Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3126 - Chương 3126 - Tinh Thần Âm Kích

Chương 3126 - Tinh thần âm kích
Chương 3126 - Tinh thần âm kích

Ngay trong nháy mắt khi tai hắn không nghe thấy gì, Hồ Văn Vân lại liên tục rít gào thêm vài tiếng, trận sóng âm này vô cùng đáng sợ, không chỉ hóa giải quyền kình của Thẩm Tường còn như thủy triều đẩy lui Thẩm Tường lại.

"Lỗ tai bị tổn thương, Tư Cảnh, Mỹ Mỹ, mau phóng xuất lực lượng tái sinh chữa trị trên người ta." Thẩm Tường vội vàng hô, đồng thời vận dụng Ngạo Thế Thần lực đi bảo vệ lỗ tai của mình, để lỗ tai không tiếp tục chịu đựng công kích.

Hắn không biết Hồ Văn Vân này biết sử dụng công kích sóng âm, hơn nữa còn rất am hiểu, khiến cho hắn không có bất kỳ phòng bị nào.

Nhưng Hồ Văn Vân lại biết thực lực của hắn, trước đó từng quan sát chiến đấu giữa hắn và Viên Húc Phong.

"Bị tên gia hỏa này chiếm tiện nghi." Thẩm Tường cảm thấy rất khó chịu trong lòng, thầm mắng vài câu, lúc này hắn đã dần dần khôi phục lại thính giác, mà Hồ Văn Vân lại chạy như bay ở xung quanh hắn không ngừng, thi thoảng sẽ tiến hành công kích sóng âm đối với hắn, mỗi lần tiếng rống đều vô cùng mạnh mẽ, có thể trực tiếp chấn động tới quả tim của Thẩm Tường, để hắn cảm nhận được xương cốt cơ bắp đều đang đau đớn.

"Gia hỏa này là công kích từ xa sao?" Thẩm Tường cắn răng: "Cũng được, dù sao ta cũng thích kéo dài thời gian, kéo dài cũng tốt."

Mục đích của Thẩm Tường chính là vì kéo dài thời gian, bây giờ đối phương cũng không có ý định vội vã công kích.

Không thể không nói, thủ đoạn lúc này của Hồ Văn Vân vẫn là rất lợi hại, mỗi lần gào lên tiếng gào đều có thể tạo thành một chút tổn thương đối với hắn, để thân thể của hắn liên tục đau nhức không ngừng.

Cũng may hắn có được tỷ muội Mỹ Cảnh liên tục cung cấp lực lượng tái sinh không ngừng cho hắn để hắn khôi phục, bằng không cứ tiếp tục như vậy thì chỉ dựa vào tốc độ khôi phục của hắn thôi là căn bản không cách nào theo kịp, cứ diễn ra trong một khoảng thời gian dài như vậy, thân thể của hắn sẽ bị sóng âm của đối phương làm tàn.

Trong nháy mắt ba ngày trôi qua, Hồ Văn Vân trông thấy Thẩm Tường còn tỉnh táo như vậy, trong lòng không thể không nghi hoặc, hắn cảm thấy cho dù là Viên Húc Phong loại cường giả cấp bậc này, sau khi bị hắn sử dụng sống âm công kích liên tục ba ngày khẳng định cũng sẽ có chỗ tổn thương, căn bản không thể còn linh hoạt được như thế.

Trong ba ngày qua, không chỉ riêng Hồ Văn Vân liên tục công kích Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng đang một mực công kích hắn, cho nên Hồ Văn Vân cũng cần phải đánh tan lực lượng của Thẩm Tường.

"Thật lợi hại a!" Hồ Văn Vân cười lạnh nói: "Thôi được rồi, tiếp theo ta sẽ để cho ngươi xem điểm mạnh nhất của ta."

Lúc này Hồ Văn Vân trở nên nghiêm túc, xem ra hắn cũng ẩn giấu đi một số thủ đoạn lợi hại nào đó.

Đến loại cường giả cấp bậc như bọn họ, không ít thì nhiều đều sẽ giữ lại mấy thủ đoạn, đây là vì không để cho đối thủ của mình hiểu quá rõ ràng, như thế vừa tới, sau này lúc đang chiến đấu với đối thủ của mình, là có thể sử dụng chiêu số mang tính áp đảo này tới chuyển bại thành thắng.

Mà bây giờ Hồ Văn Vân trông thấy Thẩm Tường khó đối phó như vậy, kế hoạch ban đầu của hắn đã không thể thực hiện được, hơn nữa chính hắn cũng tiêu hao không ít, cho nên chỉ có thể sử dụng tuyệt chiêu của mình.

Thẩm Tường trông thấy vẻ mặt nghiêm túc của đối phương thì cũng lo lắng, nhưng hắn vẫn không có ngừng công kích, công kích của hắn đều rất đơn giản, chính là sử dụng Lưu Tinh Thần kình và Chấn Thiên chưởng loại chiêu số cuồng bạo này, như vậy là có thể chấn nhiếp được đối phương, mà đối phương muốn ngăn cản cũng cần không ít lực lượng, nếu như không cẩn thận mà bị đánh trúng thì cũng sẽ nhận lấy tổn thương tương đối nghiêm trọng.

Hồ Văn Vân nhìn vào Thẩm Tường, đột nhiên há hốc miệng, toàn thân run rẩy lên thật nhanh, cũng không biết là hắn đang làm cái gì!

"Lại là công kích sóng âm sao?" Thẩm Tường trông thấy dáng vẻ lúc này của Hồ Văn Vân giống như là đang gào thét, nhưng hắn lại chẳng nghe thấy âm thanh gì.

Ngay khi hắn cảm thấy nghi ngờ, trong đầu của hắn đột nhiên cảm thấy đau xót, điều này làm cho hắn cực kỳ sợ hãi, bởi vì trước mặt hắn đã có hơi biến thành màu đen.

"Không tốt, đây là công kích gì?" Trước đó chỉ là hơi đau xót, nhưng lại lập tức trở nên đau nhức kịch liệt không thôi, để hắn không cách nào tập trung được tinh thần.

"Ha ha!" Tiếng cười đắc ý của Hồ Văn Vân truyền tới, Thẩm Tường chỉ cảm thấy quả tim của mình không thể không đau xót, Hồ Văn Vân đã công tới đây, hơn nữa còn sử dụng lực lượng vô cùng cường đại công kích trực tiếp vào quả tim của hắn.

"Phốc!" Thẩm Tường phun ra một ngụm máu, lcus này trước mắt của hắn còn đang biến thành màu đen, đầu còn đang đau đớn, hắn không biết đối phương sử dụng thủ đoạn gì đi công kích hắn.

"Đây là một loại công kích tinh thần, tinh thần lực của gia hỏa này vô cùng cường đại!" Phong Khả Nhi nói ra: "Ngay cả ta cũng cảm nhận được bị công kích!"

"Là hình thành như thế nào?" Thẩm Tường không hiểu, bởi vì hắn đã phòng ngự đủ ở phương diện này, nhưng vẫn bị đối phương đánh trúng thành công.

Ầm!

Thẩm Tường nghe thấy một trận nổ vang, đó là lúc nắm đấm của Hồ Văn Vân đấm vào mà bạo phát ra vang vọng, hung hăng xung kích vào trên mặt của hắn, đánh hắn bay ra ngoài, khiến đầu của hắn lại bị một trận nữa.

"Hắn trộn lẫn vào một loại sóng âm kỳ lạ, loại sóng âm này sinh ra một trận chấn động, có thể trực tiếp chấn động lực lượng tấn công tinh thần của hắn vào trong đầu của ngươi." Phong Khả Nhi nói ra: "Đây là một loại thủ pháp rất cao siêu!"

Thẩm Tường lập tức lấy Lục Đạo Thần kính ra, Lục Đạo Thần kính lúc này trở nên rất nhỏ, được hắn để trong áo trước ngực, để Phong Khả Nhi kích hoạt một cái trận pháp có thể phòng ngự ở bên trong, có thể tránh được bị đối phương công kích tinh thần.

Bên trong U Dao sơn trang, tỷ muội Mỹ Cảnh cung cáp lực lượng tái sinh vô cùng hùng hậu, như hai con sông lớn tràn vào thân thể của hắn khôi phục tổn thương giúp hắn.

Thẩm Tường từ trên mặt đất đứng dậy, cảm nhận được một trận khí tức tới, Hồ Văn Vân lại tiến hành công kích đối với hắn, hắn đột nhiên bay đạp mấy bước, rất hiểm tránh đi công kích của Hồ Văn Vân.

Hồ Văn Vân không nghĩ tới, Thẩm Tường vậy mà có thể tránh thoát!

Hắn lại lập tức sử dụng loại công kích tinh thần kỳ quái kia đối với Thẩm Tường!

Lần này Thẩm Tường chặn lại, nhưng hắn lại làm ra vẻ như rơi vào công kích, nằm trên mặt đất.

Hồ Văn Vân trông thấy loại dáng vẻ này của Thẩm Tường thì cười ha ha một tiếng, lập tức tiến lên, muốn lập tức tát vào mặt Thẩm Tường, nào ngờ trong nháy mắt khi hắn vừa mới xuất chưởng, Thẩm Tường cũng vỗ một chưởng ra ngoài, trực tiếp một chưởng chạm nhau với hắn.

Muốn mạng chính là, Thẩm Tường sử dụng Chấn Thiên chưởng, hơn nữa còn sử dụng lực lượng Hóa Cốt Ma chưởng, chưởng lực của hắn cần phải mạnh hơn Hồ Văn Vân nhiều lắm, Hồ Văn Vâm không dám giết chết hắn, cho nên hạ thủ lúc nào cũng có chừng mực.

"Cho nên sau khi Hồ Văn Vân xuất chưởng, không nghĩ tới Thẩm Tường còn có thể đánh trả, chưởng lực còn đáng sợ tới như vậy!"

"Tay của ta!" Hồ Văn Vân hoảng sợ không thôi, xương cốt cánh tay hắn vậy mà không còn, cánh tay rủ xuống.

Bọn họ tu luyện vô đạo, nhục thân cường đại nhất, mà xương cốt càng vô cùng chắc chắn, nhưng lúc này lại đột nhiên không còn, pháp môn này bọn họ từ trước tới nay chưa từng thấy.

Thẩm Tường đứng dậy, cười hắc hắc: "Chiêu số giống vậy cũng đừng hòng dùng lần thứ hai ở trên người của ta!"

Nói xong, hắn đạp bước mấy cái đã đi tới trước mặt Hồ Văn Vân, dưới sự kinh hãi, Hồ Văn Vân há hốc miệng ra lại sử dụng loại công kích tinh thần kia với Thẩm Tường lần nữa, nhưng lại không có bất kỳ hiệu quả gì.

Bàn tay của Thẩm Tường cũng đã đánh tới, mang theo lực lượng Chấn Thiên chưởng và lực lượng Hóa Cốt Ma chưởng!

Bộp một tiếng giòn vang, khuôn mặt già nua kia của Hồ Văn Vân bị Thẩm Tường hung hăng tát vào, nếp nhăn trên mặt lập tức dập xuống, xương cốt một bên mặt của hắn đã bị tan đi, sau đó Thẩm Tường lại nện vào cánh tay còn lại của hắn, hóa tan xương cốt của cánh tay đó đi!

"Ngươi ... ngươi ..." Hồ Văn Vân lúc này ngay cả nói cũng không rõ ràng, chớ nói chi là muốn há miệng ra, xương cốt nơi miệng của hắn đã bị Thẩm Tường xóa đi.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment