Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3227 - Chương 3227 - Tàn Kiếm Chiến Ngươi

Chương 3227 - Tàn kiếm chiến ngươi
Chương 3227 - Tàn kiếm chiến ngươi

Thẩm Tường sử dụng kiếm tuy rằng trông không tệ, nhưng so với thanh kiếm sử dụng Vạn Đạo Thần thổ để luyện chế ra kia thực sự là chênh lệch nhiều lắm, chỉ cần Thần kiếm cho thêm một chút Vạn Đạo Thần thổ vào là có thể trở nên càng chắc chắn càng sắc bén hơn, cho dù Thần kiếm tốt, chỉ cần không thêm Vạn Đạo Thần thổ vào thì sẽ có chênh lệch rất lớn.

Mà Thẩm Tường sở dĩ không sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn chính là vì để xem hắn âm thầm sử dụng Cuồng Hỏa Kiếm khí sẽ lợi hại tới cỡ nào, đối phương sử dụng Thần kiếm không tệ, lại thêm là Ngạo Thế Cuồng cảnh trung kỳ, như vậy đây là cơ hội rất tốt để kiểm tra lực lượng của Cuồng Hỏa Kiếm khí.

Nam tử áo lam tuy rằng rất càn rỡ, nhưng lúc này hắn đã nhìn ra được thực lực của Thẩm Tường không đơn giản, vừa rồi ở khi hai thanh Thần kiếm va chạm, thanh kiếm kia của Thẩm Tường lẽ ra phải hỏng mới đúng, nhưng lại không, phải biết, hắn vừa rồi thế nhưng là cảm nhận được Thần kiếm của Thẩm Tường truyền tới một cỗ lực lượng rất cường đại, khiến cho cả thanh Thần kiếm của hắn phải chấn động tới rung động.

"Kiếm pháp của ngươi là kiếm pháp gì?" Nam tử áo lam rất giật mình, lúc Thẩm Tường xuất kiếm vừa rồi, mặc dù chỉ là bung lên rất bình thường, nhưng lại lộ ra một cỗ khí thế nhàn nhạt, loại khí thế cao ngạo này chính là một loại kiếm thế.

"Không phải các ngươi rất lợi hại sao? Vậy mà nhìn không ra?" Thẩm Tường mỉm cười, thân ảnh của hắn nhoáng một cái bay tới đằng sau nam tử áo lam, vung kiếm bổ về phía cổ tay của nam tử áo lam, muốn tháo kiếm của đối phương xuống.

Nam tử áo lam trông thấy Thẩm Tường khẽ động, chính hắn vội vàng lách mình, lúc Thẩm Tường vung kiếm bổ tới, hắn xảo diệu mạo hiểm tránh đi, lúc này hắn đã rời xa khỏi Thẩm Tường, hung hăng bổ ra mấy kiếm về phía Thẩm Tường, bổ ra mấy đạo kiếm khí thiểm điện, mang theo khí thế như sấm sét, phóng thẳng vào lồng ngực của Thẩm Tường.

Cuồng Hỏa Kiếm khí mà Thẩm Tường phóng thích ra lượn lờ ở trên thân kiếm của Thần kiếm, trông thấy mấy đạo kiếm khí thiểm điện của đối phương đánh tới, hắn rất tự tin trực tiếp vung kiếm bổ ra.

Cuồng Hỏa Kiếm khí quả nhiên bá đạo, kiếm khí thiểm điệm của đối phương được ngưng tụ dày đặc đã bị Thẩm Tường bổ trúng, lập tức nổ tung ngay tại chỗ, nam tử áo lam thấy vậy thì chấn động trong lòng kinh ngạc.

Tu vi của Thẩm Tường không cao, dựa theo kinh nghiệm của nam tử áo lam tới xem, Thẩm Tường chỉ có né tránh mới có thể né tránh được mấy đạo kiếm khí thiểm điện vừa rồi kia, cho dù là người của Thái Dương Thần tộc cùng cấp bậc với hắn thì cũng không dám đón đỡ một cách tùy ý.

Nhưng là Thẩm Tường lại tiếp nhận, còn là một kiếm rất nhẹ nhàng!

"Kiếm khí thiểm điện của Lam Lôi thế mà bị khắc chế, đây chính là chuyện rất hiếm thấy, trưởng lão trong tộc từng nói, cho dù là người có cảnh giới Ngạo Thế Cuồng cảnh hậu kỳ, đối mặt với kiếm khí thiểm điện này cũng rất khó giải quyết, nhưng trông đối phương lại chỉ là Ngạo Thế Cuồng cảnh sơ kỳ."

"Người này đến cùng là có địa vị gì, vậy mà nắm giữ kiếm pháp lợi hại như thế."

"Không cần lo lắng, Lam Lôi tốt xấu gì cũng là con cháu xuất sắc bên trong Lam gia của chúng ta, kiếm pháp của đối phương tuy rằng khắc chế hắn, nhưng đối phó hắn cũng không có dễ dàng như vậy, hiện tại cũng chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi."

Đứng ở đại môn của Bạch Phủ, Bạch Hi Minh cũng không nghĩ tới Thẩm Tường sử dụng lực lượng vậy mà lại kỳ lạ như vậy, khắc chế kiếm khí của Lam Lôi rất dễ dàng.

Bạch Hi Minh thế nhưng là hiểu rõ thực lực của Lam Lôi, loại kiếm khí thiểm điện kia quả thực rất đáng sợ, nếu như đổi lại là những người khác, nói không chừng sớm đã thực sự bị hạ dưới loại kiếm khí đó.

Lam Lôi nhíu mày, thầm nghĩ: "Kiếm khí của hắn có thể trực tiếp phá vỡ kiếm khí của ta, cái này gây bất lợi cho ta, hiện tại là so kiếm, chỉ cần phá nát kiếm của đối phương, ta là có thể chiến thắng, ta phải cận chiến với hắn, đánh với hắn từ xa kiếm khí ta phóng ra căn bản là không cách nào đột phá được phòng ngự của hắn."

Lam Lôi biết ưu thế lớn nhất của chính hắn, chính là thanh Thần kiếm sử dụng không ít Vạn Đạo Thần thổ luyện chế ra trong tay hắn, nếu như hắn dùng lực lượng mạnh hơn va chạm với Thẩm Tường, hắn có lòng tin hủy đi Thần kiếm của Thẩm Tường.

Sau một hồi suy nghĩ, thân thể Lam Lôi hóa thành thiểm điện, thoáng một cái đã lao tới trước mặt Thẩm Tường, sau đó hai tay nắm chuôi kiếm rồi bổ về phía Thẩm Tường một cách điên cuồng và nhanh chóng.

Tốc độ vung kiếm của Lam Lôi rất nhanh, gần giống như tia chớp, dùng mắt nhìn cũng khó mà bắt lấy được quỹ tích vung kiếm, Thẩm Tường dựa vào khí tức để phán đoán, vội vàng làm ra phản kích.

Đương đương đương!

Lam Lôi bổ kiếm một cách điên cuồng, một lần rồi lại một lần, tốc độ rất nhanh, cả người trông giống như tia chớp bay nhảy tới, bay qua bay lại bay về phía bốn phương tám hướng Thẩm Tường rồi mới nhanh chóng bổ tới.

Tốc độ của Thẩm Tường cũng không chậm, tuy đòn tấn công của đối phương rất hung hãn và độc đoán, nhưng hắn có thể đỡ đòn rất vững vàng, hắn chỉ sử dụng một thanh Thần kiếm bình thường mà thôi, nhưng hắn có thể chặn đứng hàng trăm lần loại kiếm chém nặng nề kia của Lam Lôi.

"Hừ!" Lam Lôi dùng tới toàn lực, phát ra một kích mạnh nhất đối với Thẩm Tường, bổ thẳng về phía Thẩm Tường.

Thẩm Tường giơ kiếm chặn lại, trường kiếm màu trắng của Lam Lôi chém vào giữa thân kiếm của hắn, hai cỗ kiếm khí tiến hành va chạm mãnh liệt nhất, âm thanh giòn tan vừa xuất hiện lập tức tiêu tán.

Hô!

Hai cỗ kiếm khí nổ tung ra bốn phía, hình thành hai cỗ gió lốc gào thét, mặt đất cũng là lún xuống một khối lớn.

Đinh!

Trường kiếm của Thẩm Tường đột nhiên phát ra tiếng giòn vang yếu ớt, để hắn vội vàng lùi lại mấy bước, chỉ thấy kiếm của hắn vậy mà gãy mất ở giữa, nhưng điều này cũng nằm trong dự liệu của hắn, vừa rồi hai người bọn họ đều là dùng lực lượng rất mạnh đi đối kích.

"Hừ, dù sao cũng là Thần kiếm bình thường." Mặt mũi Lam Lôi tuy rằng tràn đầy nụ cười lạnh khinh thường, nhưng trong lòng hắn hiểu rất rõ, hắn thế nhưng là dùng không ít sức lực mới làm tới bước này.

"Bạch Hi Minh, khách khanh của Bạch gia các ngươi chẳng qua cũng chỉ như vậy thôi nha, hắn thua." Lam Lôi cười ha ha một tiếng, tiếng cười tràn ngập trào phúng và sự đắc ý.

Người của Lam gia cũng thi nhau châm chọc khiêu khích theo, bọn họ vừa rồi thế nhưng là phải lau một vệt mồ hôi, lo lắng Lam Lôi sẽ bị thua, dù sao thực lực của Thẩm Tường thế nhưng là rất mạnh, tuy rằng mặt ngoài bọn họ chế giễu Thẩm Tường thua, nhưng trong lòng đều hiểu rất rõ, thực lực của Thẩm Tường tuyệt đối không yếu hơn bọn họ.

Thẩm Tường nhìn lướt qua đám người Lam gia đang vui vẻ mừng rỡ, cau mày nói: "Ai nói ta thua? Ta còn có thể tiếp tục nữa a."

Trải qua một phen chiến đấu vừa rồi, Thẩm Tường bây giờ đã rất quen thuộc với việc vận dụng kiếm khí, cũng là nhờ hắn gặp được Lam Lôi một người biết sử dụng kiếm khí thiểm điện, bằng không còn không để cho hắn được luyện tập dễ dàng như vậy.

"Kiếm của ngươi gãy mất rồi, ngươi đã thua, chẳng lẽ ngươi còn định đổi một thanh kiếm khác hay sao?" Lam Lôi cười lạnh nói: "Kiếm gãy chính là thua!"

Thẩm Tường nhìn vào kiếm gãy trong tay, nói ra: "Vậy thì tốt, ta dùng thanh kiếm gãy này đánh với ngươi, như vậy là được rồi chứ?"

"Ha ha ..." Lam Lôi cười ha hả, con cháu Lam gia khác cũng đều cười lên như điên.

"Ngươi muốn dùng kiếm gãy tới đánh với Lam Lôi đại ca? Đừng có đùa, ngươi dùng thanh kiếm hoàn chỉnh cũng không thể đánh bại được hắn chứ nói chi tới là kiếm gãy?"

"Đúng vậy, cũng không xem lại xem chính mình vừa rồi là thua như thế nào."

"Lam Lôi, đã muốn chết thì ngươi diệt hắn đi, dù sao đây là hắn tự tìm."

Thẩm Tường cảm thấy mình dùng thanh kiếm gãy đánh thắng Lam Lôi chắc là không thành vấn đề, hắn bây giờ đã có thể nắm giữ quen thuộc đối với việc sử dụng Cuồng Hỏa Kiếm khí lúc chiến đấu.

Lam Lôi trông thấy vẻ mặt bình thản của Thẩm Tường, trong lòng cũng thầm mắng, trong nội tâm của hắn là không muốn chiến đấu với Thẩm Tường, bởi vì loại kiếm khí kia của Thẩm Tường thực sự không dễ để đối phó.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment