Giả Cương Nghị vừa bàn luận với mấy lão giả áo đỏ khác cái gì đó vừa thi thoảng nhìn về phía Thẩm Tường, có thể thấy được bọn họ bây giờ đang thảo luận chuyện có liên quan tới Thẩm Tường.
"Nếu có thể nghe thấy bọn họ đang nói gì thì tốt." Thẩm Tường cũng muốn biết bọn họ đang thảo luận thứ gì, hắn luôn cảm thấy mấy lão giả áo đổ này không có trung thực như vậy.
"Không cần phải để ý tới bọn họ, ngươi chỉ cần tiếp tục kéo dài thời gian là được rồi, bọn họ lợi hại hơn nữa cũng không dám đắc tội những người khác đi!" Phong Khả Nhi nói ra: "Ngoại từ bọn họ ra còn có hơn mười lão gia hỏa khác thực lực cũng đề rất mạnh, bọn họ chắc chắn sẽ không để cho mấy lão giả áo đỏ kia làm loạn."
"Chỉ mong vậy đi!" Thẩm Tường thở dài một cái: "Nhưng ta vẫn nên chuẩn bị cho dự tính xấu nhất, sớm biết ở vừa rồi kéo dài thời gian thêm nhiều thời gian một chút."
Trước đó, lúc hắn chiến đấu với Viên Húc Phong đã kéo dài được hơn mười ngày, sau đó lúc chiến đấu với lão giả áo đỏ vừa rồi, cũng chỉ được mấy ngày đã kết thúc chiến đấu.
Sau khi Thẩm Tường nghỉ ngơi được một ngày, đã khôi phục được rất khá, Giả Cương Nghị đã đi tới bên cạnh hắn, nói ra: "Bây giờ có thể bắt đầu rồi đi!"
Thẩm Tường nhỉn sắ trời một chút, bây giờ cũng chỉ là sáng sớm mà thôi.
"Để cho ta nghỉ ngơi tới giữa trưa đi, ta cảm thấy còn chưa khôi phục được bao nhiêu." Thẩm Tường muốn kéo dài thêm một chút thời gian, bây giờ hắn cảm thấy đám người này đều không còn kiên nhẫn.
"Không phải đã nói là một ngày sao? Hiện tại thời gian đã tới." Giả Cương Nghị có chút tức giận, khuôn mặt già nua lạnh lùng nói.
"Ta bây giờ còn chưa khôi phục tốt, chỉ cần tới giữa trưa là được rồi, cũng sắp rồi chờ một chút đi, cũng không thiếu chút thời gian đó a." Đối phương rất gấp, nhưng Thẩm Tường lại vô cùng bình tĩnh.
"Hừ!" Giả Cương Nghị hừ một tiếng trở lại trong đám người.
Trong lòng Thẩm Tường âm thầm vui lên, hắn bước đầu đã nghĩ ra tính tình của Giả Cương Nghị này, là thuộc về loại rất gấp, bây giờ bị hắn kéo dài một chút thời gian đã cảm thấy ngồi không yên, thiếu chút nữa thì làm ầm ĩ lên với Thẩm Tường.
"Gia hỏa kia trông rất dễ nổi nóng a!" Thẩm Tường lặng lẽ liếc nhìn Giả Cương Nghị ở đằng xa.
Mặt mo của Giả Cương Nghị lúc này đỏ lên, trao đổi xong cái gì đó với lão giả áo đỏ khác, vừa nhìn thì biết tức sôi ruột.
Thẩm Tường ngược lại là không sao cả, dù sao hắn có thể thành công kéo dài được nửa ngày.
"Chờ tới lúc chiến đấu, ta phải nghĩ một cái đối sách tới kéo dài thời gian mới được, nhất định phải kéo dài trận chiến đấu này tới lúc đại thúc bế quan đi ra mới thôi." Thẩm Tường nhắm mắt lại, tiếp tục nghỉ ngơi.
Chẳng mấy chốc, giữa trưa đã tới, sau khi Thẩm Tường đứng dậy, Giả Cương Nghị đã đi tới bên cạnh hắn.
"Hiện tại được rồi chứ!" Giả Cương Nghị nói với giọng lạnh lùng.
"Được rồi, vẫn giống như trước đó!"
Thẩm Tường và Giả Cương Nghị lại dựa lưng vào nhau, sau đó hai người mỗi người bước ra một trăm bước thì lập tức bắt đầu chiến đấu.
Lần này Thẩm Tường không lựa chọn công kích trước, mục đích chủ yếu của hắn chính là phòng ngự, vì kéo dài thời gian.
Phản ứng của Giả Cương Nghị cũng đúng như dự liệu của Thẩm Tường, công kích trước, nhưng tốc độ cũng không phải là rất nhanh.
"Loại tốc độ này không giống như hắn nên có, chẳng lẽ hắn cố tình che giấu thực lực?" Thẩm Tường trông thấy Giả Cương Nghị chậm rãi lao tới, trong lòng âm thầm nghi hoặc, hắn đã giữ vững tinh thần, muốn nghiêm túc làm phòng ngự cho thật tốt, không để cho đối phương làm hắn bị thương.
"Tiểu quỷ nhận thua đi!" Giả Cương Nghị ở vào lúc cách Thẩm Tường còn có hơn một trượng, vẻ mặt đột nhiên thay đổi, trở nên trắng như tuyết, giống như một lớp băng sương bao trùm lên vậy.
Thẩm Tường cũng lập tức cảm ứng được một cỗ khí tức băng hàn đánh tới, loại băng hàn thấu xương này để hắn cảm nhận được thể nội mơ hồ bị làm đau, làm hắn vô cùng giật mình, đây chính là một loại lực lượng rất kỳ quái.
"Không được!" Thẩm Tường chỉ cảm thấy hai chân của mình đột nhiên mất đi cảm giác, hắn lập tức phóng Ngạo Thế Thần hỏa, để Ngạo Thế Thần hỏa tràn vào bên trong đùi của mình.
Ngạo Thế Thần hỏa chẳng mấy chốc đã tràn vào trong đùi của hắn, nhưng cỗ lực lượng băng hàn kia cũng không có biến mất, ngược lại càng trầm trọng thêm, khiến cho cỗ lực lượng băng hàn kia từ hai chân của hắn lan tràn tới trên người của hắn.
"Đây là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường vô cùng kinh hoảng, lúc này hai chân đều đã mất đi cảm giác, hơn nữa còn cảm ứng được một cỗ băng hàn đang lan tràn tới trên người của hắn.
"Đây là một loại lực lượng băng hàn rất đặc thù, thậm chí có thể thôn phệ hỏa diễm tới đề cao chính mình." Sau khi Phong Khả Nhi cảm ứng được, vội vàng nói: "Tình huống của ngươi bây giờ vô cùng nguy hiểm, ta xem một chút xem có thể phong ấn cỗ lực lượng này giúp ngươi hay không, hiện tại ta đã khống chế trận phá bên trong Lục Đạo Thần kính mở ra, ngươi nhanh sử dụng Thôn Phệ Ma công, thôn phệ cỗ lực lượng băng hàn nồng đậm bên trong chân của ngươi vào bên trong Thần Hải, tiếp theo thì giao cho ta."
Giả Cương Nghị lúc này đã đứng ở phía trước Thẩm Tường, mặt lạnh lùng mang theo nụ cười lạnh: "Không động được đi! Nếu như ngươi không nhận thua, ta sẽ lập tức 'thiến' ngươi ngay tại chỗ ... rồi sau đó lại đối với ngươi, hắc hắc ..."
Giả Cương Nghị liếm liếm đầu lưỡi: "Ta sẽ cắn từng miếng thịt trên người ngươi xuống, ta thích ăn nhất chính là loại tiểu quỷ thịt mềm da mịn như ngươi."
Thẩm Tường nghe thấy lời của Giả Cương Nghị, cỗ rét lạnh vốn đã được Phong Khả Nhi phong ấn kia lại xông lên lần nữa!
"Gia hỏa này, quá độc ác." Thẩm Tường âm thầm vận chuyển Thôn Phệ Ma công, hấp thu toàn bộ lực lượng băng hàn bên trong đùi vào bên trong Thần Hải.
Cỗ lực lượng này tiến vào Thần Hải, Thần Hải của hắn lập tức biến thành thế giới băng tuyết, cũng may Phong Khả Nhi có biện pháp giải quyết chuyện này, chẳng mấy chốc đã để Thần Hải của hắn khôi phục lại.
Nhưng, Thẩm Tường còn không có ngừng thôn phệ, bởi vì lực lượng băng hàn ở chân của hắn còn rất nhiều, cũng không biết Giả Cương Nghị là làm được như thế nào, vậy mà ở trong thời gian ngắn như vậy đã rót nhiều lực lượng băng hàn vào bên trong chân của hắn như vậy.
"Có chút bản lĩnh nha, thế mà có thể xua tan được lực lượng âm băng của ta." Giả Cương Nghị có thể cảm nhận được lực lượng âm băng ở trên chân của Thẩm Tường đang biến mất từng chút một, trong lòng của hắn tuy rằng âm thầm ngạc nhiên nhưng không vội vàng.
Giả Cương Nghị đột nhiên cười hắc hắc lạnh lùng vài tiếng, thân thể lại tuôn ra một luồng hơi lạnh, sau khi cảm nhận được cỗ hàn khí này, Thẩm Tường âm thầm hoảng sợ, cỗ hàn khí đó thế nhưng là kích thẳng vào ngực của hắn.
Cũng may trước ngực của hắn đặt Lục Đạo Thần kính, Lục Đạo Thần kính có thể ngăn cản được cỗ lực lượng băng hàn này đánh vào.
"Gia hỏa này rất ác độc, ta tuyệt không thể để hắn được như ý." Thẩm Tường vẻ mặt lạnh lùng, chỉ thấy tay của hắn đột nhiên bắt đầu chuyển động, điều này làm cho Giả Cương Nghị vô cùng ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng Thẩm Tường đã bị lực lượng âm băng của hắn đóng băng lại rồi, vậy mà bây giờ vẫn còn động được.
Hơn nữa Thẩm Tường vung tay còn hiện ra một cái trường tiên màu đen.
"Không nên sợ hãi, hắn bây giờ còn chưa cách nào khống chế được cây trường tiên này." Giả Cương Nghị nói với mình, không cần lo lắng Thẩm Tường có thể sử dụng được cây trường tiên lợi hại này.
Nhưng là, sau khi Thẩm Tường dùng lực vung trường tiên lên đánh, trường tiên lập tức rời khỏi tay Thẩm Tường, như là một con độc xà màu đen linh hoạt, bay về phía Giả Cương Nghị, trong chớp mắt đã trói chặt ở trên người Giả Cương Nghị, trói Giả Cương Nghĩ tới thật chặt.
Giả Cương Nghị tuyệt đối không nghĩ tới, Thẩm Tường ở trong thời gian ngắn như vậy vậy mà đã có thể tế luyện được cây trường tiên màu đen này.
Tất cả mọi người ở đây đều rất ngạc nhiên, bọn họ hiểu rất rõ vê loại Thần binh này, nếu không thể tiêu trừ tinh thần lạc ấn còn sót lại bên trong thì không cách nào tiến hành tế luyện.
P/S: Ta thích nào ... chương 4.