Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3115 - Chương 3115 - Tiến Vào Sơn Động Thần Bí

Chương 3115 - Tiến vào sơn động thần bí
Chương 3115 - Tiến vào sơn động thần bí

Thẩm Tường lúc này đang hỏi Phong Khả Nhi, Phong Khả Nhi cảm thấy không sai biệt lắm, hơn nữa cần dùng lượng lớn đạo tinh, cũng may trên người hắn còn không ít, tiếp theo chỉ cần thoát khỏi hai người bắt hắn lại là có thể bắt đầu.

Kỷ Hành Viễn còn đang chiến đấu ở nơi xa, hắn tức giận đã mất đi lý trí, đám người kia cũng chỉ muốn bắt sống hắn lại rồi thông qua Thẩm Tường muốn ép hỏi hắn mở cánh cửa này ra.

Thẩm Tường biết Kỷ Hành Viễn căn bản không có cách mở ra, trong những ngày qua hắn ở chung với Kỷ Hành Viễn, có quan hệ rất tốt với Kỷ Hành Viễn, là một đại thúc cực kỳ tốt, bây giờ Kỷ Hành Viễn liều mình vì hắn, điều này làm cho hắn rất cảm động.

"Tuy rằng ta rất yếu, nhưng muốn giết chết hai lão cẩu các ngươi thì vẫn thừa sức." Thẩm Tường vừa nói xong, lão bà và lão giả kia chỉ cảm thấy tay của mình đột nhiên rỗng, vừa rồi bọn họ còn bắt lấy Thẩm Tường, nhưng tại sao Thẩm Tường lại đột nhiên không thấy.

Chờ tới khi bọn họ phản ứng lại thì mới nhìn rõ một con côn trùng rất nhỏ đang bay, bọn họ đột nhiên bừng tỉnh, tiểu quỷ bọn họ bắt lấy vừa rồi đã biến thành côn trùng, để bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng được là, bọn họ thế nhưng là cho tới bây giờ còn không biết là có phương pháp này!

Lực lượng vạn đạo của Thẩm Tường chỉ là không cách nào phóng ra ngoài, nhưng lại có thể thay đổi thân thể của hắn, lưu động ở trong cơ thể của hắn, cho nên hắn có thể sử dụng thuật biến hóa.

Hắn biến thành côn trùng thoát khỏi ma trảo của hai lão giả này, sau đó lại lập tức phóng Cửu Tiêu Thần kiếm ra, khống chế Cửu Tiêu Thần kiếm chém ngang mấy lần, chém thân thể hai lão giả kia thành vài đoạn.

"Đại thúc, ngươi chạy mau!" Thẩm Tường đột nhiên hô lên, sau đó lấy Lục Đạo Thần kính ra, dùng mặt kính dán vào cửa đá, chỉ thấy cả ngọn núi đá đều đang rung động, phát ra từng tiếng gầm gừ.

Kỷ Hành Viễn đang chiến đấu kịch liệt đã máu me đầy người, hắn nghe thấy tiếng hô của Thẩm Tường, đột nhiên lấy lại tinh thần, sau đó nhìn về phía sơn động thì phát hiện, mặt đất phát hiện những khúc thi thể kia, trong lòng lập tức cuồng hỉ không thôi, hắn biết đây chính là Thẩm Tường sử dụng Cửu Tiêu Thần kiến giết chết hai lão giả kia.

Ngọn núi đó đang run rẩy, động tĩnh lớn như vậy để đám người vây công Kỷ Hành Viễn đều phát hiện, bọn họ trông thấy cánh cửa ngọn núi bị phong bế vô số năm đang bộc phát ánh sáng trắng, trong lòng khiếp sợ đồng thời đã bay tới.

Bọn họ đều không nghĩ tới, tiểu quỷ không đáng chú ý trong mắt của bọn họ vậy mà có thể mở ra cửa đá làm rắc rối bọn họ trong nhiều năm qua.

"Các ngươi đều chờ đó cho ta!" Kỷ Hành Viễn trông thấy Thẩm Tường đi xuyên qua cửa đá léo lên ánh sáng trắng, rồi mới mở ra bộ pháp chạy như điên, chạy khỏi khu rừng này.

Khi đám người kia chạy tới cửa, mọi thứ đều đã khôi phục bình tĩnh, bọn họ nhìn vào từng khúc thân thể ở ngoài cổng, trong lòng càng chấn kinh, tiểu quỷ kia thế mà giết chết hai người tương đối mạnh của bọn họ, hơn nữa đầu còn bị mang đi.

"Tiểu quỷ đáng chết, chúng ta xem thường hắn rồi." Một người áo đỏ trong đó nói xong thì điên cuồng nện vào cửa đá, những người khác thì trôi nổi trên không trung, liên tục bắn phá ngọn núi lớn này, nhưng lại không thể làm tổn thương ngọn núi này một chút nào.

...

Sau khi Thẩm Tường tiến vào bên trong, cảm nhận hết sức quen thuộc, thật giống như sau khi hắn tiến vào trận pháp truyền thừa mật vậy, đi vào bên trong một không gian màu trắng.

"Có người hay không!" Hắn khẽ gọi, điều này làm cho hắn cảm thấy giống như đi vào trong trận pháp truyền thừa mật vậy, lúc trước lúc hắn tiến vào trận pháp truyền thừa mật cũng có loại cảm giác như vậy.

"Là ngươi!" Một lão giả toàn thân hơi mờ đột nhiên xuất hiện, khi hắn trông thấy Thẩm Tường, thì thật giống như gặp phải quỷ vậy.

Thẩm Tường nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của lão giả nửa quỷ thì không thể nín được cười.

"Lão giả nửa quỷ, chúng ta lại gặp mặt!" Thẩm Tường cười mỉm mà nói.

"Ngươi mới là quỷ ấy, ngươi cái tên gia hảo này, tại sao ta một mực có thể nhìn thấy ngươi a?" Lão giả nửa quỷ dở khóc dở cười.

"Đây đều là duyên phận a!" Thẩm Tường cười nói: "Ta đây cũng là lần thứ mấy nhìn thấy ngươi rồi, mấy lần trước đó đều là ở trong trận pháp truyền thựa mật, mà lần này thì lại không phải."

Lão giả nửa quỷ gật đầu nói: "Không sai! Ngươi trưởng thành rất nhanh, nhưng lấy thực lực của ngươi bây giờ còn chưa thể tiến vào Vô Đạo chi địa đúng không? Muốn triệu hoán Vô Đạo chi môn thế nhưng là chuyện rất khó khăn, năm đó ta cũng phải dùng không ít khí lực mới được, hơn nữa khi đó ta cũng đạt tới một cái cảnh giới rất mạnh."

"Ta có thể đi vào nơi này thì đều là ngoài ý muốn." Thẩm Tường cười khổ nói, sau đó mới kể đơn giản lại chuyện hắn đã trải qua trước đó cho lão giả nửa quỷ biết.

"Hóa ra là như vậy, khó trách ngươi có thể đi tới Vô Đạo chi địa." Sau khi lão giả nửa quỷ nghe xong thì cũng giải trừ hoài nghi trong lòng: "Hiện tại Thần Hoang thật đúng là không được yên ổn, Thiên Cổ Thú nhân vậy mà buông xuống Thần Hoang, ai ..."

"Thiên Cổ Thú nhân đó là vì hủy diệt Thần Hoang sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Vậy thì không phải, mục địch của bọn họ là gì ta cũng không rõ, tóm lại Thiên Cổ Thú nhân ở chỗ nào cũng có, bây giờ càng là hung hăng ngang ngược ở Vạn Đạo chi thượng." Lão giả nửa quỷ nói ra: "Ngươi có thể tới đây đã là vô cùng tốt rồi."

Thẩm Tường kể lại tình huống bên ngoài của sơn động cho lão giả nửa quỷ nghe, cười nói: "Tên thật của ngươi gọi là Vương Đạo sao?"

"Đó đương nhiên là thật! Lão Kỷ tên gia hỏa này còn ở lại đây a, lúc đầu ta vốn định giúp hắn một chút, chỉ là không nghĩ tới ta vừa mới đột phá thì bị một cỗ lực lượng hút về Vạn Đạo chi thượng! Tàn hồn ta để lại cũng chỉ có thể ở bên trong không gian đặc biệt thì mới có thể sống sót, ta cũng không có để lại cho lão Kỷ phương pháp tiến vào." Vương Đạo thở dài một hơi: "Hiện tại ta cũng không thể giúp hắn."

"Ta có thể a!" Thẩm Tường cười nói: "Đại thúc nói ngươi là thông qua luyện đan mới đột phá đúng không! Ta cũng có thể luyện đan, ta bây giờ có thể luyện chế Ngạo Thế Càn Nguyên đan."

"Ồ?" Vương Đạo hơi kinh hãi: "Tiểu quỷ ngươi lợi hại a! Nếu là như vậy, vậy ta cho ngươi một cái đan phương và một số dược liệu, tới lúc đó ngươi làm cho lão Kỷ ăn trước, để hắn đột phá rồi sau đó ngươi lại tự mình ăn, hắn ở mãi chỗ đó không tốt, ta muốn để hắn nhanh tới đây giúp ta một tay, ta gặp chút vấn đề ở trên này."

"Được, ta đồng ý với ngươi!" Thẩm Tường cười nói: "Nhanh lấy những dược liệu kia ra đi, ta luyện ngay ở trong này!"

"Tiểu quỷ, lúc ngươi luyện chế cũng phải cẩn thận một chút, bởi vì làm không cẩn thận sẽ chết mất." Vương Đạo rất thận trọng nói cho Thẩm Tường, vẻ mặt cũng rất nghiêm túc.

"Sẽ chết?" Thẩm Tường bị giật nảy cả mình: "Có nghiêm trọng như vậy không? Làm không cẩn thận sẽ chết!"

"Những dược liệu đó đều là ta tìm được ở Vô Đạo chi địa, lúc luyện chế sẽ kết nối với linh hồn của ngươi, nếu như ngươi thất bại thì sẽ ảnh hưởng tới linh hồn của ngươi, nghiêm trọng sẽ để cho ngươi hồn phi phách tán." Vương Đạo nói ra: "Loại đan này bởi vì ẩn chứa lực lượng Vô Đạo thần bí rất ngông cuồng, cho nên rất đặc biệt, khác với những đan dược ngươi luyện chế trước đó."

"Ừm, ta hiểu rồi!" Thẩm Tường nghe thấy cũng cảm thấy đáng sợ.

"Nhớ kỹ là được, tiềm lực luyện đan của ngươi không tệ, sau này ngươi có thể đi tới Vạn Đạo chi thượng thì chúng ta có thể nghiên cứu thảo luận thật tốt một phen." Vương Đạo cười nói.

"Đúng rồi, ngươi có biết Vạn Đạo Đan Thần không?" Thẩm Tường hỏi: "Ta trước đó còn tưởng rằng các ngươi là một người đây!"

"Biết, hắn gọi là Vương Thánh, cùng họ với ta, cũng là luyện đan sư không tệ, có điều hắn đã chết rồi." Vương Đạo khiến Thẩm Tường ngây dại, Vạn Đạo Đan Thần vậy mà chết rồi.

"Hắn là chết như thế nào?" Thẩm Tường thế nhưng là bị đả kích tới không nhẹ, Vạn Đạo Đan Thần thế nhưng là người mà hắn rất tôn kính.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment