Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3112 - Chương 3112 - Thú Thạch

Chương 3112 - Thú thạch
Chương 3112 - Thú thạch

Sau khi Thẩm Tường nghe thấy thì thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hắn không cần lo lắng vấn đề như vậy, chính hắn có thể phóng xuất ra lực lượng không gian, hắn chính là tu luyện Không Gian pháp tắc.

"Chúng ta nhanh rời khỏi nơi này đi." Kỷ Hành Viễn thu hồi những viên đá kia, sau đó mang theo Thẩm Tường lao nhanh, lao ra khỏi vùng tối.

"Đại thúc, lần trước khi ta nhìn thấy ngươi, ngươi thế nhưng là đang chiến đấu với một con lợn rừng, con lợn rừng đó trông cũng rất mạnh." Thẩm Tường hỏi: "Đó là thú gì?"

"Đó cũng là Ám thú! Đi ra từ trong vùng tối, một khi Ám thú nhìn thấy ánh sáng thì thực lực sẽ suy yếu hơn phân nửa." Kỷ Hành Viễn cười nói: "Lần trước ta chính là cố ý dẫn gia hỏa kia ra bên ngoài để chơi."

"Thấy ánh sáng thì sẽ yếu một nửa?" Thẩm Tường cảm thấy đây là một cái biện pháp không tệ để đối phó với Ám thú.

"Đúng!" Kỷ Hành Viễn quan sát xung quanh, lông mày đột nhiên ngưng lại nói: "Có người ở gần đây!"

"Là người nào?" Thẩm Tường không phát hiện, hắn ở phương diện này không bằng Kỷ Hành Viễn, bởi vì hắn bây giờ không thể sử dụng thần thức, cũng không thể sử dụng lực lượng không gian.

Mà Kỷ Hành Viễn thường xuyên săn thú, sức quan sát rất nhạy bén, cũng có rất nhiều kinh nghiệm.

"Loại gia hỏa này bình thường đều mai phục ở nơi này, nếu như trông thấy có người đi ra từ bên trong, khiêng lấy thi thể của Ám thú, bọn họ sẽ lao tới cướp đoạt." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Những gia hỏa này đều là cường đạo, rất không được hoan nghênh ở bên trong Vô Đạo chi thành."

Kỷ Hành Viễn cũng không sợ những cường đạo này, hắn mang theo Thẩm Tường nghênh ngang đi về phía trước.

Hai người cũng không có khiêng Ám thú, cho nên hắn cũng không sợ, cộng với thực lực của Kỷ Hành Viễn rất mạnh, cho dù hắn khiêng Ám thú thì cũng không sợ những cường đạo này.

Thẩm Tường ban đầu cảm thấy hai người bọn hắn có thể rời khỏi một cách dễ dàng, bởi vì hai tay bọn họ lúc này đều trống trơn, nhưng những cường đạo này vẫn chạy ra.

Tổng cộng có sáu tên cường đạo, từ khí tức trên người bọn họ tới xem, đều là tu sĩ Vô Đạo sinh trưởng ở nơi này giống như Kỷ Hành Viễn.

"Chúng ta cũng chẳng có thứ gì để cho các ngươi đoạt." Kỷ Hành Viễn lạnh lùng nói, tuy rằng hắn không muốn gây chuyện nhưng cũng không sợ phiền phức.

"Không có thứ gì? Chúng ta sẽ để cho các ngươi làm tùy tùng cho chúng ta, như vậy cũng được chứ?" Cường đạo mặc áo đen, mang theo che đầu, không nhìn thấy được dung mạo của bọn họ, bọn họ nói với giọng điệu vô cùng phách lối.

Thực lực của Kỷ Hành Viễn rất mạnh, nhưng hắn cũng rất khiêm tốn, hơn nữa dung mạo bình thường, cho nên không nổi danh lắm, bằng không những cường đạo này mà biết được thực lực của hắn thì chắc chắn sẽ không có phách lối đi tìm cái chết như vậy.

"Tùy tùng? Khẩu khí thật lớn, phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không!" Kỷ Hành Viễn nói xong, người đã vọt tới đằng sau đám cường đạo này, bàn tay đánh ra, chưởng kình cường đại cách không xé nát mặt nạ của cường đạo, mà lúc bàn tay tới trên đầu của cường đạo thì đầu vỡ nát, hóa thành một đám sương máu.

Mấy tên cường đạo còn lại trông thấy đầu lão đại mình bị vỗ nổ ngay lập tức thì lập tức choáng váng, bọn họ từ chưởng kình kia là có thể nhìn ra, trung niên vẻ ngoài xấu xí này vô cùng lợi hại, bọn họ không nghĩ tới chính mình vậy mà đá vào tấm sắt, trong lòng liên tục chửi mắng Kỷ Hành Viễn, lợi hại như vậy mà lại khiêm tốn như thế, dẫn tới bọn họ nhìn nhầm.

"Đại ca, xin lỗi, đều là tên khốn này mang bọn ta đi sai đường, chúng ta sau này nhất định sẽ trở lại làm người một lần nữa!" Một tên cường đạo lập tức quỳ xuống xin tha, dập đầu không ngừng.

"Hừ, các ngươi những gia hỏa này hẳn phỉa giảng nghĩa khí mới đúng!" Kỷ Hành Viễn cười lạnh nói: "Đã như vậy, ta sẽ dạy cho các ngươi phải như thế nào mới tính là giảng nghĩa khí, hiện tại các ngươi đi chết theo lão đại của các ngươi đi!"

Nghe thấy lời này của Kỷ Hành Viễn, mấy tên cường đạo còn lại lòng lạnh lẽo, có hai tên cường đạo lập tức lao tới đằng sau Thẩm Tường, muốn bắt lấy Thẩm Tường, nào biết được Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện, hắn cầm kiếm quét ngang một cái, chặt ngang chém đứt hai tên cường đạo tới áp sát hắn.

Sau khi cường đạo còn sống trông thấy thì bị dọa tới run rẩy, bọn họ không nghĩ tới thanh niên trông yếu như thế kia, thế mà ở lúc giết người vậy mà lại quả quyết dứt khoát như vậy, lập tức giết chết hai người.

Bọn họ có thể làm cường đạo, cũng đều là có thực lực không kém, hơn nữa thường xuyên đắc thủ, mới khiến cho bọn họ có tâm thế hoành hành bá đạo như vậy, bọn họ cũng gặp phải không ít người có thực lực không tệ, cho dù đánh không lại thì bọn họ đều có thể toàn thân trở ra.

Nhưng với loại tình huống như vậy giờ, bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp phải, trong chốc lát bọn họ đã toàn quân bị diệt!

Kỷ Hành Viễn nhìn vào mấy tên cường đạo còn lại đang toàn thân run lẩy bẩy, vỗ ra một chưởng, chỉ dùng chưởng kình ấn đầu của hai tên cường đạo đó xuống, chấn vỡ quả tim trong người bọn họ cùng với tất cả xương cốt.

"Chúng ta đi!" Kỷ Hành Viễn mang theo Thẩm Tường rời đi.

Trở lại bờ sông nhỏ bên trong Vô Đạo chi thành, Thẩm Tường bắt đầu mổ thịt gấu lớn, da gấu vô cùng cứng cỏi, Thẩm Tường cảm thấy dùng để luyện khí thì chắc chắn sẽ rất không tệ.

"Con gấu lớn này chắc là có Thú thạch, ngươi quan sát kỹ một chút!" Kỷ Hành Viễn nói.

Ở lúc Thẩm Tường mổ, quả thực phát hiện rất nhiều viên đá rất nhỏ ở bên trong máu của gấu lớn, mỗi một viên Thú thạch chỉ lớn chừng hạt gạo và có màu đen.

Cuối cùng hắn làm ra hơn năm ngàn viên.

"Đây là nhiều hay là ít?" Thẩm Tường đưa những viên Thú thạch đó cho Kỷ Hành Viễn.

"Rất nhiều! Giá tiền một cân thịt Ám thú là mười viên Thú thạch, chỗ này của ngươi có thể mua ba trăm cân thịt tươi mới! Thú thạch trong cơ thể Ám thú cũng chỉ có mấy trăm viên mà thôi." Kỷ Hành Viễn nói.

"Như vậy a!" Thẩm Tường nhìn vào những viên Thú thạch kia, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Kỷ Hành Viễn nói ra: "Chính ngươi giữ đi, những Thú thạch này có thể ăn, ngươi ăn hết là có thể hấp thu được những lực lượng thần bí kia, có thể để ngươi tu hành ra thân thể Vô Đạo càng nhanh hơn."

Thẩm Tường thu Thú thạch lại, sau đó cầm thịt gấu lớn đi vào phòng, hắn muốn bắt đầu nướng thịt.

Hắn đi vào cũng chỉ mất nửa ngày thì đi ra, thịt lần này còn muốn nhiều hơn so lần trước, nhưng hắn dùng khoảng thời gian cũng giống như lần trước.

"Đại thúc, lần này ngươi ăn đủ!" Thẩm Tường cười nói, cầm một vạc lớn thịt nướng nướng xong đưa cho Kỷ Hành Viễn, hơn nữa còn có canh thịt.

Kỷ Hành Viễn bắt đầu ăn từng ngoặm từng ngoặm, lần này hắn và Thẩm Tường ra ngoài thu hoạch được cũng không nhỏ, thịt con gấu lớn kia cũng nhiều gần tới hai ngàn cân, cầm lấy đi bán thì có thể đổi được rất nhiều Thú thạch.

"Nếu như một mình ta muốn giết được con gấu kia, ít nhất phải hơn một canh giờ mới có thể đánh nó tới mệt mỏi, sau đó mới có thể thu thập, nhưng đi cùng với ngươi thì có thể giải quyết rất nhanh." Kỷ Hành Viễn trước kia săn giết loại Ám thú lợi hại như này, chưa bao giờ được thoải mái như vậy.

Bây giờ có thể dễ dàng thành công, này chủ yếu là bởi vì Thẩm Tường sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm công phá phòng ngự của Ám thú!

"Ta không ăn nữa, ngươi ăn nhiều một chút, tu hành thêm một đoạn thời gian nữa thì thân thể của ngươi đại khái sẽ đủ cường tráng." Kỷ Hành Viễn nói ra: "Tới lúc đó lại đi tới chỗ sơn động kia của lão Vương."

Lão đầu nửa quỷ đến tột cùng có để lại thứ gì bên trong sơn động hay không? Điều này làm cho Thẩm Tường rất tò mò, muốn đi vào trong đó nhanh một chút để xem.

"Ừm!" Thẩm Tường bây giờ cũng chỉ có thể chờ

Hắn ăn hơn nửa ngày mới ăn hết tất cả những thịt đó, hơn nữa còn ăn những Thú thạch kia rồi lại đi tới chịu Vô Đạo Cương phong, cuối cùng tiến vào trong cái đầm sâu kia để tu hành, bởi vì lần này ăn quá nhiều thịt, cho nên lần tu hành này hắn phải dùng tới hơn nửa tháng.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment