Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 3247 - Chương 3247 - Mưu Kế Vụng Về

Chương 3247 - Mưu kế vụng về
Chương 3247 - Mưu kế vụng về

Thẩm Tường bây giờ không biết có phải là Cừu Ngọc Tình hạ độc hay không, hay là do có người sai khiến nàng ta, tuy nhiên chuyện này đều không quan trọng, chỉ cần hạ độc đối với bọn hắn thì chính là kẻ địch của bọn hắn!

"A, đây là sự thật sao? Chỗ này của ta đáu quá!" Thẩm Tường đột nhiên ôm bụng, kêu to lên.

Sau khi Cừu Ngọc Tình trông thấy thì cười lạnh liên tục.

"Tiểu tử, biết loại độc này của ta lợi hại cỡ nào rồi chứ? Ha ha ..." Cừu Ngọc Tình cười lên ha hả rất chi là đắc ý, Thẩm Tường trông thấy dáng cười đắc ý của nàng, ta cố ý làm ra vẻ như càng đau khổ hơn.

Mã Kim Hồng cũng phản ứng kịp, cũng vội vàng học làm theo Thẩm Tường, làm ra vẻ rất đau đớn bởi trúng độc.

"Tiểu tử, trên người của ngươi còn bao nhiêu Vạn Đạo Thần thổ, chỉ cần giao ra cho ta, ta có thể đưa giải dược ra cho các ngươi." Cừu Ngọc Tình bóp khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, mặt mũi đầy nụ cười âm lãnh, khuôn mặt quyến rũ kia thoạt nhìn ghê tởm tới cỡ nào.

"Ta còn có hơn mười cân Vạn Đạo Thần thổ, ta sẽ đưa cho ngươi toàn bộ, ngươi tuyệt đối đừng có giết ta, ta rất sợ chết." Thẩm Tường nói xong, còn làm ra vẻ kêu to rất đau đớn.

Mười cân!

Sau khi Cừu Ngọc Tình nghe thấy thì hít sâu một hơi, nếu như nàng ta có thể có được vậy nàng ta chắc chắn sẽ rất cao hứng.

"Cô nương, đến cùng là ai sai ngươi làm như vậy?" Thẩm Tường che bụng, hỏi: "Huynh đệ nhà họ Ôn thế nhưng là đã đùng ý với ta, sẽ không làm tổn hại ta, tại sao ngươi ..."

"Không liên quan gì tới hai cái lão gia hỏa kia." Cừu Ngọc Tình cười lạnh nói: "Bọn họ cho rằng đạt được hai cân Vạn Đạo Thần thổ là có thể đánh bại Lý lão đại, bọn họ sai, ha ha ... bọn họ thất bại rất thảm rồi."

Thẩm Tường không nghĩ tới ở bên trong cánh cửa này thế mà cũng có lục đục đấu đá với nhau, hắn cũng chỉ là ngạc nhiên một chút mà thôi, dù sao loại chuyện này đối với loại thế lực lớn thường xuyên nội đấu mà nói là chuyện rất hay gặp.

Đạo tộc thế nhưng là bị nhốt ở trong này tới mấy vạn năm, vừa mới bắt đầu bọn họ là đã từng có sự đồng tâm hiệp lực muốn rời khỏi, nhưng cuối cùng không thể thành công, vì để cho thời gian trôi qua không có nhàm chán như vậy, bọn họ cũng chỉ có thể đấu qua đấu lại như vậy, dùng cái này tới giải quyết cuộc sống nhàm chán.

Thẩm Tường là cho rằng như vậy!

"Tiện nhân, thực sự cho rằng chúng ta trúng độc rồi sao!" Mã Kim Hồng đột nhiên nhảy dựng lên, một phát bắ được tóc của Cừu Ngọc Tình, hung hăng đánh một chưởng vào phần lưng của nàng ta: "Lão tử thế nhưng là không có bị trúng độc!"

Cừu Ngọc Tình bị Mã Kim Hồng đánh cho một chưởng tới thổ huyết, hét lớn lên, nàng ta vội vàng thoát khỏi Mã Kim Hồng, sau đó tông cửa xông ra ngoài.

Cũng tại lúc này, huynh đệ nhà họ Ôn tới.

"Ôn đại đương gia, ta có ý tốt làm bánh ngọt cho bọn họ, nhưng bọn họ lại hoài nghi ta hạ độc bên trong, còn nói xấu ta, còn muốn ... còn muốn khinh bạc ta." Cừu Ngọc Tình một mặt ủy khuất, khóc sướt mướt mà nói.

Mã Kim Hồng giận dữ hét: "Tiện nhân, bên trong những cái bánh ngọt kia rõ ràng là có độc, nếu không phải đại ca của ta có thể nhìn thấu, chúng ta sớm đã bị trúng độc." Hắn nói xong mới phát hiện bồn bánh ngọt kia đã được Cừu Ngọc Tình cầm đi.

"Chuyện này đến đây là kết thúc, sau này không ai được nhắc lại." Ôn Nguyên nói, giọng nói lạnh lùng để cho người ta nhìn không ra suy nghĩ lúc này của hắn.

Thẩm Tường ngược lại là vô cùng bình tĩnh, hắn nhìn vào huynh đệ nhà họ Ôn mang theo Cừu Ngọc Tình rời đi, vội vàng đóng cửa lại.

"Những gia hỏa này ..." Thẩm Tường hừ một tiếng: "Ta quá coi thường chiêu trò của bọn họ!"

"Đại ca, chuyện này đến cùng là như thế nào?" Mã Kim Hồng cũng không hiểu ra làm sao: "Chẳng lẽ bên trong những miếng bánh ngọt kia thật không có độc?"

"Có độc! Đương nhiên đây chỉ là bọn họ đang thử thăm dò chúng ta, vừa rồi tuy rằng ta làm ra vẻ trúng độc nói ra có mười cân Vạn Đạo Thần thổ, nhưng bọn họ chắc chắn sẽ tin tưởng." Thẩm Tường nói ra: "Tiếp theo bọn họ chắc chắn còn có biện pháp khác tới đối phó chúng ta, chúng ta bây giờ cần phải rời khỏi nơi này!"

Đạo tộc trong này thế nhưng là đã nhàm chán tới mấy vạn năm, chắc chắn có đủ loại ý đồ xấu tới đối phó hắn và Mã Kim Hồng, nếu như tiếp tục ở lại, Thẩm Tường cũng không dám cam đoan không có bất kỳ sơ hở nào.

Thẩm Tường và Mã Kim Hồng bước nhanh ra khỏi phòng, sau khi bọn họ đi tới cửa, huynh đệ nhà họ Ôn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ, hơn nữa còn có hơn trăm người, ngăn cản bọn hắn lại.

"Thế nào, chúng ta muốn rời khỏi cũng không được sao?" Mã Kim Hồng tức giận nói.

"Đúng!" Ôn Nguyên cười lạnh nói: "Trong ký kết huyết khế giữa chúng ta, chỉ nói là sẽ không đuổi các ngươi đi, sẽ không làm tổn thương các ngươi."

Thẩm Tường khẽ gật đầu: "Không sai đúng là như vậy, nhưng bây giờ chúng ta muốn rời khỏi Ôn phủ, dạo chơi tùy tiện trong này!"

"Trong này vô cùng nguy hiểm, các ngươi tốt nhất đừng có dạo chơi tùy tiện, bằng không tới lúc đó chết thì cũng đừng trách chúng ta, chúng ta không cho các ngươi rời đi chính là vì bảo đảm sự an toàn của các ngươi." Huynh đệ nhà họ Ôn cho rằng Mã Kim Hồng tuy rằng mạnh, nhưng chắc chắn không đánh lại bọn họ, mà Thẩm Tường tuy rằng có Vạn Đạo Thần thổ, nhưng tu vi quá thấp, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.

Thẩm Tường cũng nhìn thấy Cừu Ngọc Tình yêu diễm quyến rũ, nàng ta đứng ở đằng sau huynh đệ nhà họ Ôn, liên tục cười lạnh đối với Thẩm Tường.

Ngay vào lúc Thẩm Tường định lấy Lục Đạo Thần kính ra để rời đi, đột nhiên hắn cảm ứng được một làn sóng khí tức lớn đang tới gần.

Huynh đệ nhà họ Ôn cũng cảm ứng được, vẻ mặt bọn họ đều trở nên rất khó coi.

Chẳng mấy chốc đã có mấy chục người tới đây, những người này đều là những tên đại hán vạm vỡ, chỉ có một lão giả dẫn đầu, nhưng lão giả này cũng là thân hình cao to.

"Người của Lý gia, các ngươi tới đây làm cái gì?" Ôn Nguyên rất tức giận: "Đây chính là địa bàn Ôn phủ chúng ta, tranh thủ thời gian rời xa nơi này!"

"Địa bàn Ôn phủ các ngươi là ở bên trong Ôn phủ, chúng ta bây giờ lại không đi vào, nơi này đương nhiên không tính là địa bàn của các ngươi." Lão giả dẫn dầu cười lạnh nói: "Ta tới đây là mời hai vị bằng hữu tới Lý gia chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ coi các ngươi làm khách quý mà đối đãi, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ một chút quá phận nào."

Thẩm Tường nhướng mày, người của Lý gia đột nhiên xuất hiện này lại có loại thái độ này với bọn hắn, để hắn và Mã Kim Hồng rất ngoài ý muốn.

"Lý phủ chó má, tiện nhân kia vừa rồi hạ độc chúng ta, nàng ta thế nhưng là chính miệng nói cho chúng ta biết là Lý phủ các ngươi phái tới." Mã Kim Hồng tức giận nói.

"Vị huynh đệ kia, loại lời này ngươi không nên tin tưởng, nữ tử này có địa vị thế nhưng là rất cao ở Ôn gia, nếu như nàng ta thực sự là người của Lý gia chúng ta thì nàng ta sớm đã bị giết chết, nàng ta chỉ là đang khích bác ly gian." Lão giả Lý gia cười nói.

Thẩm Tường cũng khẽ gật đầu, Ôn gia nói không chừng lo lắng bọn họ sau này sẽ đi tới Lý gia, cho nên mới cố ý sắp xếp Cừu Ngọc Tình tới xuống tay với bọn họ, chỉ có điều xuất hiện một chút sai lầm, cho nên mới không thành công được thuận lợi, hơn nữa còn để Thẩm Tường và Mã Kim Hồng cảnh giác, bây giờ mới cưỡng ép giữ bọn họ lại.

"Được rồi, chúng ta đi Lý phủ ngồi một chút." Thẩm Tường cười nói: "Chỉ có điều bây giờ ... có hơi khó khăn, bọn họ không cho chúng ta rời đi!"

Lão giả Lý gia cười nói: "Nếu như bọn họ không cho các ngươi rời đi, hôm nay chúng ta sẽ hủy Ôn phủ đi, không tiếc mọi giá, chúng ta đều sẽ hủy Ôn phủ đi, để các ngươi đi tới!"

Trông thấy lão giả kia có thái độ kiên quyết như vậy, huynh đệ nhà họ Ôn trong lòng đều âm thầm kinh ngạc, trên người Thẩm Tường tuy rằng còn có một chút Vạn Đạo Thần thổ, nhưng tuyệt sẽ không để cho Lý phủ phải bỏ nhiều công sức như vậy tới đối phó bọn họ.

"Sẽ để cho các ngươi đi, Lý phủ nghèo nhất ở chỗ này, trong phủ của bọn họ cái gì cũng không có, các ngươi sẽ chỉ uống gió tây bắc, cẩn thận với Vạn Đạo Thần thổ của các ngươi một chút." Ôn Nguyên hừ lạnh nói, sau đó để cho Thẩm Tường và Mã Kim Hồng ra khỏi cửa của Ôn phủ.

Bình Luận (0)
Comment