Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3130 - Chương 3130 - Thần Hoang Xa Lạ

Chương 3130 - Thần Hoang xa lạ
Chương 3130 - Thần Hoang xa lạ

Sau khi Kỷ Hành Viễn trôi nổi tới trên không trung, nơi đó xuất hiện một cái hố đen rất nhỏ, Kỷ Hành Viễn bị hút vào bên trong cái hố đen này biến mất không thấy.

Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, quan sát xung quanh, vừa rồi chỗ này còn có rất nhiều người, nhưng bây giờ lại chỉ còn lại có mình hắn cùng với Giả Cương Nghị ở dưới chân!

"Vận khí của ngươi không tệ, có thể sống lâu hơn một chút so với đồng bạn của ngươi." Thẩm Tường cười hắc hắc: "Hơn nữa còn có thể trông thấy đại thúc đột phá tiến về Vạn Đạo chi thượng, bọn họ thế nhưng là không có cơ hội nhìn thấy."

"Ngươi ..." Giả Cương Nghị không biết lúc này nên nói cái gì, hắn biết thủ đoạn của Thẩm Tường, bây giờ cũng không ai có thể cứu được hắn, một đám người lợi hại nhất nơi này đã bị Kỷ Hành Viễn tiêu diệt.

Giả Cương Nghị nhìn thấy thực lực của Kỷ Hành Viễn, sau khi đột phá vậy mà lợi hại như vậy, lúc giết bọn hắn dễ dàng như thể giết gà vậy, nghĩ tới chuyện này, trong lòng hắn càng tức giận hơn, bởi vì đột phá không phải hắn.

Vô cùng ghen ghét khiến hắn phát cuồng, hắn rống giận, gào thét điên cuồng, phát tiền sự ghen ghén hận ý trong lòng, cùng với sợ hãi vô tận do sắp phải chết mang lại cho hắn.

Lúc Giả Cương Nghị gầm rú, một ngụm múa phun lên không trung!

Thẩm Tường lấy Cửu Tiêu Thần kiếm ra!

Giả Cương Nghị cuối cùng cũng được nhìn thấy Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, bọn họ trước đó đều nhận định Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường là không cách nào sử dụng, nhưng bây giờ xem ra là bọn họ đoán sai, Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường còn có thể sử dụng, có điều Thẩm Tường vì cố tình kéo dài thời gian cho nên mới che giấu.

"Yên tâm, sau khi ngươi chết đi, thi thể sẽ có một cái kết cục tốt đẹp, ta sẽ lấy thi thể của ngươi cho cóc ăn." Thẩm Tường dứt lời, vung Cửu Tiêu Thần kiếm lên, chém đầu của Giả Cương Nghị xuống, sau đó ném thi thể vào cho đầu cóc ăn.

Cuối cùng kết thúc mọi chuyện, Thẩm Tường lập tức chạy tới nơi cách vùng tối rất gần để ẩn nấp.

"Mọi chuyện vẫn còn tính là thuận lợi!" Thẩm Tường nhìn lên bầu trời, không thể không cảm khái nói: "Đại thúc cuối cùng cũng thành công, hy vọng hắn ở trên Vạn Đạo chi thường có thể có những ngày tháng sống tốt một chút."

Nhớ tới Vạn Đạo Đan Thần chết, Thẩm Tường không thể không cảm thán trong lòng.

"Vạn Đạo Đan Thần, sau khi ta đi lên, ta nhất định sẽ báo thù giúp ngươi." Thẩm Tường thầm thề trong lòng, rồi mới bắt đầu nghỉ ngơi.

Trước đó lúc hắn bị vu chú công kích, thế nhưng là tiêu hao lượng lớn tinh thần của hắn, lúc này sau khi kết thúc, hắn chỉ cảm thấy mỏi mệt không chịu nổi, chỉ muốn nghỉ ngơi cho khỏe, cái gì cũng không muốn.

Hắn nghỉ ngơi vài ngày mới khôi phục tinh thần!

"Là lúc cần phải trở về!" Thẩm Tường còn có rất nhiều kẻ địch cần phải đối phó ở bên ngoài, người của Ngạo Thế gia tộc và Thiên Cổ Thú nhân đều rất cường đại.

Bây giờ hắn tu luyện ở trong Vô Đạo chi địa này có chút thành tựu, thực lực đột nhiên tăng mạnh, hắn cảm thấy sau khi đi lên, người của Ngạo Thế gia tộc đã không thể làm gì được hắn, không giống như trước đó, hắn một mực phải tránh né người của Ngạo Thế gia tộc.

"Ngạo Thế gia tộc, các ngươi chờ đó cho ta, sau khi ta trở về, đầu tiên sẽ để cho các ngươi lĩnh giáo sự lợi hại của ta một chút." Thẩm Tường tiến vào vùng tối, lúc trước hắn chính là tới từ chỗ này, chỉ là không biết đường về có bị phong chắn lại hay không, nếu như bị phong chắn lại thì hắn khả năng sẽ phải nghĩ biện pháp để trở về.

Sau khi Thẩm Tường sờ soạng mò mẫm đi ở trong vùng tối được vài ngày, cuối cùng tìm được cái khe đất kia, chỉ có điều cái khe đất này đã trở nên rất nhỏ, hơn nữa còn đang rút vào từng chút một.

"Vẫn còn kịp, nếu như chậm chút nữa nói không chừng không trở về được." Thẩm Tường đi tới dưới khe đất, sau đó bay đi lên, sương mù màu tím bên dưới này đã biến mất.

"Nếu như đi lên, ở trên chính là vị trí của Thiên Cổ Thú nhân, ngươi cần phải cẩn thận một chút." Phong Khả Nhi nói.

"Ừm, cũng không biết ở trên bây giờ ra sao." Thẩm Tường có chút lo lắng cho thế giới Thiên Đạo.

Thế giới Thiên Đạo tuy rằng không ở chung một chỗ với Thần Hoang, nhưng bên trong Thần Hoang vẫn có người có thể tới, ở trong thế giới Thiên Đạo cũng có sự tồn tại của Ngạo Thế Thiên môn và Vạn Đạo Thần sơn.

Lúc bay lên trên, trải qua bóng tối vài ngày, Thẩm Tường cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng, hắn lại trở về bên trong Thần Hoang một lần nữa.

"Đây là Vạn Đạo lâm sao?" Sau khi Thẩm Tường đi tới không trung, nhìn vào mảng rừng rậm lớn ở bên dưới.

Trước đó nơi này được một đám Thiên Cổ Thú nhân tàn phá bừa bãi, sớm đã trở nên rất hoang vu, nhưng bây giờ lại sinh cơ bừng bừng, cũng không biết chuyện này là thế nào.

Bên trong Thiên Cổ Thú nhân cũng có hiểu trồng trọt, Trần Tài trước đó đã nói cho hắn biết, cũng không biết Thiên Cổ Thú nhân trồng những thực vật này là có mục đích gì.

"Có thể sử dụng Ngạo Thế Thần lực, phối hộp với thân thể Vô Đạo của ta, lực lượng của ta đã rất đáng sợ." Thẩm Tường cảm thấy như mình lại đối mặt với Nhân Hoàng của Thiên Cổ Thú nhân thì tuyệt đối sẽ không còn chật vật như trước.

Thẩm Tường ngồi trên Lục Đạo Thần kính, sử dụng lực lượng phản, thận trọng phi hành ở trên không trung của khu rừng.

Hắn vẫn còn có chút lo lắng khi gặp phải Thiên Cổ Thú nhân, nơi này chính là hang ổ của Thiên Cổ Thú nhân, nếu như làm ra động tĩnh lớn vậy sẽ dẫn một đám đông đảo Thiên Cổ Thú nhân tới.

"Không lập tức dịch chuyển về Đan Thần bí cảnh sao?" Phong Khả Nhi hỏi.

"Nơi này có chút cổ quái, ta thăm dò trước đã, nơi này sao mà trông đều không giống như là nơi Thiên Cổ Thú nhân đám dã man kia tập trung a."

Thẩm Tường bay ở trên không, quan sát xuống dưới, quan cảnh bên dưới rất đẹp, không phải là cây đại thụ xanh tươi thì chính là thảo nguyên xanh mơn mởn, nhiều con sông cắt ngang qua rừng rậm thảo nguyên, dưới ánh mặt trời, sóng nước lấp lánh tỏa ra ánh vàng rực rỡ, rất xinh đẹp.

Sau khi Thẩm Tường bay thấp xuống, có thể nhìn thấy từng đàn chim hót líu lo bay ngang qua, mà ở thảo nguyên bên dưới cũng có dã thú chạy tới, tất cả đều là dã thú bình thường không mạnh lắm.

"Đây còn là Thần Hoang sao? Có phải là ta đi tới nơi khác rồi hay không?" Thẩm Tường thử một cái, còn có thể dịch chuyển bình thường, có lẽ còn là Thần Hoang mà hắn quen thuộc, nhưng Vạn Đạo lâm này thì không phải là như vậy a.

Sau khi hắn phi hành được gần nửa ngày, Vạn Đạo lâm đã có biến hóa long trời lở đất, hắn nghi ngờ chính mình có phải là đã rời khỏi nơi này quá lâu rồi hay không, bằng không không có biến hóa lớn như vậy.

"Ta xem một chút xem có thể tiến vào Lục Đạo Thời Không hay không." Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, quan sát người quen một chút, tình trạng của bọn họ đều rất tốt, cái này có thể để cho hắn xác định đây là Thần Hoang.

"Nhìn xem nha đầu Mộ Dung Hồng Liên này có ở nơi này hay không." Thẩm Tường tâm niệm vừa động, chỉ thấy Mộ Dung Hồng Liên xuất hiện trong Lục Đạo Thần kính, trông thấy Mộ Dung Hồng Liên ở bên trong, hắn không thể không ngẩn người, Mộ Dung Hồng Liên đang ngâm mình trong một hồ bơi, hơn nữa còn đang từ hồ bơi đi lên.

Thân thể Mộ Dung Hồng Liên được Thẩm Tường nhìn thấy rõ ràng, để hắn không thể không nuốt nước miếng một cái!

"Tên bại hoại!" Phong Khả Nhi cười hì hì nói.

Thẩm Tường vội vàng cất Lục Đạo Thần kính đi, đợi chốc lát sau lại lấy ra, lúc này Mộ Dung Hồng Liên đã mặc quần áo tử tế lại.

"Hồng Liên nha đầu." Thẩm Tường bây giờ mới dám truyền âm cho Mộ Dung Hồng Liên, bằng không để Mộ Dung Hồng Liên biết loại chuyện này, hắn chắc chắn sẽ bị mắng.

"Thẩm Tường, ngươi đã đi đâu?" Mộ Dung Hồng Liên thầm giật mình, lần trước nàng và sư phụ của mình sau khi tách ra với Thẩm Tường thì không còn thấy Thẩm Tường liên hệ với nàng, nàng ta thế nhưng là đợi Thẩm Tường rất lâu.

"Ta bị Nhân Hoàng của Thiên Cổ Thú nhân truy sát, rớt xuống một cái nơi quỷ quái, hiện tại cuối cùng đã chạy ra ngoài." Thẩm Tường hít một tiếng: "Thần Hoang bây giờ là như thế nào? Ta đến cùng đã rời đi bao lâu, làm sao ta cảm thấy nơi này có biến hóa rất lớn a!"

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment