Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3241 - Chương 3241 - Tử Dương Trong Lòng Đất

Chương 3241 - Tử Dương trong lòng đất
Chương 3241 - Tử Dương trong lòng đất

Sau khi Thẩm Tường nhắm đúng cơ hội, vội vàng thi triển lực lượng không gian dịch chuyển khỏi nơi này.

Bởi vì ở vừa rồi, Thần Đàn chi linh khống chế mặt trời trên trời phóng ra lực lượng rất mãnh liệt, phóng ra các loại khí tức bạo ngược hỗn loạn, thậm chí có thể đánh phá không gian, cho nên ở vừa rồi mặc dù có khí tức không gian ba động, Thái Dương Thần chủ cũng không cách phát hiện.

Sau khi Thẩm Tường dịch chuyển tới Thái Dương giới, lập tức tiến về phía Hắc Hỏa sơn trong truyền thuyết kia, sau khi hắn đi tới trên bầu trời của Hắc Hỏa sơn, cũng không có lập tức tới gần, bởi vì ngọn núi kia đang dâng trào ra một làn khói bụi màu đen dày đặc.

"Ngọn núi lửa này hoạt động hàng ngày và hàng đêm như vậy, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Nếu như là trước kia, Thẩm Tường không có nhiều suy nghĩ như vậy, mà bây giờ hắn biết Tử Dương Thần điện ở ngay bên dưới, điều này làm cho hắn không thể không nghĩ nhiều.

Ầm!

Hắc Hỏa sơn đột nhiên chấn động, dung nham màu đen cuồng liệt đột nhiên phun trào, giống như là một con cuồng long to lớn màu đen từ bên dưới bay vụt ra ngoài vậy, sau khi xoay quanh trên không trung thì vỡ vụn.

"Phải như thế nào mới có thể xuống dưới được đây?" Thẩm Tường suy nghĩ một lát, lấy Lục Đạo Thần kính ra, sau đó nhanh chóng bay đi, lúc này một lần phun trào đã kết thúc, hắn nhân lúc này, ngồi ở trên Lục Đạo Thần kính lao vào bên trong miệng núi lửa to lớn kia.

Ở lúc hạ xuống, hắn thử lực lượng không gian một chút, hắn muốn dùng lực lượng không gian lập tức dịch chuyển xuống bên dưới nhưng lại không cách nào thành công, bởi vì có một cỗ lực lượng cường đại lại rất quỷ dị đang ngăn cản hắn.

Bởi vậy dẫn tới hắn không cách nào sử dụng lực lượng không gian để tiến hành dịch chuyển!

Sau khi Thẩm Tường xuống dưới, đột nhiên phát hiện, ngọn Hắc Hỏa sơn này đang run rẩy!

"Hỏng bét! Sắp bị phun ra ngoài!" Thẩm Tường thầm giật mình, hắn vội vàng phóng xuất ra Ngạo Thế Cuồng lực cường đại nhất của mình để Lục Đạo Thần kính sinh ra một cỗ động lực rất cường đại, theo luồng phun ra mà xuống dưới.

May mắn hắn phản ứng kịp thời nên không bị luồng phun kia phun ra ngoài, nhưng tốc độ đi xuống của hắn lại bị làm chậm đi rất nhiều.

Sau bảy ngày bảy đêm, cuối cùng thì Thẩm Tường cũng vùng vẫy thoát ra khỏi dung nham núi lửa tối tăm, cuối cùng trông thấy mặt trời màu tím kia!

Để hắn không nghĩ tới chính là, bên dưới Hắc Hỏa sơn này lại có một cái không gian trống trải rất lớn, mà ở nơi này lại có một cái mặt trời màu tím đẹp như thế.

"Nơi này cũng không phải là địa tâm!" Thẩm Tường quan sát xung quanh, hắn cảm nhận được chỗ này vẫn là rất gần với mặt đất, hơn nữa chỗ kỳ quái là, nơi hắn đứng này cũng không cảm ứng được nóng bức.

Nói cách khác, mặt trời màu tím đó không có sức nóng!

"Vào xem!" Phong Khả Nhi cũng hết sức tò mò với Tử Dương Thần điện ở bên trong mặt trời màu tím.

Thẩm Tường vội vàng ngồi Lục Đạo Thần kính bay đi, bay vào mặt ngoài của mặt trời màu tím.

Mặt trời màu tím không lớn, ngoại trừ ánh sáng phóng ra chói mắt như ánh mặt trời ra thì không có chỗ nào giống với mặt trời, bởi vì không có chút sức nóng nào.

Thẩm Tường vốn cho rằng tiến vào bên trong mặt trời màu tím là chuyện rất thuận lợi, nhưng sau khi chạm vào bức màn ánh sáng màu tím, thì bị một cỗ lực lượng rất mạnh bắn ngược ra ngoài.

"Thật đáng sợ!" Thẩm Tường bị đánh bay ra xa, mà điều khiến hắn kinh hãi chính là sức nóng bùng nổ tại thời điểm hắn bị đánh bay ra, nếu không phải hắn có Lục Đạo Thần kính hộ thể thì hắn chắc chắn sẽ bị hóa thành tro.

Trước đó hắn còn cảm thấy mặt trời màu tím này không có sức nóng, nhưng bây giờ hắn biết, sức nóng của mặt trời màu tím này sẽ không chủ động phóng ra mà lúc nào có người chạm vào thì sẽ tiến hành công kích, bắn người bay ra ngoài.

Đương nhiên, nếu như thực lực không đủ, căn bản sẽ không bị bắn bay ra mà là lập tức hóa thành tro tàn!

"Tử Dương Thần kiếm!" Thẩm Tường nghĩ tới Tử Dương Thần kiếm, rồi mới lấy nó ra, sau khi lấy ra, hắn bay về phía mặt trời màu tím một lần nữa, chỉ có điều lúc này hắn cẩn thận hơn.

Lúc tới gần, hắn dùng Tử Dương Thần kiếm đâm vào màn ánh sáng màu tím kia, cũng không có bị bắn ra, này mới để hắn yên tâm khống chế Lục Đạo Thần kính bay vào.

Lần này, Lục Đạo Thần kính bay vào trong rất thuận lợi, không chịu phải bất kỳ lực lượng nào ngăn cản lại.

Sau khi đi qua màn ánh sáng màu tím thật dày, Thẩm Tường cuối cùng cũng nhìn thấy được Tử Dương Thần điện.

Tử Dương Thần điện cũng không lớn, nhưng lại mang phong cách rất cổ xưa, ngoài ra còn có sự trang nghiêm, mang tới cho người ta một loại cảm giác rất thăng trầm, rất cổ kính, toàn bộ Thần điện cao tới chín tầng, mặt ngoài đều là tinh thể màu tím cắt thành, lóe ra ánh sáng màu tím.

Thẩm Tường lúc này vẫn ngồi ở trên Lục Đạo Thần kính, hắn lo lắng sẽ gặp phải nguy hiểm nào đó ở chỗ này, cho nên không dám đi xuống.

Trên đại môn Tử Dương Thần điện có rất nhiều dấu vết, đều là vết kiếm, điều này làm cho Thẩm Tường phải nhíu mày lại, rõ ràng là từng bị người công kích, nhưng lại không bị công phá.

"Đại môn này giống như được chế tạo từ Vạn Đạo Thần Thổ tinh." Phong Khả Nhi ngạc nhiên nói: "Dù vậy, vẫn có người có thể để lại dấu vết trên đó."

Thẩm Tường quan sát xung quanh, bên ngoài Tử Dương Thần điện vốn có một số loại hình như vườn hoa tượng đá chòi nghỉ mát, nhưng bây giờ đều đã bị hủy diệt.

"Nơi này trước đây từng bị người công kích." Thẩm Tường rất chắc chắn: "Không biết là ai, vậy mà cũng dám tới địa bàn của Thái Dương lão tổ làm loạn!"

Thẩm Tường âm thầm kinh ngạc, đồng thời càng cảnh giác hơn, bởi vì người kia rất có thể còn ở ngay chỗ này.

Ở lúc hắn tiến vào đã thu Tử Dương Thần kiếm lại, đó cũng là hắn trước đó đã suy tính kỹ, hắn lo lắng sau khi đi qua lớp ánh sáng màu tím thật dày kia, vào bên trong sẽ có thứ gì đó, nếu như trông thấy Tử Dương Thần kiếm thì sẽ ra tay với hắn.

"Tiểu quỷ, ngươi tiến vào như thế nào?" Đột nhiên một giọng nói truyền tới, dọa tới toàn thân Thẩm Tường lắc một cái.

Thẩm Tường không trả lời hắn mà quan sát xung quanh để tìm kiếm người này.

"Ngươi là ai?" Thẩm Tường trước đó lo lắng sẽ có người ẩn nấp ở nơi này, bây giờ đúng là như vậy, hắn sợ cái gì thì cái đó tới.

"Ta là ai liên quan gì đến ngươi, ngươi tranh thủ thời gian trả lời câu hỏi của ta, ngươi tiến vào đây như thế nào?" Giọng điệu của người kia thật không tốt, điều này làm cho Thẩm Tường khó chịu tới cực điểm.

"Ta tiến vào như thế nào thì có liên quan gì đến ngươi?" Thẩm Tường cũng trả lời đối phương theo cách đó, hắn cảm thấy người này chắc chắn không tiện di chuyển, bằng không sẽ tìm được hắn và bắt hắn lại, bởi vì từ khi người kia mở miệng nói chuyện, thì biết người đó chắc chắn không phải là một kẻ lương thiện

Dựa theo cách làm của loại người này, chắc chắn sẽ ngay lập tức chạy tới bắt lấy hắn, sau đó mới ép hỏi hắn.

"Tiểu quỷ, gan ngươi rất lớn." Người kia tức giận nói: "Ngươi chờ đó cho ta, bây giờ ta đi ra ngoài lột da ngươi!"

"Ngươi tính là cái thứ gì? Đừng cho rằng ta trông trẻ tuổi thì chính là tiểu quỷ, nói không chừng ta có thể làm gia gia của ngươi!" Thẩm Tường cười lạnh nói: "Đương nhiên, loại cháu con rùa như ngươi thì ta không cần phải lo lắng."

Thẩm Tường bây giờ đã có kết luận, gia hỏa này chắc chắn là bị vây ở chỗ này.

Hắn đoán người vừa nói chuyện vừa rồi chính là gia hỏa phá hoại trong này, trong lúc phá hoại chắc chắn đã phát động phải cơ quan nào đó, dẫn tới hắn bị nhốt ở chỗ này nhiều năm, không cách nào đi ra ngoài.

"Ngươi ... ngươi thật đúng là ngông cuồng, ta bây giờ chỉ là bởi vì một số nguyên nhân mà không thể hành động, chờ ta đột phá xuất quan thì chính là ngày chết của ngươi." Người kia tức hổn hà hổn hển.

Trong lòng Thẩm Tường càng cao hứng hơn, bởi vì người này quả thật không cách nào hành động, đã bị nhốt lại!

P/S: Ta thích nào ... chương 5

Bình Luận (0)
Comment