Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3187 - Chương 3187 - Bằng Hữu Trong Cấm Địa

Chương 3187 - Bằng hữu trong cấm địa
Chương 3187 - Bằng hữu trong cấm địa

Thẩm Tường không nghĩ tới, càng tiến vào bên trong thì càng cảm thấy an toàn, xung quanh tuy rằng đều là sương mù dày đặc, nhưng trong này lại có sự yên tĩnh khó được, hắn có thể cảm nhận được một loại thả lỏng rất mỹ diệu, áp lực trước đó đã được quét sạch sành sanh.

"Đến cùng là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường tiếp tục phi hành, nhưng chẳng nhìn thấy cái gì cả, cũng không cảm nhận được khí tức nào.

Ban đầu hắn cho rằng trong này sẽ có rất nhiều Thiên Cổ Thái thú bay ra công kích hắn, nhưng bây giờ ngay cả lông thú cũng không thấy.

"Không phải ngươi có Truyền Tấn Ngọc phù sao? Lấy ra, xem có thể liên hệ được hai người Trịnh Huyền và Tống Dực Thần hay không." Phong Khả Nhi đột nhiên nói.

"Đúng vậy, làm sao ta lại quên mất?"

Thẩm Tường vội vàng lấy ra, truyền tin cho bọn họ.

Sau một lúc lâu, Thẩm Tường thấy Truyền Tấn Ngọc phù rung động, lập tức kích động không thôi.

"Thẩm Tường, ngươi đã tới? Ngươi tiến vào Thiên Cổ Cấm địa rồi?" Người hỏi chính là Tống Dực Thần.

"Đúng vậy, các ngươi ở nơi nào? Xung quanh ta bây giờ đều là một đám sương mù dày đặc." Thẩm Tường nói ra: "Các ngươi tiến vào từ lúc nào?"

Một khi bọn họ tiến vào thì sẽ rất khó để mà đi ra, cũng không biết bọn họ tiến vào làm cái gì.

"Sắp xếp một số chuyện." Tống Dực Thần nói ra: "Sau khi tìm được Vạn Đạo chi nguyên đủ nhiều, chúng ta mới tiến vào, chỉ có điều ở trong này bây giờ có rất nhiều Thiên Cổ Thái Thú Vương đều đang dung hợp Vạn Đạo Chi nguyên, phải mất một khoảng thời gian nữa mới có thể thành công, chúng ta cũng đang chờ ngươi tới."

Bởi vì Thẩm Tường trước đó đã đáp ứng bọn họ, sẽ tới nơi này xem, cho nên bọn họ mới dám mạo hiểm đi vào nơi này.

"Vậy bây giờ để ta xem một chút xem có thể đi tới chỗ của các ngươi hay không." Thẩm Tường lấy Lục Đạo Thần kính ra, thầm nghĩ tới dáng vẻ của Tống Dực Thần, chỉ thấy trên mặt kính xuất hiện Tống Dực Thần, hắn tiến vào trên một gốc cây đại thụ, ngồi ở trên nhánh cây rất to.

Ở trong này vậy mà lại có cây cối to lớn như vậy, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy rất ngạc nhiên: "Ta đã trông thấy ngươi, chắc là có thể trực tiếp đi tới chỗ của ngươi."

Thẩm Tường lập tức dịch chuyển tới, sau đó lập tức xuất hiện ở bên cạnh Tống Dực Thần!

Tống Dực Thần trông thấy Thẩm Tường tới nhanh như vậy thì không thể không kinh hô lên: "Thẩm Tường, ngươi quá lợi hại!"

"Đương nhiên!" Thẩm Tường cười nói: "Đây rốt cuộc là nơi nào? Chính là ở trong Thiên Cổ Cấm địa sao?"

Thẩm Tường thưởng thức cảnh đẹp đằng trước, hắn và Tống Dực Thần ngồi ở trên một nhánh cây to lớn, nhìn về phía cảnh hồ nước xinh đẹp phía trước, ở giữa trong hồ nước còn có một hòn đảo nhỏ, trên đảo nhỏ tràn đầy cây cối xanh biếc, rất nhiều chim chóc bay tới bay lui ở bên trong.

"Trước đó khi ngươi còn ở trong sương mù, nếu như ngươi đi qua sương mù đó thì như vậy có thể đi tới Thái Cổ Cấm địa nguyên thủy này, trong này đã bị phong ấn từ rất lâu, về sau cũng rất ít người dám đi vào nơi này, cho nên trong này rất nguyên thủy." Tống Dực Thần nói.

"Ta còn tưởng rằng hoàn cảnh trong này rất kém." Thẩm Tường cười nói: "Không nghĩ tới trong này vậy mà lại xinh đẹp như vậy, ta có thể tu hành thật tốt mấy ngày ở trong này."

"Đúng rồi Thẩm Tường, ngươi ở bên ngoài đã trải qua những chuyện gì?" Tống Dực Thần rất tò mò.

"Ta trải qua nhiều chuyện a." Thẩm Tường hít một tiếng: "Một lời khó nói hết a!"

Sau đó, Thẩm Tường chậm rãi kể lại những chuyện hắn gặp phải cho Tống Dực Thần nghe, khi Tống Dực Thần nghe được thì giật mình không thôi.

"Ngươi rất được, ngươi vậy mà trực tiếp tiêu diệt một tên Thiên Cổ Hoàng tử!" Tống Dực Thần rất kích động, bởi vì cái tộc đàn này của bọn họ có ngày hôm nay đều là Thiên Cổ Hoàng thất ban tặng, bọn họ hận thấu xương đối với Thiên Cổ Hoàng thất.

Cho nên Thẩm Tường tiêu diệt hoàng tử của Thiên Cổ Hoàng Thất, để Tống Dực Thần vô cùng hả giận.

"Thực lực của Thiên Cổ Hoàng thất quả nhiên cường đại, ta bây giờ còn lâu mới là đối thủ của bọn họ, cho nên ta cần phải bế quan ở chỗ này." Thẩm Tường nói ra: "Ta phải nhanh chóng làm cho bản thân cường đại lên."

Thẩm Tường nhận được sự áp bách tới từ Thiên Cổ Hoàng thất, hơn nữa còn là kẻ địch của Thiên Cổ Hoàng thất, tâm trạng của hắn lúc này Tống Dực Thần có thể hiểu.

"Làm một cái hốc cây ở chỗ này là được rồi, lúc ngươi cần ta sẽ dẫn ngươi đi tìm Vạn Đạo Thần thổ, Vạn Đạo Thần thổ ở nơi này thế nhưng là có nhiều a." Tống Dực Thần cười hắc hắc nói: "Vạn Đạo Thần thổ chắc là rất hữu dụng với ngươi đi."

Thẩm Tường khẽ gật đầu, Vạn Đạo Thần thổ quả thực rất có tác dụng với hắn, hắn dùng để luyện khí hoặc là luyện chế hộ giáp cũng có thể làm cho hắn có tăng trưởng rất lớn.

"Bây giờ muốn bắt đầu bế quan sao?" Tống Dực Thần hỏi.

"Càng nhanh càng tốt đi." Thẩm Tường đi về phía thân cây, sau đó tự mình mở ra một cái hốc cây, hỏi: "Trịnh đại ca đâu rồi?"

"Hắn đi ra ngoài chơi, ta tới giúp ngươi." Tống Dực Thần hỗ trợ Thẩm Tường làm hốc cây, hai người bọn họ hợp lực chẳng mấy chốc đã xong.

Thẩm Tường tiến vào trong hốc cây, lấy ra mấy cái trận pháp, để hắn không chịu sự quấy rời tới từ thế giới bên ngoài, sau đó mới bắt đầu lấy Đan linh Hóa Cuồng Thần đan ra.

"Không biết có thể trực tiếp ăn không ..." Thẩm Tường nhìn vào tinh thể lớn như nắm đấm, không thể không cười nói: "Vẫn là không nên ăn, dựng dục ra Đan linh, tới lúc đó ta có thể có rất nhiều Hóa Cuồng Thần đan, còn không cần tự mình đi luyện chế."

Hóa Cuồng Thần đan vẫn là rất có tác dụng, có thể khiến người ta nhanh chóng bước vào Ngạo Thế Cuồng cảnh không nói, hơn nữa ở sau khi bước vào Ngạo Thế Cuồng cảnh, cũng có thể thông qua việc ăn loại đan này mà thu hoạch được càng nhiều Ngạo Thế Cuồng lực hơn tới đề cao tu vi của mình.

Thẩm Tường bắt đầu nhỏ máu, khối tinh thể tinh xảo đặc sắc kia chẳng mấy chốc đã được máu tươi của hắn nhuộm đỏ, thẳng tới máu tươi của Thẩm Tường không cách nào rót vào nữa hắn mới dừng lại.

"Hút thật nhiều máu a." Khuôn mặt Thẩm Tường lúc này trắng bệch, tốc độ hút máu của tinh thể này quá nhanh, tốc độ khôi phục huyết dịch (máu) của hắn xa xa không theo kịp.

"Mỹ Mỹ, Tư Cảnh, Cuồng Lực Đan linh ở bên trong sao rồi?" Thẩm Tường hỏi.

"Thai nhi nhỏ bên trong đã sắp trưởng thành rồi, giống như chỉ thiếu một chút nữa là có thể thức tỉnh." Giang Tư Cảnh cười nói: "Đây là một tiểu nữ hài a! Ta còn tưởng rằng Đan linh sẽ là nam đây!"

"Là nữ hài? Trước đó ta từng thấy Đan linh trưởng thành là nam!" Thẩm Tường cảm thấy rất thú vị, Đan linh cũng có nữ.

"Vậy thì tốt rồi, hiện tại chỗ này của ta lại có một cái Đan linh, giao cho các ngươi." Thẩm Tường bỏ Hóa Cuồng Đan linh vào, giao cho hai tỷ muội này.

Thẩm Tường chỉ vào sơn động mới ba ngày mà thôi, bên ngoài đã bắt đầu không được yên tĩnh, đại thụ đang rung động.

"Thẩm Tường, không xong, có phiền phức!" Tống Dực Thần ở bên ngoài đột nhiên hô lên.

"Phiền phức gì?" Thẩm Tường lập tức chạy ra, hắn đã không cần câu trả lời của Tống Dực Thần, là biết phiền phức gì tới, cái hồ phía trước kia xuất hiện mấy con cá sấu to lớn.

"Là thứ gì hấp dẫn bọn họ chạy tới?" Thẩm Tường thầm lộp bộp một chút, hắn nghi ngờ là khí tức mà Đan linh thả ra, dẫn dụ những thứ này tới.

"Những gia hỏa này đều là Thiên Cổ Thái thú sao?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên, tuy nhiên cũng không phải là nhân loại biến thành, mà là vốn có của khu vực này, là cái chủng loại vẫn tương đối lợi hại." Tống Dực Thần nói ra: "Chúng ta rời khỏi nơi này thôi!"

Thẩm Tường khẽ gật đầu, giết chết những Thiên Cổ Thái thú này là rất tốn sức tốn công mà chẳng có kết quả, còn không bằng chuyển sang nơi khác.

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment