Hiện tại hắn còn thừa hai viên, hắn đưa hai viên này cho tỷ muội Mỹ Cảnh ăn vào, nếu các nàng tăng lên, sau này việc trồng trọt Ngạo Thế Càn Nguyên Quả thụ sẽ càng nhanh hơn, ở trong lúc các nàng tu luyện, Thẩm Tường và Phong Khả Nhi tiếp tục cùng nhau luyện chế Ngạo Thế Càn Nguyên đan.
Bọn họ luyện chế ra một viên Ngạo Thế Càn Nguyên đan cần khoảng thời gian hơn hai năm, có thể ba mươi thnags, đối với bên ngoài mà nói thì cũng chỉ trôi qua một tháng mà thôi.
"Tiểu Khả, ta tính toán thử một mình luyện chế Ngạo Thế Càn Nguyên đan." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi chỉ cần giúp ta phá hủy linh văn bên ngoài của Ngạo Thế Càn Nguyên đan là được rồi."
"Được!" Phong Khả Nhi khẽ gật đầu.
Thẩm Tường lần đầu tiên tự mình luyện chế Ngạo Thế Càn Nguyên đan, quá trình vô cùng gian nan, nếu như liên thủ với Phong Khả Nhi, hắn cũng chỉ cần khoảng ba mươi tháng là có thể hoàn thành một viên, nhưng bây giờ lại dùng tới sáu mươi tháng, mất nhiều thời gian hơn gấp đôi.
"Không tệ lắm, không có ta mà vẫn có thể luyện chế ra được, ta còn tưởng rằng một mình ngươi là không cách nào luyện chế ra được." Phong Khả Nhi cười hì hì nói.
"Ta bây giờ thế nhưng là đã tu luyện ra Ngạo Thế Thần thể rồi có được hay không, luyện chế ra tới vẫn là rất dễ dàng." Thẩm Tường hừ một tiếng, hắn chỉ không có lực lượng phong ấn rất mạnh kia của Phong Khả Nhi, hắn cảm thấy nếu như mình sử dụng Lục Đạo Thần kính, chắc là có thể đề cao tốc độ.
Hắn lấy ra một trái Ngạo Thế Càn Nguyên quả, chuẩn bị bắt đầu luyện chế, đột nhiên cảm nhận được có một trận rung động khe khẽ truyền tới.
Hiện tại hắn thế nhưng là đang trốn ở sâu dưới mặt đất, có loại chấn động này thì mang ý nghĩa trên mặt đất đang có người chiến đấu, nói không chừng chính là loại Thiên Cổ Thú nhân cường đại kia.
"Không biết có phải là Thiên Cổ Thú nhân đang chiến đấu ở trên hay không, có chút lo lắng sẽ lan tới gần chỗ chúng ta." Thẩm Tường nhìn lên trên một chút, lúc này nơi hắn ở là một gian nhà đá, hắn ở chỗ này cũng đã được một đoạn thời gian, nhưng cho tới nay đều chưa từng có động tĩnh như vậy.
"Đi lên xem một chút thì biết, thực lực của ngươi bây giờ cũng không yếu, cho dù gặp phải một tên Thiên Cổ Thú nhân như lần trước, ngươi cũng có thể chạy trốn." Phong Khả Nhi nói.
"Vậy cũng đúng!" Thẩm Tường thu hồi Thiên Sáng Đỉnh lô, chuẩn bị đi lên hít thở không khí.
Ngay lúc hắn đang định hành động, gian nhà đá hắn ở đột nhiên rung động mạnh một trận, phịch một tiếng, tường đá của gian nhà đá bị thứ gì đó phá vỡ, một người lắn vào trong.
Thẩm Tường không nghĩ tới vậy mà lại có người tìm tới nơi này, Phong Khả Nhi càng cảm thấy khó có thể tin, bởi vì nàng ta thế nhưng là sử dụng rất nhiều lớp lực lượng phong ấn che giấu chỗ này đi, theo lý thuyết, người bên ngoài là không cách nào tìm được tới nơi này mới đúng, nhưng bây giờ lại có người đi vào rồi.
"Ngươi ... ngươi là người gì!" Thẩm Tường vội vàng hỏi, đã gọi Cửu Tiêu Thần kiếm ra.
"Người trẻ tuổi, bình tĩnh!" Người kia đứng lên, vội vàng phủi bụi trên người hắn, đây là một người đàn ông trung niên, trên mặt có hai cái ria, dung mạo của hắn rất bình thường, có điều hai cái ria mét của hắn kia lại rất làm cho người khác để ý tới, hắn trông thấy Thẩm Tường đang nhìn vào râu của hắn thì cười, vuốt vuốt chòm râu.
"Ngươi là Thiên Cổ Thú nhân!" Thẩm Tường cảm ứng được khí tức trên người hắn, hô lớn như gặp phải đại địch, Thiên Cổ Thú nhân thế nhưng là rất lợi hại, cho dù hắn bây giờ đã tu luyện ra Ngạo Thế Thần thể, nhưng đối mặt với loại Thiên Cổ Thú nhân siêu cường kia, hắn vẫn phải cẩn thận từng ly từng tí một.
"Ngươi vậy mà biết ngoại hiệu của chúng ta." Trung niên cũng cảm thấy kinh ngạc, có điều hắn lại cười nói: "Ngươi chớ có sợ ta, ta chỉ là một Thiên Cổ Thú nhân rất nhỏ yếu."
"Thật sao? Nhưng ngươi lại có thể đi tới chỗ này!" Thẩm Tường cũng không tin vào chuyện ma quỷ của hắn, phong ấn của Phong Khả Nhi như thế nào hắn hiểu rất rõ, ba lớp trong ba lớp ngoài là kết giới và phong ấn, bao bọc gian nhà đá này từng lớp từng lớp, nhưng vẫn bị tên gia hỏa này tìm được, hơn nữa hắn còn chùi vào được trong này.
"Ngươi cảm thấy ta rất mạnh sao?" Trung niên cười nói: "Ta gọi là Trần Tài, ngươi có thể gọi ta là A Tài cũng được."
"Này, ta và ngươi có quen nhau sao!" Thẩm Tường trông thấy tên trung niên này cười hì hì làm quen với hắn, còn muốn đi tới vỗ vào bả vai của hắn, hắn vội vàng lùi lại mấy bước.
"Ta thự sự không có ác ý a! Ta biết Thiên Cổ Thú nhân chúng ta có tiếng xấu, nhưng ta là Thiên Cổ Thú nhân tốt a, nhân loại các ngươi không phải cũng có người tốt người xấu sao?" Trần Tài cười nói: "Nếu như ta thật có ác ý, ta sớm đã động thủ đánh ngươi rồi."
"Ngươi còn nói ngươi rất yếu, thế nhưng ngươi có thể đánh thắng được ta." Thẩm Tường hừ một tiếng: "Ta và ngươi không quen nhau, ta cũng không muốn làm quen với ngươi, ngươi đi nhanh đi! Ngươi làm hỏng nơi này của ta ta không trách ngươi."
"Thì ra là thế, ta sửa lại cho ngươi là được rồi a!" Trần Tài nhìn vào lỗ thủng vừa được hắn tạo ra, sau đó khẽ gật đầu, phất tay đánh ra một đám sương mù màu xám, đám sương mù này sau khi che lại cái lỗ thủng kia thì hút đống đất đá vụn ở trên mặt đất kia tới, chỉ trong chớp mắt lỗ thủng kia đã được hắn che lại.
"Ngươi ... ta bảo ngươi rời khỏi nơi này." Thẩm Tường lúc này dùng kiếm chỉ vào Trần Tài.
"Người trẻ tuổi không nên kích động ... kiếm của ngươi rất lợi hại, ở trên hình như được bôi Vạn Đạo Thần thổ vào, đúng không?" Trần Tài quan sát Cửu Tiêu Thần kiếm trong tay Thẩm Tường một cách cẩn thận, đột nhiên ngạc nhiên nói.
"Đúng!" Thẩm Tường gật đầu nói: "Ngươi đi nhanh đi, ngươi ở chỗ này làm ta cảm thấy rất không yên tâm."
"Vạn Đạo Thần thổ của ngươi bôi lên trân đó, quả thực chính là lãng phí a, nếu như để cho ta làm mà nói, ta có thể để thanh kiếm này của ngươi trở nên lợi hại hơn nữa." Trần Tài nói ra: "Thật đúng là chà đạp Vạn Đạo Thần thổ a!"
Trần Tài vừa lắc đầu vừa thở dài, đau lòng như thể mình bị cắt mất miếng thịt vậy.
Phong Khả Nhi ở bên trong U Dao sơn trang, sau khi nghe thấy những lời này thì lập tức cảm thấy rất khó chịu, lập tức chạy từ trong ra, hừ nói: "Ngươi cái gia hỏa nhếch nhác này đến cùng là ai, Vạn Đạo Thần thổ chính là ta bôi vào trên thân kiếm, chẳng lẽ đó không phải là phương pháp sử dụng tốt nhất sao? Vạn Đạo Thần thổ cũng không thể dung luyện, cộng với thanh kiếm này của hắn vốn đã bị hư hại, ta chỉ thoa lên để sửa chữa mà thôi."
"Hóa ra là tiểu nha đầu nhà ngươi làm, khó trách, khó trách ... Có thể tha thứ." Trần Tài cười nói, muốn đưa tay véo vào trên khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Phong Khả Nhi, lại bị Phong Khả Nhi gạt ra.
"Ta và ngươi không quen biết gì, đừng có mà véo ta." Phong Khả Nhi vội vàng trốn ra đằng sau Thẩm Tường, có chút tức giận, nàng ta nhanh chóng vỗ đôi cánh trong suốt xinh đẹp của mình.
"Nếu như là ngươi thì ngươi sẽ làm như thế nào?" Phong Khả Nhi chẳng qua chỉ cảm thấy giọng điệu của đối phương có chút không thích hợp, nhưng nếu như Trần Tài này luyện khí thực sự xuất sắc, nàng ta khả năng có thể cần phải học hỏi nhiều hơn.
Thẩm Tường còn chưa hiểu rõ mục đích tới đây của tên gia hỏa này!
"Tại sao ngươi tới đây? Ngươi tìm được nơi này như thế nào?" Thẩm Tường trầm giọng hỏi.
"Nơi này có khí tức linh văn rất mạnh, ta sinh ra đã có thể cảm ứng được linh văn, cho nên mới tìm tới đây, ban đầu ta còn tưởng rằng nơi này cất giấu bảo vật gì, không nghĩ tới sau khi tiến vào thì nhìn thấy ngươi ở chỗ này, gan ngươi cũng lớn đấy, bên ngoài có nhiều Thiên Cổ Thú nhân như vậy vậy mà ngươi cũng dám trốn ở chỗ này." Trần Tài cười nói: "Tuy nhiên ngươi yên tâm, mặc dù ta là Thiên Cổ Thú nhân, nhưng ta là Thú nhân tốt."
Thẩm Tường cũng không biết Trần Tài này mạnh cỡ nào, bởi vì hắn không cảm ứng được khí tức của Trần Tài, mà chỉ có thể cảm nhận được rằng đối phương có loại đặc thù của một Thiên Cổ Thú nhân mà thôi.
Ầm ầm!
Rung động mãnh liệt truyền tới, để Thẩm Tường nhướng mày: "Ở trên đang chiến đấu sao?"
P/S: Ta thích nào ... chương 1