Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3034 - Chương 3034 - Phong Khả Nhi

Chương 3034 - Phong Khả Nhi
Chương 3034 - Phong Khả Nhi

Thẩm Tường bay về phía đó, trên đường đi hắn đều quan sát xung quanh rất cẩn thận.

Nửa đêm trời mây dày đặc, ánh sao bị che khuất, trong thiên địa chỉ là một màu đen kịt, muốn nhìn thấy thứ gì đó thì tương đối khó khăn.

Tuy nhiên Thẩm Tường có Đạo Tâm nhãn, Đạo Tâm nhãn có thể trông thấy rất nhiều thứ mà mắt thường không thể nhìn thấy được.

Hắn dùng Đạo Tâm nhãn tra xét, chẳng mấy chốc có phát hiện!

Hắn nhìn thấy một loại năng lượng màu đỏ tím trôi nổi trong thiên địa, tạo thành một vòng xoáy không ngừng cuộn trào, trông giống như một cái miệng to như chậu máu đỏ tía!

Nhưng là, những năng lượng này không có bất kỳ khí tức gì, hơn nữa vô cùng mỏng manh, cũng chỉ có thể dùng Đạo Tâm nhãn thì mới có thể trông thấy.

Sau khi Thẩm Tường quan sát cẩn thận một phen, còn phát hiện vòng xoáy này có một cái đuôi thật dài kết nối bầu trời, lẽ ra nó phải từ trên cao rơi xuống, nhưng sau khi rơi xuống, nó đột nhiên phát nổ khi sắp đáp xuống mặt đất, biến thành vòng xoáy màu đỏ tím.

"Cuối cùng biến thành màu trắng?" Thẩm Tường cẩn thận quan sát lốc xoáy năng lượng màu đỏ tím, phát hiện một sợi ánh sáng màu trắng rất nhỏ từ trong đó kéo dài ra, kéo theo một quỹ đạo dài, trôi dạt vào ngọn núi trong rừng rậm xa xa.

"Thứ nhỏ màu đỏ như lửa kia biến thành màu trắng, chẳng lẽ chính là như vậy?" Thẩm Tường vội vàng lần theo sợi ánh sáng màu trắng bay về phía rừng núi phía xa.

"Đến cùng là cái gì đây?" Thẩm Tường tràn đầy nghi hoặc, nhanh chóng bay về phía khu rừng kia.

Trên đường đi đều có tia sáng màu trắng, đó là bởi vì không che giấu khí tức để lại khí tức yếu ớt của năng lượng, tuy nhiên loại khí tức yếu ớt này rất khó cảm ứng được, cũng chỉ có Thẩm Tường dùng Đạo Tâm nhãn mới có thể trông thấy.

Thẩm Tường tiến vào rừng núi, phát hiện tia sáng màu trắng kia đột nhiên trở nên càng nhỏ bé hơn!

"Chẳng lẽ lúc cái thứ này rơi xuống đất không được điều chỉnh trạng thái thì mới để lại khí tức yếu ớt, hiện tại sau khi dần dần điều chỉnh xong, có thể che giấu khí tức tốt hơn? Thứ này là sống?"

Thẩm Tường còn tưởng rằng là Vạn Đạo chí bảo nào đó, không nghĩ tới lại là một sinh linh, hơn nữa còn có được trí tuệ cực cao, hắn phát hiện tia sáng màu trắng này chạy qua chạy lại trong núi rừng, như thể cố tình để lại manh mối nào đó để thoát khỏi kẻ muốn đuổi theo nó.

Trời vừa rạng sáng, bầu trời vẫn còn mây mù dày đặc, cho người ta cảm giác tối tăm, nhìn qua rất là kiềm chế.

Thẩm Tường vẫn theo tia sáng trắng trong rừng truy tìm thứ bí ẩn, hắn còn sử dụng lực lượng phản để ẩn thân, nếu như cái thứ kia quá mức cường đại, nói không chừng hắn sẽ rất nguy hiểm.

"Thuật ẩn thân của ta bây giờ hẳn là rất đáng tin cậy, dù sao ta đã là Ngạo Thế cảnh, sẽ không bị nhìn thấy dễ dàng như vậy." Thẩm Tường trong lúc bất tri bất giác, đã tiến vào sâu trong rừng núi.

Tuy nhiên, ngay khi hắn cảm thấy thuật ẩn thân của mình rất cao minh, đột nhiên cảm nhận thấy có gì đó không đúng, hắn quan sát xung quanh, phát hiện xung quanh đều đột nhiên xuất hiện tia sáng màu trắng, hơn nữa biến lớn dần dần.

Hắn nhìn kỹ, phát hiện những tia sáng màu trắng này vây quanh hắn rất có quy luật, có rơi trên mặt đất, có trên không trung, đây lại là linh văn rất thâm ảo!

Mà lúc này, hắn đang ở bên trong một cái đại trận, hắn là bị tia sáng màu trắng thần bí kia dẫn vào.

"Không được!"

Sau khi nhận ra có gì đó không ổn, hắn lập tức dịch chuyển ra bên ngoài đại trận, ngay khi hắn vừa mới dịch chuyển ra bên ngoài, vị trí vừa rồi của hắn đột nhiên run lên, mặc dù không có công kích nào nhưng hắn có thể nhìn ra được, đó là một cái phong ấn có lực lượng phong ấn rất mạnh!

"Nguy hiểm thật, đây rốt cuộc là cái thứ quỷ quái gì vậy? Thế mà có được lực lượng bày trận lợi hại như vậy?" Thẩm Tường nhìn xung quanh, hô: "Ta không có ác ý, chỉ là tò mò mà thôi!"

"Hừ, trận pháp người ta mất công bố trí, lại bị ngươi phá hủy, ngươi không có ác ý thì tại sao phải tới đây, ngươi tới nơi này chính là có ác ý! Ngươi bồi thường phong ấn của ta, bồi thường phong ấn của ta." Đột nhiên truyền tới giọng nói mềm mại của nữ tử, để Thẩm Tường có hơi sững sờ.

"Cái này ... ngươi cần trợ giúp gì? Có lẽ ta có thể giúp ngươi!" Thẩm Tường lại nói: "Đúng rồi, ngươi ở chỗ nào?"

"Chính ngươi đều lén lén lút lút rụt đầu rụt cổ, ngươi hiện thân trước đi, rồi ta mới hiện thân." Âm thanh giọng nữ kia truyền tới.

Thẩm Tường bất đắc dĩ, đành phải hiện thân, sau đó mới nói ra: "Được, tới ngươi, đừng lừa người, lừa người thế nhưng là đứa bé xấu!"

"Ngươi mới xấu ấy!" Nữ đồng nói xong, một luồng sáng trắng bay vụt tới, tốc độ cực nhanh, hơn nữa để Thẩm Tường cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, luồng sáng trắng này mang theo lực lượng rất thần dị, loại lực lượng này giống như có thể bỏ qua mọi lực lượng, hắn cảm thấy nếu như bản thân hắn sử dụng lực lượng Thời Không đi giam cầm mà nói thì chắc chắn không có bất kỳ tác dụng nào.

Nữ đồng xuất hiện, trên người mặc một bộ quần áo màu xanh lục, trông chỉ khoảng năm sáu tuổi, hai búi tóc đuôi ngựa thật dài rủ xuống trước, thẳng tới bên hông của nàng, khuôn mặt tròn vo, trông rất đáng yêu!

Nàng ta trôi nổi giữa không trung, hơn nữa phần lưng có một đôi cánh trong suốt giống như cánh bướm vậy, đôi cánh này thế nhưng là lớn hơn so với thân thể xinh xắn lanh lợi của nàng ta.

Đây là một tiểu tinh linh rất đáng yêu hơn nữa còn rất thần kỳ.

"Ngươi bối thường trận pháp cho ta, đây chính là ta dùng để phong ấn người xấu!" Nữ đồng này lại hô: "Ta rất vất vả mới làm ra được, ta muốn bố trí một lần nữa thế nhưng là mất cả một buổi tối."

"Một buổi tối mà ngươi làm ra được trận pháp lợi hại như thế, thực sự lợi hại a." Thẩm Tường không thể không sợ hãi than.

"Còn chưa có lợi hại đâu! Dùng thời gian một đêm dài như vậy mới chuẩn bị xong." Nữ đồng không nhận khen ngợi, lập tức khiêm tốn nói.

"Thật xin lỗi a, ta chỉ là phát hiện một số hiện tượng kỳ lạ, cho nên mới theo dấu vết đuổi theo tới chỗ này, đều là lòng hiếu kỳ của ta quấy phá, mang lại phiền phức lớn tới như vậy cho ngươi, rất áy náy." Thẩm Tường cũng rất tự trách nói lời xin lỗi.

"Được rồi, dù sao cũng đã như vậy rồi, ngươi nói xin lỗi là tốt rồi!" Nữ đồng lại có thể chấp nhận lời xin lỗi của Thẩm Tường, hơn nữa thái độ đối với Thẩm Tường đã tốt hơn rất nhiều.

Nàng ta vỗ đôi cánh bướm trong suốt rất lớn kia của nàng ta, nói: "Ngươi thật có thể giúp ta sao? Thực lực của ngươi trông chỉ là bình thường mà thôi a, còn chưa tu luyện ra Ngạo Thế Thánh thể!"

"Thực lực chân chính của ta không phải trực tiếp là có thể nhìn ra được." Thẩm Tường cười nói: "Rất nhiều người xem thường ta, thế nhưng là đều bị thiệt lớn!"

"Ăn phải thiệt thòi lớn như thế nào?" Nữ đồng rất tò mò mà hỏi.

"A ... đều sẽ ngủ thiếp mãi a!" Thẩm Tường vò đầu cười nói.

"Nha!" Nữ đồng dường như có chút hiểu, rồi đôi mắt tròn vo đáng yêu kia chuyển động, nói ra: "Ta là Phong Khả Nhi, phong của phong ấn."

"Phong Khả Nhi? Cái tên này giống như ngươi, cũng vô cùng đặc biệt!" Thẩm Tường mỉm cười nói: "Ta là Thẩm Tường!"

Thẩm Tường rất tò mò đối với lai lịch của Phong Khả Nhi, Ngạo Thế Thiên môn và Vạn Đạo Thần sơn dường như biết nàng ta sẽ tới, hơn nữa còn xuất động rất nhiều nhân lực truy đuổi tìm nàng, chỉ có điều được hắn tìm được trước.

"Đúng rồi, có hai nhóm đội ngũ đang tìm ngươi, tại sao bọn họ muốn tìm ngươi?" Thẩm Tường hỏi.

"A! Ngươi biết bọn họ đang tìm ta? Có phải ngươi là cùng một bọn với bọn họ hay không?" Phong Khả Nhi lập tức lùi lại, cảnh giác nhìn vào Thẩm Tường.

"Ta đương nhiên không phải cùng một bọn với bọn họ, ngược lại có phần thù với bọn họ, ta biết bọn họ đang tìm thứ trân quý nào đó, cho nên ta thử xem xem có thể tìm được trước bọn họ hay không." Thẩm Tường nói.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment