Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3232 - Chương 3232 - Lam Thiên Độc Vương

Chương 3232 - Lam Thiên Độc Vương
Chương 3232 - Lam Thiên Độc Vương

Tên Luyện đan sư kia đeo bao tay lại, nói ra: "Ừm, nếu như không được, chúng ta tu lại nhục thân là được rồi, tuy rằng cần rất nhiều thời gian, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với chết."

Bạch Hi Minh và Thẩm Tường đi ra khỏi gian phòng, Bạch Hi Minh nhìn vào Thẩm Tường, hỏi: "Bây giờ ngươi muốn đi tìm Lam Thiên Độc Vương?"

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ừm, ta cũng cảm thấy vô cùng hứng thú đối với loại độc này, ta chắc chắn sẽ đi tìm hắn để lấy giải dược."

Hắn đã lấy được hàng mẫu loại độc này, chính là những máu kia, trải qua hắn sử dụng phương pháp diễn sinh đi luyện chế mà nói thì hắn có thể có được vô hạn.

Đối với độc, Thẩm Tường cũng không tính là tinh thông, chỉ là thích mà thôi, đặc biệt là loại độc vừa mới gặp phải này, để hắn cảm thấy rất thú vị, cho nên muốn cất giữ, sau này đưa cho Đỗ Tiểu Linh, Bạch Tử Thiên và Lữ Thấm Liên đi nghiên cứu.

"Ngươi có nắm chắc hắn sẽ đưa giải dược cho ngươi không?" Bạch Hi Minh nói ra: "Tu vi của Lam Thiên Độc Vương là ở Ngạo Thế Cường cảnh hậu kỳ, tuy rằng không phải đỉnh phong, nhưng lại là một cao thủ dùng độc, nắm giữ nhiều loại cổ độc kỳ quái."

"Nắm chắc là có." Thẩm Tường chỉ mới có kế hoạch sơ lược mà thôi.

"Không nói chuyện này nữa! Đúng rồi, hai khối Vạn Đạo Thần Thổ tinh mà ta cho các ngươi trước đó, các ngươi định sử dụng như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.

"Đương nhiên là luyện chế kiếm cho Tuyết Lam ... nhưng loại Vạn Đạo Thần Thổ tinh này cũng không dễ dung luyện." Bạch Hi Minh nghĩ tới chuyện này thì không thể không nhức đầu.

"Ta nghe nói Kiếm tộc các ngươi có thể tự ngưng kiếm của chính mình." Thẩm Tường tò mò hỏi: "Nghe nói kiếm mà các ngươi dùng thân thể của mình tu luyện ra được có thể còn muốn lợi hại hơn so với kiếm luyện chế từ Vạn Đạo Thần thổ."

"Không sai đúng là như vậy ... đó là Thần kiếm bản mệnh của người Kiếm tộc, bình thường chỉ có cường giả Kiếm tộc Ngạo Thế Cuồng cảnh đỉnh phong thì mới có thể có được loại trình độ đó, tuy nhiên cũng cần sử dụng lượng lớn vật liệu mới được." Bạch Hi Minh nói.

"Tuyết Lam nàng ta bây giờ có thể nắm giữ Kiếm huyết, có thể phóng xuất ra Thái Dương Cuồng hỏa, để cho chính nàng sử dụng những Vạn Đạo Thần Thổ tinh kia đi luyện chế một cái Thần kiếm bản mệnh đi." Thẩm Tường nói ra: "Như vậy cũng có thể giảm đi rất nhiều chuyện."

"Ừm!" Bạch Hi Minh khẽ gật đầu: "Lúc nào thì ngươi xuất phát?"

"Bây giờ đi luôn, tình huống của Tuyết Lam đã ổn định lại, Bạch gia các ngươi chắc là chẳng mấy chốc là có thể trở về đỉnh phong." Thẩm Tường muốn nhanh chóng đi tìm Lam Thiên Độc Vương.

"Được, ta nói cho ngươi cách đi tới Lam gia." Bạch Hi Minh một đường tiễn Thẩm Tường ra ngoài, nói cho Thẩm Tường biết một số chuyện về Lam gia.

Sau khi Thẩm Tường đi ra khỏi Bạch phủ thì thi triển lực lượng phản tới ẩn thân mình, hắn đây là vì phòng ngừa có người ẩn nấp quanh đây để theo dõi.

Sau khi sử dụng lực lượng phản, hắn lập tức dịch chuyển về vị trí của Lam gia.

Bạch Hi Minh nói cho hắn biết, Lam gia chưởng quản một khu vực rất rộng lớn, ở bên trong có mấy trăm thành thị khổng lồ, phạm vi thế lực rất rộng, trước đó bọn họ từng chiếm đoạt không ít thành thị của Bạch gia.

Bạch gia bởi vì thực lực không cường đại như trước cho nên chỉ có thể nín giận.

...

Qua nửa ngày, Thẩm Tường đi tới một khu vực của Lam gia, trên cửa chính tường thành nơi này đều có một lá cờ viết chữ Lam, chứng minh đây là thành thị do Lam gia chưởng quản.

Mà Thẩm Tường vừa mới đi tới cửa thành thì đã nhìn thấy thân ảnh mà chính mình quen thuộc, hóa ra là Lam Lôi!

Lam Lôi cùng với mấy tên con cháu khác của Lam gia tiến vào tòa Dương Đông thành này.

"Ở đằng sau còn có một lão giả, chẳng lẽ là Lam Thiên Độc Vương hay sao?" Thẩm Tường lúc này cũng không dám xác nhận, lão giả thì Lam gia chắc chắn có rất nhiều, hơn nữa Lam Thiên Độc Vương chính là một lão giả.

Bạch Hi Minh chỉ nói cho hắn biết, Lam Thiên Độc Vương tên là Lam Thiên, là một lão giả, Bạch hi Minh cũng chưa từng nhìn thấy tận mắt, mà ba tên Luyện đan sư trúng độc kia tuy rằng bị Lam Thiên Độc Vương truy sát, nhưng bọn họ cũng không nhìn thấy được bộ mặt thật của Lam Thiên Độc Vương.

Thẩm Tường lúc này vẫn đang sử dụng lực lượng phản để ẩn thân, hắn vội vàng đi theo vào.

Trong thành có rất nhiều người, cho nên Thẩm Tường cũng không sợ bị phát hiện.

"Lam Thiên trưởng lão, không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở chỗ này ... Ngươi là đi đối phó Bạch gia sao?" Lam Lôi tuy rằng đi ở trên đường phố, nhưng lại không lo lắng sẽ bị người ta biết Lam Thiên Độc Vương ở chỗ này, lúc nói chuyện cũng không có che giấu.

"Không phải, ta là đi hái thuốc, có điều ta ngược lại là có gặp được mấy tên Luyện đan sư của Bạch gia, bọn họ tuy rằng hái thuốc ở Bạch gia, nhưng bị ta gặp phải, ta chắc chắn sẽ không buông tha bọn họ." Lam Thiên Độc Vương mặt không đổi sắc, giọng điệu lạnh lùng.

Thẩm Tường bây giờ có thể xác nhận, lão giả này chính là Lam Thiên Độc Vương, Lam Thiên Độc Vương hái thuốc ở địa bàn của Bạch gia, gặp được Luyện đan sư của Bạch gia thế mà còn ra tay độc ác như vậy, cũng chỉ là bởi vì thực lực của Bạch gia bây giờ yếu ớt.

"Ai ... cho dù hủy Luyện đan sư của bọn họ đi thì cũng vô dụng, Bạch gia bọn họ bây giờ có một tên khách khanh rất lợi hại, có thể sử dụng Cuồng Hỏa Kiếm pháp, Thần kiếm mà gia tộc cho ta dùng tạm đã bị gia hỏa kia làm gãy mất rồi?" Lam Lôi một mặt tức giận.

"Chuyện này là như thế nào, khách khanh làm sao lại biết được Cuồng Hỏa Kiếm pháp? Cuồng Hỏa Kiếm pháp không phải chỉ có người có Kiếm huyết sử dụng sao?" Lam Thiên Độc Vương vô cùng chấn kinh: "Làm sao ta lại không biết chuyện này?"

"Ngươi là đi hái thuốc ở bên ngoài, nếu như ngươi trở về Lam phủ thì chắc chắn sẽ biết được càng chi tiết hơn, tóm lại Bạch gia bây giờ không dễ ức hiếp." Lam Lôi rất chán nản, Thần kiếm của hắn bị hủy, Lam gia tuy rằng không trách cứ gì hắn, nhưng là con cháu tuổi trẻ của Lam gia lại mang chuyện này ra chế giễu hắn.

Lam Thiên Độc Vương không nói gì, bọn họ đi tới một quán rượu rất sang trọng.

Lam Lôi chọn một gian phong bày tiệc mời Lam Thiên Độc Vương, ăn uống thả cửa ở bên trong, Thẩm Tường thì lơ lửng ở cửa sổ phòng khách bên cạnh để nghe lén bọn họ nói chuyện.

Phòng của bọn họ là ở tầng mười, hơn nữa còn mở cửa sổ ra, cũng không có bày ra trận pháp cách âm gì, Thẩm Tường có thể nghe thấy cuộc nói chuyện bên trong một cách dễ dàng.

"Lam Thiên trưởng lão, ngươi cảm thấy chuyện này như thế nào? Chẳng lẽ Bạch gia còn ẩn giấu đi lực lượng nào đó, hiện tại đột nhiên xuất hiện một khách khanh có được Kiếm huyết?" Lam Lôi hỏi, hắn cũng cảm thấy tò mò đối với chuyện này, nhưng những trưởng lão của gia tộc kia đều không nói cho hắn biết thêm gì.

"Ta chỉ muốn đạt được Kiếm huyết." Lam Thiên Độc Vương nói ra: "Rất rõ ràng, bên trong những Kiếm huyết kia ẩn chứa bí mật cực lớn, nếu để cho ta có được, ta cũng có thể trở thành người có Kiếm huyết, rồi sau đó thức tỉnh Cuồng Hỏa Kiếm pháp, ta là có thể chưởng khống Thái Dương Cuồng hỏa, ta sử dụng Thái Dương Cuồng hỏa tới luyện độc, độc của ta có thể càng mạnh hơn."

Thẩm Tường chấn động trong lòng, Lam Thiên Độc Vương này cũng nóng lòng có được Thái Dương Cuồng hỏa như vậy, hắn có chút lo lắng cho Bạch Tuyết Lam, nếu như hắn biết Bạch Tuyết Lam đã khôi phục, nếu như gặp được Bạch Tuyết Lam thì chắc chắn sẽ rất liều lĩnh.

"Lần sau gặp được Tuyết Lam, nên để cho nàng ta học tập cách phòng độc như thế nào một chút." Thẩm Tường thầm nghĩ.

Lam Thiên Độc Vương uống một chén rượu, cười lạnh nói: "Ta đã hạ thủ đối với ba tên Luyện đan sư của hắn, mà người của Bạch gia luôn trọng tình trọng nghĩa, bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp giải độc cho ba tên Luyện đan sư kia, có điều bọn họ bất kể như thế nào cũng không thể giải được, bởi vì chỉ có ta mới có thể giải độc, tới lúc đó bọn họ chỉ có hai con đường để đi, một là dùng Kiếm huyết tới trao đổi Giải Độc đan với ta, thứ hai là để cho bọn họ từ bỏ nhục thân cũ."

Thẩm Tường không thể không bội phục, Lam Thiên Độc Vương này quả thực có chút năng lực, hắn không giết ba tên Luyện đan sư kia mà là để cho bọn họ nhiễm phải chất độc kỳ lạ, như vậy có thể vớt được một chút chỗ tốt tới từ Bạch gia.

P/S: Ta thích nào ... chương 1

Bình Luận (0)
Comment