Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3088 - Chương 3088 - Thú Nhân Luyện Kiếm

Chương 3088 - Thú nhân luyện kiếm
Chương 3088 - Thú nhân luyện kiếm

Trần Tài đặt tay vào trên tường đá, sau khi nhắm mắt lại thì khẽ gật đầu: "Là đang chiến đấu, nhưng ngươi không cần lo lắng, sẽ không ảnh hưởng đến nơi này, nơi này ngươi chọn rất tốt, hơn nữa bố trí trận pháp cũng rất tốt, những gia hỏa ngu xuẩn kia chắc chắn không thể nào phát hiện ra nơi này."

"Đúng rồi, những trận pháp lợi hại này là ngươi bố trí sao?" Trần Tài tò mò nhìn vào Thẩm Tường: "Trông ngươi không giống dáng vẻ biết bày trận, trên người ngươi cũng không có một chút khí tức linh văn nào."

Phong Khả Nhi nằm ở trên vai Thẩm Tường, bĩu môi nói:"Đều là bản cô nương bố trí, trên người của ta chẳng lẽ không có khí tức linh văn sao?"

Trần Tài càng cảm thấy thú vị hơn: "Thật không có chút nào, đây quả thật rất kỳ quái, lợi hại lợi hại!"

Sau khi Phong Khả Nhi được khen ngợi, trong lòng đột nhiên mừng thầm, thái độ của nàng đối với Trần Tài đã tốt hơn nhiều.

"Ngồi xuống đi, chúng ta nói chuyện với nhau thật tốt, ta thực sự không có ác ý gì." Trần Tài đảo khách thành chủ, lấy ra một cái bàn bảo Thẩm Tường và Phong Khả Nhi ngồi xuống.

Thẩm Tường đang định thu Cửu Tiêu Thần kiếm lại, chỉ thấy Trần Tài vội vàng hô: "Khoan đã đừng vội thu lại, đưa cho ta xem một chút!"

Thẩm Tường do dự một chút rồi mới đưa Cửu Tiêu Thần kiếm tới.

"Bản thân thanh kiếm này còn rất không tệ, nhưng quá yếu, sau đó bị làm hư hại, dẫn tới linh văn bên trong đã mất đi hiệu lực, hiện tại sử dụng Vạn Đạo Thần thổ, để cho linh văn bên trong phù hợp hoàn mỹ, thuận tiện đề cao cường độ của thân kiếm." Trần Tài nhẹ nhàng vỗ về Cửu Tiêu Thần kiếm mà nói.

Thẩm Tường và Phong Khả Nhi đều vội vàng gật đầu, tình huống của Cửu Tiêu Thần kiếm quả thực là như vậy.

"Thế này chẳng lẽ không tốt sao? Chúng ta không có nhiều Vạn Đạo Thần thổ, cho nên chỉ có thể dùng một chút nhỏ để bôi lên phía trên." Phong Khả Nhi mặc dù biết chỗ tốt của Vạn Đạo Thần thổ, nhưng vận dụng cụ thể như thế nào thì chính nàng cũng không được rõ ràng cho lắm.

"Ngươi chỉ là làm nóng rồi sau đó mới bôi lên trên, tuy rằng có thể để cho cường độ thân kiếm được đề cao lên, đây là cách dùng tương đối đơn giản, nhưng còn có cách dùng tốt hơn, chính là luyện Vạn Đạo Thần thổ vào bên trong thân kiếm, đồng thời dung hợp hoàn toàn với linh văn bên trong thân kiếm, để năng lượng của Vạn Đạo Thần thổ hóa thành linh văn, bằng cách này, thanh kiếm này có thể được đề cao lên càng nhiều hơn, là có thể kiên cố hơn." Trần Tài nói xong, chỉ thấy hai ngón tay của hắn đột nhiên biến thành màu vàng kim, lóe lên một trận ánh sáng vàng chói mắt.

Hắn dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy thân kiếm, sau đó tuốt một cái, chỉ thấy đầu ngón tay của hắn kẹp lấy một chút thứ màu vàng kim, chính là Vạn Đạo Thần thổ.

"Ngươi lấy Vạn Đạo Thần thổ ra a!" Phong Khả Nhi kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, ta dạy cho ngươi dùng Vạn Đạo Thần thổ như thế nào đi!" Trần Tài cười một tiếng: "Tuy rằng ta cũng không phải là rất hiểu cách sử dụng, nhưng ta cảm thấy dùng cách của ta còn muốn tốt hơn so với dùng cách của ngươi một chút."

Sau khi hắn nói xong, ngón tay nắm lấy mũi kiếm, phóng xuất ra loại ánh sáng màu vàng óng kia, để loại ánh sáng này bao trùm lên thân kiếm.

Chỉ trong chốc lát, thân kiếm đều được loại ánh sáng này bao trùm lên.

"Đi!" Hắn khẽ hô một tiếng, ánh sáng vàng trên thân kiếm biến mất, mà thân kiếm cũng thay đổi biến thành màu đỏ.

Thẩm Tường đã nhìn ra, ánh sáng vàng mà Trần Tài thả ra chính là Ngạo Thế Thần hỏa, hơn nữa còn rất đặc thù, ở vừa rồi, thời gian hắn sử dụng rất ngắn là đã thiêu đốt cho thân kiếm đỏ lên.

"Hiện tại ta phải luyện Vạn Đạo Thần thổ vào bên trong thân kiếm!" Trần Tài thu hồi nụ cười trên mặt, trở nên nghiêm túc hơn, hắn bổi Vạn Đạo Thần thổ vừa được lấy xuống lên trên hai bên thân kiếm một lần nữa, sau đó dùng bàn tay đập vào trên thân kiếm không ngừng, mỗi lần đập đều phóng xuất ra một cỗ lực trùng kích rất mạnh, nhưng cỗ lực trùng kích này chỉ chạm vào trên thân kiếm là biến mất.

Khống chế lại lực trùng kích một cách rất chuẩn xác, được sử dụng để đập vào các cạnh của thân kiếm, đánh Vạn Đạo Thần thổ bên ngoài vào bên trong thân kiếm.

Phanh phanh phanh, hắn đập vào thân kiếm không ngừng, dùng tới nửa canh giờ để đập mới ngừng lại, Cửu Tiêu Thần kiếm ban đầu là đỏ lên, lúc này trở thành nhạt dần dần.

"Được rồi!" Trần Tài trả Cửu Tiêu Thần kiếm lại cho Thẩm Tường, cười nói: "Bây giờ trông muốn tốt hơn so với trước a!"

Sau khi Phong Khả Nhi nhận lấy, quan sát cẩn thận một chút, gật đầu nói: "Thật đúng là tốt hơn nhiều, người thật lợi hại!"

"Quá khen quá khen!" Trần Tài cười cười nói nói: "Đúng rồi, các ngươi trốn ở chỗ này để làm cái gì?"

Cái mũi Trần Tài giật giật, nói: "Có một loại mùi rất kỳ quái, loại mùi này chắc là tới từ loại thực vật nào đó a!"

"Chúng ta ở đây ăn hoa quả, đã ăn xong rồi." Phong Khả Nhi nói, Thẩm Tường có thể luyện chế đan dược lợi hại như vậy, loại chuyện này nàng ta cũng sẽ không đi nói lung tung khắp nơi.

"Tình huống bên trên bây giờ sao rồi?" Thẩm Tường hỏi: "Chúng ta ở chỗ này đã được một đoạn thời gian, không biết tình huống ở bên trên."

"Thiên Cổ Thú nhân đánh nhau ở bên trên, vì trở thành Nhân Hoàng mà đánh tới đầu rơi máu chảy, thật sự là một đám gia hỏa đầu óc ngu si." Trần Tài lắc đầu cười một tiếng: "Ta cảm thấy nhàm chán cho nên đi tới chỗ này một chút, không nghĩ tới vậy mà có thể tìm được các ngươi, khó gặp được nhân loại của thế giới này a."

"Thiên Cổ Thú nhân là xuất hiện như thế nào a, đột nhiên xuất hiện một đám." Phong Khả Nhi hỏi.

"Chủ yếu là có một mảng lớn tảng đá rớt xuống từ Vạn Đạo chi thượng, mà chúng ta trước đây thì bị phong ấn ở bên trong những tảng đá đó, chúng ta là Thiên Cổ Thú nhân yếu nhược, cho nên được phái tới nơi này, mà mục đích là muốn thống trị nơi này, chỉ là không nghĩ tới mọi người vừa phá phong ấn ra, thì bắt đầu tranh đoạt địa bàn, hiện tại địa bàn tranh tới không sai biệt lắm, bắt đầu tranh đoạt tới chức vị cao nhất là Nhân Hoàng." Trần Tài nói.

"Các ngươi không thể rời khỏi Vạn Đạo lâm này? Các ngươi có phải là bị giới hạn ở bên trong một khu vực hay không?" Thẩm Tường hỏi.

"Đúng vậy, điều này chủ yếu bị ràng buộc bởi lực lượng pháp tắc của thế giới này, chúng ta trước mắt còn chưa cách nào rời khỏi nơi này, nhưng qua một đoạn thời gian nữa thì không thành vấn đề, bởi vì chỉ cần một khi Nhân Hoàng được sinh ra, mọi người sẽ cống hiến ra một phần lực lượng của chính mình, đưa cỗ lực lượng này cho Nhân Hoàng, sau đó Nhân Hoàng sẽ phá vỡ ràng buộc bởi lực lượng pháp tắc, đến lúc đó chúng ta là có thể rời khỏi nơi này." Trần Tài nói.

"Thiên Cổ Thú nhân có bao nhiêu gia hỏa giống như ngươi a? Ngươi trông khá là ôn hòa a, nhưng tại sao bọn họ lại hung tàn như vậy?" Phong Khả Nhi khẽ nói: "Làm cho nơi này tới rối tung rối mù lên, chúng ta trước đó còn thiếu chút nữa thì bị một lão giả tóc vàng giết chết."

"Lão giả tóc vàng sao? Gia hỏa này rất có thể sẽ trở thành Nhân Hoàng!" Trần Tài cười một tiếng nói: "Ta thế nhưng là kỳ hoa bên trong Thiên Cổ Thú nhân, lúc đầu ta cũng không muốn tới, chỉ là bất đắc dĩ vì tu vi của ta quá thấp, thích hợp tiến vào nơi này, cho nên mới bị ném xuống đây! Mà mục đích của chúng ta chính là vì phá hủy pháp tắc của Vạn đạo, còn như có thể thành công hay không thì ta không quan tâm chút nào."

Vốn Thẩm Tường muốn đi lên quan sát, nhưng bây giờ hắn cảm thấy không cần thiết, chiến đấu ở bên trên kịch liệt như vậy, sau khi đi lên nói không chừng sẽ bị ảnh hưởng tới.

Hắn lấy Lục Đạo Thần kính ra, muốn xem một chút xem có thể liên lạc được với Mộ Dung Hồng Liên hay không, hắn tính toán đi tới Mộ Dung gia một chuyến.

"Nha đầu Hồng Liên!" Thẩm Tường trông thấy Mộ Dung Hồng Liêm ở trong khu rừng bên ngoài Mộ Dung gia thì lập tức hô.

"Thẩm Tường ... gần đây ngươi sao rồi? Bên trong Vạn Đạo lâm là rất nguy hiểm, ngươi còn ở bên trong sao?" Mộ Dung Hồng Liên chờ đợi đã lâu, cuối cùng đã nghe thấy được giọng nói của Thẩm Tường xuất hiện ở trong đầu của nàng.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment