Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3124 - Chương 3124 - Thắng Hiểm

Chương 3124 - Thắng hiểm
Chương 3124 - Thắng hiểm

Viên Húc Phong đang đếm, mà Thẩm Tường còn đang giãy giụa không ngừng, muốn tránh thoát khỏi cái roi kia.

"Tiểu Khả, có biện pháp nào không?" Thẩm Tường hỏi thăm Phong Khả Nhi ở bên trong U Dao sơn trang.

"Thứ này rất lợi hại, mà là tự nhiên dựng dục ra tới, cũng không biết là hắn đạt được từ nơi nào!" Phong Khả Nhi nói ra: "Ta đương nhiên có biện pháp có thể để ngươi thoát khỏi, nhưng một khi sử dụng cái roi đó có thể bị phá hủy, hủy nó đi ngươi có nỡ không?"

"Ta đương nhiên không nỡ." Thẩm Tường cười nói: "Một khi xử lý gia hỏa này, cái roi này chính là của ta! Cho nên ngươi có thể nghĩ ra biện pháp khác nào hay không? Để cho ta thoát khỏi sau đó xử lý gia hỏa này đi!"

Viên Húc Phong đã đếm xong mười tiếng, trông thấy Thẩm Tường không nhận thua, vẻ mặt trở nên dữ tợn, hắn bị Thẩm Tường quấn tới hơn mười ngày, trong lòng vốn cũng đã rất bực bội rồi, lúc này Thẩm Tường bị trói lại, thế mà còn đang kéo dài thời gian với hắn, để hắn tức giận không thôi, hung hăng đạp xuống trên mặt của Thẩm Tường.

"Tiểu hỗn đản, nhanh nhận thua đi, bằng không ta chắc chắn sẽ hung hăng tra tấn ngươi, để ngươi biết thủ đoạn của ta." Giọng nói của Viên Húc Phong trở nên hung dữ, khuôn mặt già nua kia rất là đáng sợ.

Viên Húc Phong trông thấy Vô Đạo Linh Thần đan đang ở trước mặt, sắp có thể có được rồi, nhưng Thẩm Tường lại thật lâu không khuất phục, điều này khiến hắn rất nóng nảy, không thể bình tĩnh được nữa, cho dù là Viên Húc Phong loại lão gia hỏa sống đã rất lâu này cũng không thể tỉnh táo lại được, phóng xuất toàn bộ đè nén trong lòng rất nhiều ngày qua ra ngoài, quyền đấm cước đá đối với Thẩm Tường.

"Lão hỗn đản, có gan thì giết ta." Thẩm Tường cười lạnh nói, Viên Húc Phong sử dụng loại thủ đoạn này hắn căn bản không sợ, nếu như Viên Húc Phong thật dám giết chết hắn thì cũng không đi được.

Viên Húc Phong trông thấy Thẩm Tường đang uy hiếp hắn thì càng tức giận hơn, hắn ngửa đầu lên cười như điên, sau đó lấy ra một cây châm rất nhỏ, cười gằn nói: "Được, ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội, nếu như ngươi không đồng ý, ta sẽ chọc mù con mắt của ngươi."

Viên Húc Phong đè lấy đầu của Thẩm Tường, sau đó chậm rãi đưa cây châm nhỏ ra tới trước mắt của Thẩm Tường.

Lúc này Viên Húc Phong dùng một cái tay căng mắt Thẩm Tường ra, sau đó nhìn chăm chú vào tròng mắt của Thẩm Tường, nhe răng khẽ giọng nói: "Tiểu quỷ, ta xem ngươi đến cùng là có thể chịu được tra tấn lớn tới cỡ nào! Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi, ta sẽ chỉ làm làm ngươi cầu ta giết chết ngươi, ha ha ..."

Mọi người trông thấy thủ đoạn của Viên Húc Phong thì đều trầm mặc lạnh như băng, bọn họ đều tương đối thống hận Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường nắm giữ Vô Đạo Linh Thần đan lại không cho bọn họ, bọn họ cảm thấy nếu như đổi lại bọn họ, chắc chắn cũng sẽ tra tấn Thẩm Tường giống như Viên Húc Phong.

"Con rùa già, ai thua ai thắng còn chưa chắc đâu!" Thẩm Tường đột nhiên cười một tiếng, nhãn cầu đang phóng to đột nhiên bắn ra tia sáng màu đỏ, bắn về phía tròng mắt của Viên Húc Phong, trực tiếp bắn thủng xuyên thấu qua đầu ra ngoài.

Sau khi não của Viên Húc Phong bị thương nặng, đầu lập tức trở nên đau nhức vô cùng kịch liệt, lăn lộn trên mặt đất.

Thẩm Tường thở phì phò từng ngụm từng ngụm một, hắn vừa rồi thế nhưng là đã dùng hết Ngạo Thế Thần lực mới phóng xuất ra được Thấu Tâm ma nhãn, nếu như sử dụng Ngạo Thế Thần lực rất yếu thì chắc chắn sẽ bị Vô Đạo pháp tắc nơi này phá tan đi.

Cho nên hắn mới có thể phóng Ngạo Thế Thần lực ra, mặc dù chỉ xuất hiện trong nháy mắt nhưng lại đủ để hắn phản kích!

Viên Húc Phong vừa rồi tới gần Thẩm Tường như vậy, hơn nữa không có một chút phòng bị nào, càng không biết Thẩm Tường có thể sử dụng được Ngạo Thế Thần lực cường đại như vậy! Viên Húc Phong thật lâu trước đây cũng là người bên trong Vạn Đạo xuống tới đây, nhiều năm qua đã để hắn quên đi Ngạo Thế Thần lực, hơn nữa lúc hắn chiến đấu với Thẩm Tường, cũng biết Ngạo Thế Thần lực của Thẩm Tường không cách nào thả ra ngoài, đối với điều này hắn căn bản là không có sự đề phòng.

Vừa rồi chính hắn hướng về con mắt của Thẩm Tường, còn tới gần như vậy, Thẩm Tường chỉ cần phóng xuất ra tia Thấu Tâm ma nhãn ở khoảng cách rất gần là có thể xuyên thấu con mắt Viên Húc Phong, kích thẳng vào não bộ.

"Ta thế nhưng là không có đối phó dễ như vậy." Thẩm Tường đã thoát khỏi roi màu đen.

Có thể thấy được cái roi màu đen này là do Viên Húc Phong khống chế, Viên Húc Phong có thể thông qua Tinh Thần lực tới khống chế roi.

Sau khi Thẩm Tường thoát khỏi, lập tức thu cái roi này vào bên trong U Dao sơn trang, đã là của hắn!

"Ta muốn giết ngươi!" Viên Húc Phong trông thấy Thẩm Tường cướp roi của hắn đi, trong lòng nổi giận, lập tức từ mặt đất bật lên lao vọt tới.

Thẩm Tường trông thấy hắn lao tới, lập tức ném Lục Đạo Thần kính ra ngoài, lúc một quyền của Viên Húc Phong đánh về phía hắn, vừa đúng đánh vào trên mặt kính của Lục Đạo Thần kính.

Mặt kính đột nhiên run lên, phản xạ lực lượng mà hắn vừa đánh ra trở về, hơn nữa còn là lực lượng gấp nhiều lần!

Viên Húc Phong cũng không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện một cái gương, càng không nghĩ tới nắm đấm của hắn sau khi đánh vào trên đó sẽ còn bắn ngược ra lực lượng đáng sợ như vậy làm vỡ nát cánh tay của hắn!

Sau đó Thẩm Tường lập tức lao tới, lập tức nắm lấy Lục Đạo Thần kính, rót vào lượng lớn Ngạo Thế Thần lực, để bên trong Lục Đạo Thần kính lưu động một cỗ Ngạo Thế Thần lực mạnh mẽ thúc giục trận pháp bên trong, sau đó vung Lục Đạo Thần kính lên điên cuồng đập vào đầu của Viên Húc Phong.

Hai tay Thẩm Tường nắm lấy viền Lục Đạo Thần kính, liên tục nện vào trên đầu của Viên Húc Phong, nện mấy cái thì nện tới vỡ nát!

"Lão vương bát đản, ai bảo ngươi âm tàn như vậy với ta." Thẩm Tường đứng dậy, thở hổn hà hổn hển, sau đó thu Lục Đạo Thần kính vào.

Mọi người vây xem, lúc này đều ngẩn tò te cả người, trước đó không lâu Thẩm Tường còn ở vào trong khốn cảnh, nhưng chỉ là sau đó không lâu, Viên Húc Phong dương dương đắc ý lại bị xử lý, đầu cũng bị đánh nát.

"Ta thắng!" Thẩm Tường nhìn vài mọi người một chút, hô: "Ta cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian mới có thể tiếp tục chiến đấu, các ngươi có ý kiến gì không!"

Mười bảy người kia đều lắc đầu rất đồng đều, tâm trạng của bọn họ vào lúc này có hơi phức tạp, đầu tiên bọn họ là tương đối cao hứng, bởi vì Vô Đạo Linh Thần đan của Thẩm Tường chưa cho ai, bọn họ mất đi một đối thủ cạnh tranh, đồng thời bọn họ lại tương đối lo lắng, bởi vì thực lực của Thẩm Tường không yếu chút nào, hơn nữa Thẩm Tường còn có được cây roi màu đen kia.

Đặc biệt là mắt Thẩm Tường còn phóng ra tia sáng đỏ, để bọn hắn rất kinh dị, vậy mà có thể phóng xuyên qua đầu Viên Húc Phong một cách dễ dàng như vậy, phương pháp này bọn họ chưa từng thấy bao giờ.

Còn có Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường, trong mắt bọn họ chính là một cái tấm chắn rất lợi hại, còn có thể bắn ngược lực lượng!

Ở vào thời điểm chiến đấu có thể sử dụng binh khí và thần khí, mà Thẩm Tường bây giờ dựa vào những thứ này sẽ càng cường đại hơn, điều này làm cho bọn họ âm thầm lo lắng, lo lắng rằng mình đánh không lại Thẩm Tường.

Ai cũng trông thấy Thẩm Tường rất bướng bỉnh, vừa rồi đã tới mức độ đó rồi vậy mà cũng không chịu nhận thua, cho nên bọn họ muốn đánh bại Thẩm Tường, để tự tay Thẩm Tường giao Vô Đạo Linh Thần đan ra là rất khó khăn.

Thẩm Tường ngồi nghỉ ngơi ở trên mặt đất.

"Ngươi muốn nghỉ ngơi mấy ngày?" Một lão giả áo đỏ hỏi: "Có thể rút một cái bia đá ra trước hay không?"

Lão giả áo đỏ kia cũng rất sốt ruột.

"Khoảng ba ngày, như vậy không vấn đề gì chứ, các ngươi đều trông thấy chiến đấu của ta trước đó, ta đánh tới rất mệt mỏi." Thẩm Tường nói ra: "Được a, bây giờ ta lại rút một bia đá nhỏ ra."

Thẩm Tường hô một hơi, sau đó lấy cái rương kia ra lắc lắc, chẳng mấy chốc từ bên trong lắc ra một khối bia đá nhỏ, mười bảy lão gia hỏa còn lại kia vào lúc này đều rất nóng lòng nhìn vào khối bia đá mà Thẩm Tường nhặt lên.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment