Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3167 - Chương 3167 - Vì Thắng Lợi

Chương 3167 - Vì thắng lợi
Chương 3167 - Vì thắng lợi

Mới vừa rồi hắn còn đang chế giễu Chân Minh Huy, lúc này không cười được, sáu viên Cuồng Lực đan mà Thẩm Tường vừa mới luyện chế ra kia bày ra ở trước mặt hắn, làm sao hắn có thể không nhìn ra được phẩm chất của sáu viên đan này?

Cuồng Lực đan Thẩm Tường luyện chế ra, muốn tốt hơn nhiều so với những viên đan dược bán ra trên thị trường kia, cho dù đối với người không hiểu rõ về đan dược thì cũng có thể nhìn ra được.

Chân Minh Huy đột nhiên nhận áp lực rất lớn, thời gian còn khoảng nửa canh giờ a, nếu như Thẩm Tường lại có thể luyện chế ra sáu lô nữa, đó chính là mười hai loại đan như vậy, hắn căn bản không sánh bằng.

Vì truy cầu tốc độ nhanh hơn, Chân Minh Huy hy sinh phẩm chất, Cuồng Lực đan hắn luyện chế đều không có phẩm chất tốt đẹp gì, so với những viên đan dược mà Thẩm Tường luyện chế ra kia kém quá xa, chính hắn rõ ràng nhất, lúc này, trong lòng của hắn đã hiểu rõ sự chênh lệch giữa mình và Thẩm Tường, nhưng hắn vẫn không chịu thua.

"Thời gian hiện tại còn không đủ nửa canh giờ, hắn luyện chế sáu lô kia dùng mất hơn nửa canh giờ một chút, cho dù hắn có thể phát huy ổn định, thời gian cũng không đủ." Một lão giả ở bên cạnh Chân Minh Huy nói, đây là vì không để cho Chân Minh Huy gặp áp lực lớn.

Bây giờ bọn họ tỷ thí chính là số lượng đan luyện ra, chứ không phải là phẩm chất.

Ở trong thời gian quy định, bên nào luyện chế ra nhiều đan nhất thì chính là bên thắng, đám người Chân Minh Huy đang âm thầm may mắn khi bọn họ lập ra quy tắc phù hợp với bọn họ, bằng không bọn họ nói không chừng sẽ phải thua.

"Tiểu quỷ này luyện đan thực sự không tồi, cho dù chúng ta cách rất xa cũng có thể nhìn ra! Chân Minh Huy luyện chế ra mà nói thì đều chính là rác rưởi, so ra căn bản kém người ta, cho dù hắn có thể thắng thì sự chênh lệch này vẫn còn hiện rõ ở đó."

"Đúng vậy! Đáng tiếc, phẩm chất đan dược của hắn cao như vậy, một viên chấp mười viên của Chân Minh Huy, nhưng Chân Minh Huy vẫn có thể sẽ thắng hắn."

"Loại Cuồng Lực đan này, cho dù bán bốn vạn Cuồng Nguyên thạch cũng không phải là vấn đề gì."

Người vây xem đều thi nhau khẽ bàn tán, đều cảm thấy như vậy rất không công bằng với Thẩm Tường, bởi vì đan dược mà Thẩm Tường luyện chế ra đều rất tốt, nhưng lại muốn thua bởi Chân Minh Huy.

Thẩm Tường ở vừa rồi luyện chế xong sáu lô đan kia quả thực dùng khoảng thời gian hơn nửa canh giờ một chút, tất cả mọi người đều cảm thấy hắn khả năng không có phần thắng, bởi vì Thẩm Tường muốn luyện chế mà nói tí nhất cũng cần nửa canh giờ, nhưng bây giờ thời gian không đủ.

Lúc mọi người ở đây đều cảm thấy tiếc, chỉ thấy Thẩm Tường ném dược liệu vào trong ba cái lò đan, bây giờ hắn chỉ khống chế ba lò đan!

Mọi người thấy vậy thì đột nhiên hiểu ra!

Thẩm Tường cùng lúc luyện chế sáu lò, cho nên mới cần mất nhiều hơn nửa canh giờ một chút, nhưng bây giờ hắn chỉ cùng lúc luyện chế ba lò, như vậy trong vòng nửa canh giờ chắc chắn không có vấn đề.

Mọi người vừa rồi đều không nghĩ tới điểm này, trong lòng không thể không bội phục tính toán của Thẩm Tường, như thế vừa tới, vậy thì bản thân hắn nắm chắc thắng lợi.

Chân Minh Huy âm thầm nghiến răng nghiến lợi, lúc này áp lực của hắn lớn hơn, bởi vì hắn rất có thể sẽ thua trận tỷ thí lần này, một khi thua trận, hắn phải quỳ xuống nhận sai, đây chính là chuyện rất mất mặt, hơn nữa bọn họ trước đó còn tự tin như vậy, nếu như cuối cùng thua trận tỷ thí, bọn họ chẳng phải là rất khó coi sao?

Ngay vào lúc Chân Minh Huy khẩn trương, một lão giả vỗ vào vai của hắn, giống như âm thầm truyền âm cho Chân Minh Huy, Thẩm Tường trông thấy vậy trong lòng thầm mắng một câu.

"Những gia hỏa này đoán chừng muốn chơi đểu." Thẩm Tường hiểu rất rõ loại người này, vì chiến thắng mà không từ thủ đoạn.

Chân Minh Huy trước đó còn rất bối rối, nhưng bây giờ lại bình tĩnh lại, trong lòng mọi người đều âm thầm hoài nghi, Chân gia có phải là muốn làm chuyện xấu gì rồi hay không, ai nấy đều thấy được tâm tư của bọn họ vào lúc này.

Nhưng là, nếu như Chân gia giở trò xấu, ở đây có nhiều người như vậy, chắc chắn có thể phát hiện bọn họ động tay chân.

"Chưởng quỹ!" Thẩm Tường truyền âm cho chưởng quỹ: "Nếu như bọn họ chơi đểu thì sao?"

"Không cần lo lắng, trước mắt mà nói, không ai có thể giấu diếm được ánh mắt của chúng ta, nếu như bọn họ thật làm mà không bị chúng ta phát hiện, vậy cái này cũng là bản sự của bọn hắn." Chưởng quỹ nói.

Điều này làm cho Thẩm Tường thở phào nhẹ nhõm, lão Luyện đan sư ở bên trong cửa hàng này cũng có không ít, đều mở to hai mắt ra mà nhìn vào, Chân gia nếu như muốn làm chuyện mờ ám gì mà nói vậy cũng không dễ làm.

Nhưng là, Thẩm Tường vẫn còn có chút lo lắng, cho nên hắn vẫn phải để ý, bằng không tới cuối cùng nhất lại thua bởi Chân gia.

"Bọn họ sẽ không động tay chân gì chứ?" Thẩm Tường nghĩ tới chuyện này rồi mới bắt đầu lo lắng nên làm như thế nào, cam đoan cuối cùng nhất có thể thành công đánh bại được Chân Minh Huy.

Cho dù Chân Minh Huy chơi đểu, hắn cũng có thể chiến thắng!

Nghĩ tới nghĩ lui, Thẩm Tường cũng chỉ có thể định làm như thế.

"Nếu như thắng, ngươi sẽ có chỗ tốt gì?" Phong Khả Nhi hỏi.

Nếu như chỉ là Chân Minh Huy quỳ xuống, cái này cũng không mang tới cái gì cho Thẩm Tường, mà Thẩm Tường vì đạt được thắng lợi, nhưng là sẽ phải thể hiện ra thực lực chân chính của mình.

"Nếu như chiến thắng là có thể được chưởng quỹ này coi trọng, tới lúc đó cho dù ta là nhân loại thì cũng có thể có quan hệ không tệ với hắn." Thẩm Tường nói: "Ngươi chắc hiểu rõ việc quản lý đan dược ở chỗ này là rất nghiêm khắc, nhưng giữ gìn mối quan hệ với chưởng quỹ, ta cảm thấy dễ dàng hơn nhiều, như vậy có thể để cho ta thu hoạch được càng nhiều Ngạo Thế Cuồng dược phẩm chất cao hơn."

Cuồng Lực đan cũng chỉ là Ngạo Thế Cuồng đan sơ cấp, ở trên còn có trung cấp cao cấp, những đan dược đó phẩm chất càng tốt hơn.

"Cũng đúng!" Phong Khả Nhi gật đầu nói.

Lúc này Thẩm Tường định phát huy ra trình độ chân chính của mình đối với ba lo đan này, một lò xuất bốn viên đan, như thế vừa tới đã có mười hai viên, cộng thêm sáu viên trước đó, hắn tổng cộng có được mười tám viên.

Mà bên đối phương nếu giở trò, cũng sẽ không tăng lên cho chính mình quá nhiều.

Chẳng mấy chốc, nửa canh giờ đã sắp trôi qua, Chân Minh Huy đã kết thúc công việc, đây là một lò đan cuối cùng của hắn, mà lúc trước hắn tổng cộng luyện chế ra sáu viên, nếu như tăng thêm mồ lò này, hắn tổng cộng cũng chỉ có bảy viên mà thôi.

"Được, thật sự không dễ dàng a, vì thắng lợi, ta không thể không phát huy ra thực lực chân chính của chính mình." Chân Minh Huy cười cười, sau đó mở lò đan ra, bên trong lấy ra sáu viên Cuồng Lực đan.

Mộ lò vậy mà có thể luyện chế ra sáu viên, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người!

"Cái này, ... cái này không có khả năng, làm sao có người có thể luyện chế mộ lò ra sáu viên Cuồng Lực đan?"

"Đúng vậy a, tuy rằng phẩm chất rất kém, nhưng như vậy cũng không có khả năng a!"

Sau khi mọi người trông thấy thì thi nhau kinh ngạc kêu to, đều đang chỉ trích Chân Minh Huy gian lận.

"Tại sao không có khả năng? Ở Chân gia chúng ta có luyện đan sư có thể luyện ra bảy tám viên, sáu viên thì tính là gì? Minh Huy đạt được chân truyền của những lão tổ kia, có thể làm được cũng chẳng có gì lạ cả." Một tên trưởng bối của Chân gia nói.

Tất cả mọi người đều âm thầm khinh bỉ, bọn họ bây giờ cũng không thể nói cái gì, bởi vì thật giả chỉ có thể để luyện đan sư của cửa hàng đứng ra phán đoán.

Chưởng quỹ và luyện đan sư của cửa hàng đều đi tới nhìn, sau khi bọn họ kiểm tra cẩn thận một phen những Cuồng Lực đan kia, đều nhíu mày lại, bởi vì những Cuồng Lực đan này trông đều là vừa mới ra lò, hơn nữa phẩm chất đều giống nhau, không hề giống làm giả.

"Chưởng quỹ, ngươi chắc cũng biết Luyện đan sư trong Chân gia chúng ta có thể làm được điểm ấy đi." Một tên trưởng bối của Chân gia hỏi.

"Đương nhiên biết, hơn nữa phẩm chất còn rất không tệ, một lò xuất tám viên đan dược." Chưởng quỹ khẽ gật đầu nói.

"Như vậy các ngươi nói đi, Cuồng Lực đan mà Minh Huy luyện chế ra có vấn đề gì không?" Trưởng bối Chân gia nhìn vào những luyện đan sư kia.

Chỉ thấy bọn họ đều lắc đầu, tuy rằng bọn họ lắc đầu nhưng trong lòng đều rất không hài lòng.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment