Ngạo Thế Thiên môn và Vạn Đạo Thần sơn vốn dĩ rất mâu thuẫn, nhưng lúc này vậy mà vì Vạn Đạo chí bảo nào đó mà đi thảo luận với nhau, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy rất ngạc nhiên!
"Vạn Đạo chí bảo là cái gì?" Thẩm Tường vội vàng hỏi, tuy rằng không rõ, nhưng chắc chắn rất quý là được rồi, bằng không Vạn Đạo Thần sơn sẽ không tiếp nhận lời mời của Ngạo Thế Thiên môn, có thể thấy được Vạn Đạo Thần sơn rất quan tâm đối với chuyện này, thậm chí có thể tạm thời buông bỏ ân oán để tới thảo luận về chuyện này.
"Chính là bảo vật do Vạn đạo dựng dục ra, còn như là cái gì thì ta cũng không rõ, tóm lại chắc chắn rất cường đại, ta suy đoán chắc là thứ có thể khiến người ta tu luyện ra Ngạo Thế Thần thể, hoặc là có thể khiến người ta đột phá hạn chế Vạn Đạo pháp tắc, vượt qua cảnh giới Ngạo Thế Thần thể, siêu thoát vạn đạo." La Thiên quân chủ nói: "Nếu ngươi cảm thấy hứng thú, tới lúc đó ta có thể báo tin ngươi, ngươi cũng trà trộn vào xem một chút."
"Được, vào lúc nào?" Thẩm Tường đương nhiên cảm thấy hứng thú, vội vàng hỏi thời gian, nếu như đã muốn đi thì hắn nhất định phải làm tốt chuẩn bị đầy đủ, ít nhất phải có đầy đủ thực lực cường đại mới được, Vạn Đạo Thần sơn và Ngạo Thế Thiên môn tới lúc đó chắc chắn sẽ tập trung cường giả.
"Còn có hơn mấy tháng nữa, thời gian cụ thể còn phải chờ Ngạo Thế Thiên môn báo tin." La Thiên quân chủ nói ra: "Ta sẽ tiếp tục để ý tới động tĩnh của Vạn Đạo Thần sơn, cứ cách một đoạn thời gian ngươi tới chỗ này một chuyến liên hệ với ta là được."
"Đạo Tổ, Vạn Đạo Thần sơn ở trong biển sao?" Thẩm Tường ở chỗ này căn bản không có trông thấy núi nào, xung quanh đều là biển.
"Ở ngay dưới đáy biển Thần Hoang, giấu rất bí ẩn! Ngạo Thế Thiên môn thì ở trên trời, Vạn Đạo Thần sơn này vậy mà giấu ở dưới đáy biển." La Thiên quân chủ cười nói: "Nếu như ngươi muốn xem một chút thì lặn xuống dưới là được rồi, Vạn Đạo Thần sơn rất tự tin đối với khả năng phòng ngự của bọn họ, ta tin tưởng ngươi tới gần mà nói thì cũng sẽ không bị Vạn Đạo Thần sơn phát hiện."
"Ta thì không đi được, không có hứng thú lắm." Sau khi Thẩm Tường rời xa biển, đi tới một thành thị tương đối náo nhiệt bên trong Thần Hoang, bên trong Thần Hoang đã có thay đổi rất lớn.
Trước đây, nơi này là nơi được mấy cái Thần tông thống trị, nhưng lúc này đã biến thành Ngạo Thế Thiên môn và Vạn Đạo Thần sơn tiếp quản, những Thần tông kia đều đã không còn tồn tại.
Ngạo Thế Thiên môn và Vạn Đạo Thần sơn đều có thực lực ngang ngang nhau, hơn nữa bọn họ giống như đều nắm giữ pháp môn có thể khiến người ta nhanh chóng bước vào Ngạo Thế cảnh, cho nên có thể thu hút rất nhiều nhân tài gia nhập, mà người tiến vào hai thế lực siêu cường này đều cần phải trải qua cạnh tranh rất tàn khốc mới được, cho dù đi vào bên trong thì cũng phải tiếp tục cạnh tranh, bằng không sẽ chỉ bị đào thải.
Ở trong loại hoàn cảnh tàn khốc này, người có thể leo tới cao nhất, nhất định phải là một nhân vật hung ác!
"Tốc độ phát triển của người ở những thành thị này thật sự rất chậm" Thẩm Tường đi dạo một vòng ở chỗ này đều không gặp được bất kỳ cường giả nào, mãi sau hắn mới phát hiện được hai tên Tôn Tổ cảnh hậu kỳ, vậy mà tới từ Vạn Đạo Thần sơn.
Theo Thẩm Tường đi dạo trong tòa thành thị này với thời gian càng dài, hắn phát hiện người đến từ Vạn Đạo Thần sơn càng nhiều, tuy rằng đều chỉ là Tôn Tổ cảnh, nhưng số lượng lại nhiều tới có hơi không bình thường.
"Bọn họ giống như đang tìm kiếm cái gì?" Thẩm Tường đi theo hai người trung niên trong đó, cuối cùng phát hiện bọn họ gõ cửa một tòa trạch viện, sau đó mới hỏi thăm một số chuyện.
Thẩm Tường nghe lén một chút, biết được người của Vạn Đạo Thần sơn đang hỏi thăm tin tức một cái Đại Hỏa cầu rơi xuống đất!
Tuy nhiên người ở trong trạch viện này không biết!
"Mục tiêu những gia hỏa này tới hỏi đều là những người tương đối có địa vị." Thẩm Tường đi theo đám bọn hắn, phát hiện người của Vạn Đạo Thần sơn đều gõ cửa những trạch viện lớn, bởi vì thực lực đều rất mạnh, chỉ thả ra một chút khí tức, đối phương đều là hỏi gì trả lời nấy.
Thẩm Tường tiếp tục theo dõi, hắn phát hiện một nơi kỳ lạ, những người nghe ngóng tin tức này đều không cho biết bọn họ đều là người của Vạn Đạo Thần sơn, nếu không phải Thẩm Tường có thể cảm ứng được khí tức Vạn Đạo Thần sơn từ trên người bọn họ, hắn cũng không biết những người này đều là tới từ Vạn Đạo Thần sơn.
"Kỳ lạ, tại sao bọn họ không nói ra thân phận? Ngược lại lại đi thả khí tức ra dọa người, để cho người ta trở lời câu hỏi của bọn họ?" Thẩm Tường tự hỏi: "Chẳng lẽ bọn họ đây đều là vì giữ bí mật?"
Thẩm Tường không có tiếp tục theo dõi nữa, hắn rất tò mò đối với chuyện mà Vạn Đạo Thần sơn đang nghe ngóng, một tháng trước có Đại Hỏa cầu rơi gần tòa thành thị này, nhưng Đại Hỏa cầu này lại biến mất, hơn nữa cũng không có lưu lại bất kỳ vết tích nào ở gần đây.
Vì biết được hướng đi của Đại Hỏa cầu, cho nên mấy người này mới tới hỏi thăm.
Thẩm Tường thả ra rất nhiều Lão Thử Nhân, hắn để một số Lão Thử Nhân nghe ngóng trên đường, tổng cộng có hơn mấy ngàn, hắn cảm thấy chuyện này cần phải có thu hoạch nhanh hơn, Vạn Đạo Thần sơn tuy rằng có không ít người, nhưng cũng chỉ có khoảng trăm người, thua xa hắn.
Hơn một canh giờ sau, Thẩm Tường chưa hỏi được tin tức Đại Hỏa cầu thần bí rơi từ trên trời xuống kia, ngược lại là lại phát hiện người của Ngạo Thế Thiên môn cũng đang ở đây nghe ngóng chuyện này.
"Chẳng lẽ chuyện này có quan hệ với Vạn Đạo chí bảo kia?" Thẩm Tường không thể không nhớ tới chuyện Vạn Đạo chí bảo mà La Thiên Quân nói với hắn.
Ban đêm, thành thị trở nên yên tĩnh hơn nhiều, một Lão Thử Nhân của Thẩm Tường đi đến khu vực bên ngoài của thành thị, đột nhiên nghe thấy một đứa bé nói chuyện với mấy đứa bé khác.
Đứa bé trai kia ngạo nghễ nói: "Nửa đêm hôm qua ta dậy đi tè, từ cửa sổ nhìn thấy một mặt trời rất lớn rơi xuống từ trên không trung! Đêm nay ta muốn tiếp tục ở chỗ này, nói không chừng còn có thể trông thấy!"
Sau khi Thẩm Tường nghe thấy, vội vàng dồn lực chú ý đặt vào trên người Lão Thử Nhân này, sau đó để Lão Thử Nhân này đi qua.
"Khoác lác, buổi tối làm sao có mặt trời, hơn nữa còn rơi xuống?"
"Đúng vậy, nói năng bừa bãi thì không phải là đứa nhỏ ngoan, chúng ta không chơi với ngươi nữa!"
Mấy đứa bé khác không tin đứa bé trai này, chế giễu vài câu thì chạy đi chơi, đứa bé trai kia cũng rất khó chịu.
Sau khi Lão Thử Nhân đi qua, mỉm cười nói: "Tiểu đệ đệ, ngươi nói mặt trời là từ nơi nào rơi xuống?"
"Ngươi tin tưởng lời nói của ta?" Tiểu nam hài vô cùng kích động.
"Đúng!" Lão Thử Nhân gật đầu: 'Bởi vì ta biết chuyện này, chỉ là đáng tiếc không có được nhìn thấy tận mắt, ngươi có thể nói ta ngươi nhìn thấy gì không?"
"Ừm!" Tiểu nam hài vội vàng gật đầu, rồi mới kể lại chuyện mà tối hôm qua hắn nhìn thấy cho Lão Thử Nhân.
Sau khi Thẩm Tường nghe xong, đã biết phương hướng Đại Hỏa cầu rơi xuống, hơn nữa còn rơi xuống với tốc độ rất nhanh, gần như là trong nháy mắt, nhưng lại vừa đúng được đứa nhỏ này trông thấy.
Lại bởi vì vị trí của tiểu nam hài ở nơi xa thành thị, không có cái gì che chắn, cho nên hắn có thể trông thấy Đại Hỏa cầu rơi xuống mặt đất đột nhiên lóe ra một trận ánh sáng trắng, rồi mới biến mất!
Thẩm Tường nắm giữ tin tức quan trọng, tốc độ Đại Hỏa cầu rơi xuống rất nhanh, nhưng cũng không có rơi vào trên mặt đất, cho nên không có động tĩnh nào, còn có chính là Đại Hỏa cầu sắp rơi xuống mặt đất thì đột nhiên lóe ra một trận ánh sáng trắng rồi biến mất, chắc là biến thành thứ gì đó!
"Thứ này rốt cuộc là thứ như thế nào?" Thẩm Tường đặc biệt tò mò, sau đó chạy về phía phương hướng mà tiểu nam hài nói, hắn muốn đi tới hiện trường nhìn xem, có phải thật không có vết tích nào không.
P/S: Ta thích nào... chương 1.