Tống Dực Thần là không hy vọng Thẩm Tường đi vào cùng với hắn, nhỡ đâu gặp phải nguy hiểm gì đó hắn sẽ cảm thấy rất có lỗi với Thẩm Tường, trước đó gặp phải tên đại trưởng lão của Thiên Cổ Hoàng thất kia, hai người bọn họ thiếu chút nữa thì mất mạng, nếu không phải có Thẩm Tường, bọn hắn đều phải chết.
"Yên tâm, nếu như thật gặp phải nguy hiểm, chúng ta căn bản không sống tới hiện tại." Thẩm Tường cười vỗ vào bả vai Tống Dực Thần: "Thứ ở bên trong chắc không phải là sinh linh, tuy rằng có khí thế rất cường đại thế nhưng là cũng không mang theo bất kỳ cảm xúc nào, không có hỉ nộ ái ố."
Tống Dực Thần cũng rất đồng ý ở điểm này, bọn họ cũng chỉ là cảm nhận được khí thế vô cùng đáng sợ thôi chứ cũng không có từ trong khí thế đó cảm nhận được bất kỳ cảm xúc nào, bằng không bọn họ có thể phân biệt ra được.
Nếu như là khí thế của cường giả, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ mang theo một cỗ ngạo ý, hoặc là sự uy hiếp, nhưng cỗ khí thế này lại không có, chỉ là rất cường đại mà thôi, cho nên Thẩm Tường mới phỏng đoán rất có thể là do thứ gì đó thả ra, thứ như vậy hơn phân nửa là loại hình đồ vật có năng lượng rất mạnh.
Thẩm Tường và Tống Dực Thần cảm thấy rất yên tâm khi đi ở trong thông đạo, bọn họ cũng không biết tại sao, càng đi vào trong thì càng cảm thấy yên tâm, cho dù cỗ khí thế kia phóng ra một lần nữa, bọn họ cũng không cảm nhận được sự sợ hãi!
Đặc biệt là Tống Dực Thần, sau khi đi sâu vào thông đạo, hắn không hiểu vì sao lại cảm thấy có một loại cảm giác an toàn, cảm thấy ở bên trong vô cùng an toàn.
"Rốt cuộc đó là thứ gì, tại sao lại để cho ta có loại cảm giác này?" Tống Dực Thần vô cùng nghi hoặc: "Đột nhiên có loại cảm giác rất thân thiết, đây rốt cuộc là tại sao?"
"Thứ này nói không chừng có quan hệ với tộc đàn các ngươi, cho nên mới để ngươi có loại cảm giác này." Thẩm Tường cười nói: "Đây là chuyện tốt, chúng ta đi vào trong nhanh một chút đi!"
Tống Dực Thần khẽ gật đầu rồi mới bước nhanh.
Hơn nửa canh giờ sau, Thẩm Tường và Tống Dực Thần đi ra khỏi cái thông đạo kia, đi vào bên trong một cái địa cung rất lớn.
Ở trung tâm của Địa cung có một cái tế đàn rất thấp hơn nữa còn rất cổ xưa.
Cái tế đàn này được xây dựng rất đơn giản, trông giống như chỉ là những tảng đá chồng lên nhau, những tảng đá xếp chồng lên nhau này được cắt ngay ngắn, vô cùng thô ráp.
Nhưng là, cỗ khí thế đáng sợ kia chính là được tế đàn nơi này thả ra!
"Đây là cái gì? Thái Dương Thần đan!" Tống Dực Thần ngây ngẩn cả người, kinh ngạc hô to: "Tuy rằng trông tương đối cũ, nhưng Thái Dương Thần đàn chính là như vậy."
Thẩm Tường đã đi tới, Thái Dương Thần đàn này cũng không cao, chỉ cao hơn ba trượng, cũng không phải rất lớn.
Trước đây hắn từng trông thấy rất nhiều loại hình tế đàn to lớn, mà đây là một loại nhỏ nhất mà hắn từng thấy.
"Thái Dương Thần đàn của Thổ tộc các ngươi là như thế này?" Thẩm Tường không nghi ngờ lực lượng Thái Dương Thần đàn này, nhưng trông cũng quá tệ đi.
"Vậy thì không phải ... đây là Thái Dương Thần đàn cổ xưa nhất, Thái Dương Thần đàn trước đó của chúng ta chính là dựa theo cái này làm mới một lần nữa, ta còn tưởng rằng sau khi làm lại Thái Dương Thần đàn mới, cái cũ này sẽ không còn tác dụng nữa, không nghĩ tới thế mà còn đáng sợ như vậy." Tống Dực Thần lắc đầu: "Thái Dương Thần đàn được làm lại của chúng ta rất lớn rất đẹp, nhưng tạo hình giống với cái này như đúc."
"Thái Dương Thần đàn này thì có tác dụng gì đây?" Thẩm Tường dùng tay sờ lên, cỗ khí thế đáng sợ kia lại bừng lên, dọa tới hắn vội vàng lui lại mấy bước.
"Ta không biết, tóm lại chắc chắn có tác dụng." Tống Dực Thần lúc này đã trèo lên cái Thái Dương Thần đàn này.
Sau khi Tống Dực Thần đi lên, Thái Dương Thần đàn cũng không có thả ra khí thế gì.
"Tại sao ta chỉ sờ một chút thôi mà lại có động tĩnh lớn như vậy, ngươi thế mà đi cả lên vậy mà lại chẳng sao cả!" Thẩm Tường lại sờ vào một cái, quả nhiên lại xuất hiện cỗ khí thế rất đáng sợ kia.
"Nguyên nhân khả năng là bởi vì ta là người của Thổ tộc đi." Tống Dực Thần thở dài: "Năm đó lão bối trong tộc chúng ta đều không ở đây, bằng không bọn họ chắc chắn sẽ biết nên sử dụng Thái Dương Thần đàn này như thế nào."
Hai mắt Thẩm Tường sáng lên, để Linh Thông Quỷ đi ra.
"Linh Thông Quỷ, nhìn xem nơi này có còn tàn hồn hay không, chúng ta muốn biết cái Thái Dương Thần đàn này có tác dụng gì." Thẩm Tường nói.
Linh Thông Quỷ khẽ gật đầu rồi mới ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu phát công, dùng loại pháp một đặc biệt kia của hắn đi cảm ứng linh hồn còn sót lại ở nơi này.
Tống Dực Thần trước đó từng thấy được bản lĩnh của Linh Thông Quỷ, hắn biết năng lực của Linh Thông Quỷ, lúc này hắn cũng rất chờ mong Linh Thông Quỷ có thể thành công, nếu như có thể thành công, bọn họ có thể biết được tác dụng của Thái Dương Thần đàn này.
Mấy canh giờ sau, Linh Thông Quỷ cuối cùng cũng có được thu hoạch!
"Đây chính là một trong chín đại Thái Dương Thần đàn." Linh Thông Quỷ nói ra: "Ta chỉ có thể thu lấy được một chút tin tức, tuy rằng nơi này có không ít tàn hồn, nhưng tàn hồn nơi này bởi vì niên đại xa xưa, cho nên ký ức còn sót lại bên trong không nhiều lắm."
"Ừm, nói hết ra những gì ngươi biết được đi." Thẩm Tường khẽ gật đầu.
"Ở thời điểm rất cổ xưa đã có một cái Thái Dương Thần tộc, Thái Dương Thần tộc này vốn cũng ở bên trong thế giới Vạn Đạo, tuy nhiên sau đó bởi vì đạt được lực lượng Thái Dương, bọn họ có thể rời khỏi Vạn Đạo, sau đó mở Thiên Cổ Thái giới, ban đầu gọi là Thái Dương giới."
Tống Dực Thần nhíu mày nói ra: "Trong tộc ta có dạng truyền thuyết này, tiên tổ chúng ta năm đó sau khi rời khỏi Vạn Đạo, có thể tự mình sáng tạo ra mặt trời, sau đó để mặt trời cung cấp lực lượng cho chúng ta!"
"Đúng vậy, khi đó nơi này gọi là Thái Dương giới, nhưng về sau lại bị tách rời, bởi vì nội bộ Thái Dương Thần tộc phát sinh chia rẽ, bị tách ra hai thế giới, nơi này được gọi là Thiên Cổ Thái giới, mà một cái còn lại tên là Thái Dương giới." Linh Thông Quỷ nói ra: "Chỗ các ngươi chỉ còn lại ba cái mặt trời, cũng chỉ còn lại ba tộc!"
"Ban đầu Thiên Cổ Thái giới có năm Thái Dương Thần tộc, ở trên bầu trời có tổng cộng năm cái mặt trời, về sau hai cái khác bị diệt tuyệt hoàn toàn, cho nên chỉ còn lại ba cái mặt trời." Linh Thông Quỷ nói.
Bên trong Thiên Cổ Thái giới quả thực chỉ còn lại ba cái tộc đàn, Thiên Cổ Thú nhân và Thiên Cổ Thần tộc bây giờ vẫn còn tồn tại, Thổ tộc tuy rằng bị phong ấn nhưng còn kéo dài hơi tàn mà sống, cũng chưa bị diệt tộc.
Nếu như Thổ tộc bị diệt mất, vậy sẽ chỉ còn lại có hai cái mặt trời, năng lượng nơi này cũng sẽ giảm đi rất nhiều, đây cũng là nguyên nhân vì sao Thiên Cổ Thần tộc trước đây không có ý định dùng hết toàn lực đi diệt tuyệt Thổ tộc.
"Vậy Thái Dương giới thì ở chỗ nào?" Thẩm Tường rất tò mò, hắn không nghĩ tới lại còn có tộc đàn cường đại khác nữa, những tộc đàn này đều cường đại giống như Thiên Cổ Thần tộc, cũng không biết phẩm hạnh của bọn họ ra làm sao.
"Thái Dương Thần đàn này có thể mở ra một cái thông đạo, có thể để cho hai thế giới tương thông, tuy nhiên Thái Dương Thần đàn này đã bị hư hại." Linh Thông Quỷ nói ra: "Từ trong ký ức ta nghe nhắc qua, cần dùng một số Vạn Đạo Thần thổ tinh, mới có thể chữa trị Thái Dương Thần đàn bị tổn hại này."
Thẩm Tường nhìn về phía Tống Dực Thần.
"Vạn Đạo Thần thổ tinh, đây chính là thứ rất hiếm thấy." Tống Dực Thần kiểm tra cẩn thận cái Thái Dương Thần đàn này, phát hiện trên Thái Dương Thần đàn có mấy cái ô trống lõm xuống.
"Tổng cộng có chín cái ô trống, chẳng lẽ cần bỏ Vạn Đạo Thần thổ tinh lớn cỡ này vào hay sao?" Tống Dực Thần lắc đầu: "Rất khó để có thể lấy được Vạn Đạo Thần thổ tinh lớn như vậy!"
P/S: Ta thích nào ... chương 2.