Trong đại sảnh, ngoại trừ luyện đan sư của cửa hàng ra, còn có một số người ở chỗ này, những người này đều tới cửa hàng để mua sắm đan dược, bây giờ bọn họ biết được chuyện này, nên cũng xúm lại xem.
Cường Lực đan là loại đan dược rất nhiều người ăn thường xuyên, ở chỗ là rẻ nhất, hơn nữa công hiệu cũng không tệ, chỉ cần ăn lâu dài thì cũng có thể cảm nhận được Ngạo Thế Cuồng Nguyên châu có được sự tăng trưởng rõ ràng.
Cho nên loại đan này vẫn tương đối được hoan nghênh.
Bây giờ có người tỷ thí ở chỗ này, đương nhiên sẽ có rất nhiều người tò mò, mọi người tuy rằng ăn vào thường xuyên, nhưng lại rất ít khi được trông thấy luyện đan sư luyện chế.
"Khoảng thời gian một canh giờ, đồng hồ cát chảy hết là kết thúc, ở đây có không ít luyện đan sư, bọn họ đều có thể ở đây làm chứng, có thể nhìn ra được có phải là gian lận hay không." Chưởng quỹ nói ra: "Cho nên các ngươi cần phải thành thật một chút cho ta."
Có phải là Cuồng Lực đan vừa mới luyện chế ra hay không, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được, chứ đừng nói tới những lão Luyện đan sư kia.
Để Thẩm Tường cảm thấy đối phương rất ngu xuẩn chính là muốn tỷ thí số lượng đan luyện ra.
"Có phải tới lúc kết thúc, ai luyện chế ra được nhiều đan nhất thì kẻ đó là người chiến thắng hay không?" Thẩm Tường hỏi lại, hắn muốn xác định một lần.
"Không sai!" Chân Minh Huy trả lời: "Ngươi thua chắc!"
Thẩm Tường không thèm để ý tới hắn, nhìn về phía chưởng quỹ nói ra: "Chưởng quỹ, chỗ ngươi có đan lô không? Có thể cho ta thêm mấy cái được hay không?"
Chân Minh Huy cười nói: "Không phải là ngươi lo lắng sẽ bị nổ lô chứ? Nếu như nổ lô, ngươi cũng đừng trông cậy vào việc có thể thắng được ta, loại so tài này quan trọng nhất chính là thời gian, ngươi nổ một lô thì không có khả năng chiến thắng."
"Vậy thì không phải như ngươi nghĩ!" Thẩm Tường cười với hắn, hắn cho người ta một loại cảm giác rất khiêm tốn, hơn nữa bản thân hắn luyện đan cũng rất không tệ, cho dù Luyện đan sư Thiên Cổ Thần tộc rất xem thường nhân loại nhưng cũng không dám xem nhẹ hắn, đều có ấn tượng rất tốt đối với hắn.
Chưởng quỹ lấy năm cái đan lô ra đưa cho Thẩm Tường, nói ra: "Đủ rồi chứ?"
Chưởng quỹ cũng không biết Thẩm Tường muốn làm gì, có điều hắn trông thấy Thẩm Tường lúc này rất bình tĩnh thư thái, xem xét dáng vẻ chính là loại rất lão luyện, mà Chân Minh Huy bên kia tuy rằng trông rất tự tin, nhưng lại có một loại kích động.
Chân Minh Huy lại là lần đầu tiên tỷ thí, nhưng hắn vững tin chính mình có thể thắng, lúc này vừa nghĩ tới lúc mình chiến thắng thì khó tránh khỏi sẽ kích động, có thể thấy được tâm tính của hắn vào lúc này chẳng tốt đẹp gì.
Rất nhiều lão gia hỏa ở nơi này đều có thể liếc mắt là nhìn ra được, Thẩm Tường muốn tốt hơn nhiều so với Chân Minh Huy, đặc biệt là loại tâm thái đứng trước khiêu chiến này.
"Có thể bắt đầu!" Sau khi Thẩm Tường đặt đan lô xong, nói.
Năm cái đan lô chưởng quỹ cho hắn cộng thêm đan lô của chính hắn là sáu cái!
"Được rồi, bắt đầu!" Sau khi chưởng quỹ tuyên bố bắt đầu, Chân Minh Huy đã bắt đầu ném dược liệu vào trong đan lô, trông có hơi vội vàng, vẻ mặt phấn khởi.
Thẩm Tường thì lại rất chậm rãi đi kiểm tra những dược liệu của mình, sau khi kiểm tra xong, hắn vung tay lên mở ra nắp của sáu cái đan lô, để những cái nắm kia lơ lửng trên không, sau đó ném mỗi một phần dược liệu vào một cái đan lô.
Sau khi mọi người trông thấy, đều cho rằng Thẩm Tường làm như thế là vì tiết kiệm thời gian, sau khi luyện chế được một lò là có thể lập tức luyện chế một lò khác!
"Hừ, vừa nhìn thì đã biết ngươi chẳng có thực lực gì, chỉ có thể đùa nghịch loại tiểu thông minh này mà thôi, như vậy quả thật có thể tiết kiệm được không ít thời gian, nhưng ngươi vẫn không thể thắng được ta." Chân Minh Huy nói lời khiêu khích châm chọc.
"Chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi, bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào mánh khóe như vậy, có thể thấy được người này không có thực học gì." Một người đeo mặt nạ của Chân gia cũng cười lạnh mà nói.
Những người khác thì ngược lại, cảm thấy Thẩm Tường làm như vậy rất không tệ, tiểu thông minh, mánh khó thì có làm sao, vì chiến thắng mà tiết kiệm thời gian, đây chính là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng là, hành động tiếp theo của Thẩm Tường lại khiến cho tất cả mọi người phải giật mình không thôi, chỉ thấy hai tay Thẩm Tường phân biệt xuất hiện sáu đạo hỏa diễm, hỏa diễm từ bàn tay của hắn tràn ra ngoài, tiến vào cửa hỏa dưới đan lô.
"Hắn vậy mà cùng lúc khống chế sáu cái đan lô, đây là muốn một hơi luyện chế sáu lô đan, nếu như thành công, một canh giờ hắn là có thể luyện chế ra được sáu viên." Một tên Luyện đan sư lão luyện sợ hãi than.
"Nếu là như vậy, vậy quả thực có khả năng bù đắp được, nhưng là ... nhưng là muốn khống chế sáu cái đan lô hoàn thành trong một canh giờ, cái này hiển nhiên là có chút phí sức a, nếu như ta khống chế năm cái đan lô, cũng cần phải mất hai canh giờ mới có thể hoàn thành."
"Không sai, có phải hắn có chút khinh thường rồi hay không?"
Tất cả mọi người nghe thấy lời bình luận của lão Luyện đan sư, bọn họ cho ra kết luận chính là, cùng lúc luyện chế sáu lô đan là có thể, nhưng muốn hoàn thành trong vòng một canh giờ cũng quá khó khăn!
Sự lợi hại thực sự của Thẩm Tường cũng không chỉ như vậy, hắn cùng lúc khống chế sáu lô đan, còn có thể để sáu lô đan xuất đan càng nhiều, nhưng hắn không muốn để lộ ra số lượng đan mình xuất, như vậy hắn không chiếm được lợi lộc gì.
Cho nên hắn mới dùng biện pháp này, bây giờ hắn dùng sáu cái đan lô luyện chế mà nói thì cũng chỉ mỗi lô luyện ra một viên, căn bản không có áp lực gì, hơn nữa còn có thể thắng đối phương rất dễ dàng.
"Chó cùng rứt giậu." Chân Minh Huy trông thấy Thẩm Tường khống chế sáu cái đan lô thì cười khẩy nói: "Chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi, ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại cỡ nào đây!"
"Xem ra Minh Huy là thắng chắc, thực lực của thiên tài luyện đan sư Chân gia chúng ta căn bản không cần chất vấn."
"Đúng vậy, chưởng quỹ cửa hàng này thế mà còn xem thường luyện đan sư thiên tài trẻ tuổi của Chân gia chúng ta."
"Lần này chúng ta để cho bọn họ phải thua tâm phục khẩu phục."
Mọi người đều âm thầm khinh bỉ, kết quả còn chưa ra, đám người Chân gia kia lại cứ nghĩ như chính mình thắng rồi vậy, thổi tới vạn hoa rơi rụng, loại tự đại này mang tới cho người ta cảm giác rất khó chịu.
Chưởng quỹ không nói lời nào, hắn tin tưởng mắt nhìn người của mình không sai, cho nên không cần biết đối phương nói như thế nào, nội tâm của hắn cũng sẽ không dao động, hơn nữa hắn cũng trông thấy vẻ mặt bình ổn của Thẩm Tường vào lúc này, mặc dù đối phương nhiều lần châm chọc khiêu khích, nhưng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng không mở miệng phản kích, loại người có tâm cảnh này bình thường đều là người có bản lĩnh thực sự.
Đồng hồ cát không sai biệt lắm đã sắp rơi xuống hết một nửa, nửa canh giờ sắp trôi qua, mà lúc này Chân Minh Huy đã luyện chế thành công ra ba lô, dựa theo tốc độ này của hắn, một canh giờ hắn có thể luyện chế ra sáu lô, thậm chí bảy lô.
"Minh Huy, một canh giờ luyện chế ra bảy lô không khó a?"
"Không khó!" Chân Minh Huy cười đắc ý: "Chỉ là một bữa ăn sáng!"
Đan dược mà hắn luyện chế ra được Thẩm Tường đều nhìn thấy, phẩm chất rất kém cỏi, thậm chí một viên đan đều không tròn, loại đan này căn bản cũng không thể ăn, giá cả bán đi thì rất rẻ mạt, điều này làm cho tất cả luyện đan sư ở đây đều âm thầm khinh bỉ.
Nửa canh giờ trôi qua, Thẩm Tường đột nhiên mở to mắt, sáu đạo hỏa diễm trong lòng bàn tay của hắn cũng đã biến mất.
"Ha ha, thất bại rồi chứ!" Chân Minh Huy cười nói.
"Không phải, ta luyện chế xong một lượt!" Thẩm Tường nói xong, dưới ánh mắt kinh nghi của mọi người, phân biệt từ trong sáu cái lò đan lấy ra sáu viên Cuồng Lực đan.
Lúc sáu viên Cuồng Lực đan hắn phóng tới một cái hộp ngọc, tất cả mọi người đều cả kinh nói không nên lời, đặc biệt là chưởng quỹ kia, bởi vì sáu viên đan dược này của Thẩm Tường đều có phẩm chất rất tốt, tuy rằng cùng lúc luyện chế sáu lò, nhưng phẩm chất đều không có giảm xuống, loại lực khống chế siêu mạnh này khiến hắn khiếp sợ nhất.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.