Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3165 - Chương 3165 - So Tốc Độ

Chương 3165 - So tốc độ
Chương 3165 - So tốc độ

Thẩm Tường thực sự không nghĩ tới tên chưởng quỹ này vậy mà lại xem trọng hắn như thế, điều này làm cho hắn âm thầm kinh ngạc, hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể làm cho cái cửa hàng này kiếm nhiều Cuồng Nguyên thạch hơn một chút mà thôi, những Cuồng Nguyên thạch này ở cái cửa hàng lớn này mà nói thì cũng không tính là gì, không đáng để tên chưởng quỹ này phải xảy ra mâu thuẫn với người trong tộc.

"Ngươi ... được rồi, chờ đó cho ta, đi thì đi." Tên Thiên Cổ Thần tộc kia quả nhiên rời đi.

"Chưởng quỹ, mang thêm phiền toái cho ngươi!" Thẩm Tường cảm thấy có chút xấu hổ, nói.

"Không có việc gì, ngươi đi nghỉ trước đi." Chưởng quỹ phất phất tay với Thẩm Tường, sau đó cầm những viên đan này rời đi.

Thẩm Tường để cho Phong Khả Nhi ăn mười viên Cuồng Lực đan, hắn muốn xem Phong Khả Nhi vừa mới bắt đầu tu luyện Ngạo Thế Cuồng lực ăn những Cuồng Lực đan này vào thì sẽ có hiệu quả như thế nào.

Tốc độ luyện hóa của Phong Khả Nhi còn nhanh hơn Thẩm Tường nhiều, nửa canh giờ đã có thể luyện hóa được một viên, Thẩm Tường cảm thấy rất ngoài ý muốn với loại tốc độ luyện hóa này.

Thẩm Tường nghỉ ngơi hai ngày, Phong Khả Nhi cũng đã luyện hóa hết mười viên đan dược, điều này làm cho hắn vô cùng ngạc nhiên, vậy mà hoàn thành nhanh như vậy.

"Có gì to lớn đâu!" Phong Khả Nhi dùng tay chỉ ra kích thước của Ngạo Thế Cuồng Nguyên châu, lớn như hạt đào, như vậy cũng đã không nhỏ.

"Thật nhanh a!" Thẩm Tường cười nói: "Hiện tại ngươi có thể sử dụng Ngạo Thế Cuồng lực đi phóng thích phong ấn chưa?"

"Đương nhiên có thể, phong ấn phóng ra cũng lợi hại." Phong Khả Nhi cười hì hì nói: "Nếu như Ngạo Thế Cuồng Nguyên châu của ta lớn hơn nữa mà nói, vậy ta càng lợi hại hơn, hy vọng sớm có thể bước vào Ngạo Thế Cuồng cảnh."

Có Phong Khả Nhi ở đây, lúc Thẩm Tường luyện đan cũng sẽ khá nhẹ nhàng, đặc biệt là lúc luyện chế loại đan rất khó luyện chế, Phong Khả Nhi một mực có thể cho trợ giúp rất lớn, bằng không phần nhiều hắn khó mà thành công.

Thẩm Tường đi tìm chưởng quỹ, hắn muốn lĩnh thêm một trăm phần dược liệu, lại luyện chế một trăm viên đan dược, nhiệm vụ tháng này của hắn sẽ hoàn thành.

Mà khi hắn đi tới đại sảnh của cửa hàng, lại trông thấy chưởng quỹ đang ở cùng một chỗ với mấy người đeo mặt nạ mặc áo bào lộng lẫy.

"Là gia hỏa lần trước kia!" Thẩm Tường cảm ứng được khí tức hết sức quen thuộc, chính là người Thiên Cổ Thần tộc lần trước đó.

Người Thiên Cổ Thần tộc này vốn là muốn tới làm việc ở cửa hàng này, chỉ có điều là bởi vì trông thấy Thẩm Tường được coi trọng mà mình bị coi nhẹ, cho nên tức giận mà rời đi, hiện tại hắn lại tới đây còn mang theo mấy người, cũng không biết là hắn có mục đích gì.

Sau khi Thẩm Tường đi tới, nam tử kia chỉ vào Thẩm Tường nói: "Chính là nhân loại này!"

Sau khi mấy người đeo mặt nạ kia nhìn qua, để Thẩm Tường cảm nhận được áp lực rất lớn, những người đeo mặt nạ này rất cao, thực lực đều rất mạnh, hơn nữa bọn họ còn cố ý phóng thích ra một loại khí thế tới dọa Thẩm Tường.

Cũng may Thẩm Tường là người từng gặp sóng to gió lớn, rất bình tĩnh mà đứng tại chỗ.

"Hắn là Thẩm Phi, vừa mới gia nhập vào cửa hàng chúng ta không bao lâu." Chưởng quỹ nói ra: "Cuồng Lực đan hắn luyện chế quả thật không tệ, cho nên ta phá lệ giữ hắn lại, chuyện này không có gì không đúng sao, chỉ là tiểu quỷ trong gia tộc ngươi nghi ngờ quá nặng đi."

"Hừ, đan dược mà một tên nhân loại luyện chế ra được tốt hơn chỗ nào?" Nam tử kia tức giận nói: "Ta muốn so tài với hắn, nếu như hắn không bằng ta, thì lập tức để cho hắn rời khỏi chỗ này, sau đó ngươi phải chịu nhận lỗi với ta."

Trong mắt Thẩm Tường có chút bất đắc dĩ, hắn không nghĩ tới vậy mà lại có chuyện như vậy xảy ra, nam tử này có tính cách giống như trẻ con vậy a!

"So thì so, nếu ngươi thua thì sao đây?" Chưởng quỹ cười lạnh, trông hắn cũng không e ngại những người đeo mặt nạ này.

"Nếu như ta thua, vậy ta tâm phục khẩu phục." Nam tử đã tháo mặt nạ xuống, là một thanh niên tuấn tú, tuy nhiên khắp khuôn mặt đều là loại nét mặt cao ngạo, trông vô cùng tự đại.

"Vậy các ngươi có thể đi." Chưởng quỹ nói ra: "Ta cho rằng ta làm không sai, sai là ngươi gia hỏa tự đại này, ta nói thật cho ngươi biết, Cuồng Lực đan mà ngươi luyện chế ra vô cùng kém cỏi, ta không xem trọng chút nào."

Sau khi nghe được lời này của chưởng quỹ, nam tử trở nên rất tức giận.

"Các vị trưởng bối, các ngươi đều nghe thấy được rồi đó, hắn đang làm nhục ta." Thanh niên tức giận nói.

"Nếu như hắn thua, sẽ để cho hắn quỳ xuống xin lỗi ngươi." Một người đeo mặt nạ trong đó nói, bọn họ thấy hậu bối gia tộc mình bị người xem thường như vậy, trong lòng cũng rất tức giận.

Thẩm Tường có chút bất đắc dĩ, người thanh niên kia tự đại tới ngay cả tên chưởng quỹ Thiên Cổ Thần tộc kia cũng không nhìn được.

"Được rồi!" Chưởng quỹ rất có lòng tin đối với Thẩm Tường: "Các ngươi nói xem muốn so như thế nào? Thẩm Phi hắn chỉ biết luyện Cuồng Lực đan, cho nên chỉ có thể tỷ thí luyện chế Cuồng Lực đan, nếu như muốn luyện chế đan dược khác thì ta không đồng ý."

Phẩm chất Cuồng Lực đan mà Thẩm Tường luyện chế ra rất tốt, trong tay tên chưởng quỹ này còn có hơn trăm viên chưa bán đi, bởi vì hắn tìm một người mua tốt bán ra một lần duy nhất.

"Vậy thì tỷ thí luyện chế Cuồng Lực đan, nếu như hắn luyện chế ra trước ta thì coi như hắn thắng, không cần biết phẩm chất như thế nào!" Người thanh niên kia nói, từ vẻ mặt tự tin của hắn tới xem, hắn rất tự tin đối với tốc độ luyện đan của mình a.

Chưởng quỹ nhìn Thẩm Tường một chút, chỉ thấy Thẩm Tường khẽ gật đầu, tỷ thí tốc độ luyện đan với hắn thì đó chính là muốn chết, trong nội tâm của hắn đều muốn cười tới nở hoa.

"Ngươi thật không có vấn đề gì sao? Tốc độ luyện đan của gia hỏa này cực nhanh, tuy rằng phẩm chất kém một chút." Chưởng quỹ đột nhiên truyền âm cho Thẩm Tường.

"Hắn luyện chế nhanh cỡ nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Một canh giờ có thể luyện chế ra ba lò Cuồng Lực đan, đây là những gì ta biết, nếu như tỷ thí, tốc độ của hắn có thể sẽ càng nhanh hơn." Chưởng quỹ lại truyền âm nói.

Ở vào lúc bọn họ truyền âm với nhau, người thanh niên kia đột nhiên nói ra: "Như vậy đi, chúng ta tới tỷ thí một chút, trong vòng một canh giờ, chúng ta ai luyện chế ra nhiều Cuồng Lực đan, ai luyện chế được nhiều hơn thì kẻ đó là người chiến thắng!"

Bọn họ lại đột nhiên sửa đổi quy tắc, điều này làm cho chưởng quỹ có chút tức giận, hắn biết tốc độ luyện đan của đối phương, quy tắc như vậy rất có lợi đối với bọn họ.

"Cảm thấy thế nào?" Chưởng quỹ lại truyền âm cho Thẩm Tường.

"Yên tâm, không thành vấn đề." Thẩm Tường trả lời rất bình tĩnh, hắn đột nhiên cảm thấy tên chưởng quỹ này không tệ, mặc dù là người của Thiên Cổ Thần tộc, nhưng ít ra rất tôn trọng hắn, cho nên mới hỏi thăm ý kiến của hắn.

Chưởng quỹ rất tin tưởng Thẩm Tường, nói ra: "Vậy bây giờ bắt đầu luôn đi!"

Vì để cho có nhiều người tới làm chứng hơn, chưởng quỹ gọi hơn mười luyện đan sư tới đây quan sát tỷ thí, những luyện đan sư này đều là những Luyện đan sư lão luyện trong cửa hàng, bọn họ đều biết chuyện của Thẩm Tường, bởi vì Cuồng Lực đan mà Thẩm Tường luyện chế bọn họ đều thấy, đạt được sự tán thành nhất trí của bọn họ.

Lúc này sau khi bọn họ hiểu rõ nguyên do tỷ thí đan, đều cảm thấy người thanh niên kia vô cùng phách lối, tuy nhiên cũng hết cách rồi, ai bảo thanh niên này là người tới từ đại gia tộc đây? Con cháu của những đại gia tộc này đi ra lịch luyện, xui xẻo chính là những cửa hàng này a.

"Bọn họ là người của Chân gia, tiểu tử tỷ thí luyện đan với ngươi kia tên là Chân Minh Huy, gia tộc bọn hắn luyện đan xem như không tệ, bây giờ được phái ra ngoài lịch luyện, chính là muốn tiến vào trong một số cửa hàng để luyện đan." Chưởng quỹ nói ra: "Lịch luyện chó má gì, chính là đi ra khoe khoang, loại chuyện này thế nhưng là thường xảy ra, lần này ngươi nhất định phải áp chế áp chế nhuệ khí của hắn."

Trong lòng Thẩm Tường cũng cảm thấy buồn cười, đã để cho con cháu trong gia tộc mình đi ra ngoài lịch luyện thì cần phải để cho bọn họ gặp phải một số ngăn trở, lúc này mới trưởng thành được, bây giờ trưởng bối lại nhảy ra trợ giúp tiểu nhân, tiểu nhân rõ ràng không có đạo lý, có thể thấy được loại lịch luyện này căn bản chính là làm màu, căn bản chính là đưa những con cháu ưu tú trong gia tộc của mình ra ngoài để khoe khoang.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Bình Luận (0)
Comment