Trong nội tâm Lam Lôi cho rằng, nếu như Thẩm Tường cũng có một thanh Thần kiếm sử dụng Vạn Đạo Thần thổ tới luyện chế, muốn đánh bại hắn căn bản không phải là vấn đề.
"Được, đã ngươi muốn chết vậy thì cũng đừng có trách ta." Lam Lôi hừ lạnh một tiếng, sau đó nắm chặt Thần kiến của hắn, hắn nhìn thấy vẻ mặt bình thản và tràn đầy tự tin kia của Thẩm Tường, điều này làm trong nội tâm hắn cảm thấy rất không thoải mái.
"Ta chưa từng nói ta muốn chết, ta chỉ là muốn giành được thắng lợi mà thôi, từ nãy tới giờ đều chỉ là các ngươi cho rằng như vậy." Thẩm Tường hơi hít một hơi rồi mới âm thầm thúc giục Cuồng Hỏa Kiếm khí tràn vào trong thanh kiếm gãy của hắn.
Trước đó lúc hắn sử dụng Cuồng Hỏa Kiếm khí là có thể ngăn cản được Thần kiếm rất sắc bén của đối phương, bởi vậy có thể thấy được, Cuồng Hỏa Kiếm khí có thể dùng lực lượng phòng ngự ở một mức độ nhất định, cho dù Thần kiếm của đối phương là sử dụng Vạn Đạo Thần thổ tới luyện chế thì cũng khó có thể phá hủy phòng ngự của Cuồng Hỏa Kiếm khí.
Thẩm Tường cũng phát hiện ra một điểm chính là Cuồng Hỏa Kiếm khí còn chưa đủ để phá hỏng Thần kiếm của đối phương, cũng khó có thể công phá được phòng ngự của đối phương.
Ở vào lúc so kiếm, quan trọng nhất chính là Thần kiếm, một khi hủy đi Thần kiếm mà đối phương rất dựa vào vậy gần như là giành được thắng lợi, cho nên ở vừa rồi sau khi Thần kiếm của Thẩm Tường gãy mất thì người của Lam gia rất cao hứng, bởi vì bọn họ nhận định đã đánh bại Thẩm Tường.
Lúc đầu Bạch Hi Minh không hy vọng Thẩm Tường tiếp tục đánh, nhưng hắn trông thấy Thẩm Tường tự tin như vậy nên cũng không có ngăn cản.
"Một đoạn kiếm gãy, ta xem ngươi chuyển bại thành thắng như thế nào." Lam Lôi rất khinh thường, sử dụng loại công kịch vừa nhanh vừa đột nhiên vừa rồi, từ bốn phương tám hướng bay tới thật nhanh, liên tục điên cuồng bổ vào, như là một đạo lôi điện cuồng bạo, oành oành oanh kích Thẩm Tường, bắn ra từng đạo thiểm điện.
Làm cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là, Thẩm Tường chỉ sử dụng thanh kiếm gãy kia thế mà còn có thể đỡ được tấn công điên cuồng của Lam Lôi.
Rất rõ ràng, những pha tấn công điên cuồng của Lam Lôi lúc này càng mãnh liệt hơn so với vừa nãy, cũng càng không hiểu tại sao, hiện tại ở lúc Lam Lôi xuất kích lại càng liều mình hơn, điều này làm cho con cháu Lam gia vây xem cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
"Lam Lôi là như thế nào vậy, đối phó một tên gia hỏa như thế, thế mà còn chưa giải quyết được?"
"Đúng vậy nha, không phải chỉ là một tên gia hỏa sử dụng thanh kiếm gãy thôi sao? Thế mà còn có thể ngăn cản cho tới bây giờ, đến cùng là hắn sử dụng lực lượng gì!"
Đây cũng là nơi để cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Phải biết, sau khi Thần kiếm bị hư hỏng, chỉnh thể bên trong đã bị phá hỏng, các phương diện đều sẽ giảm xuống rất nhiều, kém xa so với lúc Thần kiếm còn hoàn chỉnh, lấy Thần kiếm mà Thẩm Tường sử dụng lúc này mà nói, vốn là nên bị Lam Lôi phá hủy hoàn toàn, nhưng bây giờ vẫn có thể chống đỡ được, điều này thực sự làm cho người không thể tưởng tượng được.
Chỉ có Lam Lôi hiểu rõ, kiếm khí của Thần kiếm lúc này Thẩm Tường sử dụng chống lại hắn càng ngày càng mạnh, dẫn tới lúc hắn bổ xuống, lưỡi kiếm của hắn vậy mà không thể hoàn toàn chạm vào trên thân thanh kiếm gãy kia của Thẩm Tường.
Thân kiếm gãy của Thẩm Tường được một lớp kiếm khí rất mỏng bao bọc lại, Thần kiếm của Lam Lôi một khi chạm tới thì đều sẽ bị cỗ lực lượng kia đánh văng ra, đây chính là nguyên nhân vì sao Lam Lôi tấn công mạnh liên tục không ngừng.
Hiện tại Lam Lôi đã ý thức được, Thẩm Tường đang không ngừng tiến bộ, vừa rồi Thẩm Tường nắm giữ đối với loại kiếm khí này còn rất xa lạ, nhưng bây giờ theo thời gian dần trôi qua mà trở nên quen thuộc hơn.
"Hắn thế mà lấy ta ra để luyện tập!" Lam Lôi cũng không có ngu, sau khi hắn nghĩ tới điểm này thì trong lòng rất tức giận.
Thẩm Tường trông thấy Lam Lôi tức giận, trên mặt nở ra nụ cười mỉm nhàn nhạt, theo Lam Lôi nụ cười mỉm đó của Thẩm Tường lại là một loại chế giễu, điều này làm cho hắn càng tức giận hơn, quát lớn một tiếng.
"Ngươi cái tên rác rưởi này chết đi cho ta."
Hai mắt Lam Lôi phun trào điện mạng, lúc giận quát, toàn thân đều là thiểm điện nhảy múa lên, chỉ thấy hai cánh tay của hắn bành trướng, từ trong thân thể đã tuôn ra một cỗ lực lượng thiểm điện cuồng bạo, phóng tới Thần kiếm trong tay của hắn, chỉ thấy Thần kiếm của hắn được một loại điện mang màu xanh lam bao bọc cả lại, hóa thành một thanh cự kiếm lớn chớp giật, điên cuồng bổ về phía Thẩm Tường.
"Không sai biệt lắm có thể thử một chút được rồi!" Thẩm Tường trông thấy đối phương liều mình như vậy, cứ tiếp tục như vậy nữa thì khả năng hắn cũng sẽ không chống đỡ nổi.
Đám con cháu Lam gia thì hai mắt trợn tròn, bởi vì bọn họ vẫn là lần đầu tiên trông thấy Lam Lôi liều mạng tới như vậy, đã dùng hết toàn lực, hiện tại bọn họ giống như đã nhìn ra được, Thẩm Tường rất không đơn giản, vậy mà sử dụng thanh kiếm gãy kia chống lại Lam Lôi trong thời gian dài như vậy, khó trách Lam Lôi sẽ nổi trận lôi đình.
"Cuồng Hỏa Kiếm cương chắc là có thể nắm giữ được, thử một chút xem sao!" Thần sắc Thẩm Tường trầm xuống, khẽ nhíu mày, Cuồng Hỏa Kiếm khí điên cuồng tụ hợp vào cùng một chỗ trong cơ thể, ngưng tụ thành cương lực càng cường đại hơn, sau đó từ trong thân thể dũng mãnh trào ra ngoài tiến vào thanh kiếm gãy kia.
"Không tốt, Cuồng Hỏa Kiếm cương rất mạnh, thanh kiếm này không thể chống đỡ được quá lâu!" Sau khi Thẩm Tường thả Cuồng Hỏa Kiếm cương ra thì cảm thấy rất hoảng sợ, bên trong Cuồng Hỏa Kiếm cương thế nhưng là ẩn chứa nhiệt lượng cực kỳ đáng sợ, thiếu chút nữa thì hòa tan thanh kiếm gãy trong tay của hắn.
Kiếm của Lam Lôi đã chém vào, sau khi Thẩm Tường tránh né mấy lần thì nhắm ngay thời cơ, vung thanh kiếm gãy lên đón đỡ kiếm lớn chớp giật của Lam Lôi bổ xuống.
"Ầm!"
Thần kiếm của Lam Lôi bổ vào trên thanh kiếm gãy mà Thẩm Tường dùng để ngăn cản, vậy mà bắn ra đám tia lửa rực rỡ, đám tia rửa rực rỡ kia tỏa sáng cả xung quanh, làm cho mọi người giật mình kinh ngạc tới trợn mắt líu lưỡi.
Trong khoảnh khắc đó Lam Lôi cũng cảm nhận được một cỗ lực đạo rất cường liệt và một loại cảm giác càng làm cho trong đầu hắn trở nên trống rỗng, bởi vì hắn cảm nhận được Thần kiếm của chính mình bị đánh ra một lỗ hổng.
Quả nhiên, Lam Lôi lùi lại mấy bước, ngừng tấn công điên cuồng, tay của hắn run rẩy không ngừng, một cỗ nóng bỏng rất đáng sợ truyền lại từ trên thanh Thần kiếm, mà Thần kiếm của hắn thì đã bị thiêu đỏ lên.
Điều làm cho người ta khiếp sợ nhất chính là, trên thanh Thần kiếm của hắn có một vết nứt, mà đây là bởi vì chém vào thanh kiếm gãy kia của Thẩm Tường mà xuất hiện.
"Ngươi ..." Lam Lôi nâng Thần kiếm trong tay lên, quan sát kỹ, tay của hắn run rẩy càng lợi hại hơn, đây chính là Thần kiếm sử dụng Vạn Đạo Thần thổ mà luyện chế ra được, thế mà bị kiếm khí mà đối phương sử dụng làm tổn hại.
Ngay khi Lam Lôi đang kinh hãi, Thẩm Tường đã đi tới trước mặt Lam Lôi, thanh kiếm gãy vàng chói lọi trong tay hắn chém về phía Lam Lôi, lúc hắn chém xuống, tốc độ tương đối chậm, điều này làm cho Lam Lôi có thời gian vô ý thức nâng Thần kiếm trong tay lên đi đón đỡ.
Loảng xoảng!
Lại là một đám tia lửa bùng lên, thanh kiếm gãy của Thẩm Tường đã chém đứt Thần kiếm của Lam Lôi, hơn nữa còn tạo ra một vết thương thật dài trên ngực Lam Lôi, nhưng cũng không để lại vết thương nào, bởi vì vết thương đó đang bốc khói lên, vết thương đã được sự nóng bỏng khâu lại.
"Ngươi thua!" Thẩm Tường cười một tiếng nói: "Kiếm khách trẻ tuổi của Lam gia chẳng qua cũng chỉ như vậy đi!"
Thẩm Tường nói xong, chậm rãi đi về phía đại môn của Bạch phủ, cũng không quay đầu lại đi nhìn vào người của Lam gia.
Bạch Hi Minh trông thấy Thẩm Tường đi tới mới hồi phục lại tinh thần, nếu như Thẩm Tường sử dụng kiếm là loại kiếm được dùng Vạn Đạo Thần thổ luyện chế ra thì không tính, thế nhưng lại không phải, vậy mà vẫn có thể chặt đứt được Thần kiếm của Lam Lôi!
Trong nội tâm Lam Lôi đang điên cuồng mắng Thẩm Tường, tuy rằng hắn sử dụng thanh Thần kiếm này được một đoạn thời gian, nhưng này cũng chỉ là thứ mà Lam gia tạm thời ban thưởng cho hắn sử dụng mà thôi, sau này còn sẽ phải thu hồi lại, nhưng bây giờ lại bị hủy đi, cho dù cầm thanh kiếm bị hư hỏng đi nấu lại rèn lại thì vẫn có tổn thất rất lớn.
P/S: Ta thích nào ... chương 3