Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3125 - Chương 3125 - Dung Hợp Trường Tiên

Chương 3125 - Dung hợp trường tiên
Chương 3125 - Dung hợp trường tiên

Tất cả mọi người đều nín thở nhìn vào, bọn họ muốn xem ai sẽ đối chiến với Thẩm Tường tiếp theo!

"Hồ Văn Vân!" Thẩm Tường hô, chỉ thấy một lão giả áo đỏ lập tức mừng rỡ như điên, hắn giống như đã quên thực lực mà Thẩm Tường bày ra vừa rồi lợi hại tới cỡ nào, cho rằng mình chắc chắn có thể thắng được Thẩm Tường, đồng thời đạt được một viên Vô Đạo Linh Thần đan.

Người ở chỗ này đều rất tin tưởng vào công hiệu của Vô Đạo Linh Thần đan, bởi vì Thẩm Tường trước đó còn rất yếu, bây giờ lại mạnh lên rất nhiều, vậy mà có thể đánh tới bất phân cao thấp với một tên cường giả tiền bối!

Hồ Văn Vân lúc này cũng đang điều chỉnh trạng thái của mình, sau khi hắn cao hứng xong cũng nhớ tới chiến đấu của Thẩm Tường trước đó không lâu, cảm thấy Thẩm Tường vẫn có chút bản lãnh, còn có chính là Thẩm Tường có được một cây trường tiên lợi hại, cây trường tiên đó có thể trói người lại thật chặt mà không hiểu ra sao cả!

Thẩm Tường lúc này yên tĩnh nghỉ ngơi, khoảng thời gian hắn cần để nghỉ ngơi là ba ngày mới có thể khôi phục lại, tới lúc đó hắn mới có thể có được một trạng thái tốt nhất để đi ứng chiến.

Hồ Văn Vân lúc này đang thấp giọng bàn luận với mấy lão giả áo đỏ khác, cũng không biết bọn họ sử dụng bí pháp gì, dẫn tới âm thanh trao đổi của bọn họ không cách nào truyền ra ngoài.

"Thẩm Tường, cây roi kia ngươi bây giờ có thể sử dụng không?" Phong Khả Nhi hỏi.

"Tạm thời còn chưa thể, bên trong còn sót lại tinh thần lực của Viên Húc Phong, phải thanh trừ toàn bộ thì ta mới có thể khống chế được, cái này cần một đoạn thời gian, hay là ngươi thử xem một chút xem có thể thanh trừ hết tinh thần lực ở bên trong đó hay không." Thẩm Tường nói ra: "Nếu như ngươi có thể thanh trừ hết trong vòng ba ngày thì như vậy lúc ta chiến đấu với lão giả áo đỏ sẽ có nhiều thêm mấy phần thắng."

Năng lực của trường tiên màu đen kia thì ai cũng có thể thấy, vô cùng lợi hai, nếu như không phải Thẩm Tường kịp thời sử dụng Thấu Tâm Ma nhãn đi công kích Viên Húc Phong, hắn khả năng sẽ bị tra tấn một phen, cũng không cách nào thoát khỏi sự trói buộc của trường tiên đó.

"Được, để ta thử xem một chút!" Phong Khả Nhi nói.

Sau khi nàng ta thử một chút, chẳng mấy chốc thì có kết quả, nói ra: "Bên trong có rất nhiều tinh thần lực, hơn nữa còn dung hợp với cả cây trường tiên, muốn thanh trừ hết cũng không dễ dàng, chắc là gia hỏa kia thường xuyên dùng tinh thần lực rót vào để tế luyện cây trường tiên này trong thời gian lâu dài! Mà tới lúc đó ngươi muốn khống chế cây trường tiên này thì cũng cần không ít thời gian a! Trong thời gian ngắn ngươi khả năng không cách nào sử dụng được!"

Thẩm Tường suy nghĩ một lát, nói ra: "Ta bây giờ còn có một chút lực lượng, ta chuẩn bị cho ngươi một cái lĩnh vực thời gian, ngươi ở bên trong lĩnh vực thời gian này thanh trừ sạch tinh thần lạc ấn, sau đó ta sẽ nhìn xem ta có thể trực tiếp để cho linh hồn của ta ở trong Thần Hải dung hợp với cây trường tiên này hay không, tới lúc đó linh hồn của ta và cây trường tiên này sẽ ở bên trong lĩnh vực thời gian là có thể tranh thủ được rất nhiều thời gian."

"Được!" Phong Khả Nhi nói ra: "Chắc là có thể làm được!"

Thẩm Tường phóng lĩnh vực thời gian ở bên trong U Dao sơn trang, chỉ nhằm vào một mình Phong Khả Nhi mà thôi, cho nên tiêu hao của hắn cũng không phải rất lớn, tốc độ khôi phục của bản thân hắn cũng rất nhanh, đối với hắn mà nói thì không có ảnh hưởng quá lớn nào.

...

"Ngươi không cần phải lo lắng cây trường tiên màu đen đó, cây trường tiên đó có thể được Viên Húc Phong khống chế tới tốt như vậy thì chắc chắn đã được Viên Húc Phong dùng tinh thần lực tế luyện trong thời gian dài, hắn cho dù có thể thanh trừ sạch được tinh thần lạc ấn ở bên trong đó, thì cũng khó có thể dung hợp với cây trường tiên đó trong khoảng thời gian ngắn, muốn khống chế được thần binh như cá gặp nước vậy thì không dễ dàng, ít nhất cần gần hai tháng đi dung hợp." Một lão giả áo đỏ nói.

"Tiểu quỷ này có không ít thủ đoạn, nhất định phải cảnh giác nhiều hơn một chút, ngươi cũng không cần lo lắng hắn sẽ giết chết ngươi, hắn bây giờ còn chưa có loại thực lực này, tên gia hỏa Viên Húc Phong kia nếu như không phải quá bất cẩn thì cũng sẽ không bị hắn giết chết như vậy."

"Ta đã hiểu! Hắn vừa rồi bắn ra tia sáng đỏ từ con mắt, một chiêu này đã được ta nhìn thấy, ta sẽ đề phòng hắn." Hồ Văn Vân khẽ gật đầu: "Ta sẽ càng cẩn thận hơn, ta chắc chắn có thể lấy được một viên Vô Đạo Linh Thần đan."

Mấy người áo đỏ đều nghiêm túc thảo luận ở chỗ này, mà Thẩm Tường thế nhưng cũng bận việc của chính hắn.

Sau khi hắn sử dụng lĩnh vực thời gian để cho Phong Khả Nhi tranh thủ thời gian, chỉ là đi qua gần nửa ngày mà thôi, Phong Khả Nhi đã thành công xóa sạch tinh thần lực vốn có bên trong cây trường tiên màu đen.

"Hiện tại đã xóa sạch tinh thần lực rồi, ngươi thử một chút xem có thể để cho thần hồn của ngươi tiến vào bên trong lĩnh vực thời gian để dung hợp với cây trường tiên màu đen hay không." Phong Khả Nhi nói.

"Được, ta bây giờ lập tức xem thử một chút!"

Thẩm Tường khống chế thần hồn của mình tiến vào bên trong lĩnh vực thời gian, sau đó lại khống chế trường tiên màu đen ở cùng một chỗ với thần hồn, lại từ thần hồn phóng tinh thần lực ra, đồng thời chính hắn cũng tập trung tinh thần, đối đãi giống như với Lục U thạch vậy.

Chẳng mấy chốc thì có phản ứng, hắn cảm nhận được tinh thần lực của chính mình đang bị rút ra nhanh chóng, cũng may hắn có thể theo kịp loại tốc độ này, có thể để cho cây trường tiên màu đen hấp thu tinh thần lực của hắn một cách nhẹ nhàng.

"Nếu như thuận lợi, ba ngày về sau ta là có thể dung hợp được với cây trường tiên này." Thẩm Tường thầm mừng trong lòng, hắn nhìn vào những người áo đỏ kia một chút, hắn suy đoán những người áo đỏ này chắc cũng đều biết đặc tính của trường tiên này, chắc chắn cho rằng trong thời gian ngắn hắn không cách nào khống chế được cây trường tiên.

"Không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không nên sử dụng." Thẩm Tường hạ quyết tâm, sau đó hắn lại nghe thấy tieegns bàn tán của những người vây xem ở nơi xa, vậy mà đều cảm thấy hắn không cách nào khống chế được cây trường tiên lợi hại này trong khoảng thời gian ngắn.

Điều này càng làm cho hắn chắc chắn hơn, không phải thời khắc nguy cấp tuyệt không được sử dụng, đây chính là thứ áp hòm của hắn!

Trường tiên màu đen nhẹ nhàng mà ổn định thành lập liên hệ với Thẩm Tường, Thẩm Tường theo thời gian dần trôi qua đã có thể cảm ứng được cây trường tiên này có loại cảm giác kết nối chặt chẽ với mình, điều này làm cho hắn càng yên tâm hơn.

Trong chớp mắt, ba ngày đã trôi qua, Thẩm Tường đã từ loại dáng vẻ mệt mỏi trước đó khôi phục lại.

"Vẫn giống như trước đó, chúng ta dựa lưng vào nhau, rồi sau khi đi ra được một trăm bước thì bắt đầu." Thẩm Tường nói.

"Ngươi không cần lo lắng, chúng ta cho phép ngươi sử dụng cây trường tiên màu đen kia." Hồ Văn Vân cười âm hiểm nói: "Chúng ta thế nhưng là rất giảng đạo lý."

Thẩm Tường thầm mắng vài câu, nếu thực sự giảng đạo lý mà nói thì sẽ không tới cướp của hắn.

"Ừm!" Thẩm Tường chỉ khẽ gật đầu, thần sắc bình thản, để cho người ta cảm thấy hắn giống như không phải rất vui vẻ, dáng vẻ giống như tâm trạng có chút nặng nề vậy.

"Được rồi bây giờ bắt đầu đi!" Hồ Văn Vân và Thẩm Tường dựa lưng vào nhau, sau đó sau khi tự mình bước ra trăm bước thì biến đấu lại bắt đầu.

Để Thẩm tường cảm thấy kỳ quái là, Hồ Văn Vân thế mà không quay người mà là đứng yên tại nơi đó!

Thẩm Tường giống như lần trước, sau khi bước ra trăm bước thì đột nhiên quay người lao ra, sau đó cách không đánh ra một quyền về phía Hồ Văn Vân, đánh ra quyền kình như sóng cuồng ngập trời.

Quyền kình cuồn cuộn cuốn tới, phát ra tiếng vang rầm rầm, trong chớp mắt Hồ Văn Vân bị bao phủ ở trong đó, nhưng Hồ Văn Vân vẫn đứng rất vững vàng trên mặt đất, lúc này hắn mới chậm rãi xoay người.

Sau khi hắn xoay người lại, lớn tiếng hô với Thẩm Tường, một cỗ sóng âm trùng rất đáng sợ trùng kích ra, chấn động tới toàn bộ đại địa cũng phải lắc lư, một số tảng đá lớn ở gần đều bị sóng âm đánh cho rách tả tơi.

Người vây xem ở nơi xa lập tức bị chấn động tới lỗ tai cảm thấy đau nhức, để bọn họ không thể không vận dụng lực lượng của mình đi che chắn cỗ sóng âm này.

Mà Thẩm Tường thì bị sóng âm này trực tiếp truyền đến, lỗ tai của hắn vô cùng đau nhức, lúc này lỗ tai của hắn còn đang vang lên ông ông, căn bản không nghe thấy được bất kỳ âm thanh nào.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment