩnh Tiêu cảm thấy con trai của mình có khoảng cách rất lớn đối với Thẩm Tường, vô luận là lịch duyệt hay là lòng dạ đều còn thiếu rất nhiều, Thẩm Tường vẫn luôn từ lúc đầu cho đến bây giờ vẫn tự xưng là tiểu đệ, xưng hô Liên Thường Vận là Liên huynh, mà Liên Thường Vân đều là trực tiếp xưng hô danh tự Thẩm Tường, nhưng cái này cũng không phải là bởi vì Thẩm Tường tôn kính Liên Thường Vận, hơn nữa Liên Thường Vân có thái độ không tốt đối với Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại coi như không nhìn thấy, vẫn hảo hữu đối với Liên Thường Vận.

Nghĩ đến chỗ này trong lòng của Liên Dĩnh Tiêu không thể không thở dài, hắn biết tại sao Thẩm Tường ở bên trong Nam Hoang có thể đạt được sự tôn kính của nhiều đệ tử như vậy, bởi vì Thẩm Tường biết tôn kính người khác mà con của hắn thì lại không làm được điểm này.

Đương nhiên, hắn cũng biết Thẩm Tường lè kẻ hung hãn, nếu như không phải là bởi vì hắn ở chỗ này, nói không chừng Thẩm Tường cũng sẽ không thèm nhìn Liên Thường Vận.

"Như vậy thì tốt rồi, do mấy lão già chúng ta đến bình phán đi, đối với tiểu tử này, ngươi không được dùng cây đao kia, đồ chơi đó đến nay ta cũng không biết là Bảo khí cấp bậc gì." Cổ Đông Thần nói, dùng cây đao kia thì bao nhiêu tên Liên Thường Vận đến cũng không đủ để cho Thẩm Tường giết.

Thẩm Tường cười nói: "Đương nhiên không cần, dùng binh khí đọ sức thì không được thỏa thích."

"Trước đó ta tuyên bố, ta ở vài ngày trước đã bước vào Chân Võ cảnh lục đoạn, thực lực cao hơn ngươi một chút, ta nhường ngươi ba chiêu được rồi chứ? Trong vòng ba chiêu đầu tiên ta sẽ không xuất thủ, chỉ là ngăn cản hoặc là trốn tránh." Liên Thường Vận ngạo nghễ mà nói, đối với hắn ở cái độ tuổi này đã bước vào Chân Võ cảnh lục đoạn, hắn rất tự hào, tuy rằng hắn đã trăm tuổi rồi nhưng đối với võ giả Chân Võ cảnh mà nói thì đây chỉ là tương đương với một đứa bé.

Người khác nể tình như vậy, Thẩm Tường đương nhiên sẽ cảm kích, hắn cười nói: "Tiểu đệ liền đa tạ Liên huỵnh, ta thì không khách sáo a!"

P/S: Ta thích nào... chương 3

Bình Luận (0)
Comment