Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3096 - Chương 3096 - Thôn Phệ Cường Giả Thần Cấp

Chương 3096 - Thôn phệ cường giả Thần cấp
Chương 3096 - Thôn phệ cường giả Thần cấp

Mộ Dung Khải căn bản không biết vị lão tổ trước mắt này chính là Thẩm Tường giả trang, hắn rất cung kính đi theo sau Thẩm Tường.

Thẩm Tường đưa hắn vào trong sơn động, rồi sau đó đóng cửa đá lại.

"Lão tổ, trong này có hơi hỗn loạn, trước đó đều xảy ra chuyện gì rồi?" Mộ Dung Khải vội vàng hỏi, dáng vẻ rất quan tâm: "Ngài không có bị thương chứ!"

Thẩm Tường lấy ra cái tháp nhỏ bị hắn làm hỏng, đưa cho Mộ Dung Khải, nghiêm túc nói: "Tiểu quỷ Thẩm Tường này không nghe lời, ngươi nhìn tháp của ta này đều là hắn làm hỏng, ngươi nhìn kỹ một chút, hắn đến cùng là hủy hoại tòa tháp này như thế nào."

Mộ Dung Khải nhận lấy, quan sát trong ngoài rất cẩn thận, hắn cũng không nhìn ra được cái gì nhưng vẫn quan sát rất cản thận, hắn muốn phát hiện một vài thứ như vậy có thể đạt được sự khen ngợi tới từ lão tổ.

"Nhìn ra được gì chưa?" Thẩm Tường hỏi.

"Tạm thời chưa, thủ pháp vô cùng bí ẩn, ta lại quan sát kỹ một chút, ta bây giờ cũng chỉ phát hiện cái lỗ hổng kia mà thôi." Mộ Dung Khải nghiêm túc nói ra: "Cái lỗ hổng này giống như là từ bên trong thông ra bên ngoài, đến cùng là làm ra được như thế nào đây?"

"Là làm ra như thế này!" Thẩm Tường gọi Cửu Tiêu Thần kiếm ra, như thiểm điện đâm một kiếm về phía Mộ Dung Khải, thuận tiện phá hủy Thần Hải của Mộ Dung Khải.

"Lão tổ ... ngươi, tại sao!" Mặt mũi Mộ Dung Khải tràn đầy hoảng sợ, hắn không hiểu, tại sao lão tổ nhà mình lại ra tay độc ác với hắn như vậy.

"Bởi vì ta là Thẩm Tường a!" Thẩm Tường biến trở về dung mạo của mình, cười lên ha hả: "Lão gia hỏa kia còn chưa chết, ta giữ lại linh hồn của hắn, muốn tra tấn hắn một đoạn thời gian, ta lo lắng hắn sẽ quá cô độc, cho nên bắt ngươi đi cùng hắn!"

Mộ Dung Khải tuyệt đối không nghĩ tới, Thẩm Tường vậy mà giết ngược lại Mộ Dung Địch Hoa lão tổ cường đại như vậy, hơn nữa còn giả mạo Mộ Dung Địch Hoa thành công tới lừa hắn, làm phân tán sự chú ý của hắn sau đó đánh lén hắn, dẫn tới hắn trọng thương.

"Thẩm Tường ... ngươi ..." Mộ Dung Khải nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt với Thẩm Tường, lúc này hắn đã không cách nào động đậy, Thần Hải của hắn đã bị thương nặng.

"Đi vào chơi cùng lão già khốn kiếp kia đi." Thẩm Tường rút linh hồn của Mộ Dung Khải ra rồi ném vào một chỗ bên trong Lục Đạo Thần kính, ở nơi đó có một cái sát trận nhỏ, chuyên môn dùng để tra tấn linh hồn.

Hắn còn chưa định giết chết bọn họ, bởi vì bọn họ vừa chết cái là những lão tổ khác của Mộ Dung gia đều sẽ biết được ngay lập tức.

"Mộ Dung gia ... các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị Hạ gia diệt đi, nhưng vẫn là ta tới động thủ đi, có thể thoát khỏi một kiếp này hay không thì phải xem vào tạo hóa của các ngươi! Ta đồng thời cũng muốn cảnh cáo Hạ gia, đây chính là kết quả Hạ gia là kẻ địch của Thẩm Tường ta." Thẩm Tường đứng ở trên một ngọn núi cao, phóng xuất ra một cỗ khí thế uy vũ.

Sau khi mấy tên lão tổ bên trong Mộ Dung gia cảm ứng được thì đều thi nhau chạy tới.

"Địch Hoa, ngươi đang làm gì vậy?"

"Ngạo Thế Thanh Long vào tay chưa?"

Thẩm Tường nhìn vào hai lão giả mới tới một chút, nghiêm túc nói: "Các ngươi rời xa nơi đây đi, ta muốn thử một chút xem có thể thả đầu Ngạo Thế Thanh Long đó ra hay không, nếu tới lúc đó mà không thể khống chế được Ngạo Thế Thanh Long, các ngươi cũng không cần xuất thủ, nhưng tuyệt đối đừng làm Ngạo Thế Thanh Long bị thương, đây chính là con át chủ bài mà chúng ta dùng để đối phó với Hạ gia."

"Được rồi, chúng ta lập tức rời xa nơi này."

Mấy lão giả kia lúc này đều rất kích động, bởi vì Ngạo Thế Thanh Long đã rơi vào trong tay của bọn họ, nếu như thật được bọn họ khống chế, bọn họ căn bản không cần phải sợ Hạ gia, hơn nữa bọn họ cũng sẽ trở thành cường đại nhất trong Ngạo Thế gia tộc.

Sau khi Thẩm Tường lừa được bọn họ, không thể nín được cười, sau đó hắn thả Ngạo Thế Thanh Long ra, Ngạo Thế Thanh Long thông qua phiến đá vuông bên trong Lục Đạo Thần kính bay ra, toàn thân trở nên đỏ bừng, thiêu đốt lên hỏa diễm mãnh liệt, còn có một đối cánh lửa Chu Tước to lớn.

"Xích Hỏa Thần Long!" Thẩm Tường trông thấy Xích Hỏa Thần LOng lúc này còn muốn to lớn hơn rất nhiều so với trước đó, trong lòng mừng rỡ không thôi, lúc này trên bầu trời toàn bộ Mộ Dung thành đều bị thân thể Xích Hỏa Thần Long này che chắn.

Thân thể Xích Hỏa Thần Long phóng ra từng đợt khí tức nóng bỏng, theo thân long rung động, khí tức nóng rực từ trên không trùng đề xuống, nhấc lên biển lửa bao trùm cả tòa thành thị, trong nháy mắt, tòa Mộ Dung thành cổ xưa này đã bị hỏa diễm bao phủ.

Người trong thành thị trước đó nhìn thấy có gì đó không đúng nên đã thi nhau chạy trốn, mấy lão giả khác sau khi trông thấy sự cường đại của Xích Hỏa Thần Long, trong lòng phấn chấn kích động đồng thời cũng đang sơ tán những người còn lại trong Mộ Dung gia.

"Bắt đầu!" Thẩm Tường thầm vui, sau đó khống chế Xích Hỏa Thần Long rơi xuống trên mặt đất sôi trào, lập tức biến toàn bộ Mộ Dung thành trở thành một vùng phế tích, bị thiêu đốt trong biển lửa.

Hống hống hống...

Xích Hỏa Thần Long gào thét không ngừng, trong miệng phun ra từng quả cầu lửa ẩn chứa tia chớp, như là vô số sao băng rơi xuống, trải rộng xung quanh núi rừng của Mộ Dung thành, những quả cầu lửa ẩn chứa tia chớp này sau khi hạ xuống đều sẽ làm nổ tung ra một cái hố trời rất lớn.

"Địch Hoa, nơi này sắp bị hủy đi! Ngươi có thể khống chế được con rồng này không?"

"Ta có thể, các ngươi đi ra ngoài trước!" Thẩm Tường đã cảm nhận được sát khí trên người mấy lão giả kia đột nhiên tới, bọn họ cũng không phải là muốn giết Xích Hỏa Thần Long mà là muốn giết hắn, bởi vì Xích Hỏa Thần Long thực sự quá cường đại, bọn họ cũng muốn lấy được Ngạo Thế Thần thú cường đại như vậy.

"Ta thấy ngươi căn bản là không cách nào khống chế, bây giờ cũng chỉ có thể như vậy!" Vẻ mặt của một lão giả đột nhiên trở nên lạnh lùng, bổ một đao về phía Thẩm Tường với tốc độ rất nhanh, ai cũng không nghĩ tới hắn lại đột nhiên xuất thủ.

Mà sau khi Thẩm Tường cảm nhận được luồng sát khí này thì sớm đã có phòng bị, vội vàng lách mình tránh đi sau đó dịch chuyển tới trên đỉnh đầu của Xích Hỏa Thần Long.

"Các ngươi vậy mà muốn giết ta, cũng được!" Thẩm Tường gầm lên giận dữ, khống chế Xích Hỏa Thần Long phun ra lôi điện về phía vị trí của mấy lão tổ kia.

Xích Hỏa Thần Long tuy rằng cường đại nhưng thực lực của những lão tổ kia cũng không tầm thường, vậy mà có thể trực tiếp ngăn cản từng đạo thiểm điện (tia chớp, sấm sét).

"Những gia hỏa này phối hợp với nhau thì vẫn là rất mạnh, tạm thời ta không đánh lại bọn họ ..." Thẩm Tường nhìn lướt qua bên trong Mộ Dung bí cảnh, phát hiện chỗ này chỉ bị phá hủy một chút nhỏ.

"Trần Tài, tới lượt ngươi đi ra, cố gắng ngăn cản mấy tên gia hỏa kia giúp ta." Thẩm Tường thả Trần Tài ra.

Sau khi Trần Tài đi ra, lập tức nhìn tu vi của mấy lão giả kia một chút rồi mới gật đầu nói: "Giao cho ta!"

Đột nhiên lại xuất hiện thêm một người, hơn nữa trông còn rất mạnh, điều này làm cho mấy lão tổ còn lại đều cảm thấy giật mình.

Sau khi Trần Tài đi ra, Thẩm Tường lập tức khống chế Xích Hỏa Thần Long, để Xích Hỏa Thần Long điên cuồng phóng ra lực lượng hủy diệt, phá sạch hết thảy mọi thứ bên trong Mộ Dung bí cảnh.

Rầm rầm rầm!

Lực phá hoại của Xích Hỏa Thần Long rất cường đại, rất nhiều người ở trong này sau khi trông thấy thì đều cảm thấy tuyệt vọng, thi nhau thoát khỏi Mộ Dung bí cảnh, mà trên không trung của Mộ Dung bí cảnh xũng xuất hiện vết nứt không gian.

"Mộ Dung gia, các ngươi cứ xong đời như vậy đi!" Thẩm Tường để Xích Hỏa Thần Long phóng xuất ra lực lượng mạnh nhất, phá vỡ toàn bộ Mộ Dung bí cảnh, mà bên phía Trần Tài cũng đã không sai biệt lắm.

"Chúng ta đi!" Thẩm Tường vội vàng da di Trần Tài trở về, sau đó dịch chuyển rời khỏi Mộ Dung bí cảnh.

Lúc hắn đi ra bên ngoài, ngoại trừ trông thấy một đám con cháu Mộ Dung gia ra, còn trông thấy một cái phi bàn rất lớn từ đằng xa, Hạ Hoàng đứng ở trên phi bàn cùng với một tên lão tổ của Hạ gia.

P/S: Ta thích nào ... chương 4

Bình Luận (0)
Comment