Vừa rồi là chuyện gì xảy ra, Thẩm Tường căn bản không rõ ràng, hắn bây giờ chỉ biết là có không ít người chết đi ở trong vụ nổ vừa rồi, phần lớn người lúc này đều bị trọng thương.
Bạch Tuyết Lam nhìn về phía Cuồng Chiến Thần của Lam gia, Cuồng Chiến Thần này trông tuy rằng toàn thân chân vật, nhưng lại không chịu tới nhiều tổn thương nghiêm trọng.
"Không thích hợp, chúng ta đi!" Thẩm Tường nhìn về phía vị trí ngọn núi lớn vừa rồi, nhướng mày, khống chế Lục Đạo Thần kính lập tức dịch chuyển rời đi.
Sau khi rời xa cái nơi vừa rồi, Thẩm Tường mới yên lòng hơn rất nhiều, bởi vì tiếp tục ở lại nơi đó, hắn cũng không biết sẽ lại có chuyện nguy hiểm nào xảy ra, tóm lại cảm giác của hắn nói cho hắn biết, nơi đó rất nguy hiểm.
"Vừa rồi đến cùng là chuyện như thế nào, bên trong ngọn núi lớn kia có cái gì? Sau khi nổ tung, vậy mà không có một chút mảnh vỡ nào, cái gì cũng không tuôn ra, ngược lại là mặt đất mở ra một cái hố lớn rất sâu." Tên Cuồng Chiến Thần của Bạch gia nói, hắn cũng biết sự lợi hại của Thẩm Tường, thế mà có thể cứu được bọn họ trong thời gian ngắn như vậy.
Bạch Tuyết Lam lắc đầu, nàng ta nhìn lên mấy cái mắt trời trên bầu trời kia, nói ra: "Ca của ta từng nói, một khi xuất hiện loại tình huống này, hơn phân nửa đều là tai họa, vừa rồi quả nhiên là thế, chúng ta thiếu chút nữa thì gặp nạn, chỉ là đáng tiếc, không có xử lý được tên Cuồng Chiến Thần kia của Lam gia ... Thẩm Tường, ngươi chạy cũng quá nhanh đi."
Nếu như ở vừa rồi Thẩm Tường không đi, Bạch Tuyết Lam chắc chắn sẽ động thủ công kích Cuồng Chiến Thần của Lam gia.
"Bởi vì ta sợ ... ta cảm thấy sau khi Hỏa Diễm Cự sơn kia nổ tung ra, sẽ rất nguy hiểm, nơi đó giống như có thứ gì đó rất đáng sợ." Thẩm Tường lúc này mặt mũi vẫn đầy vẻ sợ hãi: "Ngươi có biết vì sao sau khi nổ tung ra, ngọn núi lớn kia không để lại bất kỳ thứ gì không?"
Bạch Tuyết Lam lắc đầu.
"Bởi vì chất liệu của Hỏa Diễm Cự sơn đó là có thể thiêu đốt, có thể nổ tung a." Thẩm Tường nói ra: "Nếu không thì không có cách nào tạo ra uy lực khổng lồ như vậy, không ít gia hỏa cường đại của các gia tộc lớn phải tan thành tro bụi như vậy, cho dù là một số Cuồng Chiến Thần cũng không thể thừa nhận được."
Tên Cuồng Chiến Thần kia khẽ gật đầu nói: "Nếu như chúng ta không có sự bảo vệ thì bây giờ chỉ sợ đã bị thương."
Nói tới đây, Bạch Tuyết Lam và tên Cuồng Chiến Thần kia đều nhìn vào Lục Đạo Thần kính của Thẩm Tường một chút, bọn họ bây giờ đang đứng ở trên, mà vừa rồi chính thứ này ngăn cản được sóng khí cường đại phát ra từ vụ nổ đó.
Thẩm Tường bây giờ cuối cùng cũng đã nghiệm chứng được lực phòng ngự của Lục Đạo Thần kính, đây chính là thứ dùng nhiều khối Tinh hoàng để luyện chế ra, hiệu quả phòng ngự để cho Thẩm Tường rất hài lòng.
"Có cái gì đang tới đây!" Thẩm Tường đột nhiên kêu lên, cái loại cảm giác kia chính là đột nhiên xuất hiện, hắn lập tức khống chế Lục Đạo Thần kính dịch chuyển đi.
Ngay trong giây lát khi Lục Đạo Thần kính vừa mới dịch chuyển rời đi, mấy đạo hỏa quang bay vụt tới, những thứ này có tính công kích cực mạnh, nhưng chúng lại vồ hụt.
Đầu Thẩm Tường lúc này đầy mồ hôi, Bạch Tuyết Lam và tên Cuồng Chiến Thần kia đều không biết chuyện hắn là như thế nào, hơn nữa bọn họ ở vừa rồi cũng không có cảm ứng được thứ gì.
"Thẩm Tường, vừa rồi đến cùng là như thế nào, ngươi đang sợ cái gì?" Bạch Tuyết Lam hỏi: "Có phải ngươi nhìn thấy một số thứ gì đó thực sự rất đáng sợ hay không?"
Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Ta cảm thấy ... những người vừa rồi không chạy thoát thì hiện tại chắc là đều đã chết hết rồi."
Thẩm Tường khống chế Lục Đạo Thần kính, để Lục Đạo Thần kính phóng ra vòng bảo hộ phòng ngự mạnh hơn, đồng thời khống chế Lục Đạo Thần kính nhanh chóng dịch chuyển về phía Bạch phủ.
"Chúng ta phải nhanh chóng trở về Bạch phủ một chút, tuyệt đối không nên ở lại bên ngoài." Thẩm Tường nói ra: "Bạch phủ có trận pháp bảo vệ chắc là sẽ tương đối an toàn."
Tên Cuồng Chiến Thần kia vô cùng nghi hoặc mà hỏi: "Đến cùng là thứ gì?"
Thẩm Tường lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, tóm lại ta có thể cảm nhận được, nhứng thứ đó rất cường đại là được rồi, chắc là sau khi Hỏa Diễm Cự sơn kia nổ tung lên thì mới xuất hiện."
Bạch Lam Tuyết nhíu mày, nghĩ tới thứ gì đó.
"Tuyết Lam, ngươi cảm thấy sẽ là cái gì?" Thẩm Tường hỏi: "Thái Dương Thần tộc các ngươi chắc chắn sẽ biết được nhiều thứ hơn so với ta nhiều."
"Khả năng tương đối lớn là Thái Dương Ác Linh." Bạch Tuyết Lam nhìn về mặt trời trên bầu trời: "Nhưng chuyện này là không thể nào ... Thái Dương Ác Linh đã được Thái Dương lão tổ tiêu diệt sạch, không thể xuất hiện lại nữa."
Cuồng Chiến Thần hít sâu một hơi: "Nếu đúng là loại vật này, như vậy thì phiền phức lớn rồi, theo như trong truyền thuyết thì loại Thái Dương Ác Linh này rất thích hủy diệt."
Đã về tới Bạch phủ, Thẩm Tường nói chuyện này cho Bạch Hi Minh, hiện tại ai cũng không thể xác định đến cùng có phải là Thái Dương Ác Linh xuất hiện hay không, bởi vì bọn họ đều không nhìn thấy tận mắt.
Thẩm Tường rời khỏi Bạch phủ, đi tìm Thần Đàn chi linh.
Thần Đàn chi linh chắc chắn biết rất rõ loại chuyện này.
Ngay khi Thẩm Tường vừa mới tới bên cạnh Thái Dương Thần đàn, Thần Đàn chi linh đã vội vàng nói: "Thẩm Tường, trong khoảng thời gian này ngươi đừng có chạy loạn khắp nơi, bên ngoài khả năng không được yên ổn."
"Đúng vậy." Thẩm Tường thở dài một hơi, sau đó mới kể lại toàn bộ chuyện mà hắn gặp phải cho Thần Đàn chi linh.
Sau khi Thần Đàn chi linh nghe xong, trầm mặc một lát, nói ra: "Không phải Thái Dương Ác Linh, Thái Dương Ác Linh đã bị Thái Dương lão tổ tiêu diệt toàn bộ rồi, không thể trùng sinh lại lần nữa, cho dù trùng sinh thì cũng sẽ không cường đại như vậy."
"Vậy rốt cuộc là cái gì?" Thẩm Tường hỏi.
"Nếu như ta đoán không nhầm, chắc là một số gia hỏa bị phong ấn ở bên trong mặt trời." Thần Đàn chi linh nói ra: "Những gia hỏa này đều là kẻ địch trước đây của Thái Dương lão tổ, bị Thái Dương lão tổ phong ấn ở bên trong những mặt trời đó, bây giờ cũng không biết bọn họ là xuống tới đây như thế nào, tóm lại những gia hỏa này rất đáng sợ."
"Trên mặt trời đến cùng có bao nhiêu bí mật?" Thẩm Tường nhìn lên mặt trời trên bầu trời, vô cùng nghi hoặc, những mặt trời này giống như rất thần bí, nhưng cũng có hơi yếu ớt, bởi vì một số tộc đàn sau khi bị diệt vong, mặt trời cũng sẽ chết theo.
Nếu như toàn bộ Thái Dương Thần tộc bị diệt vong, những mặt trời này sẽ không còn nữa.
"Rất nhiều bí mật, ta cũng không rõ cho lắm! Nếu đúng là những gia hỏa bị phong ấn ở bên trong mặt trời, vậy cần phải cẩn thận, những gia hỏa này rất khó giết chết." Thần Đàn chi linh nói ra: "Cho dù ngươi sử dụng Cửu Tiêu Thần kiếm thì cũng khó có thể tiêu diệt được bọn họ."
"Giết không chết?" Thẩm Tường không tin tà, trước đó hắn thế nhưng là từng gặp được không ít gia hỏa tự xưng giết không chết, cuối cùng vẫn đều bị hắn xử lý.
"Ngươi đừng có mà không tin lời ta, nếu như có thể giết chết được bọn họ mà nói thì sẽ không bị phong ấn ở bên trong mặt trời." Thần Đàn chi linh nói.
"Ta muốn trở lại chỗ kia để thăm dò." Thẩm Tường nói ra: "Nói không chừng có thể phát hiện được thứ gì ở nơi đó!"
"Vậy thì ngươi nhất định phải cẩn thận." Thần Đàn chi linh dặn dò: "Nếu như bọn họ công kích ngươi, ngươi tốt nhất đừng có đánh với bọn họ, lập tức rời đi, dựa vào thực lực của ngươi, muốn rời đi an toàn thì vẫn có thể."
Thẩm Tường trước đó mang theo Bạch Tuyết Lam và một tên Cuồng Chiến Thần, cho nên không tiện để hành động, nhưng bây giờ hắn chỉ hành động một thân một mình, cái này có thể để hắn hành động được thuận tiện hơn.
Thẩm Tường ngồi trên Lục Đạo Thần kính, nhanh chóng rời khỏi Thần Thổ Cấm địa, tiến về chỗ Hỏa Diễm Cự sơn trước đó một lần nữa, lúc hắn đi tới thì thi triển lực lượng phản ẩn thân.
Sau khi tới gần, hắn trông thấy bên đó có rất nhiều người tập trung ở đó, hắn quan sát kỹ, phát hiện những người này đều là những người mà trước đó những gia tộc lớn kia phái tới thăm dò Hỏa Diễm Cự sơn, hiện tại bọn họ xếp vây quanh ngồi trên mặt đất, nhìn vào một cái đống lửa rất lớn.
P/S: Ta thích nào ... chương 5