Khi Cừu Ngọc Tình nhìn thấy Thẩm Tường đi qua bên người, nàng ta cười lạnh nói lời chế nhạo: "Thẩm Tường, ngươi đắc tội Đạo vương, bây giờ lại đắc tội chúng ta, hơn nữa còn đi Lý phủ! Ngươi cũng đã biết Lý phủ chính là đối đầu với Đạo vương sao? Ngươi cũng nên cẩn thận, tới lúc đó Đạo vương nói không chừng sẽ để cho chúng ta ra tay với ngươi."
Thẩm Tường nhìn cũng không thèm nhìn nàng ta, cũng không nói gì cả, chỉ mỉm cười cùng Mã Kim Hồng đi ra khỏi Ôn phủ, điều này làm trong lòng Cừu Ngọc Tình càng tức giận hơn, nàng ta tự nhận chính mình là một mỹ nhân, nhưng Thẩm Tường lại không có một chút hứng thú nào đối với nàng.
"Ôn phủ cũng chỉ như vậy." Sau khi Mã Kim Hồng đi ra khỏi cửa Ôn phủ, cười lạnh nói: "Các ngươi thế nhưng là không biết sự lợi hại của đại ca ta, hắn còn lâu mới sợ cái tên Đạo vương gì đó kia."
Thẩm Tường và Mã Kim Hồng đã đi tới bên cạnh lão giả Lý gia kia, người của Lý gia rất thân thiện, tuy rằng không biết bọn họ có phải là giả vờ hay không, nhưng ít ra bây giờ mang tới ấn tượng không tồi cho Thẩm Tường.
Mà người của Ôn gia thì mới đầu đã để cho Thẩm Tường cảm thấy rất chán ghét, trước đó hắn còn tưởng rằng nơi này chỉ có một cái Ôn gia, không nghĩ tới trong này có mấy cái gia tộc, mà Ôm gia trước đó lại muốn đuổi Thẩm Tường ra ngoài, nơi này cũng không phải là Ôn gia định đoạt.
"Hai vị bằng hữu, mời!" Lão giả Lý gia vô cùng khách khí.
Ngay khi bọn họ sắp rời đi, không trung đột nhiên truyền tới một tiếng rít gào, chỉ thấy một con chim rất to lớn đột nhiên lao xuống.
Cừu Ngọc Tình trông thấy con chim to lớn này hô: "Đây là người của Ôn gia chúng ta, các ngươi thế nhưng đừng động thủ." Nàng ta lo lắng người của Lý gia sẽ coi con chim lớn này như yêu thú mà xử lý.
Người của Lý gia không động thủ, cũng không coi trọng chuyện này, chỉ ngẩng đầu nhìn rồi đi theo con đường của mình.
"Đừng để bọn họ rời đi!" Người ngồi ở trên lưng con chim kia hô, từ giọng điệu của hắn tới xem thì đây là chuyện rất quan trọng.
Ngay khi tiếng hô của hắn vừa rơi xuống, anh em nhà hộ Ôn vội vàng xông tới, mang theo người của Ôn gia bao vây toàn bộ người của Lý gia và Thẩm Tường lại, không cho bọn họ rời đi.
Thẩm Tường nhíu mày, hắn không biết tại sao đột nhiên lại không cho bọn họ rời đi.
"Các ngươi đang làm cái gì đây?" Lão giả Lý gia tức giận nói: "Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn giữ chúng ta ở lại sao?"
Anh em nhà họ Ôn cũng không biết tại sao phải giữ lại, chỉ là bởi vì người ngôi trên lưng con chim kia ra ngoài điều tra tin tức, chắc chắn đã điều tra được một số chuyện có liên quan với Thẩm Tường.
"Trên người tiểu tử kia có Tử Dương Thần kiếm, đừng để hắn đi!" Người ngồi trên lưng con chim lớn hô: "Đạo vương đã liên hợp nhiều gia tộc khác, chuẩn bị tiến vào nơi này để bắt lấy tiểu tử kia."
Thẩm Tường thầm giật mình, vội vàng lấy Lục Đạo Thần kính ra, mang theo Mã Kim Hồng ngồi lên trên, hắn không nghĩ tới chuyện này vậy mà bại lộ nhanh như vậy!
Trên người Thẩm Tường có Tử Dương Thần kiếm,d dây là chuyện khiến tất cả mọi người của Ôn gia phải khiếp sợ không thôi, đặc biệt là Cừu Ngọc Tình, trong lòng đó là một trận hối hận, nếu như nàng ta thân cận với Thẩm Tường một chút nữa, nói không chừng Thẩm Tường sẽ nói chuyện này ra với nàng, nếu như đạt được Tử Dương Thần kiếm vậy có thể tìm được bảo khố giấu ở nơi này, đây chính là chuyện bọn họ dùng khoảng thời gian mấy vạn năm cũng không tìm được a.
Lão giả Lý gia tức giận quát: "Hắn đã là bằng hữu của Lý gia chúng ta, nếu như các ngươi muốn giữ hắn lại vậy cũng đừng trách Lý gia chúng ta không khách khí."
Thẩm Tường có được Tử Dương Thần kiếm, Tử Dương Thần kiếm là thứ cực kỳ quan trọng để tìm kiếm bảo vật bên trong Tử Dương Thần điện, mà quan trọng nhất chính là có thể dẫn bọn họ rời khỏi cái nơi quỷ quái này.
"Đừng đánh nhau với bọn họ, chúng ta đi thôi!" Lão giả Lý gia nói với Thẩm Tường, Thẩm Tường khẽ gật đầu, sau đó bay về phía một cái phương hướng, người của Lý gia cũng theo sát ở đằng sau.
Người của Ôn gia lúc này cũng không biết nên làm gì mới tốt, thực lực của bọn họ ngang ngửa với Lý gia, nếu như đánh nhau thì chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương, bọn họ không nắm chắc có thể đánh bại được Lý gia, tới lúc đó lưỡng bại câu thương, Đạo vương lại vừa đúng dẫn người vào, bọn họ chắc chắn sẽ trở thành trò cười.
Cứ như vậy, ở vào lúc Ôn gia do dự, người của Lý gia và Thẩm Tường đã đi xa.
"Đều là chuyện tốt mà các ngươi làm!" Ôn Nguyên tức giận nói: "Gia hỏa này vốn rất thần bí, không biết nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài, vội vàng động thủ như vậy, các ngươi xem, bây giờ lại tiện nghi cho Lý gia."
Cừu Ngọc Tình cắn răng thấp giọng mắng: "Ai biết tiểu tử này vậy mà lại giảo hoạt như vậy, hiện tại làm sao đây?"
"Làm sao cái gì? Đương nhiên là đi Đạo vương liên hợp với Đạo vương, nói không chừng tới lúc đó chúng ta còn có thể được chia tới một chút canh mà uống." Ôn Nguyên hừ một tiếng.
Thẩm Tường và người của Lý gia dùng tốc độ nhanh nhất rời xa Ôn gia.
Lão giả Lý gia kia chính là gia chủ Lý gia, tên là Lý Bá, hắn trông rất hào sảng, mang tới cho người ta một loại cảm giác rất phóng khoáng, để cho người ta không có đề phòng gì đối với hắn, nhưng Thẩm Tường đã từng có kinh nghiệm trước đó, lúc này hắn vẫn rất cẩn thận.
Lý phủ quả nhiên là rất nghèo, chỗ rất nhỏ, người cũng không nhiều, trông rất suy yếu.
"Đây chính là Lý phủ chúng ta, tuy rằng đơn giản một chút, nhưng người của Lý gia chúng ta không có gian trá hèn hạ giống như những tên khốn kiếp ở Ôn gia." Lý Bá cười nói: "Hai vị, nếu như các ngươi mệt mỏi, trước tiên có thể đi nghỉ ngơi, ngày mai bàn chính sự!"
"Không mệt!" Thẩm Tường nói ra: "Lý lão, có phải ngươi có việc gì gấp muốn nói hay không?"
Lý Bá khẽ gật đầu, hắn phất phất tay, để những người xem náo nhiệt kia trở về, hắn muốn dẫn Thẩm Tường đi nói chuyện.
Thẩm Tường mang theo Mã KIm Hồng đi vào bên trong một gian nhà đá rất yên tĩnh.
"Tiểu bằng hữu, nếu như ngươi không tin lời của ta, trước tiên ta có thể ký kết một cái huyết khế với ngươi ở chỗ này, ta cam đoan toàn bộ Lý gia của ta sẽ không làm bậy với ngươi." Chuyện mà Lý Bá muốn nói hiển nhiên là chuyện rất quan trọng, hơn nữa còn cần Thẩm Tường tin tưởng hắn mới được.
"Được! Người của Ôn gia trước đó tuy rằng đã ký kết huyết khế với ta, nhưng cuối cùng còn âm ta, khi đó cũng chỉ là hai người bọn họ cam đoan không làm tổn hại ta." Thẩm Tường nói ra: "Cho nên hiện tại ta phải cẩn thận một chút, dù sao ta có phần trải nghiệm trước đó."
"Có thể hiểu được!" Lý Bá khẽ gật đầu, sau đó ký kết một cái huyết khế với Thẩm Tường, này mới để cho Thẩm Tường yên tâm lại.
"Lý Bá ta trước đó là cùng Đạo tộc cùng nhau tiến vào, chỉ có điều khi đó ta còn là một lão giả yếu kém." Lý Bá nói ra: "Khi đó ta cũng gặp Mã huynh đệ này."
Mã KIm Hồng gãi đầu một cái, cười nói: "Thế nhưng là ta đối với ngươi không có ảnh hưởng gì!"
Lý Bá cười một tiếng: "Bởi vì lúc đó ta còn là một cái tên vô danh tiểu tốt, người bên trong Đạo tộc có nhiều như vậy, chúng ta không quen cũng là chuyện bình thường! Ta cũng chỉ là ở sau khi động vào một cái cơ quan thì mới có phần ấn tượng đối với ngươi."
"Lý lão, Lý gia các ngươi dường như có chút khác biệt với người khác." Thẩm Tường nói, loại cảm giác này rất rõ ràng, từ khi hắn tiến vào Lý phủ đã có thể cảm nhận được, gia phong rất không bình thường.
"À, đây chỉ là để cho hậu bối sau này ra ngoài có thể sống được tốt hơn mà thôi, mấy vạn năm qua, ta thế nhưng là đã nhìn thấu bản chất của Đạo tộc chúng ta, ngay cả chính chúng ta cũng chán ghét Đạo tộc, cho nên ta không hy vọng Lý phỉ trở thành người mà mình chán ghét."
"Đúng vậy, ta bây giờ không muốn làm người của Đạo tộc, đúng là thực sự đáng ghét." Mã Kim Hồng nhắc tới Đạo tộc nhà mình thế nhưng là một bụng oán giận.
"Nói chuyện chính đi!" Lý Bá cười nói, vẻ mặt lại đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Tiểu bằng hữu, có thể để cho ta xem Tử Dương Thần kiếm hay không?"
P/S: Ta thích nào ... chương 1