Linh Thông Quỷ cũng chỉ biết nhiều như vậy, phải như thế nào mới có được Vạn Đạo Thần thổ tinh cũng không biết, Thẩm Tường để cho hắn trở vào bên trong U Dao sơn trang.
"Tống đại ca, chúng ta có cần phải sửa lại Thái Dương Thần đàn này hay không?" Thẩm Tường hỏi: "Nếu như bắt buộc, chúng ta lại đi tìm hiểu chuyện về Vạn Đạo Thần thổ tinh."
"Ta cảm thấy cần, hiện tại Thiên Cổ Thần tộc như mặt trời ban trưa, nếu như cứ tiếp tục chờ đợi như vậy nữa, chúng ta sớm muộn sẽ bị bọn họ diệt đi, hơn nữa tới lúc đó bọn họ cũng sẽ có được lượng lớn Vạn Đạo Thần thổ." Tống Dực Thần nói ra: "Bên trong chín cái Thái Dương Thần tộc chắc hẳn về sau Thổ tộc chúng ta mới có được Vạn Đạo Thần thổ! Thổ tộc chúng ta tuy rằng có được nhưng lại không cách nào luyện chế thành thần binh, đây cũng chính là lúc phân phối tài nguyên trước đó, có người cố ý phân phối cho chúng ta như vậy."
"Ta suy đoán, người mạnh nhất của Thái Dương Thần tộc trước đó có chín người con trai, mà vì chín người con trai này tranh đấu lẫn nhau, tộc trưởng chắc chắn đã làm xong an bài! Trong đó chia Vạn Đạo Thần thổ loại vật đáng sợ nhất này cho một đứa con không hiếu chiến, như thế vừa tới cũng không cần lo lắng sẽ dùng Vạn Đạo Thần thổ để luyện chế thần binh, bằng không hậu quả thật là đáng sợ, nắm giữ Vạn Đạo Thần thổ là có thể diệt đi tộc đàn khác một cách dễ dàng."
Tống Dực Thần có suy đoán như vậy cũng không có gì kỳ lạ, bởi vì Thổ tộc bọn họ vẫn luôn được quán thâu tư tưởng, cho nên bọn họ mới có hôm nay, mới có thể bị diệt tộc!
"Tổ tiên để chúng ta không tranh đấu, nhưng chưa từng nghĩ tới chúng ta sẽ bị diệt đi, hắn nhân từ quá mức, không nghĩ tới sẽ bị huynh đệ người đời sau ức hiếp như vậy." Tống Dực Thần nói ra: "Bây giờ chúng ta đều sắp bị diệt tộc rồi, đã có thể chứng minh sự sai lầm của tổ tiên, hiện tại không thể tiếp tục sai tiếp nữa, chúng ta muốn báo thù, chúng ta muốn tỉnh lại lần nữa!"
Tuy rằng bọn họ chỉ có hai người, nhưng Tống Dực Thần lại hung tâm hừng hực.
"Nhất định phải đả thông hai giới, để những tộc đàn khác tới ước thúc Thiên Cổ Thần tộc, bằng không chúng ta cuối cùng sẽ chỉ bị diệt mất." Tống Dực Thần nói ra: "Người tộc khác chắc chắn cũng rất cần Vạn Đạo Thần thổ, tới lúc đó chúng ta có thể cho bọn họ một chút Vạn Đạo Thần thổ, tiến hành giao dịch với bọn họ!"
Thẩm Tường suy nghĩ một lát, nói ra: "Ta cảm thấy trong thời gian ngắn vẫn là chưa nên phá giải phong ấn của các ngươi mới tốt, các ngươi ở trong này thì vẫn tương đối an toàn, tạm thời đừng đi ra ngoài, ở chỗ này ngồi chờ xem bọn họ chém giết nhau là được rồi."
"Tuy nhiên nha ... ta lo lắng đến lúc đó bọn họ sẽ liên hợp, tiến vào nơi này đánh cướp Vạn Đạo Thần thổ."
Tống Dực Thần cười nói: "Chuyện này thì không cần lo lắng, Thái Dương Thần đàn cổ xưa này chỉ cần có thể chữa trị xong, đến lúc đó chúng ta không sợ bọn họ, nếu như bọn họ dám liên hợp tiến vào, chắc chắn sẽ phải trả một cái giá rất lớn."
Thẩm Tường sờ lên cái Thái Dương Thần đàn này, lại tuôn ra một cỗ khí thế rất mạnh, giống như là đang bài xích hắn!
"Gia hỏa này ... sẽ không phải có linh tính chứ." Thẩm Tường cười nói: "Tống đại ca, ngươi thử xem một chút, có thể câu thông với thứ này hay không, cất giấu ở đây nhiều năm như vậy, hơn nữa thoạt nhìn có linh tính như vậy, nói không chừng bên trong còn có một cái linh thể thì sao?"
Tống Dực Thần nhíu mày suy tư, rồi mới lấy ra một cái thần binh, hắn cắt ra một vết cắt ở trên lòng bàn tay của mình sau đó nhỏ máu vào trên cái Thái Dương Thần đàn này.
Sau đó huyết dịch được nhỏ xuống vào trên đó, thẩm thấu luôn vào bên trong, giống như bị hút sạch vậy
"Có tác dụng!" Thẩm Tường kinh hô: "Nhanh làm nhiều một chút!"
"Được!" Tống Dực Thần cũng rất hưng phấn: "Ở trước đây, lúc trưởng lão trong tộc chúng ta tế bái thần đàn, đều sẽ để mỗi người chúng ta chuẩn bị một bát máu rồi sau đó đổ toàn bộ vào một cái hố trên Thần đàn, không nghĩ tới dùng ở trên cái Thần đàn cổ xưa này cũng có hiệu quả."
Ba ngày sau, Tống Dực Thần không cười được, lúc này sắc mặt của hắn rất khó coi, máu của hắn bị rút sạch rất nhiều.
Thẩm Tường không thể không lấy ra một số đan dược có thể khôi phục, nhưng tác dụng rất nhỏ, bởi vì thân thể Tống Dực Thần rất cường đại, muốn khôi phục huyết dịch nhanh chóng thì cũng không dễ dàng.
"Ta nghỉ ngơi một chút là có thể khôi phục lại, một chút thời gian!" Tống Dực Thần ngồi trên mặt đất.
"Hay là như này, ta làm một cái lĩnh vực thời gian ở trên thân thể của ngươi." Thẩm Tường nói xong, lập tức phóng thích lực lượng thời gian bao phủ Tống Dực Thần.
Tống Dực Thần ở bên trong lĩnh vực thời gian của Thẩm Tường một tháng, đã khôi phục lại đỉnh phong, rồi lại tiếp tục đổ máu ...
Thái Dương Thần đàn này dù sao cũng đã để hoang rất lâu, ban đầu cần người của toàn tộc tiến hành huyết tế, mà bây giờ chỉ có một mình Tống Dực Thần, tự nhiên cần phải có thời gian rất lâu mới được.
Thẩm Tường và Tống Dực Thần trong này thế nhưng là giày vò hơn một tháng, trong đó Thẩm Tường còn sử dụng hai lớp lĩnh vực thời gian tới thăng nhanh thời gian, để một mình bản thân Tống Dực Thần ở bên trong lĩnh vực thời gian nhiều năm, ở bên trong bỏ ra rất nhiều máu, lấy thêm ra tới cho Thẩm Tường đổ vào trên Thái Dương Thần đàn...
Tống Dực Thần cũng không nhớ rõ mình đã giày vò ở bên trong lĩnh vực thời gian bao nhiêu năm mới khiến cho Thái Dương Thần đàn phóng xuất ra một chút ánh sáng.
"Cuối cùng sống lại, ha ha ..." Thái Dương Thần đàn đột nhiên truyền ra một trận tiếng cười hèn mọn, từ trong âm thanh này nghe ra chắc là một nam tử.
Thẩm Tường còn tưởng rằng là tiếng của một lão giả a!
"Thần đàn chi linh!" Tống Dực Thần vội vàng hô.
"Hắc hắc, tiểu gia hỏa, lúc ngươi tới ta đã biết, không nghĩ tới ngươi ở trong thời gian ngắn như vậy có thể lấy được nhiều máu như vậy, thật lợi hại nha." Thần đàn chi linh cười nói: "May mắn mà có tiểu quỷ nhân loại này sử dụng lực lượng thời gian nên mới có thể nhanh như vậy, thật lợi hại!"
Thẩm Tường nhếch miệng, trước đó hắn sờ một cái, Thần đạn này liền dọa hắn, làm cho hắn rất khó chịu.
"Ta chạm vào ngươi, tại sao ngươi lại phản ứng lớn như vậy?" Thẩm Tường rất tò mò, nhịn không được hỏi.
"Ta không quen nam nhân chạm vào, nếu như có một mỹ nữ mà nói ... sờ ta lúc nào cũng được, ha ha ha ha ..." Thần đàn chi linh cười rất bỉ ổi, Thẩm Tường nhịn không được hung hăng đạp hắn hai phát.
Mặt Tống Dực Thần có hơi biến thành màu đen, Thần đàn chi linh vô cùng thần thánh trong lòng hắn lại là một con hàng hèn mọn như thế.
"Tiểu quỷ chết tiệt, đá ta làm cái gì, ta thế nhưng là rất yếu đuối, ngươi đá hỏng là phải dùng Vạn Đạo Thần thổ tinh mới có thể chữa trị ta." Thần đàn chi linh mắng.
"Đá không hỏng a, ngươi chắc là dùng Vạn Đạo Thần Thổ tinh làm ra, ta còn thật có ý nghĩ gỡ mấy khối xuống tới luyện khí đây." Thẩm Tường hừ một tiếng.
"Không sai, bản đại gia chính là được dùng Vạn Đạo Thần thổ tinh luyện chế mà ra, ngươi có gan thì gỡ mấy khối xuống xem." Thần đàn chi linh cười lạnh nói: "Ta thấy ngươi không có bản lĩnh này!"
"Đừng chất vấn thực lực của ta!"
Thẩm Tường đã lấy Cửu Tiêu Thần kiếm và Lục Đạo Thần kính ra: "Ta bây giờ đi thử xem một chút, da mặt của ngươi đến cùng là dày bao nhiêu!"
Tống Dực Thần vội vàng ngăn cản, hắn biết sự lợi hại của Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, tuyệt đối có thể gỡ xuống mấy khối, Thái Dương Thần đan hư hỏng tới càng nghiêm trọng hơn.
"Thần đàn chi linh, Thổ tộc chúng ta lúc này đã gặp phải tai họa ngập đầu ..." Tốc Dực Thần cẩn thận kể lại những gì Thổ tộc gặp phải cho Thần đàn chi linh nghe.
"Đáng đời!" Sau khi Thần đàn chi linh nghe xong thì hừ một tiếng: "Tổ tiên của các ngươi chính là một thằng ngu, ta sớm đã nói với hắn phải đề phòng những tên vương bát đản kia."
P/S: Ta thích nào ... chương 3.