Kinh nghiệm chiến đấu của Tần Sương cũng vô cùng phong phú, nàng ta vừa rồi mặc dù chỉ dùng mấy thành lực lượng của chính mình mà thôi, nhưng nếu là những người khác bị cỗ lực lượng này đẩy một cái thì chắc chắn sẽ bay ra ngoài rất xa.
Nhưng là Thẩm Tường cũng chỉ là bị đánh ra ngoài hai mươi bước mà thôi, vừa rồi Thẩm Tường cũng không hề dùng lực lượng gì đi ngăn cản công kích của nàng, bởi vì Thẩm Tường căn bản phản ứng không kịp.
Điều đó cũng có nghĩa là thanh kiếm kia của Thẩm Tường hấp thu lực lượng rất mạnh!
Hồng Càn Nghị quan chiến ở nơi xa cũng nhìn ra một chút gì đó, con ngươi của hắn co rụt vào, thấp giọng nói ra: "Kiếm trong tay Thẩm Tường không hề tầm thường!"
Mọi người cũng cảm thấy kỳ quái, thanh kiếm kia của Thẩm Tường vô cùng quỷ dị, bởi vì uy lực một kiếm vừa rồi của Tần Sương không phải chỉ có vậy, thế mà lại bị hấp thu toàn bộ.
"Không nghĩ tới tốc độ của ngươi còn có thể nhanh như vậy, ta thích ứng không kịp." Thẩm Tường xoay người lại nhìn về phía Tần Sương.
Tốc độ của Tần Sương đột nhiên tăng lên rất nhiều, để hắn trong lúc nhất thời không cách nào nghĩ tới, cho nên mới sẽ bị kiếm của Tần Sương chạm vào.
"Ngươi cũng không tệ!" Tần Sương lúc này không còn xem nhẹ Thẩm Tường, nàng ta chỉ còn bảy kiếm, hai kiếm đầu nàng ta căn bản không chạm vào được Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, tuy rằng vừa rồi đụng vào nhưng lại không thành công.
Tần Sương bắt đầu nghiêm túc, trên trời đã có tuyết bay xuống, trên mặt Tần Sương xuất hiện một tầng sương trắng nhàn nhạt, trên người thả ra hàn khí mang theo sát khi thảm liệt, cả một vùng đất rộng lớn đều đột nhiên xuất hiện sương giá dày đặc.
Chuyện này xảy ra gần như trong tích tắc, Thẩm Tường trông thấy chân đột nhiên bị đông cứng bởi lớp băng dày, lúc trong lòng còn đang kinh ngạc, Tần Sương đã tới, tốc độ của nàng lần này càng nhanh hơn, nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi, giống như là dịch chuyển, Thẩm Tường căn bản không cách nào bắt được quỹ tích di động của nàng.
Keng!
Một tiếng vang vọng truyền tới, Thẩm Tường chỉ cảm giác được tay mình rung động không gì sánh được, còn kèm theo một trận đau nhói lạnh như băng, băng hàn theo chấn động mãnh liệt xuyên vào bàn tay của hắn, tiến vào cánh tay của hắn, để hắn cảm nhận được toàn bộ cánh tay vào lúc này đã mất đi tri giác.
"Không tốt, nữ nhân này ở vừa rồi công kích kiếm của ta, đồng thười còn đánh vào một cỗ lực lượng băng hàn rất cuồng bạo." Thẩm Tường cầm kiếm chính là tay phải, đã tê liệt, căn bản không cách nào nắm chặt, nếu như Tần Sương lại ra một kiếm nữa thì Cửu Tiêu Thần kiếm của hắn muốn rơi ra.
Thanh kiếm mà Trần Tương mang theo sau lưng đã bị phủ một lớp băng giá, hai chân đã đóng băng trên mặt đất, cánh tay cầm kiếm cũng tê dại run rẩy, như có thể bị bẻ gãy bất cứ lúc nào.
Đúng như những gì Thẩm Tường dự liệu, sau khi Tần Sương ra một kiếm kia thì ngay sau đó lại ra kiếm, lúc này nàng ta kích động tới cực điểm, bởi vì kiếm thứ năm này của nàng ta chắc chắn sẽ thành công, tuy nhiên, mắt thấy lúc sắp thành công đánh rơi Cửu Tiêu Thần kiếm của Thẩm Tường, thì Cửu Tiêu Thần kiếm đột nhiên biến mất không thấy, xuất hiện ở trên cánh tay khác của Thẩm Tường.
"Ngươi ... ngươi vi phạm huyết khế!" Tần Sương quát một tiếng, nhưng là sắc mặt của nàng thay đổi, bởi vì Thẩm Tường không bị huyết khế phản phệ, nói rõ Thẩm Tường ở vừa rồi cũng không có sử dụng lực lượng không gian.
Đột nhiên, một luồng nhiệt như thiêu đốt từ trong cơ thể Thẩm Tường truyền đến, hơi nóng cuồng bạo tuôn ra làm tan chảy lớp băng dày trên mặt đất, Thẩm Tường cũng từ đó mà thoát được.
Đây là Thái Dương Cuồng hỏa!
Sau khi Thẩm Tường tránh thoát, cười hắc hắc, sử dụng Súc Địa bộ mấy cái đã chạy tới nơi xa.
"Thái Dương Cuồng hỏa!" Tần Sương nhìn vào khí tức còn sót lại trên mặt băng, ngưng lông mày nói ra: "Chẳng lẽ tu luyện Cuồng Hỏa Kiếm pháp ngưng tụ ra sao? Thái Dương Cuồng hỏa quả nhiên lợi hại a!"
"Kiếm thứ năm!" Thẩm Tường cười nói: "Ngươi còn năm kiếm!"
Tần Sương nhìn vào Thẩm Tường từ đằng xa, hỏi: "Mới vừa rồi là chuyện như thế nào? Tại sao kiếm của ngươi lập tức từ tay phải chạy tới tay trái?"
Không chỉ Tần Sương không hiểu mà những người khác cũng đều không hiểu, bọn họ đều rất tò mò.
Mà Bạch Tuyết Lam ở bên trong Bạch phủ thì hơi nhíu mày, thầm nghĩ: "Thanh kiếm này đã đi theo Thẩm đại ca rất nhiều năm, đã kết nối với huyết nhục của Thẩm đại ca, ở vừa rồi thanh kiếm kia tiến vào trong thân thể của hắn, sau đó lại xuất hiện ở tay trái."
"Sử dụng thanh kiếm này mới là thực lực chân chính của Thẩm đại ca a!"
Hiện tại Bạch Tuyết Lam đã hiểu, tại sao Thẩm Tường không cần Tử Dương Thần kiếm càng cường đại hơn mà lại lựa chọn thanh kiếm này.
"Chờ ta thắng, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi." Thẩm Tường cười nói, Cửu Tiêu Thần kiếm có rất nhiều bí mật, mà trong đó còn có một cái Kiếm hồn cường đại, chỉ có điều lúc này đang ngủ say mà thôi.
Tần Sương lúc này đã bị đả kích, bởi vì nàng ta đã ra kiếm thứ năm, đều không để cho kiếm của Thẩm Tường rơi xuống đất, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa, nàng ta chắc chắn sẽ thua.
"Ta tuyệt đối không thể thua!" Tần Sương hồi tưởng lại loại lời nói ngả ngớn của Thẩm Tường trước đó dành cho nàng, biết mình một khi thua trận, kết quả chắc chắn sẽ rất thảm.
"Thẩm Tường này thật đúng là đầy rẫy thủ đoạn bịp bợp, có điều hắn cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn để đùa giỡn bịp bợm mà thôi, nếu như thực sự đánh nhau với ta, hắn chắc chắn sẽ thảm bại với ta." Hồng Càn Nghị hừ lạnh nói, cố ý nói tới rất lớn.
"Tu vi của ngươi cao hơn ta một cảnh giới, ta thua ngươi không phải là chuyện rất bình thường sao?" Thẩm Tường cười nói: "Nếu như ta ngưng ra Ngạo Thế Cuồng hồn thứ hai, Lam Khôn Nguyên chính là vết xe đổ của ngươi."
"Ai sợ ai!" Hồng Càn Nghị cười một tiếng khinh thường.
"Đâu là cuộc chiến của chúng ta." Tần Sương trông thấy Thẩm Tường đang đấu võ mồm với Hồng Càn Nghị, căn bản không để tâm vào trong cuộc so tài với nàng, làm nàng có chút tức giận.
"A, đúng đúng! Vậy ngươi tranh thủ thời gian bắt đầu đi." Thẩm Tường cười hì hì nói.
"Hỗn đản!" Tần Sương tức giận, chớp mắt cái đã xuất hiện sau lưng Thẩm Tường, lại tiến hành công kích từ đằng sau một lần nữa, bởi vì Thẩm Tường một mực để kiếm ở đằng sau lưng hắn.
Nhưng là, lúc này Thẩm Tường đột nhiên chuyển kiếm về phía trước, hắn lúc này cũng là ở rất gần, Tần Sương trước đó cách hắn rất xa, nhưng đột nhiên xuất hiện ở đằng sau hắn, không có bất kỳ quỹ đạo chuyển động nào, điều này trước đó cũng đã từng xuất hiện.
Tới bây giờ hắn cũng không rõ Tần Sương là làm được như thế nào!
Tần Sương vừa rồi cũng chỉ là đi tới đằng sau hắn, cũng không có xuất kiếm, tuy nhiên sau khi nàng ta trông thấy thanh kiếm của Thẩm Tường ở đằng trước, nháy mắt sau đó nàng ta lại đi tới trước mặt Thẩm Tường.
"Là dịch chuyển sao? Nhưng cái này không có bất kỳ ba động không gian nào a!" Thẩm Tường trông thấy Tần Sương xuất hiện, đồng thời đã dùng lực lớn vung kiếm, trong lòng hoài nghi đồng thời vội vàng nắm chặt Cửu Tiêu Thần kiếm, chuẩn bị tiến hành lần đầu tiên va chạm với Tần Sương!
Tần Sương vung ra một kiếm, toàn lực đánh trúng vào thân kiếm, hàn khí tập kích người, giống như khí lạnh phả vào người, khiến người ta cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
Thẩm Tường vội vàng phóng thích Thái Dương Cuồng hỏa tràn vào khắp các nơi trong toàn thân, như vậy có thể tránh loại hàn khí đáng sợ kia của Tần Sương xâm nhập vào, đồng thời hắn còn rót lượng lớn Thái Dương Cuồng hỏa vào Cửu Tiêu Thần kiếm.
Trong chớp mắt, hai thanh kiếm đã va chạm vào nhau, Thái Dương Cuồng hỏa và lực lượng Cuồng Băng va chạm, nóng lạnh đan xen, va chạm tóe ra một luồng khí tức rất kỳ quái, nóng lạnh đan xen lắc lư mà ra.
Cả một vùng đất lớn vốn bị lớp băng dày đóng băng lại, đã vỡ vụn ra, sau khi bị bao phủ bởi sóng không khí thiêu đốt, dần dần tan chảy.
P/S: Ta thích nào ...