Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 305 - Chương 305 - Qua Cửa Hoàn Mỹ

Chương 305 - Qua cửa hoàn mỹ
Chương 305 - Qua cửa hoàn mỹ

Trông thấy một số Luyện đan sư còn chưa có phỏng hỏa để đốt, Lý phu nhân hô: "Bên trong cái đồng hồ này cát đang trôi xuống, cát trôi hết coi như hết giờ, các ngươi không thi đấu thì coi như tự động bỏ quyền, đều phải bị loại."

Thẩm Tường nhìn cái đồng hồ cát kia một cái, có thể cần khoảng nửa canh giờ thì mới trôi hết. Thời gian rất là cấp bách, bởi vì một cây sáp này rất khó đốt cháy, lúc đốt cháy còn cần phải vô cùng cẩn thận, bằng không thì sẽ thiêu hủy toàn bộ hạt băng ở bên trong.

Ở bên trong ba cái đấu trường thì chỉ có toàn bộ Luyện đan sư ở trận thi đấu cấp cao đã phóng hỏa diễm ra, hai cái đấu trường khác thì một số Luyện đan sư còn đang do dự, tuy nhiên bọn hắn cũng không muốn đến đây thi đấu bị loại bởi vì không thi đấu.

Nhiều Luyện đan sư như vậy cùng lúc phóng xuất chân khí chi hỏa ra, làm cho cả đấu trường đều như là cái lồng hấp, rất nhiều người đều chịu không được, toàn thân đều bị mồ hôi thấm ướt đẫm, chỉ có một số võ giả có thực lực không tệ có thể sử dụng chân khí ra để ngăn cản.

Mỗi người đều thận trọng đốt cây trụ sáp kia, có người thì từ phía trên đốt một chút xíu, có người thì từ bên cạnh, đều chỉ là phóng xuất ra một chút xíu ngọn lửa cẩn thận mà đốt.

Duy chỉ có phương pháp đốt của Thẩm Tường là rất kinh người, vậy mà phóng xuất ra hỏa diễm bọc nguyên cả cái cây trụ sáp lại, hơn nữa hỏa diễm còn rất lợi hại, Luyện đan sư cùng một sàn thi đấu với hắn đều có chút chịu không nổi, đồng thời cũng sợ hãi thán phục loại hỏa diễm kinh khủng này của Thẩm Tường, tuy nhiên bọn hắn cho rằng Thẩm Tường dùng phương pháp đốt này đến cuối cùng sẽ chẳng thu hoạch được một hạt băng nào cả.

Thẩm Tường nhìn ở trên hai đấu trường khác một chút, nhìn các trụ sáp ở ba cái đấu trường có sức nóng khác nhau, thi đấu cấp cao có mức độ nóng cao nhất.

Hoa Hương Nguyệt ở Đan Hương tháp tầng mười hai nhìn xem, nàng ta ngồi ở phía trước một cái cửa sổ thấp, trong tay cầm một chén trà thơm, rất nhàn nhã. Nàng ta nhìn thấy loại hỏa diễm kia của Thẩm Tường thì lầm bầm nói ra: "Tiểu tử này vẫn luôn loạn như vậy, có Hỏa Hồn mà còn dám đốt như vậy, hắn không phải sẽ thua trận như thế này chứ!"

Liễu Mộng Nhi đến, cũng ngồi ở bên cạnh cửa sổ thấp, cầm lên một chén trà thơm nhấp một ngụm, cười nói: "Nếu không chúng ta đánh cược một lần?"

"Không chơi, tiểu tử này có nhiều biến số lắm." Hoa Hương Nguyệt cười quyến rũ một tiếng, sờ lên mặt khuôn mặt của Liễu Mộng Nhi: "Mộng Nhi tỷ, ngươi chắc chắn sẽ cược cho tiểu tình nhân của ngươi thắng, đúng hay không?"

Liễu Mộng Nhi cao quý đoan chính ở trước mặt Hoa Hương Nguyệt cũng trở thành giống như thiếu nữ, nàng ta mắc cỡ tới đỏ mặt, nũng nịu nhẹ nói: "Ngươi chắc chắn là đang ghen!"

Liễu Mộng Nhi lừa Thẩm Tường nói nàng quay trở về Thần Binh Thiên quốc, chính là vính tránh Thẩm Tường đi, nàng ta biết nàng ta bây giờ nếu như không rất thân cận với Thẩm Tường thì tình cảm của hai người sẽ trở nên sâu đậm hơn, nói không chừng có một ngày sẽ làm ra một số chuyện đi quá giới hạn chứ đừng nói nàng ta bây giờ không thể theo tâm trạng mà làm bậy, Thẩm Tường là nam nhân của hai đồ đệ của nàng ta, nàng ta đối với chuyện này vẫn luôn rất rầu rĩ.

Nàng ta trước tiên cần phải vượt qua Niết Bàn kiếp, mới có thể đi xử lý chuyện tình cảm phức tạp này, bởi vì thời điểm độ kiếp có khả năng sẽ thất bại, nàng ta không muốn để cho Thẩm Tường đến lúc đó bởi vì nàng mà thương tâm! Hơn nữa cũng sẽ cho để lại bóng ma cho Thẩm Tường, đặc biệt là ở lúc độ Niết Bàn kiếp.

"Chuyện của ngươi đến cùng còn muốn giấu diếm hắn đến bao lâu?" Liễu Mộng Nhi hỏi, nàng ta hiển nhiên biết một số bí mật của Hoa Hương Nguyệt, hơn nữa còn là một số bí mật mà Thẩm Tường muốn biết.

"Chờ lúc hắn lợi hại hơn ta, ta sẽ nói cho hắn biết! Mộng Nhi, nói không chừng đến lúc đó chúng ta có thể trở thành tỷ muội, sức hấp dẫn của tiểu tử này thật sự là quá lớn, lòng ta cũng có phần dao động, hì hì..." Hoa Hương Nguyệt cười duyên nói.

Đang trong thi đấu Thẩm Tường tự nhiên không biết có hai mỹ nhân đang đàm luận về hắn, vẻ mặt của hắn tuy rằng thành thật, nhưng thi thoảng sẽ quét qua một chút trên người những mỹ nữ đang đổ mồ hôi nhễ nhại ở bên trong đấu trường, đặc biệt là những người có dáng vẻ tốt một chút, hắn đều là nhìn bằng hai mắt, cái này có thể để cho hắn càng có thêm cảm xúc mạnh mẽ để thi đấu.

Luyện đan sư tham gia dự thi, mỗi một người đều hết sức tập trung vào việc đốt cháy cây trụ sáp, cũng chỉ có hắn ba tâm hai ý, hắn làm như vậy chỉ là bởi vì thi đấu ở cửa ải này đối với hắn mà nói thì một chút khiêu chiến cũng không có, bởi vì ở lúc luyện đan, trình độ khống chế đối với hỏa diễm của hắn còn yêu cầu cao hơn, trận đấu này ở trong mắt hắn giống như chơi đùa mà thôi.

Hạt băng màu đỏ nhỏ bằng hạt gạo ở bên trong cột sáp đều được hắn dùng thần thức phong tỏa lại, hắn tùy tâm khống chế hỏa diễm dung hợp với hắn, những hỏa diễm này giống như là một phần thân thể của hắn vậy, khống chế tự nhiên muốn làm gì thì làm.

Trong ba cái đấu trường, Thẩm Tường làm cho người khác đặc biệt chú ý, bởi vì hắn thả ra rất nhiều hỏa diễm, hơn nữa còn bọc cả cột sáp lại, nhìn thoáng qua một cái là có thể thấy được.

Đột nhiên, hỏa diễm trước mặt Thẩm Tường biến mất không thấy, toàn trường lập tức bộc phát ra tiếng bàn tán xôn xao, đồng thời bộc phát ra từng đợt kinh hô, bởi vì cột sáp kia không thấy mà lơ lửng nở trước mặt Thẩm Tường lại có rất nhiều hạt băng màu đỏ có kích thước bằng hạt gạo, theo sự khống chế của Thẩm Tường, những hạt băng kia toàn bộ đều rơi vào bên trong cái hộp băng đặc chế kia.

Cột sáp bị hỏa diễm của Thẩm Tường bao bọc sau một khoảng thời gian thì đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, thật giống như ảo thuật, sau đó thì xuất hiện rất nhiều hạt băng màu đỏ, cảnh tường này làm người ta nhìn mà than thở.

"Một trăm hạt!" Đây là tự mình Lý phu nhân tới đếm mà ra. Thần thức của nàng ta quét qua xác nhận số lượng, nàng ta cũng là một mặt kinh ngạc.

Thẩm Tường hoàn thành trận đấu này nhanh nhất hơn nữa còn là thông qua cửa thứ nhất một cách hoàn mỹ nhất, điều này tạo ra áp lực rất lớn cho những Luyện đan sư khác, trước đó bọn họ còn cho rằng đầu óc Thẩm Tường có bệnh, nhưng bây giờ lại phát hiện chính bọn họ mới là kẻ ngu ngốc, thế mà mắt chó đi coi thường người khác!

Thẩm Tường vẫn ngồi ở trên sàn thi đấu, hắn nhìn sang đấu trường của thi đấu cấp trung, ở nơi đó có Dược Hải Sinh đồ đệ của hắn, còn có Ngô Thiên Thiên bạn tốt của hắn. Hai người này đều là Luyện đan sư không tệ của Thái Vũ môn, đặc biệt là Ngô Thiên Thiên, tiến bộ rất là kinh người, mặc dù là Luyện đan sư tam đoạn, nhưng lại đã biết luyện chế Chân Nguyên đan, Thẩm Tường suy đoán nàng ta có thể ở trong vòng một hai năm nữa là tấn cấp tới Luyện đan sư tứ đoạn.

Sau khi Ngô Thiên Thiên học tập ẩn giấu màu sắc của hỏa diễm với Đan trưởng lão thì cũng không có để lộ ra loại hỏa diễm màu xanh lam kia của nàng ta, lúc này hỏa diễm của nàng ta cũng làm cho hơn trăm tên già trẻ Luyện đan sư ở giữa sàn thi đấu cấp trung phải xấu hổ, Hỏa Hồn chính là quý tộc trong các loại hỏa, cho nên Ngô Thiên Thiên phóng ra hỏa diễm lộ ra khí tức không giống bình thường.

Mà của Thẩm Tường chính là Thiên Dương chi hỏa, so với hỏa diễm của Ngô Thiên Thiên còn cao hơn nhiều, đây không phải là quý khí mà là Vương giả bá khí.

"Không hổ là đệ nhất mỹ nhân của Thái Vũ môn, cái tư thái này liền cùng với Mộng Nhi tỷ, Hoa Hương Nguyệt, U U tỷ, Mị Dao tỷ đều là một cái cấp bậc, hơn nữa hiện tại nàng ta mới hơn ba mươi tuổi, bộ dáng càng là trưởng thành hơn..." Thẩm Tường nhìn vào cơ thể mềm mại mỏng manh của Ngô Thiên Thiên và suy nghĩ về đó.

Khiến người không ngờ chính là Thẩm Tường vừa mới xong không lâu thì Ngô Thiên Thiên cũng giống như Thẩm Tường, để cả cây cột sáp biến mất, lấy ra một trăm hạt băng màu đỏ, thông qua cửa thứ nhất một cách hoàn mỹ. Hai người này đều là đệ tử Thái Vũ môn!

Ngô Thiên Thiên vừa hoàn thành thì nhìn về phía Thẩm Tường, nàng ta nghịch ngợm thè lưỡi đối với Thẩm Tường, sau đó nở ra nụ cười ngọt ngào rất xinh đẹp.

Trông thấy Ngô Thiên Thiên và Thẩm Tường liếc mắt đưa tình, trong lòng Liên Thường Vận hận đến nhỏ máu, tuy rằng hắn chơi qua rất nhiều nữ nhân xinh đẹp, nhưng chút nữ nhân đó đều chỉ có chút hình dáng và vẻ mặt mà thôi, không có ai có địa vị gì, đều là vì của cải của hắn mà đến, điều này làm cho hắn không có một chút cảm giác chinh phục nào cả.

Mà loại ngọc nữ cao cao tại thượng giống như Tiết Tiên Tiên và Ngô Thiên Thiên thì có sức hấp dẫn rất lớn đối với mấy thể loại công tử ca này.

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment