Đan trưởng lão đột nhiên tới mà đi thì cũng nhanh. Thẩm Tường nhìn thấy đồ vật trong túi trữ vật mà sững sờ, Vô Sắc Linh Chi là lung linh đặc sắc, giống như là được điêu khắc ra từ thủy tinh vậy, bên trong ẩn chứa linh khí ngũ hành, hơn nữa còn dung hợp linh khí ngũ hành cùng một chỗ, biến thành linh khí không màu, hắn cảm thấy cái này rất giống với Càn Khôn chân khí của hắn.
Ngũ Diệp thảo, mọc ra năm cái lá nhỏ có màu sắc khác nhau, chỉ có hai gốc, mà Vô Sắc Linh Chi thì cũng chỉ có hai mảnh, hai hạt Ngũ Thải Liên tử, đây đều là những thứ mà Đan trưởng lão vì hắn mà tìm kiếm, điều này làm cho hắn rất cảm động. Hắn quyết định sau khi trở về, đưa một chút đồ vật cho Đan trưởng lão.
Tuy rằng đây là một nữ nhân thần thần bí bí, nhưng Thẩm Tường dần dần có ấn tượng tốt đối với nàng.
Mặt trời mới lên ở hướng đông, ánh mặt trời chiếu ở trên mặt đất, cảnh tượng này có ý nghĩa là giải thi đấu luyện đan bên trong Phương Hiêu thành sắp bắt đầu, Thẩm Tường là thi đấu cấp cao, cũng là một người nhỏ tuổi nhất đi tham gia tranh tài cao cấp, còn là một người vừa mới tấn cấp Luyện đan sư ngũ đoạn.
Người tham gia thi đấu cấp cao không nhiều, nhưng người đến đây quan sát thì lại là nhiều nhất, bốn phía đài thi đấu đều vây kín người, ở phía trên chỉ có ba mươi cái bàn thấp, nói rõ người tham gia thi đấu cao cấp chỉ có ba mươi người, mà người tham gia thi đấu cấp thấp và cấp trung thế nhưng đều là hơn trăm, cho nên đấu trường cũng rất lớn.
"Mẹ nó, Thẩm lão đệ đến cùng là có tới không? Làm sao mà đều không nhìn thấy hắn!" Chu Vinh buồn bực nói, toàn bộ quảng trường đều đang chen lấn xô đẩy chật như nêm cối, có thể nói là người đông nghìn nghịt, cuộc so tài này thế nhưng là nội dung then chốt đợt thịnh hội này của Đan Hương Đào Nguyên.
Vân Tiểu Đao, Từ Vĩ Long, huynh đệ Lôi Thị còn có Liên Minh Đông cũng đều ở chỗ này, bọn họ chen trong đám người, ngừng chân nhìn lấy ở trên lôi đài thi đấu cấp trung kia, người ở phía trên đều đến đông đủ, nhưng không thấy bóng dáng của Thẩm Tường đâu.
Dược Hải Sinh và Ngô Thiên Thiên đều có mặt ở trên sàn thi đấu cấp trung, đặc biệt là Ngô Thiên Thiên, nữ Luyện đan sư tuyệt sắc khuynh thành trẻ đẹp này thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người, nữ Luyện đan sư rất ít gặp, tuy nhiên bình thường đều là có thành tựu lớn, ví dụ như chưởng môn của Đan Hương Đào Nguyên và Đan trưởng lão của Thái Vũ môn, đều là nữ Luyện đan sư, hơn nữa lại là Luyện đan sư đỉnh tiêm trên Thần Võ đại lục.
"Mấy người ngớ ngẩn các ngươi, tranh thủ thời gian nhìn đấu trường thi đấu cấp cao, tiểu tử Thẩm Tường này ở bên đó." Hách Đông Thanh hô, giọng nói của hắn không chỉ để mấy người Vân Tiểu Đao nghe được mà rất nhiều người khác cũng nghe được, bọn họ đồng loạt nhìn về phía đấu trường thi đấu cấp cao.
Chẳng mấy chốc, thân hình cao lớn khôi ngô kia của Thẩm Tường đã được bọn họ tìm thấy, Thẩm Tường vậy mà xuất hiện ở trên sàn thi đấu cấp cao, tin tức này một truyền mười mười truyền trăm, lập tức khiến cho toàn bộ đấu trường trở nên sôi trào.
Từng tiếng thán phục bộc phát rộ lên, bởi vì Thẩm Tường có thể đứng ở trên sàn thi đấu cấp cao liền mang ý nghĩa Thẩm Tường ít nhất đã là Luyện đan sư ngũ đoạn, tuổi còn trẻ mà đã là Luyện đan sư ngũ đoạn, cái này nhưng làm cho mấy người Vân Tiểu Đao bị dọa cho phát sợ.
"Không thể không bội phục người trẻ tuổi kia, nhưng hắn làm như vậy cũng không phải là hành động sáng suốt."
"Không sai, xem ra hắn là vừa mới trở thành Luyện đan sư ngũ đoạn, mà ở trên sàn thi đấu cấp cao thì đều là ngũ đoạn và lục đoạn, hắn vừa mới bước vào Luyện đan sư ngũ đoạn, cho nên rất bất lợi đối với hắn, những Luyện đan sư trên đài kia nào có ai không phải Luyện đan sư nổi danh đâu?"
"Quả nhiên vẫn là quá trẻ tuổi!"
"Ha ha, lần này người thi đấu trung cấp nên mừng, bởi vì bớt đi một cái đối thủ lợi hại như vậy."
"..."
Nghe tiếng bình luận ầm ĩ của mọi người ở phía dưới, mấy người Vân Tiểu Đao biết Thẩm Tường hiện tại đi tham gia tranh tài cao cấp là rất bất lợi, bọn họ cũng âm thầm trách cứ Thẩm Tường vậy mà lại lỗ mãng như vậy.
Đôi mắt Ngô Thiên Thiên lóe ra vẻ khác thường, nhìn lấy bóng lưng của Thẩm Tường mà trong lòng khe khẽ thở dài, nàng vốn là có thể ở chỗ này đọ sức với Thẩm Tường một phen, nhưng vẫn là chênh lệch một cái cấp bậc.
Dược Hải Sinh cũng thở dài, hắn không nghĩ tới tiểu sư phụ của chính mình này vậy mà lại yêu nghiệt như thế, thế mà đã lẻn tới cấp bậc Luyện đan sư ngũ đoạn rồi.
Liên Thường Vận cũng ở nơi đây, hắn tuy rằng bị Thẩm Tường đả thương, nhưng bị thương không phải rất nghiêm trọng, phụ thân hắn là Đảo chủ Liên Hoa đảo có rất nhiều linh đan diệu dược, cho nên trong vài ngày đã khôi phục hoàn toàn. Hắn nhìn thấy mũ nhân tuyệt sắc như Ngô Thiên Thiên vậy mà cũng dùng ánh mắt ái mộ mà nhìn Thẩm Tường ở đằng xa, điều này làm cho hắn càng ghen ghét hơn, trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng.
Ở trước đây không lâu, bên trong Thái Vũ môn đã nghe đồn Thẩm Tường và Ngô Thiên Thiên là một đôi, chỉ cần những ai để ý tới Thẩm Tường thì đều biết, Liên Thường Vận nghĩ tới đây, hung hăng xiết chặt nắm đấm, hận không thể đánh nát đầu của Thẩm Tường.
Mấy người Vân Tiểu đao tìm một nơi có thể quan sát được cả thi đấu cấp trung và thi đấu cấp cao, lúc này Lý phu nhân đã đứng ở trên đài thi đấu cấp cao tuyên bố nội dung thi đấu của cửa thứ nhất.
"Cơ bản nhất của Luyện đan sư chính là hỏa diễm, cửa thứ nhất chính là so đấu hỏa diễm, xem hỏa diễm của ai lợi hại hơn, ai có bản lĩnh cao cường trong việc khống hỏa."
Lúc Lý phu nhân đang thông báo nội dung thì có một số người đi đến đấu trường, ở trên cái bàn rộng lớn ở trước mặt mỗi người được đặt vào một cây sáp (nến được làm từ sáp) cao cỡ gần nửa người.
"Trước mặt các ngươi là những cây sáp, ở bên trong có một vài hạt băng đỏ màu nhỏ kích cỡ bằng hạt gạo, các ngươi phải đốt hết cột sáp này, sau đó lấy hạt băng nhỏ màu đỏ ra, để vào bên trong một cái hộp băng, trong mỗi một cây sáp đều có một trăm hạt băng nhỏ, ở trong khoảng thời gian giới hạn những người lấy được hạt băng nhỏ màu đỏ ra ít nhất thì sẽ bị loại."
Thẩm Tường phóng xuất thần thức ra, nhìn rất rõ ràng cây sáp trước mặt này, bên trong quả thực có một số hạt băng đặc chế, ở dưới tình huống bình thường là rất khó hòa tan, nhưng chạm đến hỏa diễm thì sẽ lập tức bị hòa tan.
Mỗi một cửa ải thì của thi đấu cấp cao sẽ loại năm người, mỗi một cửa ải của thi đấu cấp trung thì loại mười lăm người, thi đấu cấp thấp là nhiều người nhất cho nên mỗi một cửa ải sẽ đào thải hai mươi người.
Thẩm Tường bây giờ có thể xác định là, thi đấu này có rất nhiều cửa ải, tuy nhiên cửa thứ nhất này đối với hắn mà nói thì là chuyện nhỏ.
Tranh tài còn chưa có bắt đầu, đây là muốn để người tham gia thi đấu chuẩn bị sẵn sàng, Thẩm Tường cũng nhân lúc này mà đánh giá người dự thi, lúc buổi tối Đan trưởng lão đã cho hắn tư liệu của những người này, ngoại trừ mấy người ra, những người khác đều là Luyện đan sư tương đối nổi danh trong Thần Võ đại lục.
Trong đó Luyện đan sư của Đan Hương Đào Nguyên, Liên Hoa đảo là chiếm nhiều nhất, Đan Hương Đào Nguyên có tám người, Liên Hoa đảo thì có bảy người, những người khác thì một số là của Chân Vũ môn, Thú Vũ môn và Ngạo Kiếm tông, những Luyện đan sư này là do các môn phái đó bồi dưỡng đều là Luyện đan sư lực đoạn.
Sau khi Thẩm Tường nhìn qua tư liệu của những người này, mới biết được đứng ở trên sàn thi đấu này chỉ có một mình hắn là Luyện đan sư ngũ đoạn, hơn nữa còn là cấp thấp, hắn biết tại sao những người này đều không thèm để hắn vào trong mắt, bởi vì những Luyện đan sư lục đoạn này căn bản không sợ một tên Luyện đan sư ngũ đoạn cấp thấp.
Thẩm Tường nhìn thấy Luyện đan sư lục đoạn không có danh tiếng gì kia, trên tư liệu biểu hiện, những người này rất có thể là do môn phía Tiêu Dao Tiên Hải kia phái tới.
"Thời gian chuẩn bị đã hết, bắt đầu!" Lưu phu nhân tuyên bố tranh tài bắt đầu, toàn bộ đấu trường cũng trở nên yên tiĩnh lại, đều chăm chú nhìn lên các Luyện đan sư trên sàn thi đấu, những Luyện đan sư này ở trong lòng bọn họ đều là tồn tại cao cao tại thượng, bây giờ có thể nhìn thấy bọn họ thi đấu tranh tài ở khoảng cách gần như vậy, không nhiều thì ít cũng để người cảm thấy kích động và hưng phấn.
Cửa thi đấu thứ nhất nói khó không khó, nói đơn giản cũng không đơn giản, cái này không chỉ là khảo nghiệm hỏa diễm đồng thời còn khảo nghiệm thần thức đối với việc khống hỏa.
Sau khi phóng thích ra hỏa diễm, đông đảo Luyện đan sư mới biết được cái cây sáp này không phải là sáp bình thường, rất khó nung chảy, tăng lớn hỏa diễm thì bọn họ lại lo lắng ảnh hưởng đến những hạt băng nhỏ màu đỏ mảnh mai ở bên trong, điều này làm cho rất nhiều người đều rất nhức đầu.
Đốt cũng không được mà không đốt cũng không xong, chỉ có một số người rất có tự tin đối với hỏa diễm và thần thức của mình thì mới dám buông tay ra đốt. Thẩm Tường chính là một trong số đó, hỏa diễm của hắn là mạnh nhất, nóng đến làm cho một số người dưới đài phải toát ra mồ hôi, mà những người này cũng đều thay Thẩm Tường vuốt vuốt mồ hôi một cái, phương pháp dùng hỏa của hắn như vậy chẳng lẽ không sợ thiêu hủy luôn cả hạt băng nhỏ ở bên trong sao?
P/S: Ta thích nào... chương 1.