Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3114 - Chương 3114 - Hồng Y Ma Ăn Người

Chương 3114 - Hồng Y ma ăn người
Chương 3114 - Hồng Y ma ăn người

Thẩm Tường yên lăng nghe đối thoại của bọn họ, như vậy có thể hỗ trợ hắn hiểu được nơi này nhiều hơn.

"Gia hỏa nào?" Kỷ Hành Viễn cũng không biết, hắn chỉ biết chỗ này còn có một số người rất cường đại.

"Chính là đám người áo đỏ kia." Lão giả áo bào xanh lục thấp giọng nói: "Đám gia hỏa này đã sắp điên rồi, ngươi phải cẩn thận bọn họ một chút! Ta nghe nói bọn họ vào trong này lần này thế nhưng là đánh lén không ít gia hỏa cường đại, sau khi bị bọn họ đánh lén thì đều sẽ bị ăn sạch."

"Cái gì? Bọn họ ăn người!" Kỷ Hành Viễn ngẩn người, tức giận không thôi.

"Đúng! Đặc biệt là loại gia hỏa cường tráng khỏe mạnh trông trẻ tuổi giống như ngươi, bọn họ là thích ăn nhất." Lão giả áo bào xanh nhìn Thẩm Tường một chút, cười nói: "Đương nhiên, gia hỏa nhỏ yếu giống như hắn thì bọn họ không có hứng thú gì."

Thẩm Tường nhếch miệng, hắn không nghĩ tới chính mình vừa mới tới đây thì đã gặp phải loại chuyện vãi nồi như này, chỗ này thế mà còn có một đám gia hỏa ăn thịt người.

"Ta vẫn phải đi vào xem một chút." Kỷ Hành Viễn nhìn Thẩm Tường một cái, hắn đã đồng ý với Thẩm Tường, cho nên muốn dẫn Thẩm Tường đi tới cổng sơn động kia để xem, hắn cảm thấy Thẩm Tường có không ít thủ đoạn, nói không chừng Thẩm Tường thực sự có biện pháp đi vào.

"Tùy ngươi." Lão giả áo bào xanh lục nói ra: "Vậy ngươi phải cẩn thận, bảo trọng!"

Sau khi lão giả áo bào xanh lục rời đi, vẻ mặt Kỷ Hành Viễn trở nên ngưng trọng hơn, nói ra: "Đám gia hỏa kia thật sắp điên rồi."

Thẩm Tường hỏi: "Tại sao bọn họ lại phải ăn thịt người?"

"Chắc là bọn họ muốn đột phá, nhưng không có biện pháp nào cho nên chỉ có thể đi vào con đường tà đạo này!" Kỷ Hành Viễn xiết chặt nắm đấm: "Thẩm Tường, nếu như gặp phải tình huống đột nhiên xảy ra, ngươi phải nghĩ biện pháp chạy, ta phải tiêu diệt đám người đó, loại gia hỏa làm nhiều việc ác này thì tuyệt không thể giữ bọn họ lại, bọn họ chính là tai họa."

"Ừm, ta đã hiểu." Thẩm Tường còn có nhiều chuyện còn chưa thể nào hiểu rõ, nhưng lại biết nhiều người ở Vô Đạo chi địa này không thể đột phá và không thể thực sự đạt đến đỉnh cao.

Nhiều năm qua, chỉ có rất ít người có thể thành công đột phá xiềng xích của Vạn Đạo, mà lão giả nửa quỷ chính là một người trong số đó!

Kỷ Hành Viễn mang theo Thẩm Tường tiếp tục đi tới, qua nửa ngày thì tới trước mặt một ngọn núi thấp.

Ngọn núi thấp này có một cái cửa đá, trên bề mặt cửa đá tràn đầy các loại linh văn.

"Bởi vì nơi này có cái sơn động này, cho nên cả ngọn núi này đều rất chắc chắn, không người có thể phá hỏng, lão Vương thật sự rất lợi hại." Kỷ Hành Viễn nhìn vào ngọn núi này, không thể không nói lời tán thưởng.

Cây cối gần ngọn núi thấp này đều có dấu tích bị phá hoại, chỗ này còn sót lại rất nhiều khí tức cuồng bạo, những ngày qua, thường xuyên có cường giả liên tục công kích vào ngọn núi này, nhưng đều không có một chút tiến triển nào.

Thẩm Tường bước nhanh đi tới trước mặt cánh cửa đó, nói với Phong Khả Nhi: "Tiểu Khả, ngươi biết những linh văn này không?"

Sau khi Phong Khả Nhi trông thấy thì kích động nói: "Biết biết, hơn nữa còn rất quen thuộc, xem ra lão giả nửa quỷ này ở Vạn Đạo chi địa là một gia hỏa rất lợi hại, ta biết một số linh văn đều là xuất từ tay của hắn, nhưng ta chưa từng nhìn thấy bản thân hắn, trước đó ta cũng không biết những linh văn đó là tới như thế nào, hiện tại xem ra, đều là hắn làm ra."

"Nếu như Trần Tài ở chỗ này thì hắn chắc là cũng sẽ rất kích động đi." Thẩm Tường nói ra: "Ngươi có biện pháp phá giải những linh văn này để cho ta tiến vào bên trong không?"

"Biện pháp là có, tuy nhiên cần một chút thời gian ... nếu như ngươi muốn dùng bạo lực để phá giải thì như vậy là có thể thành công ngay lập tức, ngươi chỉ cần sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm phá hỏng linh văn trên cửa là được rồi." Phong Khả Nhi nói ra: "Cửu Tiêu Thần kiếm của ngươi có thể xuyên thấu lớp lực lượng bảo hộ ở trên, trực tiếp phá hủy cánh cửa."

"Không! Ta cần khống chế cánh cửa này, nếu như phá hủy, người ẩn nấp ở xung quanh đều có thể tiến vào, như vậy cũng không tốt, ta chờ ngươi." Thẩm Tường muốn khống chế hoàn toàn sơn động này, mặc dù bây giờ hắn còn không biết bên trong có thứ gì.

Bàn tay Thẩm Tường đặt vào trên linh văn cửa chính, nhẹ nhàng vuốt ve, quan sát kỹ những linh văn này.

Đột nhiên có mấy cỗ khí tức đánh tới, để hắn đột nhiên giật mình, Kỷ Hành Viễn cũng vội vàng đi tới bên cạnh hắn.

"Là bọn họ tới!" Kỷ Hành Viễn thấp giọng nói.

"Là ai?" Thẩm Tường quan sát xung quanh, không nhìn thấy người ở đâu.

"Người áo đỏ ... Còn có một số cường giả khác, đều là tương đối nổi danh, chắc là lão quỷ áo bào xanh lục vừa rồi mật báo." Kỷ Hành Viễn tức giận nói: "Lão gia hỏa này, lần sau ta mà gặp được hắn thì nhất định phải giáo huấn hắn thật tốt một phen, vậy mà chơi ta như vậy."

"Lão giả đó trông cũng không tệ a!" Thẩm Tường cũng cảm thấy kỳ quái, Kỷ Hành Viễn thế mà bị hố.

"Lão hồ ly đó đương nhiên không tệ, nhưng lại rất gian trá." Kỷ Hành Viễn hừ một tiếng: "Tuyệt đối đừng để cho ta gặp được hắn!"

Năm người áo đỏ xuất hiện, bọn họ trông rất già, trên mặt xuất hiện nhiều nếp nhăn, trông có chút dọa người, bọn họ cũng rất cao, thoạt nhìn vẫn tương đối cường tráng.

Ngoại trừ năm người áo đỏ này ra, còn có hơn mười người khác, trong đó có ba trung niên, còn lại đều là lão già.

Một lão bà cười nói: "Kỷ Hành Viễn, cuối cùng thì ngươi đã tới rồi! Ngươi chắc là có biện pháp tiến vào bên trong sơn động này, ngươi thế nhưng là bằng hữu tốt của Vương Đạo, trong thiên hạ chắc chỉ có ngươi là có thể vào được."

"Không sai! Kỷ Hành Viễn, vì tốt cho mọi người, ngươi vẫn là nhanh mở cánh cửa này ra đi!" Một lão giả nói với giọng nói bình thường: "Chúng ta đều chờ thật khổ, chúng ta ẩn nấp ở xung quanh đây nhiều năm chính là để chờ ngươi xuất hiện."

"Kỷ Hành Viễn, nếu không muốn chết thì nhanh mở ra đi." Người áo đỏ nói chuyện, giọng nói trầm thấp mà khàn khàn, nghe rất dọa người.

Kỷ Hành Viễn rất tức giận, nói ra: "Ta cũng không có cách nào mở ra, các ngươi ép ta cũng vô dụng."

Ban đầu hắn định âm thầm tới, nhưng bây giờ lại bị những người này phát hiện, rất rõ ràng chính là lão giả áo bào xanh lục trước đó nói cho những người này.

"Đó chính là bằng hữu của ngươi đi! Hắc hắc." Một người áo đỏ nở ra nụ cười quái dị, lập tức tiến về phía Thẩm Tường.

Kỷ Hành Viễn lập tức nổi giận, cũng xuất thủ ứng đối.

Sau khi người áo đỏ xuất thủ, những người khác cũng đều thi nhau xuất thủ, bọn họ hiển nhiên đã bàn với nhau, hơn nữa mục tiêu của bọn họ đều là Thẩm Tường.

Chỉ trong mấy cái chớp mắt, Thẩm Tường đã bị bắt lại, Kỷ Hành Viễn tuy rằng cường đại, nhưng cường địch hắn phải đối mặt là nhiều lắm.

"Ta liều mạng với các ngươi!" Kỷ Hành Viễn tức giận nói, chỉ thấy hắn đột nhiên trở nên rất đáng sợ, khắp khuôn mặt là gân xanh, trên người không ngừng tuôn ra một cỗ khí kình cuồng bạo, gióng như kìm nén một cơn lửa giận, hiện tại để cỗ lửa giận này nổ tung.

"Các ngươi trông chừng tiểu quỷ này, chúng ta cùng nhau đối phó hắn." Một người áo đỏ nói xong sau đó thì cùng nhau đánh về phía Kỷ Hành Viễn.

Lúc này chỉ có hai người trông Thẩm Tường, bọn họ đều nắm lấy cánh tay của Thẩm Tường, dùng sức mạnh rất lớn giữ chặt Thẩm Tường lại, để Thẩm Tường không thể động đậy.

Kỷ Hành Viễn lúc này đã đại chiến với đám người ở cách đó không xa, Kỷ Hành Viễn tức giận vẫn là vô cùng đáng sợ, cho dù hơn mười tên cường giả liên thủ với nhau cũng không dám khinh thường, lo lắng sẽ bị Kỷ Hành Viễn giết chết.

"Hai người các ngươi cho rằng có thể bắt được ta sao?" Thẩm Tường cười lạnh nói.

"Ồ? Tiểu quỷ ngươi chẳng lẽ rất mạnh sao? Ta còn muốn hỏi ngươi, tại sao ngươi lại yếu như vậy? Còn cùng với Kỷ Hành Viễn, ngươi đến cùng là có lai lịch như thế nào!" Lão bà kia hỏi, dùng lực nhéo nhéo Thẩm Tường, muốn nhéo Thẩm Tường tới đau nhức, nhưng Thẩm Tường lại không có một chút phản ứng nào.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment